Bố mẹ ép phá thai và chia tay anh
Ngày đó, tôi và anh yêu nhau thắm thiết. Tình cảm chín muồi tưởng sẽ đến ngày đơm hoa kết quả, nhưng không ngờ, gia đình tôi lại kiên quyết phản đối.
Anh sinh năm 83, còn tôi 86, bố mẹ tôi bảo tứ hành xung, không hợp tuổi, nhất định không được lấy nhau. Nhưng bạn bè tôi nhiều người lấy nhau tuổi ấy lắm rồi, cũng chẳng ai làm sao. Nhiều người hạnh phúc vui vẻ, còn cái chuyện có làm sao thì là chuyện mê tín mà thôi.
Anh là một chàng trai tốt, công việc ổn định. Anh ăn nói dễ nghe, được nhiều cô gái theo đuổi. Nhưng chỉ có tôi lọt vào mắt xanh của anh và chúng tôi yêu nhau. Từ đó, chúng tôi không câu nệ gì cả, kiên quyết tính chuyện yêu đương và kết hôn. Nhưng tôi không lường trước được việc bị bố mẹ ngăn cấm. Bố mẹ tôi cũng chưa bao giờ nói về chuyện này, vì ông bà không phải là người mê tín, theo tôi được biết.
Nhưng đó chỉ là theo tôi biết, còn thực tế, bố mẹ tôi lại rất mê tín. Chỉ biết một trường hợp hai tuổi ấy lấy nhau không hợp thế mà bố mẹ tôi kiên quyết không cho tôi lấy anh. Bố mẹ bảo, không chê anh được điểm gì, chỉ tại tuổi tác như thế thì đành chấp nhận.
Tôi cũng là một cô gái có ăn, có học đàng hoàng. Lại có công việc ổn định và gia đình cũng khá giả nên bố mẹ nghĩ, tôi có thể lấy một người chồng tốt hơn. Tôi buồn lắm vì không ngờ, chính gia đình mình lại là người phản đối. Bố mẹ tôi nói, nếu tôi kiên quyết lấy anh thì đừng nhìn mặt hai người nữa.
Chỉ biết một trường hợp hai tuổi ấy lấy nhau không hợp thế mà bố mẹ tôi kiên quyết không cho tôi lấy anh. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi đau khổ, tuyệt vọng vô cùng. Bố tôi bảo, hôn nhân là việc hệ trọng cả đời, không thể đánh liều được. Nghe vậy, tôi cũng thấy phiền lòng. Tôi nói với anh, anh cũng buồn bã lắm và quyết định bàn với tôi chuyện mang bầu trước khi cưới. Anh nói, nếu làm chuyện đó, bố mẹ sẽ thương tình mà tha cho chúng tôi, sẽ phải đồng ý cho chúng tôi cưới. Ban đầu tôi sợ, vì sợ anh nói vậy thôi chứ anh không cưới tôi. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, anh có phải là Sở Khanh đâu, có phải anh cố tình làm vậy để khiến bố mẹ tôi hận vì đã làm hại đời con gái họ đâu. Anh là thành tâm yêu tôi mà.
Và thế là tôi đồng ý qua đêm với anh. Sau đó 2 tuần, tôi phát hiện mình có bầu. Khi tôi đưa anh về thú nhận với gia đình chuyện này, tôi bị bố tát cho một cái như trời giáng. Cả nhà ra ngoài, không ai nói câu nào. Từ hôm đó, bố tôi không ngó ngàng, còn mẹ tôi liên tục nói tôi là đứa con gái hư, không biết nghe lời, làm xấu mặt bố mẹ. Bố mẹ bắt tôi phải phá bỏ đứa con trong bụng, ông bà không cần biết đó là con ai, là cháu mình hay không cũng không quan trọng nữa, nhất định phải bỏ nó và chia tay anh.
