Bỏ nhà lên thành phố làm ô sin k.iếm t.iền, nào ngờ ở nhà chồng đổ đốn, bồ bịch
Nói rồi Nhung chạy đi, mặc cho đứa con khóc lóc. Nước mắt cô cũng lưng tròng. Chả hiểu sao cô lại nhận lời lấy Huy rồi sống cuộc sống khổ sở thế này cơ chứ.
18 t.uổi, Nhung về nhà chồng với hai bàn tay trắng. Nhà chồng Nhung chỉ có 3 sào ruộng, chẳng có tài sản gì đáng giá. Chồng Nhung làm thợ mộc, thường xuyên đi sang tỉnh khác để kiếm việc vì ở quê chẳng có việc để làm. Nhung mang bầu nhưng vẫn phải đi làm thuê để k.iếm t.iền.
Mẹ chồng Nhung tuy già nhưng bà rất đáo để. Bà bảo rằng Nhung vào làm dâu nhà bà khiến cho con trai bà phải thêm gánh nặng, phải đi làm thuê để lo cho cả gia đình. Ngày nào cũng thế, mẹ chồng Nhung cũng phải cho con dâu mấy bài ca đã thì mới cảm thấy hả dạ. Nhung mang bầu 5 tháng phải đi cấy thuê để lấy t.iền, nhưng khi về nhà thì mẹ chồng cô lột sạch Những ngày chồng đi vắng, Nhung chỉ ăn ngày 2 bữa, cơm toàn chan nước mắm trong khi những thứ cô mua về, mẹ chồng cô đều giành ăn hết.
Thế rồi Huy – chồng Nhung cũng về nhà sau 3 năm đi làm ăn xa. Lúc đó Nhung đã sinh con được 2 năm. Huy cầm về 200 triệu nhưng đưa cho mẹ giữ, không cho vợ được đồng nào. Nhung nói với Chiến:
- Anh đi làm vất vả cũng là vì vợ con, sao về chẳng đưa cho em được đồng nào để trang trải vậy?
- T.iền tôi làm ra đổ mồ hôi sôi nước mắt, tôi phải cho mẹ tôi hưởng đã chứ. Bà đã sinh ra tôi, nuôi tôi khôn lớn chứ cô đã nuôi tôi được ngày nào chưa?
(Ảnh minh họa)
Nhung cúi gằm mặt không nói gì, cô ấm ức lắm, con 2 t.uổi, muốn ăn một miếng thịt cũng khó, vậy mà bà nội cứ giữ t.iền khư khư, chả cho cháu thứ gì. Ruộng nhà chồng giờ cũng bị lấy lại để làm đất xây dựng trường học thế nên giờ cô chẳng có việc gì làm cả. Nhung không có t.iền xoay sở cho cuộc sống nên đành theo lời giới thiệu của người quen lên làm ô sin ở thành phố.
Nhung bỏ lại đứa con đang còn t.uổi lớn của mình ở nhà để lên thành phố làm ô sin. Lúc đó Huy về nên cô để con cho chồng chăm vì không thể chịu đựng cuộc sống ở nhà chồng. Thương con thắt ruột nhưng vì chẳng thể làm gì khác nên Nhung đành nuốt nước mắt bỏ con lại. Huy bảo với vợ:
- Cô lo đi làm đi, làm mẹ trước tiên là phải có t.iền chăm cho con, nó cũng bắt đầu lớn rồi, tôi tự khắc chăm cho nó.
Nhung đau đớn lắm, lấy chồng mới mấy năm mà chẳng khi nào vợ chồng tình cảm, ngồi nói với nhau một câu chuyện cho tử tế, chuyện vợ chồng cô chỉ xoay xung quanh chuyện t.iền bạc, mẹ chồng, đứa con. Nhung đi làm thuê ở thành phố, tháng được 5 triệu, cô gửi về cho con trai 1 triệu còn lại tiết kiệm. Nhung cũng chán cảnh vợ chồng nhạt nhẽo rồi, cô định sẽ ly hôn rồi đón con lên thành phố sống cùng cô vì thời gian gần đây, chồng Nhung lại giở thói ngoại tình với một cô hàng xóm.
Hôm đó Nhung về quê thăm con, thằng bé cứ níu lấy tay mẹ bảo:
- Mẹ ơi, mẹ ở nhà với con đi, con không muốn ở nhà một mình.
- Ừ, mẹ cũng không muốn con ở nhà với bố với bà, nhưng mẹ cần k.iếm t.iền đủ rồi mới về đón con được.
Thế rồi Nhung dứt áo ra đi, tháng sau, cô về thăm con rồi đưa cho nó 3 triệu để trang trải t.iền ăn hàng tháng, thấy thằng bé người tím tái, hỏi con thì con không nói, hỏi chồng thì chồng chỉ bảo:
- Do nó chơi nghịch nên ngã thôi.
Nhung bảo với chồng:
Video đang HOT
- Anh chuẩn bị đi, tôi sẽ viết đơn ly hôn để anh có thể đàng hoàng đi lại với cô kia, tôi sẽ đưa con lên thành phố sống.
