Bố mẹ sợ tôi lấy chồng cách 200 km sẽ mất con
Ví dụ bố mẹ có đau ốm cũng không bên cạnh chăm sóc được, có con rồi còn càng ngại về hơn.
ảnh minh họa
Tôi và bạn trai quen nhau đã được 7 năm. Hai gia đình cũng muốn hai đứa về chung một nhà sau khi tôi tốt nghiệp đại học. Tôi năm nay 24, ra trường cách đây một năm nhưng vẫn chưa xin được việc như ý muốn, giờ làm những việc chân tay để trang trải cuộc sống qua ngày. Quen nhau khá lâu, vì vậy chúng tôi có ý định sang năm tổ chức, gia đình anh thuộc dạng bình thường, vì lo cho bốn người con ăn học nên bố mẹ cũng không có gì dư dả.
Gia đình tôi chỉ có hai con, tôi và một đứa em trai. Điều băn khoăn nhất là tôi và gia đình bạn trai cách nhau gần 200 km. Dù đã yêu rất lâu và xác định đến với nhau nhưng giờ đây tôi phân vân quá, anh không quá hoàn hảo nhưng yêu thương và chăm sóc tôi vô cùng. Từng ấy năm bên nhau tôi luôn cảm thấy mình thật may mắn, không xinh đẹp, không tài giỏi nhưng luôn được anh cưng chiều, dành những gì tốt đẹp nhất cho tôi.
Gia đình tôi cũng rất hài lòng với cách cư xử của anh. Bố mẹ buồn nhất là anh xa quá, nhà chỉ có tôi là con gái, bố mẹ sợ lấy chồng xa thế có ngày mất con. Hơn nữa công việc hai đứa cũng chẳng khá giả gì, anh đi làm gần hai năm mà lương giờ được khoảng 10 triệu, còn thu nhập tôi cũng chẳng khá hơn. Gia đình tôi không quá quan trọng giàu nghèo nhưng vì không mấy khá giả, gia đình anh lại cũng khó khăn nên bố mẹ sợ tôi lấy xa rồi đi lại không được nhiều, cả năm chỉ mấy lần về quê. Bố mẹ có đau ốm cũng không bên cạnh chăm sóc được, có con rồi còn càng ngại về hơn.
Tôi là đứa con gái thiên về tình cảm, nhiều lần đề nghị chia tay nhưng anh không đồng ý. Anh bảo bao nhiêu người cũng như thế, tại sao tôi không vượt qua được, khó khăn lắm mới ở bên nhau (ngày xưa bố mẹ tôi ngăn cấm, giờ đồng ý). Tôi không dứt áo ra đi được vì còn yêu anh nhưng cứ nghĩ về gia đình, nghĩ những lúc buồn một mình trên Hà Nội thế này nhớ nhà quá, chẳng biết làm gì nữa. Nghĩ đến cảnh lấy chồng xa xôi, tết nhất không được bên gia đình tôi thấy mình mất phương hướng. Nếu lấy chồng gần lỡ không hạnh phúc thì còn khổ hơn.
Mẹ anh rất tốt nữa, 7 năm chúng tôi quen nhau, tôi thấy bố mẹ anh như bố mẹ mình, mẹ anh tâm lý, giục anh đưa tôi đi chơi còn bếp núc bác lo hết, không phải ngại gì. Chính vì thế tôi thấy phân vân quá, có chị em nào lấy chồng xa rồi mà hối hận lắm không? Hãy cho mình lời khuyên được không?
Video đang HOT
Theo VNE
Mất vợ mất con bởi "bịch trắng nhỏ" dưới gầm giường
Bán tín bán nghi, tôi chạy lên thì thấy vợ đang ngồi bệt xuống đất, trên tay cô ấy là bịch gì nhỏ nhỏ màu trắng, gương mặt cô ấy thất thần.
ảnh minh họa
Tôi lấy vợ được hơn 2 năm, cuộc hôn nhân không tình yêu nhưng êm ấm. Vợ tôi là nhà giáo, em rất nết na, hiền hậu, lại chăm chỉ và không đòi hỏi nhiều. Chúng tôi quen nhau qua mai mối và cứ thế nên duyên do cả hai cũng chẳng còn trẻ nữa. Thời gian dần trôi, tình cảm hai vợ chồng cũng theo đó mà bền chặt hơn. Cách đây 5 tháng, vợ tôi báo tin vui, cuộc sống gia đình càng vì thế mà thuận hòa, hạnh phúc hơn.