Tôi đã dại dột làm ra chuyện này thì nhất định không cho tôi được toại nguyện. Bố mẹ không chút động lòng trước tình huống này và ông bà còn nói, dù là con gái họ có ế cũng không cho cưới kẻ hèn hạ như anh. Với bố mẹ, anh là gã hèn vì đã tính đến chuyện bỉ ổi để có được tôi. Tôi xót xa vô cùng. Chẳng lẽ tôi phải chia tay anh thật sao, nếu không thì tôi phải từ bỏ tất cả gia đình này để đến với anh. Nhưng thực lòng, tôi chưa dám mạo hiểm khi mà mình còn quá trẻ. Nhưng còn đứa con nữa, tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Tôi bị sảy thai, anh đòi hủy hôn
Anh không lo lắng cho sức khỏe của tôi đã đành nhưng cũng không hề thấy anh tỏ ra thương xót gì đứa con ruột thịt của mình.
Yêu nhau được 2 năm thì chúng tôi tính chuyện cưới xin, vì cả hai bên gia đình cũng thúc giục. Tôi gật đầu đồng ý làm vợ anh vì nghĩ rằng, dù sao thì cũng đã ổn định rồi, công việc ổn rồi, có gì mà phải lăn tăn. Thến nhưng, anh ra điều kiện với tôi. Anh bảo, phải có bầu mới cưới, vì anh không muốn về rồi lại chuyện này, chuyện kia xảy ra.
Tôi không đồng ý vì không muốn &'ăn cơm trước kẻng'. Nhưng được anh động viên, anh bảo không sao, cứ như thế thì cưới xong, con cái ổn định đỡ mất thời gian. Với lại bây giờ người ta toàn thế, có như ngày xưa đâu mà ngại. Có bầu rồi mình sẽ có trách nhiệm với nhau hơn. Tôi vẫn lo sợ nhiều lắm, vì lúc nào cũng bị ám ảnh chuyện, có bầu rồi sẽ bị người yêu bỏ rơi, thì lúc ấy nhục nhã cho bố mẹ tôi lắm.
Tôi đã được chứng kiến nhiều người khóc lóc đau khổ khi có bầu mà không được cưới, rồi lại chuyện bị người yêu lừa có bầu, rồi bỏ rơi, không cần nhận con luôn. Trường hợp ấy thì quá nhiều, đâu còn ít ỏi gì, nên nhìn vào những tấm gương ấy mà sống chứ. Nhưng trước sức ép của anh, trước những lời ngon ngọt của anh, tôi có vẻ cũng đã mủi lòng.
Nghe anh nói tôi cũng thấy xuôi, và được bạn bè khuyên nhủ nhiều, nói là không sao, tôi gật đầu làm vợ anh khi chúng tôi đã có bầu được 5 tuần. Anh bảo, tầm 2 tháng sau thì cưới vì là, lúc đó, bụng hơi to, tầm 3 tháng là vừa. Với lại, 3 tháng thì đi lại cũng đỡ nguy hiểm. Hai nhà đồng ý cho chúng tôi chuẩn bị chuyện cưới xin.
Tôi gọi điện báo cho anh, anh có vẻ thất vọng vô cùng. Anh nói, tôi hay bị ốm yếu, có bầu cũng không phải là chuyện dễ rồi, giữ bầu còn khó hơn. (ảnh minh họa)
Vì quá lo nghĩ chuyện chồng con (cô dâu nào cũng vậy) tôi đã gầy đi, sức khỏe yếu. Tôi lại hay bị tụt huyết áp, không trông nom được bản thân mình nhiều, khi ăn ít tôi bị ngất xỉu, quá nguy hiểm. Và thật không may, do sức đề kháng yếu, có lần lo nghĩ quá nhiều nên tôi đã ngã ra, ngất và sảy thai. Tôi tỉnh dậy mà choáng váng đầu óc. Tôi đau khổ quá khi mất đi đứa con của mình. Nói thế nào cũng là con ruột dù là con mới được hơ một tháng. Đó là thứ quý giá thiêng liêng của tôi.
