Bố mẹ ép quá, tôi lấy gay đợi bạn trai đi nước ngoài về
Đêm tân hôn, tôi ôm chiếc váy cưới khóc nức nở. Nếu như chồng tôi là Tú thì tôi dám chắc, đêm nay sẽ là một đêm vô cùng tuyệt vời của chúng tôi nhưng đáng tiếc, chồng tôi lại làm Nam.
Nhìn Nam hì hục xoa chân cho mình, tự nhiên lòng tôi ấm áp lạ thường. (Ảnh minh họa)
Tôi đã tự ước hẹn với Tú, sẽ chờ anh đi xuất khẩu lao động 5 năm. Khi anh trở về, chúng tôi sẽ kết hôn với nhau. Trước khi Tú đi, tình yêu của chúng tôi mới chỉ nảy sinh được chừng nửa năm. Cho nên quyết định đó của tôi, không hề được ai ủng hộ. Bạn bè tôi thì nói mới được nửa năm, chưa thể nói trước được chuyện gì.
Tình yêu bị ngăn cách bởi không gian địa lý chẳng bao giờ bền được. Nhiều người yêu nhau sâu đậm 7, 8 năm như thế, mới xa nhau có 3, 4 tháng đã chia tay và có tình yêu mới ngay được thì sao. Nhưng chẳng phải chẳng có chuyện gì có thể nói trước được hay sao chứ, biết đâu, Tú chân thành với tôi, sẽ chăm chỉ làm việc, đợi ngày về kết hôn với tôi thì sao? Còn về phía bố mẹ tôi thì…
- Mẹ chỉ có mình con là con gái, bố mẹ thương con lắm. Con gái có thì, chỉ sợ nó đi tận 5 năm, con đợi chờ, tuổi thanh xuân qua đi đến lúc về nó lại chẳng lấy con thì tội cho con lắm!
Nhìn mẹ, tôi lại thấy có lỗi. Lớn bằng từng này tuổi rồi vẫn phải để cho bố mẹ lo lắng. Nhưng tình yêu, tôi quyết vẫn đợi anh, cho dù ai có nói như thế nào đi chăng nữa. Bởi với tôi, anh chính là người đàn ông tốt nhất rồi. Tuy rằng, Tú có hay áp đặt tôi, hay bắt tôi phải làm theo ý của Tú nhưng chung quy lại, cũng là vì Tú muốn tốt cho tôi mà thôi. Nhưng cuộc đời, còn chẳng biết trước được chữ ngờ nữa.
Video đang HOT
2 năm sau ngày Tú đi, chúng tôi vẫn giữ liên lạc với nhau nhưng không còn thường xuyên nữa. Tú nói do Tú bận công việc mà thôi. Tôi, trong lòng bắt đầu có những dự cảm chẳng lành nhưng trái tim thì vẫn tin là Tú sẽ quay về.
Tôi cười nhạt, sự đời, đúng là chẳng viết đâu mà lường được. (Ảnh minh họa)
Bố tôi ốm nặng, tâm nguyện lớn nhất của ông chính là trước khi nhắm mắt được nhìn thấy tôi yên bề gia thất. Mọi người khuyên nhủ tôi rất nhiều, mẹ thì ngày nào cũng khóc vì nói tôi không chịu nghe lời. Một bên tình, một bên hiếu khiến tôi thực sự mệt mỏi. Bố mẹ nuôi tôi khôn lớn, chăm lo cho tôi như vậy, lẽ nào tôi lại cãi lời để bất hiếu. Còn tình cảm của Tú… Nhìn Tú qua ảnh, tôi đã khóc rất nhiều, cất hình anh vào trong tim, tôi quyết định nghe theo lời bố mẹ, lấy chồng.
Tôi được giới thiệu cho Nam. Nam là con của bạn thân của bố. Tôi cũng từng nói chuyện với Nam nhưng tình cảm của chúng tôi chỉ dừng ở mức bạn bè mà thôi. Không thể đi xa hơn được. Bởi vì Nam là một anh gay. Chuyện này được Nam giấu kín, chỉ có tôi và vài người bạn chơi với Nam biết thôi. Vậy mà bây giờ… Tôi cười nhạt, sự đời, đúng là chẳng viết đâu mà lường được.
Nam quan tâm, chăm sóc tôi rất tận tình. Tự nhiên Nam khiến tôi nhớ đến Tú, nhưng chẳng biết vì lý do gì, tôi lại có cảm giác, sự quan tâm của Nam, mang lại cho tôi cảm giác ấm áp hơn Tú rất nhiều. Tôi thấy hận mình, hận mình khi đã đồng ý lấy Nam, bỏ rơi lời ước hẹn với Tú. Nhưng bố mẹ ép quá, tôi đã chẳng còn sự lựa chọn nữa rồi!
Hôn lễ được tổ chức.
