Bỏ người xưa để yêu ‘anh’ hơn 20 tuổi?
Em cảm thấy không còn yêu người yêu nữa, thậm chí còn trót ngủ với một “anh” hơn em 20 tuổi. Em có nên đến với “anh” ấy?
Em năm nay 25 tuổi, còn bạn trai em 27 tuổi, chúng em quen nhau được 6 năm và yêu nhau đã hơn 3 năm nay. Chúng em cũng đã quan hệ suốt từng đấy năm yêu nhau. Hiện cả 2 đã đi làm nhưng công việc chưa được ổn định, em ở Hà Nội, anh ấy cũng đang thuê trọ và làm việc tại HN.
Cả 2 gia đình đều biết chúng em yêu nhau, vì em và anh ấy đã về thăm nhà nhau. Anh ấy là mẫu người chồng mà mọi người đều muốn có được (theo như nhiều người nhận xét). Anh ấy biết quan tâm, chăm lo cho gia đình, và cũng có đầu óc kinh doanh.
3 năm không phải thời gian ngắn, nhưng dù đã tính đến chuyện kết hôn trong 1 năm tới, song giờ em nhận thấy chúng em không hợp nhau nữa. Nói thật là đến giờ tình cảm của em đã nhạt phai dần, em không còn cảm thấy nhớ người yêu như trước, ở bên người yêu em không cảm thấy vui vẻ. Và điều quan trọng nhất là em giữa chúng em đều không có sự tôn trọng nhau, nếu vậy mà sau này về sống thì sẽ không thể sống được.
Em đã nói chia tay rất nhiều lần nhưng rồi đều lại quay lại, chúng em cũng rất hay giận dỗi nhau, nhưng anh luôn là người làm lành trước. Thời gian vừa rồi giận dỗi nhau nhiều, em đâm ra chán nản, và em đã đi biển với 1 người đàn ông khác, người đàn ông này đã có gia đình, anh ấy hơn em gần 20 tuổi, và đương nhiên “chuyện đó” cũng không tránh khỏi.
Người đàn ông này và em quen được 4 năm, anh ấy cũng đã yêu em từ rất lâu và muốn em trở thành vợ 2 của anh ấy, em biết anh ấy rất chân thành với em. Sau khi đi biển về em và anh ấy gặp nhau nhiều hơn, ở bên anh ấy em cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Thực sự em cảm thấy em đã sai, rất dằn vặt vì em vẫn còn đang yêu người yêu em mà em lại đi ngủ với người đàn ông khác, và tội lỗi hơn là lại với 1 người đàn ông đã có gia đình.
Anh ấy rất tốt và yêu em (Ảnh minh họa)
Người yêu em cũng lờ mờ đoán ra, và em đã nói hết sự thật rằng em đã ngủ với người đàn ông khác, rằng em không tốt, nhưng anh ấy nói sẽ tha thứ cho em nếu như em nói ra tất cả sự thật ngủ với ai và như thế nào. Anh ấy nói dù như thế nào vẫn sẽ cưới em và rất yêu em. Em đang xin anh ấy 1 tuần để suy nghĩ lại tất cả, vì em cảm thấy em không còn yêu người yêu em nữa. Em rất muốn đến với người đàn ông đã có vợ đó, nhưng lại sợ những đàm tiếu…
Nhưng để quay lại với người yêu em thì em sợ rằng người đó sẽ khổ vì em, vì em không còn yêu nhưng lại sợ sau này không tìm được người đàn ông nào chăm lo cho gia đình như anh. Em thật ích kỷ phải không chị? Trong thâm tâm em bây giờ đang rất rối bời, em nghĩ nhiều lắm và rất đau đầu, em đang phải lựa chọn, mong chị cho em lời khuyên sớm nhất. Em cảm ơn chị nhiều. (Em gái HN).
Video đang HOT
Trả lời:
Chào em, cảm ơn em đã gửi những băn khoăn của mình về chuyên mục. Câu chuyện của em khá tế nhị nên chị nghĩ em đã phải trăn trở và băn khoăn về nó rất nhiều. Hiện em đang băn lo lắng không biết phải làm gì giữa một bên là “nghĩa” với người xưa và một bên là những cảm xúc băn khoăn mới mẻ của người tình mới – một “anh” hơn em những 20 tuổi.