Tôi gọi điện báo cho anh, anh có vẻ thất vọng vô cùng. Anh nói, tôi hay bị ốm yếu, có bầu cũng không phải là chuyện dễ rồi, giữ bầu còn khó hơn. Anh bảo tôi thế hoãn cưới, đợi tôi khỏe lại, khi nào có bầu tiếp thì lại cưới. Anh muốn ăn chắc, muốn tôi có con với anh thì anh mới chịu cưới tôi. Lần này anh đưa ra yêu cầu là phải có hơn 3 tháng mới cưới, khi đó thì không dễ bị sảy nữa.
Nghe anh nói mà tôi chua chát trong lòng. Vì sự tự trọng của mình, tôi không đồng ý. Tôi nói anh thích làm gì thì làm, thích đi đâu thì đi, không cưới nhau cũng được. Tôi nổi khùng lên, lần đầu tiên từ ngày yêu anh, tôi lại giận dữ như vậy. Tôi không thể ngờ, khi vợ sắp cưới của mình sảy thai, anh còn trơ trẽn đưa ra điều kiện nữa. Anh không lo lắng cho sức khỏe của tôi đã đành nhưng cũng không hề thấy anh tỏ ra thương xót gì đứa con ruột thịt của mình. Tôi thấy uất nghẹn lên tận cổ, tại sao anh lại đối xử với tôi như thế. Tôi là người anh yêu cơ mà, anh thật quá nhẫn tâm với tôi và con anh.
Không sao cả, thật ra trong cái rủi còn có cái may, dù sao cũng chưa muộn khi tôi quyết định dừng lại tất cả. (Ảnh minh họa)
Tôi khóc cả tuần trời, và cuối cùng, tôi quyết định nói cho anh, tôi sẽ không mang bầu nữa, tùy anh quyết. Anh cáu tôi, gắt tôi, anh bảo, sẽ không chấp nhận cưới nếu tôi không mang bầu, không đáp ứng yêu cầu của anh, chúng tôi hủy hôn. Tôi đồng ý ngay, không do dự. Thật tệ bạc, người đàn ông như thế có thể lo lắng được cho tôi không. Tôi không còn cách nào khác, dù biết, hủy hôn lễ này, người thiệt thòi lớn sẽ là tôi. Nhưng làm sao đây, tôi không thể cam tâm sống vói người chồng như thế được. Tôi thật sự cảm thấy hận mình vì đã chọn anh, yêu anh, lại còn tính chuyện lấy anh nữa chứ. Bố mẹ tôi khóc vì thương con, họ cũng thông cảm khi tôi quyết định hủy hôn.
Nhìn bố mẹ mà tôi xót xa vô cùng. Nhưng có lẽ bố mẹ không muốn tôi rơi vào vũng lầy này, bố mẹ muốn tôi thoát khỏi ngục tù, vì họ cũng nhìn thấy tương lai mù mịt của con gái nếu con gái đồng ý lấy người đàn ông đó. Xã hội cũng hiện đại rồi, dù sao thì gần lấy một người làm chồng cũng không sao cả, chỉ là có nghị lực tiếp tục tương lai hay không mà thôi.
Không sao cả, thật ra trong cái rủi còn có cái may, dù sao cũng chưa muộn khi tôi quyết định dừng lại tất cả. Tôi không lấy anh, có lẽ đó là quyết định đúng đắn. Tôi cảm thấy mệt mỏi lắm rồi, làm sao đây, bây giờ tôi không biết tương lai sẽ đi về đâu, giống như đã từng lấy một đời chồng...
Theo VNE
Anh đòi bỏ vợ và 3 con để cưới tôi Anh lừa dối chưa vợ để khiến tôi mang bầu, giờ anh định bỏ vợ, bỏ con để cưới tôi. Tôi phải làm sao? Khi tôi mang bầu ở tháng thứ 6, tôi mới biết anh có vợ. Tôi đã sốc! Nếu không phải vì đứa con mà tôi đang mang trong bụng, tôi không biết mình sẽ làm những gì. Anh không...