Bố mẹ hãy ly hôn đi
Con hận vì mẹ đã sinh con ra trên cõi đời này. Hàng ngày nhìn thấy mẹ bình thản bên bố mà con thấy ghê sợ, mẹ đi nhà nghỉ với ông đó tối về mẹ vẫn bình thường với bố được sao.
Bao lần con viết lá thư này xong rồi lại xóa. Vô vàn ý nghĩ giằng xé tâm can con, con thương bố, thương hai chị em con, tiếc gia đình mình. Con hận mẹ, giận bố, oán trách xã hội hôm nay làm cho gia đình mình rơi vào cảnh này. Con quyết định viết và gửi, chắc sẽ có người nghĩ con là đứa con hư, bất hiếu, nói năng thiếu suy nghĩ nhưng mặc kệ mọi người nghĩ gì, con muốn bố mẹ đọc được lá thư này để biết con đau khổ và suy nghĩ như thế nào.
Ảnh minh họa
Năm nay con đã 19 tuổi, 2 năm về trước con luôn nghĩ và tự hào vì là con gái của bố mẹ, tự hào vì mình có gia đình hạnh phúc, có bố giỏi giang, có mẹ hiền, đảm đang. Mỗi khi kể về gia đình mình con vui lắm, khi đã lớn con luôn ước sau này sẽ giống như mẹ và lấy được người chồng như bố. Nhà mình không phải giàu có, bố là sĩ quan, mẹ là cô giáo tiểu học nhưng ai cũng khen mẹ tháo vát, thu vén giỏi nên gia đình mình cũng đầy đủ các vật dụng cần thiết.
Chị em con luôn vâng lời bố mẹ, chăm chỉ học tập, không đua đòi, ăn chơi. Con luôn là học sinh giỏi, mơ ước sau khi tốt nghiệp lớp 11 sẽ thi vào trường An ninh để trở thành cô công an. Với chị em con, gia đình mình là hạnh phúc nhất, bố mẹ là thần tượng tuyệt vời. Vậy mà giữa lúc con đang hạnh phúc chuẩn bị lựa chọn con đường cho tương lai của mình thì đứa bạn thân nhất nói “Mẹ mày có bồ”, con tức giận vô cùng đã buông lời mắng mỏ vì nó đã xúc phạm đến mẹ. Con không tin và không bao giờ tin mẹ là người như vậy, nhưng cũng từ đó tự nhiên con hay để ý đến mẹ hơn, thấy mẹ có điều gì rất lạ nên quyết định tìm hiểu.
Mẹ thường soạn bài khuya sau đó lướt net, chat Facebook với bạn bè. Mẹ nhắn tin điện thoại nhiều, ít khi gọi điện ở nhà, đặc biệt không bao giờ mẹ để điện thoại lung tung. Con bắt đầu thấy nghi ngờ, xem trộm điện thoại thấy nhật ký cuộc gọi và tin nhắn luôn trống trơn, con tìm cách vào trang cá nhân của mẹ phát hiện rất nhiều tin nhắn hẹn hò với một người đã có vợ. Giây phút ấy con thấy tối tăm mặt mũi, tim như nghẹn thở, cố gắng lắm con cũng không thể tưởng tượng nổi mẹ lại có thể như thế. Con đã bỏ học để theo dõi mẹ và thật bất hạnh khi tận mắt nhìn thấy mẹ hẹn người đàn ông kia ở nhà nghỉ.
Đất dưới chân con như sụt lở, hai chân nặng trĩu, con muốn gào lên thật to mà lồng ngực như bị ép chặt, nước mắt trào ra, giây phút ấy con thấy như mình sắp chết, như có một cánh cửa đóng sầm trước mặt. Sao con thấy ghê sợ, căm ghét mẹ vô cùng. Hóa ra đứa bạn con đúng, chỉ vì quá tin tưởng mẹ mà bố con con bị lừa dối, mẹ đóng kịch giỏi quá nên cả nhà mình không ai biết. Hàng ngày mẹ đi về đúng giờ, việc nhà vẫn đảm đang, với bố mẹ vẫn nhẹ nhàng nhưng lâu rồi con không thấy mẹ cười đùa ríu rít. Mẹ đổi ca để đi nhà nghỉ với bồ, có những ngày lễ mẹ không ở nhà vì cơ quan tổ chức đi chơi, thực ra là mẹ nói dối.