Theo như những gì em nói thì chị có thể cảm nhận mặc dù người yêu em rất tốt, là mẫu người mơ ước của nhiều cô gái nhưng em lại không còn tình yêu và những khao khát âu yếm, nỗi nhớ nhung, mong ước gặp mặt (điều mà bất kì đôi yêu nhau nào cũng thường thế) nữa, đúng không? Thay vào đó, em lại mong muốn được ở bên một người gần gấp đôi tuổi mình vì những cảm xúc mới lạ mà “anh” đó mang lại.
Em và người yêu em đã chia tay nhau nhiều lần, song không dứt điểm được bởi cả hai đều không có người mới, và vì thế, dù chán anh ấy, song khi buồn, không có ai ở bên, em lại quay lại, lại để anh ấy chiều chuộng, chăm sóc… Mọi chuyện chỉ thực sự bùng nổ khi em đi biển cùng người đàn ông từng trải và đã có vợ, lại hơn em 20 tuổi.
Một trong những “điểm yếu” của tình yêu là sự nhàm chán. Nếu như người đàn ông không quan tâm thì em cảm thấy anh ta lạnh lùng, thiếu chăm sóc bạn gái. Song khi biết người ấy hết lòng với mình rồi thì lại đâm chán, coi thường và không còn cảm xúc nữa. Thế nên, người ta mới có câu “tình yêu bỏ đói thì sống mà cho ăn no thì chết”. Người yêu em cũng sai khi quá chiều chuộng mà không nghiêm khắc với em khiến cho em quá trớn và thậm chí có thể đi quá giới hạn khi đi ngủ và làm “chuyện đó” với một người hơn mình 20 tuổi.
Em có nên đến với người yêu hơn 20 tuổi? (Ảnh minh họa)
Em cũng là một cô gái khá thoáng trong “chuyện ấy” khi 25 tuổi mà đã có 3 năm kinh nghiệm “yêu” nên việc em quan hệ dễ dàng với người đàn ông có vợ không có gì là lạ. Hiện tại em bảo anh ta tốt với em thực lòng, muốn em thành vợ hai của anh ta, nhưng đó chỉ là lời nói tán tỉnh cho vui miệng của những gã đàn ông từng trải và nhiều kinh nghiệm thôi. Em có biết vì sao anh ta có vợ rồi mà lại vấn tán em? Vợ chồng anh ta đang ly thân hay vẫn vui vẻ?
Em đã sai khi quan hệ với người có vợ và chị e rằng em đang bị người đàn ông từng trải này lừa khi tỏ ra quan tâm và chăm sóc em nhiệt tình chu đáo. Có thể anh ta chỉ muốn một chút “món lạ” cho đỡ nhàm chán trong đời sống vợ chồng. Muốn biết tình cảm của anh ta dành cho mình thật thế nào thì hãy ly dị vợ đi rồi mới tiếp tục yêu đương với em, khi đó em sẽ biết rõ anh ta đối xử với mình thế nào. Nếu anh ta tìm kế “hoãn binh” việc ly dị thì em chỉ là trò chơi, là vật “qua đường,”, “giải trí” cho đỡ buồn của người này. Còn nếu như anh ta đồng ý ly dị vợ thì liệu em có thanh thản không khi đi cướp chồng của một người phụ nữ khác, khi vì em mà một gia đình phải tan nát? Hạnh phúc của em là gì khi xây đắp trên những điều như thế?
Quay lại với người yêu cũ cũng là một việc không nên trong lúc này. Bởi cảm xúc của em dành cho người ấy cũng đã phai nhạt. Có trở lại bên người xưa em cũng lại nhớ đến “anh” người tình hơn em 20 tuổi. Do đó, tốt nhất, hãy tạm dừng tất cả mọi mối quan hệ lại, dành thời gian để suy nghĩ về bản thân mình, để kiểm nghiệm lại tất cả tình cảm. Sau một thời gian, nếu người yêu cũ của em vẫn tốt, vẫn nhiệt tình và em lại cảm thấy cảm xúc tình yêu trở lại với anh ấy thì hãy quay lại, còn nếu không hãy chia tay dứt khoát và đừng dây dưa nữa không lại khổ cho cả hai người em ạ.