Thế nhưng đúng lúc ấy tôi lại rơi vào lưới tình với đồng nghiệp ở công ty. Chúng tôi rất tâm đầu ý hợp, có thể trò chuyện cả ngày không chán. Ở bên cô ấy tôi có rất nhiều cảm giác mới mẻ chưa từng trải qua. Thế nên trong lần đi công tác, tôi và cô ấy đã không giữ được mình. Về tới nhà, tôi áy náy với vợ rất nhiều nhưng vẫn không thể dứt ra khỏi người tình. Chúng tôi yêu nhau vụng trộm, thường xuyên qua lại nhà nghỉ những giờ nghỉ trưa.
Cách đây 2 tuần, vợ tôi có việc về quê mấy ngày. Nhân cơ hội đó, tôi mới rủ người tình về nhà. Tiếc là đúng ngày đó, người tình tôi lại "tới tháng" thế nên chúng tôi chỉ có thể ôm nhau và chuyện trò tới sáng. Dù vậy tôi vẫn thấy hạnh phúc.
Hôm sau, vợ về, mang ra rất nhiều quà từ quê. Nhìn vợ ríu rít kể chuyện, tôi thấy hơi gợn gợn trong lòng. Cô ấy mang thai, sức khỏe không tốt lắm nhưng vẫn chăm lo cho tôi cẩn thận. Thế nhưng tôi đối với cô ấy chỉ có thể là chữ "nghĩa" chứ không thể có chữ "tình" như với người yêu.
Ăn tối xong xuôi, tôi ra phòng khách nằm xem TV, vợ tôi dọn dẹp trong bếp rồi lên phòng trước, có lẽ cô ấy mệt nên muốn ngủ sớm. Được một lúc, bỗng dưng tôi nghe thấy tiếng động vang lên trên phòng. Bán tín bán nghi, tôi chạy lên thì thấy vợ đang ngồi bệt xuống đất, trên tay cô ấy là bịch gì nhỏ nhỏ màu trắng, gương mặt cô ấy thất thần.
- Anh... anh à cái này là của ai vậy?
Tôi nheo mắt nhìn cho rõ thì sững người khi thấy đó là bịch băng vệ sinh. Hôm trước có lẽ Thư - người tình của tôi đã bỏ quên nó.
- Ơ... mấy cái đồ này thì chỉ có của em chứ anh sao biết - Tôi cố lấp liếm
- Anh à.. em bầu 5 tháng rồi, em không dùng đến, sao nó có thể rơi xuống gầm giường được. Loại này cũng không phải loại em thường dùng nữa.
- Anh.. anh...
- Cô ấy là Thư phải không anh?
Câu hỏi của vợ khiến tôi mở to mắt, không tin được vào tai mình.
- Em đã lờ mờ đoán ra từ lần trước khi cả công ty anh đi ăn cùng nhau, ánh mắt cô ấy nhìn anh rất khác. Em cũng để ý thấy anh và Thư hay làm việc chung nhưng các ô chat và tin nhắn thì luôn trắng xóa. Anh giấu khéo lắm nhưng sao có thể qua mắt em được!
- Em... em.. chuyện anh với Thư chỉ là... chỉ là...
Vợ tôi lắc đầu, ý bảo tôi đừng nói nữa. Cô ấy loạng choạng đứng lên định bước ra ngoài thì bỗng xây xẩm mặt mày, va bụng vào thành giường rồi ngã gục xuống. Tôi hoảng hốt vội chạy tới thì thấy máu đang chảy xuống chân vợ tôi.
Tôi mất con, vợ thì nguy kịch bất tỉnh suốt 3 đêm liền. Tỉnh dậy, cô ấy nhất định không chịu gặp tôi. Bố mẹ vợ biết chuyện đánh tôi đau điếng, đuổi tôi ra khỏi phòng bệnh. Về tới nhà, tôi thấy đồ đạc của vợ tôi đã được em trai cô ấy dọn đi hết. Trên bàn là lá đơn ly hôn.
Mất con mất vợ trong tích tắc, giờ tôi chẳng biết phải sống tiếp những ngày tháng sắp tới như thế nào nữa...
Theo blogtamsu
Con vừa mất, chồng đã muốn bỏ tôi về với vợ cũ Tôi lấy chồng được 3 năm. Trước tôi, anh từng có một đời vợ và một con riêng. Khi tôi trở thành vợ anh, con gái riêng của anh mới được 1 tuổi. Năm đầu tiên hôn nhân, tôi khá hài lòng. Con gái anh còn nhỏ nên chúng tôi dễ dàng thân thiết nhau. Tôi yêu anh và yêu thương con gái...