Video đang HOT
Bố mẹ sinh hai chị em con là gái, luôn dạy chúng con công dung ngôn hạnh. Mẹ bảo con gái phải giỏi việc nội trợ, may vá, biết chi tiêu tiết kiệm hợp lý, bố dạy con gái phải biết giữ gìn phẩm hạnh, đạo đức, biết đối nhân xử thế, giỏi giang năng động sau này chồng mới tôn trọng và nể phục. Mẹ dạy con nhiều nhiều lắm, những điều đạo đức và con tự hứa sẽ cố gắng làm theo lời dạy của bố mẹ. Thế mà giờ đây hình ảnh đẹp đẽ của mẹ vỡ vụn, con không còn lòng tin với mẹ, không còn thấy tôn trọng mẹ nữa, giờ chỉ thấy giận và hận mẹ lắm.
Mẹ đã tự tay phá vỡ gia đình nhỏ bé, mẹ lừa dối mọi người, bao nhiêu ngày nay mẹ sống bên cạnh những người thân yêu bằng vỏ bọc hoàn hảo, đạo đức. Em gái con còn quá bé để hiểu những việc xấu xa của mẹ, còn bố quá tốt, tin tưởng mẹ tuyệt đối. Không thể ngờ một người vợ có khuôn mặt phúc hậu, miệng luôn nói những lời đạo đức lại có thể lừa dối một cách hoàn hảo như thế, hay bố biết nhưng cũng diễn kịch với tụi con? Bố sợ tụi con buồn?
Con đau buồn lắm bố mẹ ạ, muốn được sống một cuộc sống hạnh phúc, êm ả trong tình yêu thương của bố mẹ. Con muốn mọi người yêu thương nhau thật lòng, chân thành với nhau. Con ghét sự lừa lọc, dối trá. Mẹ nói với bồ giờ đây mới tìm thấy tình yêu đích thực, ở bên cạnh người đó mẹ thấy hạnh phúc, thoải mái, yên ổn vô cùng. Nhưng mẹ không thể bỏ bố vì bố là người đàn ông tốt tính, mẹ không muốn các con bị chia lìa, mẹ không muốn làm ảnh hưởng đến tương lai của các con. Mẹ cũng không muốn phá vỡ gia đình người đàn ông kia.
Khi biết những điều này con thấy mẹ thật kinh khủng. Con rất ghét chuyện ngoại tình, hàng ngày đọc các bài báo về ngoại tình, ly hôn con rất phẫn nộ, thương những đứa trẻ vô tội là nạn nhân của người lớn ích kỷ, vô tình.
Mẹ ơi, mẹ là phụ nữ, là cô giáo, mẹ nghĩ có thể giấu được những việc làm của mình sao? Giờ đây mỗi lần mọi người xì xào, bàn tán về chuyện bồ bịch con thấy xấu hổ, sợ lỡ có người nào đó biết chuyện của mẹ đem ra bàn tán, sợ những ánh mắt rẻ rúng của mọi người khi bình luận về những người đàn bà ngoại tình. Mẹ bảo không muốn ly dị vì chúng con? Không, mẹ không muốn ly dị vì chính bản thân mẹ, vì sĩ diện, vì danh dự, vì tiếng tăm của mẹ chứ đâu phải vì chúng con.
Giờ con biết chị em con sinh ra không phải từ tình yêu đích thực của mẹ với bố. Con muốn bố mẹ thật lòng yêu thương nhau và yêu chúng con chứ không cần có đủ bố mẹ mà không có tình cảm. Mẹ có nghĩ đến tương lai của con? Sau này có bà mẹ chồng nào dễ dàng chấp nhận một đứa con dâu mà mẹ đẻ của nó bồ bịch lăng nhăng. Mẹ có nghĩ đến ngày mọi chuyện vỡ lở, mọi người biết con sẽ xấu hổ, nhục nhã vì mẹ không? Rồi bạn bè con sẽ nhìn con với ánh mắt như thế nào?