Với người đàn ông hơn 20 tuổi, chị nghĩ anh ta là người không ra gì khi có vợ rồi mà vẫn quan hệ với người đáng tuổi con, cháu mình. Dù anh ta có bỏ vợ lấy em thì chị nghĩ em cũng không nên nhận lời. Thứ nhất mình mang điều tiếng xấu là người phá vỡ gia đình người khác, thứ hai nếu lấy nhau, hiện tại có thể hạnh phúc, nhưng chỉ vài năm sau, tuổi tác chênh lệch khá lớn, nhu cầu tâm sinh lý khác nhau, sẽ khó có thể sống với anh ta cả đời. Vì vậy, hãy chấm dứt khi chưa ai phát hiện ra mối quan hệ này em ạ. Để một thời gian nữa, tình cảm sâu sắc, em sẽ khó dứt, thậm chí vợ anh ta phát hiện còn có thể đến đánh ghen và em sẽ không còn mặt mũi nào để gặp mọi người nữa.
Tất nhiên, mới chia tay “anh” hơn 20 tuổi, em sẽ thấy trống vắng, thậm chí còn thấy khó chịu, bứt rứt vì không được gần gũi, quan hệ với anh ta, nhưng hãy biết vượt lên chính mình, vượt qua phần “con” trong con người mình em ạ. Tạm thời không yêu ai để có thời gian nhìn lại mình. Em hãy đi học nhảy, học bơi, khiêu vũ, hay tham gia các hoạt động xã hội, gặp gỡ mọi người cho đỡ buồn. Biết đâu em sẽ tìm được người mới thích hợp. Cũng có thể, sau 1 thời gian, cảm xúc với người cũ của em lại quay lại thì em có thể tìm lại tình yêu của mình.
Chúc em bình yên và sáng suốt trong lúc này.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chông chênh vì người yêu quá đẹp trai, tài giỏi
Cái cảm giác tự hào vì có người yêu đẹp trai, tài giỏi chỉ ở lại với em một thời gian ngắn.
Thay vào đó là cảm giác chông chênh, buồn tủi vì phải làm tất cả mọi thứ một mình, phải đợi chờ và chịu đựng những sự ấm ức mà đáng ra em không đáng phải chịu...
Anh tỏ ra rất khoái chí vì ngày nào ở công ty cũng có một vài người đẹp muốn làm quen, tán tỉnh. Không gặp nhau thì anh "im hơi lặng tiếng" luôn, cũng không trả lời điện thoại, tin nhắn của em, nhưng gặp rồi thì chủ đề yêu thích nhất của anh vẫn là chuyện có bao nhiêu cô "đổ" vì anh. Tuyệt nhiên không có một câu hỏi thăm xem em sống thế nào, công việc có tốt không? Thậm chí, cách đây mấy ngày, em bị sốt anh cũng không biết.
Anh mới được thăng chức. Ai cũng khen anh giỏi chuyên môn, sớm thành đạt. Em cũng tự hào vì điều đó. Nhưng không hiểu sao em lại không cảm thấy vui khi anh được thăng tiến. Bởi điều đó đồng nghĩa với việc thời gian anh dành cho em ngày càng ít đi và cơ hội anh được tiếp xúc với những người đẹp tăng lên. Em biết mình quá ích kỷ, nhưng nếu như anh hiểu được nỗi lo sợ đang ngày càng lớn dần lên trong em, anh sẽ không còn trách em nữa.
Nhớ những tháng ngày đầu tiên chúng mình đến với nhau, cả hai chúng ta đều khó khăn. Ngay cả tiền ăn học cũng phải chạy vạy khắp nơi, ngoài việc đi học, chúng mình còn phải làm thêm đủ thứ. Nhưng ngày ấy, anh không có nhiều lý do như bây giờ. Dù bận bịu, thiếu thốn thế nào, anh vẫn dành những cử chỉ và tình cảm yêu thương nhất cho em. Em bị sốt, anh có thể thức cả đêm chỉ để thay khăn chườm trán cho em, em muốn ăn món gì, dù xa đến mấy anh cũng mang tới mà không một lời cằn nhằn.
Từ khi anh được thăng chức, mọi chuyên đã thay đôi... (Ảnh minh họa)
Ngày ấy, vẫn có những người con gái xinh đẹp và giàu có vây quanh anh, nhưng anh luôn an ủi và động viên em tin vào tình yêu. Em vẫn nhớ như in lời anh nói: "Em đừng bận tâm. Quan trọng là anh luôn yêu thương em. Họ yêu anh thì đó là quyền của họ, anh không cấm được". Có những lời nói đó của anh, em không còn cảm thấy lo sợ nữa.