Huy thủng thẳng:
- Ừ được rồi, tôi cũng chán cô lắm rồi, về mà đón đứa con của cô lên.
Tối hôm đó, Nhung từ biệt con ra đi, thằng bé 5 t.uổi cứ níu lấy áo mẹ rồi khóc:
- Mẹ ơi mẹ đừng lên thành phố làm ô sin nữa, ở nhà với con.
(Ảnh minh họa)
- Ngoan nào, ở nhà với bố, tháng sau mẹ về.
Nói rồi Nhung chạy đi, mặc cho đứa con khóc lóc. Nước mắt cô cũng lưng tròng. Chả hiểu sao cô lại nhận lời lấy Huy rồi sống cuộc sống khổ sở thế này cơ chứ.
Nhung lên thành phố làm việc bình thường được 2 ngày thì Huy gọi điện lên bảo:
- Sao cô đưa con đi mà không nói gì thế hả?
- Tôi có đưa con đi đâu? Anh nói vậy là sao?
- Thế nó đi đâu mấy ngày hôm nay không về?
- Anh nói thật chứ?
- Thật, cô về mà xử lý.
Nhung hốt hoảng bắt xe về quê tìm con, cả nhà nháo nhác đi tìm, sau mấy giờ đồng hồ thì thấy đứa con 5 t.uổi nằm ở mương nước. Nhung đau đớn gọi tên con:
- Hoàng ơi! Sao con lại ra nông nỗi này hả con?
Thì ra đ.ứa b.é ở nhà bị bố và người tình h.ành h.ạ nên sợ hãi, định chạy theo mẹ lên thành phố thì bị trượt chân ngã xuống mương nước. Lúc này Nhung thấy con nằm cứng đờ thì nước mắt dàn dụa, cô kéo lấy tay chồng gào lên:
- Sao anh ác thế?
Huy cũng hoảng, anh lắp bắp:
- Tôi tưởng cô đem theo nó lên thành phố. Ai ngờ…
Nhung thương con thắt ruột rồi tự trách mình vô tâm, không để ý đến con, không chăm sóc cho con để con phải c.hết tức tưởi thế này nhưng mọi thứ đã quá muộn màng, bây giờ Nhung mới nhận ra rằng, thiếu t.iền còn có thể kiếm chứ con cô thì chẳng thể nào tỉnh dậy được nữa.
Theo Thethao&xahoi
Sau đêm tân hôn, bộ mặt của nhà chồng lộ rõ
Tôi cứ ngỡ mình đã trở thành bà hoàng, nhưng tôi đã nhầm. Đêm tân hôn thứ anh dúi vào tay khiến tôi sốc đến mức bủn rủn không thốt nên lời.
Yêu nhau được 1 năm, Minh đưa tôi về nhà anh ra mắt. Mọi người nói đó là vinh dự của tôi bởi vì, nhà Minh rất giàu hơn nữa không phải cô gái nào cũng được anh nghiêm túc đưa về nhà như thế. Khi ấy tôi cũng nghĩ mình thật may mắn, vì tôi biết xung quanh Minh luôn có các cô gái chân dài xinh đẹp theo đuổi vậy mà anh lại chọn mình, 1 cô gái ở quê lên thành phố học và làm việc.
Hôm về gặp bố mẹ anh, thực sự tôi rất hồi hộp cả đêm tôi cứ thao thức trở người bên này bên kia không làm sao ngủ nổi. Trưa đó vừa bước vào nhà của anh tôi đã thấy choáng ngợp với vẻ đẹp bên trong, đồ đạc ở đây rất đắt t.iền.
(Ảnh minh họa)
Mẹ anh nhìn rất xinh đẹp quý phái nhưng khuôn mặt toát lên vẻ phúc hậu còn bố anh nhìn thành đạt và từng trải, ông nhìn tôi từ đầu đến chận rồi hỏi han chuyện gia đình. Còn mẹ anh tôi thấy bà bồn chồn, khi nghe bố anh hỏi:
- Thế 2 đứa đã suy nghĩ kỹ chuyện hôn nhân chưa.
Tôi trả lời:
- Dạ rồi ạ.
Lúc đó mẹ anh nhìn tôi bằng ánh mắt rất khó hiểu bà lắc đầu, giống như kiểu van lơn:
- Con đừng dại dột mà bước vào căn nhà này.
Mấy lần bà định rủ tôi vào bếp cùng nhưng Minh cứ đứng kè kè bên cạnh nên hai bác cháu chẳng nói được gì nhiều. Sau hôm đó lòng tôi cứ gợn gợn, tôi có cảm giác mẹ Minh không thực sự vui và hạnh phúc khi làm phu nhân của cái gia đình giàu có đó. Mấy lần sau tôi đến, cũng thấy bà có vẻ buồn buồn, tôi hỏi Minh thì anh bảo:
- Tính mẹ anh là vậy, bà hiền lắm nhưng cũng rất đa sầu đa cảm. Người ta thì thích đi mua sắm còn mẹ anh chỉ thích ở nhà đọc sách và nuôi mấy con thú mà thôi.
