Bỏ phố về quê chồng chưa được 1 năm, tôi đã hối hận
Khi quyết định bỏ phố về quê chồng, tôi đã suy nghĩ rất kĩ và vạch ra kế hoạch cuộc sống trong tương lai. Nhưng hiện thực luôn phũ phàng hơn tưởng tượng gấp nhiều lần.
Ảnh minh họa
Đang sống ổn định, kinh tế dư dả ở thành phố thì mẹ chồng tôi gặp ta.i nạ.n ở quê. Bà phải nằm liệt giường, nửa thân dưới không có cảm giác, không thể cử động được. Thời gian đầu, vợ chồng tôi thay phiên đi đi về về để chăm sóc bà cùng với bố chồng. Nhưng chúng tôi nhanh chóng nhận ra cứ đi về mãi giữa phố – quê như vậy cũng không phải là cách hay. Công việc trì trệ, tất bật, cuộc sống của chúng tôi cũng đảo lộn theo.
Vào một buổi tối, chồng tôi bỗng đề nghị cả nhà chuyển về quê sinh sống để thuận tiện săn sóc bố mẹ khi về già. Họ chỉ có chồng tôi là con duy nhất, chúng tôi không thể bỏ mặc được. Thời gian đó, tôi đã suy nghĩ, đắn đo, phân tích thiệt hơn rất nhiều. Nhưng thấy chồng vất vả, chạy ngược chạy xuôi, tôi mềm lòng và đồng ý về quê cùng anh.
Video đang HOT
Tôi đã mất ngủ suốt cả tháng trời để vạch ra kế hoạch cụ thể cho cuộc sống mới. Nhờ có một số tiề.n tiết kiệm khá lớn, cộng với tiề.n bán nhà ở thành phố, chúng tôi mua 2 mảnh đất rộng ở quê để trồng mía, kinh doanh vườn rau sạch. Nghĩ thì dễ nhưng khi bắt tay vào làm mới thấy khó khăn. Lúc đầu còn tiề.n, chúng tôi còn thuê người chăm sóc nhưng rau bán ra chẳng đủ bù tiề.n công, tiề.n thâm hụt. Lần đầu khởi nghiệp bằng cách trồng rau, tôi đã thất bại vì thiếu kinh nghiệm quản lý nhân sự và kinh nghiệm trồng trọt gần như bằng 0 khi chỉ học qua sách vở. 2 rẫy mía cũng tương tự số phận như thế càng làm tôi nản lòng hơn.
Để tiết kiệm tiề.n, vợ chồng tôi chỉ dám thuê nhân công trong những công đoạn quan trọng, còn lại thì tự làm. Thức khuya dậy sớm, mày mò học hỏi, tôi nhanh chóng già đi vì phải liên tục tính toán tiề.n nong đầu tư và sinh lời hoặc dừng lại. Chuyện tiề.n bạc trở thành vấn đề nhạy cảm khiến cả 2 cãi nhau nhiều lần.
Đã thế, mối quan hệ giữa tôi với mẹ chồng cũng gặp trục trặc, mâu thuẫn vì những việc nhỏ nhặt trong cuộc sống. Thế mới nói, thà ở riêng vẫn dễ thở hơn sống chung 1 nhà, ra đụng vào chạm, ngay cả ăn uống cũng không hợp tính nhau.
Mới 1 năm mà tôi đang rơi vào trầm cảm vì có quá nhiều khó khăn, áp lực. Sức khỏe của mẹ chồng cũng dần ổn định. Bà đã có thể tự đi một cách chậm chạp nhờ dụng cụ chuyên dụng chứ không còn nằm liệt một chỗ nữa. Tôi có nên bàn với chồng trở về thành phố lại? Mà nhà đã bán rồi, nếu về thành phố, chẳng biết đến bao giờ chúng tôi mới mua nổi căn nhà nữa? Tôi bế tắc quá.
