Bỏ nhà theo anh, giờ em không còn đường về
Gia đình phản đối, không cho chúng em đến với nhau vì anh là anh trai của chị dâu em.
Em là một người sống nội tâm nên rất ít khi đem tâm sự của mình để san sẻ với người khác. Hôm nay, em lấy hết can đảm của mình để bày tỏ nỗi lòng, mong nhận được sự chia sẻ của các anh, chị.
Em và anh ấy quen nhau đã hơn một năm. Anh đã 33 tuổi, em thì 25. Hơn một năm vượt qua rào cản của gia đình hai bên, chúng em vẫn yêu thương, quyết định đến với nhau và dự định sẽ tiến tới hôn nhân. Em biết rằng quyết định này sẽ làm cho rất nhiều người khó xử và không chấp nhận em vì hai bên gia đình, đặc biệt là ba, mẹ em không muốn em kết hôn với anh trai của chị dâu. Một phần ông, bà không muốn sau này em phải khổ vì anh là con trai trưởng trong nhà, mọi gánh vác đều tập trung ở anh. Còn ba, mẹ anh tư tưởng thoáng hơn và tôn trọng quyết định của con trai nên đã không còn ngăn cấm.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Tuy nhiên, họ hàng bên anh vẫn coi thường và không chấp nhận em, điều này khiến em vô cùng đau khổ và dằn vặt trong lòng. Vì yêu anh, em đã bỏ tất cả để được sống bên cạnh anh. Em đã giấu ba, mẹ để lên đây sống gần anh. Em biết mình đã sai khi phải quyết định như thế này. Mọi người khinh thường em dù em có làm đúng thì người ta cũng nhìn em bằng cặp mắt, thái độ khác.
Video đang HOT
Hàng ngày, sau khi đi làm về, em lại tất bật với công việc nhà, mãi cho đến khuya mới xong, mệt mỏi cũng không dám than vãn cùng với ai. Em có lỗi với ba, mẹ em nhiều lắm, để cho ba, mẹ phải khổ cực và nếu như họ biết điều này thì sẽ đau lòng biết chừng nào? Có nhiều lúc, em tự hỏi, hy sinh như vậy có đáng hay không và có chịu đựng được nữa hay không?
Riêng đối với anh, anh cũng thương em nhiều lắm nhưng tính tình lại hay vô tâm, nên cứ giao hết mọi việc nhà cho em, và thường không hiểu cảm giác của em để chia sẻ. Em cảm thấy ngày càng mệt mỏi và muốn từ bỏ tất cả. Em biết dù sau này có sống tốt như thế nào thì mọi người nơi đây cũng sẽ khinh thường em, vì cái tì vết quá sâu, không sao rửa sạch.
Em muốn được đường hoàng, chính thức là vợ của anh và muốn được mọi người thương yêu nhưng sao khó quá. Phải phấn đấu đến khi nào để người khác hiểu và cảm thông cho mình? Em cũng không dám tâm sự với anh vì anh hay suy nghĩ tiêu cực, khiến em lại càng thêm mệt mỏi.
Bây giờ, thật sự em rất cần một bờ vai để tựa vào. Con người khi khổ đau, buồn tủi thì mới nhận ra được sự quý giá của gia đình nhưng đã muộn rồi. Em đã không còn con đường để quay lại, nhưng cũng không can đảm để bước tiếp đi. Em và anh yêu nhau nhưng liệu tình tình yêu này có bền vững để xây đắp một gia đình? Khi mà trong lòng em luôn canh cánh nỗi dằn vặt và tự ti, buồn tủi vì em luôn bị so sánh là người thua xa so với những người bạn gái trước đây của anh. Họ đẹp, giỏi, có tiền, còn em thì chẳng có gì cả.