Bây giờ thì anh bận suốt tuần. Vào những ngày nghỉ, em muốn chúng ta gặp nhau, em đã học được bao nhiêu là món ngon, định bụng sẽ nấu cho anh ăn, bù lại những khoảng thời gian anh ăn uống thất thường do bận công việc. Nhưng khi em khệ nệ xách túi đồ ăn to tướng đến nhà thì anh lại đi vắng. Gọi điện thì anh lại bảo "Bận lắm. Nói chuyện sau nhé" rồi tắt máy. Em lấy chìa khóa, vào dọn nhà cho anh rồi lững thững bước về. Thế là hết một ngày nghỉ.
Số lần chúng ta gặp nhau bây giờ chỉ biết đếm trên đầu ngón tay. Và dường như anh chỉ tạt qua chỗ em cho "đầy đủ thủ tục" thôi thì phải. Lúc nào anh cũng tỏ ra mệt mỏi với em, dù em đã cố gắng để sẻ chia mọi khó khăn với anh. Chúng ta cãi nhau càng ngày càng nhiều, cãi nhau chỉ để xổ hết bực dọc và ấm ức chứ không giải quyết được chuyện gì, cũng không làm cho chúng ta hiểu nhau hơn.
Những lời đồn đại về các mối quan hệ của anh với các "chân dài" liên tục đến tai em. Em thật sự chẳng biết phải làm gì. Em không thể đánh ghen, lại càng không thể cấm đóan anh qua lại với những người đó. Điều duy nhất em có thể làm là hy vọng vào tình yêu anh dành cho em. Nhưng em càng cố gắng làm một điều gì đó để anh vui thì anh lại càng tỏ ra khó chịu.
Em đã cảm thấy quá mệt mỏi vì cứ phải so sánh ngày xưa với bây giờ (Ảnh minh họa)
Nhớ lần anh chở em đi ngang qua con đường ngày xưa mình từng hẹn hò, em chủ động ôm và ngồi gần anh hơn, đồng thờ,i không quên thì thầm vào tai anh những kỷ niệm tình yêu chúng ta đã từng có. Thế nhưng, anh gạt tay em ra và bảo: "Anh nóng lắm!". Một lúc sau có điện thoại, anh đổi giọng ngay lập tức. Em nghe loáng thoáng tiếng anh nhẹ nhàng: "Ừ, anh đang bận tí việc. Lát nữa gặp em nhé".
Anh biết không? Em đã cảm thấy quá mệt mỏi vì cứ phải so sánh ngày xưa với bây giờ. Thậm chí, chúng ta không có thời gian để ngồi nói chuyện với nhau một cách nghiêm túc nữa. Anh đi công tác liên tục, em cũng biết trong những lần công tác ấy, có lần thật và có lần chỉ là cái cớ. Nhưng khi em thắc mắc, một là anh im lặng, hai là anh cáu gắt. Lâu dần em cũng chán nản, em không muốn biến mình thành một cô gái "ích kỷ, nhỏ nhen, suốt ngày đi hỏi cung người khác" nữa.
Chúng ta đã bàn đến vấn đề hôn nhân, nhưng giờ đây em bỗng thấy chông chênh đến lạ. Em sợ cho tương lai không bình yên của mình. Hình như anh không còn yêu em như ngày xưa nữa, hình như khoảng thời gian 6 năm yêu nhau đã làm cho anh chán em, hình như tình yêu của chúng ta vẫn không đủ mạnh để giúp anh vượt qua mọi cám dỗ...
Em đã quá mệt mỏi rồi. Em sẽ gặp anh để nói lời chia tay, mặc dù trong lòng em vẫn còn yêu anh rất nhiều. Bởi tình yêu thương xuất phát từ một phía chẳng bao giờ mang lại hạnh phúc cả, đúng không anh?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cho em và anh Gửi anh, gửi ngày xưa của em, năm năm rồi anh nhỉ, thời gian trôi đi quá nhanh, em không biết bây giờ anh như thế nào, còn em, em đã ở một nơi xa, xa lắm. Chỉ có điều em vẫn cô đơn, cô đơn vô cùng anh à. Anh có buồn khi nghe em nói như thế không? Chúng mình đã...