Mỗi lần về quê, chúng tôi tốn kém như thể đi du lịch cả tuần
Từ ngày chồng biết lái xe, lần nào anh cũng nói là mượn xe bạn để về quê. Đến khi nghe cuộc nói chuyện giữa 2 bố con anh ấy, tôi mới biết chồng bỏ ra 1 khoản tiề.n không nhỏ để thuê xe.
Ảnh minh hoạ
Chồng tôi mắc "bệnh nan y", đó là bệnh sĩ diện, cực kỳ khó chữa, suốt 9 năm nay, tôi càng chỉnh "bệnh" anh càng nặng hơn.
Thu nhập của vợ chồng tôi mỗi tháng được 30 triệu. Tôi muốn thuê phòng trọ ở cho rẻ, số tiề.n tiết kiệm được để dành mua nhà. Nhưng chồng nói phải thuê nhà ở cho rộng rãi, anh không muốn sống trong phòng trọ hơn 20m2.
Vậy là từ khi cưới đến nay, mỗi tháng tôi phải bỏ ra 6 triệu tiề.n thuê nhà ở, tiếc tiề.n lắm nhưng tính chồng bảo thủ. Tôi mà nói nhiều anh lại nổi khùng lên mắng vợ toàn những lời khó nghe.
Lúc trước, mỗi lần về quê, chúng tôi thường dùng xe máy. Mấy năm nay, chồng thi được bằng lái xe, anh thường mượn xe bạn bè để về.
Tháng trước, gia đình tôi về quê nội chơi, tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện của bố và chồng. Bố hỏi vợ chồng tôi mới mua xe phải không? Chồng tôi nói là làm gì có tiề.n mà mua xe, lần nào về cũng phải bỏ ra 15 triệu thuê xe tự lái.
Tiếc tiề.n quá, sau đó, tôi chất vấn chồng. Anh nói rằng ngày trước được mang tiếng học giỏi nhất họ, bây giờ mấy đứa em kém cỏi hơn đều có xe ô tô, chẳng lẽ anh lại thua mấy người ấy sao. Thì ra, chồng chấp nhận bỏ ra 1 khoản tiề.n lớn để thuê xe sang về quê cho đẹp mặt.
Ngày hôm kia, bố gọi điện báo về ăn giỗ tổ, nghe nói năm nay con cháu ở khắp mọi nơi về rất đông. Năm nào vào ngày này, những người con đi làm xa về cũng ủng hộ tiề.n, bố nhắc chúng tôi nên có chút ít cho gia đình được nở mày nở mặt.
Tôi bảo lần này về quê nội nên đi xe khách cho rẻ, ủng hộ là tùy tâm, gia đình còn khó khăn, chỉ nên góp 2 triệu là được, không thể đua đòi với những anh em giàu có khác. Chồng nói trong nhà dù không có tiề.n thì về quê vẫn phải đàng hoàng, không thể thua kém ai được. Nếu tôi không chịu đưa tiề.n cho thì anh ấy sẽ vay đồng nghiệp, khi nào có lương rồi trả dần.
Tôi thật sự chán nản, không thiết tha về quê khi chồng nói sẽ ủng hộ dòng họ 10 triệu và thuê chiếc xe xịn chắc khoảng 20 triệu đồng trong 2 ngày. Tôi không biết phải nói sao để chồng sống đúng với hoàn cảnh thật của gia đình, đừng vì sĩ diện với người khác rồi phải gồng mình kiế.m tiề.n trả nợ? Và cứ ăn tiêu thế này thì bao giờ mới có tiề.n mua nhà đây?
Vừa khỏi bệnh, bố tôi quyết định chia lại tài sản Bố muốn chia lại đất nhưng vấp phải sự phản ứng dữ dội của anh tôi. Đất đai tuy quý giá thật nhưng vì nó mà gia đình tan nát, tôi không đành lòng. Ảnh minh họa 2 tháng trước, vào lúc sáng sớm, cả gia đình tôi bị đán.h thức bởi tiếng chuông điện thoại. Bác hàng xóm của bố tôi báo...