Tôi mỉm cười trừ, rồi gạt đi cái ánh mắt của mẹ anh để chuẩn bị cho đám cưới sắp tới. Tôi tin mình sẽ hạnh phúc, chẳng hiểu sao tôi lại muốn về sống chung cùng mẹ anh. Tôi muốn khiến bà vui vẻ hơn.
Đám cưới diễn ra khá hoành tráng, tôi chính thức theo chồng bỏ cuộc chơi. Tôi đã hạnh phúc khi rằng từ nay mình đã có 1 bến đồ bình yên và tôi sẽ trân trọng nó, sẽ sống thật vui vẻ. Nhưng rồi đêm tân hôn mọi thứ dường như tắt ngấm khi mẹ anh nói với tôi:
- Con hãy chuẩn bị tinh thần đi nhé, mọi thứ trong căn nhà này không đơn giản như con nghĩ đâu. Đã bao lần mẹ muốn nói với con điều đó nhưng không có cơ hội và thằng Minh cũng không cho. Phận đàn bà mình nhiều lúc không có nhiều sự lựa chọn con à.
- Ý mẹ là sao ạ?
Khi mẹ chồng định nói tiếp thì bố anh gọi vào phòng tìm thứ gì đó.
- Thôi con lên nhà nghỉ ngơi đi.
Tôi mệt mỏi đi lên trong lòng đầy nghi ngờ lẫn hoang mang, tắm rửa xong xuôi tôi ra giường. Minh bế phốc vợ trên tay rồi đòi ân ái, tân hôn xong xuôi anh dúi cho tôi 1 tờ giấy rồi bảo:
- Nội quy của nhà này đấy, em đọc đi có gì không hiểu thì hỏi anh.
Tôi đọc qua mà chóng mặt, chồng bắt tôi nghỉ việc chỉ ở nhà nội trợ sinh con. Thỉnh thoảng đi tiếp khách với chồng và còn nhiều điều vô lý khác nữa.
- Thế này là sao anh, sao lại bắt em bỏ việc.
- T.iền anh kiếm, em chỉ cần ở nhà là được rồi.
- Em sẽ không làm bình hoa di động đâu, em bỏ công học 4 năm địa học 2 năm cao học và đã có 1 công việc ổn định giờ em không thể bỏ nó được.
Minh trợn mắt lên:
- Giờ em là vợ anh những điều anh nói là mệnh lệnh. Anh sẽ check camera mỗi ngày đấy, gia đình anh bao thế hệ nay đều như thế hết. Em có phúc không biết hưởng còn cãi à.
Minh mà tôi quen dường như biến thành 1 con người khác, anh ấy gia trưởng độc đoán. Giờ thì tôi đã hiểu vì sao mẹ anh nhìn tôi với ánh mắt đó, càng hiểu vì sao 1 đóa hoa đẹp như bà lại luôn u buồn.
(Ảnh minh họa)
Mấy hôm sau tôi vẫn đi làm thì bị chồng kéo về đ.ánh cho 1 trận rồi gằn lên: &'Em chán sống rồi sao?". Bất lực tôi nghỉ việc ngồi nhà, lúc này nói chuyện với mẹ anh tôi mới biết Minh không phải là con của bà mà là con rơi của bốchồng. Chị gái Minh đã lấy chồng ở nước ngoài vì chị ấy không muốn gặp bố. Bố anh ngoại tình mấy chục năm nay nhưng dù bà có đòi ly hôn hay bỏ trốn thì vẫn bắt quay lại vì gia đình họ rất sĩ diện.
Dĩ nhiên Minh cũng không khác tính bố anh là mấy, độc đoán và luôn làm theo ý mình. Đã vậy đêm nào anh ấy cũng về khuya trong tình trạng say mèm có hôm còn có cả mùi nước hoa nữ và son dính trên áo. Càng nghe, càng chứng kiến tôi càng bủn rủn sợ hãi, tôi không biết tương lai của mình sẽ đi về đâu nữa. Người ta vẫn nói lấy chồng giàu là sướng nhưng ở trong chăn mới biết chăn có rận, bề ngoài chẳng nói lên được điều gì. Nhiều lần mệt mỏi chán nản tôi muốn bỏ trốn nhưng sợ bố mẹ tôi đau lòng và sợ mình lại giống như mẹ chồng bị bắt về và sống cuộc sống giam lỏng. Tôi nên làm gì đây? Xin hãy cho tôi lời khuyên.
An Nhiên/ Thể Thao Xã Hội
Giấu chồng đi làm thuê ô sin, nào ngờ phát hiện ra sự thật đau đớn Chị đứng chôn chân. Cổ họng nghẹn đắng. Có thứ nước gì đó cay cay lăn dài trên má. Cả cuộc đời chị chưa từng gặp phải cú sốc nào lớn hơn cú sốc này. Chị và anh là bạn thanh mai trúc mã, lớn lên lại kết hôn với nhau nên ai cũng tin rằng anh chị sẽ có một mái ấm...