Em rất mong muốn được mọi người hiểu và chấp nhận. Và giá như anh ấy là em thì chắc có lẽ anh sẽ hiểu được cảm giác của em lúc này, sẽ cảm thông, chia sẻ với em nhiều hơn. Em không còn vui vẻ, hồn nhiên mà ngày càng trở nên ít nói và ít muốn tiếp xúc với ai vì em sợ cái nhìn của họ. Em sẽ phải làm gì đây để mọi chuyện được tốt đẹp hơn? Để em là em của ngày nào? Xin anh, chị hãy cho em một lời khuyên.
Theo Ngoisao
Không dám yêu người khác vì lỡ 'vượt rào'
Em năm nay 22 tuổi, là sinh viên đại học năm cuối. Từ năm đầu đại học em có quen và yêu một bạn trai bằng tuổi, bạn này làm công nhân của một công ty. Sau gần 4 năm quen nhau tụi em đã lỡ "vượt rào".
Bây giờ khi đã gần ra trường thì gia đình và người thân bắt đầu ngăn cản và không cho phép tụi em quen nhau vì cho rằng em có ăn học lại quen một người không có nghề nghiệp ổn định.
Em cũng cảm thấy hai đứa không hợp nhau và thường xuyên cãi vã. Anh ấy cũng thường dùng những từ ngữ không đẹp để mắng chửi em. Anh dành tình cảm chân thành với em nhưng tính tình hay bực dọc và mỗi lần như vậy em lại phải dằn lòng mình chấp nhận. Em không biết phải tự giải thoát cho mình bằng cách nào và em cũng không đủ tự tin để có thể quen một người con trai khác. Xin hãy tư vấn giúp em. (Thu Trang).
Ảnh: seventeen.com.
Trả lời:
Những vấn đề của bạn là: Bạn đang mặc cảm vì lỡ "vượt rào" nên không dám chia tay mặc dù bạn thấy hai người không hợp. Anh chàng kia hay cáu gắt, mắng chửi bạn và bạn phải kìm lòng để chấp nhận. Chưa lấy bạn anh ta đã như vậy thì không thể biết sau này khi lấy rồi anh ta sẽ còn đối xử như thế nào với bạn.
Hai là, có phải anh ta biết "điểm yếu" lo sợ đã quan hệ của bạn nên anh ta ràng buộc bạn, nghĩ rằng bạn sẽ không dám chia tay.
Ba là, bạn cần xác định lại chuyện này. Tuy chuyện vượt rào vẫn chưa được xã hội chấp nhận nhưng một khi đã lỡ rồi thì bạn cũng không cần xem đó như tội lỗi mà bó buộc mình, hủy hoại hạnh phúc của mình. Quan trọng là bạn sẽ có đủ sáng suốt không để xảy ra chuyện đó lần thứ 2.
Bây giờ bạn cần xác định lại, nếu bạn yêu anh ta, cảm thấy hai người sẽ hòa hợp và muốn sống với anh ta cả đời thì hãy cho anh ta cơ hội để sửa đổi. Thứ nhất anh ta phải thay đổi tính tình, không được phép thiếu tôn trọng bạn và bạn cũng không cần kìm nén bỏ qua cho anh ta. Thứ hai anh này phải phấn đấu trong công việc, có dự định cụ thể cho tương lai của hai người và có được sự tin tưởng từ gia đình bạn.
Nếu tình cảm của bạn dành cho anh này chỉ có sự mặc cảm, trách nhiệm thì bạn không cần phải gây áp lực cho mình như thế nữa. Cố gắng duy trì tình cảm này chỉ làm cho bạn đau khổ thêm. Chúc bạn sáng suốt có quyết định đúng cho mình.
Theo VNE
'Tiến xa' với bạn thân đồng giới Em hôn cô ấy và rồi mọi chuyện vượt quá mức bình thường. Đây là lần đầu tiên em thấy hạnh phúc dù em từng có nhiều bạn trai trước đó. Em năm nay 18 tuổi và đang định cư bên Mỹ. Em sang đây từ năm 12 tuổi. Em ưa nhìn và rất thân thiện với mọi người xung quanh nhưng khi...