Ai cũng nức nở khen tôi và Nam đúng là một cặp trời sinh, tôi nở nụ cười đầy gượng gạo. Tôi làm sao cười được khi bây giờ, trong lòng tôi đang ngập tràn hình ảnh của Tú. Cảm giác tội lỗi xâm lấn, nó giống như là một sự phản bội vậy…
Đêm tân hôn, tôi ôm chiếc váy cưới khóc nức nở. Nếu như chồng tôi là Tú thì tôi dám chắc, đêm nay sẽ là một đêm vô cùng tuyệt vời của chúng tôi nhưng đáng tiếc, chồng tôi lại làm Nam. Tôi cứ ở lì xong trong nhà tắm, không chịu ra. Chắc do mệt mỏi quá, tôi ngủ gục và thật không may khi tôi bị ngã, chân đập mạnh vào bồn tắm, sưng to tướng. Tiếng kêu đau đớn của tôi khiến Nam phải xin phép để lao vào. Đỡ tôi ra ngoài, Nam nét mặt lo lắng:
- Để anh gọi cấp cứu!
- Không sao đâu anh, em chỉ đau một chút thôi. Anh cứ nghỉ ngơi đi! Không cần lo cho em đâu.
- Em thấy sợ anh ư?
- Vì anh… Là gay mà…
- Là do em nghĩ anh như vậy thôi. Anh biết em vẫn chỉ coi anh là bạn, em lấy anh cũng là để bố mẹ em yên lòng. Nhưng dù sao, anh cũng đã là chồng em trên danh nghĩa rồi, cứ để anh chăm sóc cho em. Yên tâm, anh sẽ không động vào em nếu em không đồng ý. Anh cần sự chân thành chứ không cần sự ép buộc. Để anh đi lấy đá chườm chân cho em. Đỡ ngay thôi mà.
Nam đỡ tôi lên giường rồi chạy đi lấy đồ. Nhìn Nam hì hục xoa chân cho mình, tự nhiên lòng tôi ấm áp lạ thường. Chợt nhớ lúc còn yêu Tú, mỗi khi tôi nói mệt mỏi, gọi Tú đến bên cạnh, Tú đều nói tôi nghỉ ngơi đi, Tú đang rất bận. Ngay cả khi ở bên cạnh nhau, Tú cũng chưa bao giờ thực sự lo lắng cho tôi. Mải suy nghĩ, tôi ngủ quên mất. Mở mắt ra, tôi hốt hoảng khi vẫn thấy Nam cần mẫn chườm chân cho mình. Nhìn đồng hồ, tôi ngỡ ngàng, đã hơn 3 tiếng đồng hồ rồi mà Nam vẫn cần mẫn, cặm cụi, lo lắng, chăm sóc cho tôi.
Tự nhiên tôi thấy có lỗi với Nam quá. Nam tốt với tôi như vậy, một lòng vì tôi, tôn trọng tôi mà tôi lại chỉ coi Nam là người dưng. Chợt tôi nhận ra, hình như mình đang đi sai đường hạnh phúc. Tú cũng quá lâu rồi, không còn quan tâm đến tôi, lời hỏi thăm bình thường cũng chẳng có. Vậy mà tôi đang cố chờ đợi điều gì đây chứ. Trong khi Nam, người bên cạnh lại hết lòng vì tôi. Trân trọng người trước mắt, tôi hiểu mình phải làm gì rồi.
Theo Blogtamsu
Tôi thấy mình có nhiều điểm tốt mà cha mẹ anh vẫn chê
Nên dứt khoát luôn để có cơ hội tìm người mới hay cứ cố gắng chờ đợi anh thuyết phục gia đình?
ảnh minh họa
Tôi 26 tuổi, anh 28 tuổi, trải qua nhiều khó khăn trong 4 năm yêu nhau vì nhiều sự ngăn cản. Vừa rồi anh chính thức đưa tôi về ra mắt gia đình, mẹ anh vẫn không thích tôi, lý do là tôi hơi mập, so về hình thức thì tôi không được đẹp bằng anh. Ngoài ra, nhà anh còn có điều kiện hơn nhà tôi rất nhiều.
Bạn bè nhận xét tôi là cô gái ngoan, tâm lý, biết điều, tới nhà anh chơi tôi cũng biết ý mua quà biếu bố mẹ anh, rồi đến sớm để vào giúp mẹ anh nấu ăn, những việc đó tôi quen rồi nên thấy bình thường. Vì nhà anh không đồng ý nên tôi cũng không muốn đưa anh về giới thiệu với bố mẹ mình, sợ chẳng đi đến đâu thì bố mẹ tôi lại buồn. Giờ tôi phải làm sao đây? Nên dứt khoát luôn để có cơ hội tìm người mới hay cứ cố gắng chờ đợi anh thuyết phục gia đình?
Theo Ngoisao
Nhận được tin nhắn từ bạn gái cũ của chồng sắp cưới, tôi khóc cạn nước mắt khi biết lý do họ chia tay Khi đọc được những dòng tin nhắn từ chị ấy, tôi như chết lặng. Tôi vừa hận anh vừa hận chị ấy vì sao không cho tôi biết sự thật sớm hơn. Từ trước đến nay, trong mắt bố mẹ tôi là một đứa con ngoan, cả trong tính cách lẫn hành động. Tốt nghiệp cấp ba, không giống bạn bè, tôi thi...