Phụ huynh học sinh của mẹ sẽ nghĩ như thế nào về cô giáo của con họ, họ có còn muốn gửi con cho một cô giáo như mẹ không? Mẹ có nghĩ đến vợ của người đàn ông kia không? Cô ấy cũng là phụ nữ, cũng làm mẹ. Mẹ thử tưởng tượng nếu mẹ là cô ấy thì sẽ thế nào khi có người phụ nữ khác cướp chồng, cướp cha của gia đình mình.
Con nghĩ không có người đàn ông tử tế nào lại bỏ vợ bỏ con để lấy người đàn bà lăng nhăng, họ chỉ coi mẹ là thú vui, giải trí thôi, trong mắt họ mẹ không có chút giá trị hay vị trí nào đâu. Mẹ có nghĩ đến hai đứa con của người đàn ông đó không? Chúng chẳng có tội gì cả, chỉ vì cái gọi là tình yêu đích thực của mẹ và bố nó mà chúng có nguy cơ mất bố mẹ, gia đình chia lìa, những món quà mẹ nhận được đó là một phần cơm áo của chúng đấy, mẹ cam tâm thế sao?
Giờ đây con hận vì mẹ đã sinh con ra trên cõi đời này. Hàng ngày nhìn thấy mẹ bình thản bên bố mà con thấy ghê sợ, mẹ đi nhà nghỉ với ông đó tối về mẹ vẫn bình thường với bố được sao. Năm nay may mắn con đỗ đại học, con cố gắng bình tâm và suy nghĩ rất nhiều, sẽ tập trung học tập, kiếm việc làm thêm để phần nào không làm phiền đến mẹ, ra trường con sẽ đi thật xa, đến nơi không ai biết. Chắc là con không dám nghĩ đến chuyện chồng con vì sợ một ngày nào đó người yêu con biết chuyện gia đình mình.
Tết này con không về nhà, muốn được ở một mình, không muốn vì con mà mẹ phải diễn kịch với bố. Có một điều con muốn nói với bố mẹ: Dù mẹ có đưa ra ngàn vạn lý do gì đi nữa con cũng không thể chấp nhận một người mẹ như mẹ, với con tất cả chỉ là ngụy biện. Con muốn bố mẹ ly hôn, mẹ sẽ được sống cuộc đời của mẹ, không phải diễn kịch với bố nữa. Xin mẹ đừng vì chị em con mà sống lừa dối bố, mẹ hãy viết đơn đi, nếu cần ý kiến của con trong đơn con cũng đồng ý luôn. Con sẽ không ở với ai cả. Đấy là suy nghĩ của con, mong bố hiểu và giải thoát cho mẹ, cũng chúc mẹ hạnh phúc với người đàn ông đích thực của mình. Bố mẹ đừng tìm con, con không làm điều gì dại dột đâu.
Theo VNE
Tôi không hiểu hết người đàn ông của mình...
"Tui năn nỉ má đó, má về dùm tui đi. Vài bữa có tiền rồi tui gởi về cho. Má mà chộn rộn ở đây là hư bột, hư đường hết. Tui sắp cưới vợ rồi". Tôi không tin vào tai mình khi nghe những lời này. Càng ngạc nhiên không hiểu chuyện gì đang diễn ra trong phòng.
Tôi áp tai vào cửa sổ. Một giọng phụ nữ run run: "Má cũng đâu có muốn vậy... Nhưng ba con nặng quá rồi. Gọi điện thì con không nghe nên má mới phải bỏ ổng ở nhà một mình để lên đây... Đất cát cầm cố hết rồi, giờ má không hỏi mượn ở đâu được nữa...".
"Nhưng tui đâu phải cái máy in tiền mà suốt ngày mấy người đòi hỏi? Tui chán lắm rồi. Lần này nữa thôi nghen. Tui đã nói là tui từ dưới đất nẻ chui lên nên ba với má đừng có hiện hình về phá đám... Tui không có cái thứ cha mẹ rượu chè, bài bạc tới tán gia bại sản như vậy. Thôi, xách đồ lên. Đi. Trễ rồi".
Vừa nghe Vinh nói như vậy, tôi giật phắt người, vội vàng bước nhanh về phía nhà vệ sinh công cộng của khu nhà trọ. Ở đó, tôi vẫn có thể nhìn thấy Vinh chở một người rời khỏi nhà. Có lẽ anh chở bà ra bến xe để về quê...
Tôi đi công tác ở Hà Nội 1 tuần nhưng công việc xong sớm nên tách đoàn về trước 2 ngày. Tôi về sớm để bàn bạc với anh hai chuẩn bị đón ba mẹ tôi từ Mỹ về chơi và tổ chức lễ đính hôn cho chúng tôi. Vì muốn cho Vinh một bất ngờ nên dù về đến nhà đã hơn 8 giờ tối, tôi vẫn phóng ngay đến nhà trọ mà không báo cho anh.
Nhưng người bất ngờ không phải Vinh mà là tôi. Lúc gởi xe, bà chủ nhà trọ bảo tôi: "Hình như nhà cậu Vinh có khách ở quê lên chơi". Tôi thả bộ dọc con hẻm đi vào khu nhà trọ, vừa đi vừa đoán già đoán non, không biết khách nào ở quê lên vì Vinh rất ít khách khứa. Ba mẹ mất khi Vinh mới 14 tuổi, anh em tứ tán, ít khi liên lạc. 2 năm quen Vinh, tôi thấy anh có khách chỉ 1 lần. Đó là lần bà dì ở quê bị bệnh vào khám cách đây mấy tháng...
Căn phòng trọ của Vinh nằm ở ngay đầu dãy nhà trọ cửa chỉ khép hờ. Tôi nhìn qua khe cửa thấy đồ đạc để lúm khúm dưới sàn nhà. Có tiếng người nói qua nói lại. Nghe vậy, tôi lưỡng lự rồi đứng nép vào bên hông nhà. Tôi nghe giọng Vinh to; còn giọng người phụ nữ thì nhỏ, đứt quãng...
Hóa ra người đàn bà ấy là mẹ của Vinh. Vậy mà anh bảo tôi ba mẹ đã chết hết, anh em thì ai lo phận ấy, anh phải bươn chải vào đời khi còn rất nhỏ... Tôi nhớ hôm nghe Vinh kể điều này ở quán cà phê cạnh trung tâm ngoại ngữ mà tôi và Vinh cùng theo học, tôi đã chảy nước mắt, vừa phục, vừa thương rồi dần dần yêu anh từ lúc nào không biết. Trong mắt tôi Vinh là một hình ảnh tuyệt đẹp của một người con trai giàu nghị lực vượt khó. Từ một đứa trẻ mồ côi vất vưởng đầu đường xó chợ, anh đã học hành, vươn lên, có một công việc ổn định, một vị trí nhất định trong xã hội. Điều đó đáng để nhiều người phải học tập, noi theo...
Thế mà giờ đây tôi vô tình phát hiện trong số những điều anh kể với tôi, có rất nhiều điều bịa đặt. Một người con mà không dám nhìn nhận những người đã sinh đẻ ra mình thì liệu có thể làm một người chồng, người cha tốt hay không?
Lòng tôi rối bời. Rất có thể Vinh có lý do riêng để làm như vậy nhưng dù là lý do gì đi nữa thì việc từ chối cha mẹ mình, thậm chí nói rằng họ đã chết thì quả là đại tội bất hiếu. Tôi không thể bảo trái tim mình ngừng yêu, không thể nói chia tay là chia tay nhưng thật sự là tôi rất hoảng sợ.
Tôi không hiểu hết người đàn ông của mình. Anh ta còn có những điều bí ẩn gì mà tôi không nhìn thấy được hay không? Liệu tôi có thể trao gởi cuộc đời mình cho một con người mà mình không còn tin cậy nữa?
Theo VNE
Những kiểu cặp đôi làm phiền người khác Chuyện tình yêu là chuyện của hai người, nhưng có rất nhiều cặp đôi biến nó thành chuyện của mọi người. Chứng tỏ mình hạnh phúc Biểu hiện: Thường xuyên đăng lên trang mạng xã hội ảnh hai người chụp chung tình tứ, mỗi ngày ghi hàng chục status (trạng thái) về tình yêu, kể lể chuyện của hai người, ai bình luận...