Bố mẹ chồng tương lai đột nhiên lại yêu quý tôi đến bất ngờ và sự thật ghê tởm ấy mà tôi..
Tôi chẳng thể ngờ được mình lại biết được sự thật ghê tởm đằng sau việc bố mẹ chồng tương lai đột nhiên tốt với mình vào đúng cái ngày về nhà chồng làm dâu.
Tôi nấc nghẹn khi nghe được cuộc trò chuyện của bố mẹ chồng tương lai. (Ảnh minh họa)
Tôi là con gái của 1 gia đình thương gia, cũng chính vì thế nên tôi được sống trong cuộc sống nhung lụa từ bé. Gia đình tôi khá giả nhưng tôi không phải 1 đứa con gái ăn chơi, đàn đúm và không hề hư hỏng hay sang chảnh. Tôi ăn mặc theo phong cách khá nhẹ nhàng chứ không nóng bỏng, đồ tôi mua cũng vô cùng bình thường chứ không phải sử dụng toàn hàng hiệu như mấy cô bạn gia đình có điều kiện khác mà tôi chơi.
Tôi sống bình dị như bao người khác và chưa hề có 1 mối tình nào dù đã bước qua cái tuổi 28. Tôi không bị bố mẹ giục giã, vì bố mẹ hiểu tính tôi. Tôi chưa yêu ai chỉ vì tôi chưa đủ niềm tin với tình yêu của họ. Tôi cũng chưa tìm thấy 1 người đàn ông nào khiến tôi cảm thấy mình cần hay thật sự để tâm đến 1 người đàn ông nào cho đến ngày tôi gặp Kỳ trong tiệc sinh nhật của công ty tròn 5 tuổi.
Video đang HOT
Lần sinh nhật này có đông đủ nhân viên của công ty nên rất đông, có những người tôi chưa từng gặp, trong đó tất nhiên có cả Kỳ nữa. Anh nhẹ nhàng, lịch thiệp đến hỏi han tôi khi thấy tôi trơ trọi đứng đó 1 mình. Rồi trước khi về chúng tôi có trao đổi số điện thoại cho nhau. Cũng từ lần đó mà những buổi hẹn cà phê kín lịch hơn, những ngày đi dạo vào cuối tuần cũng luôn được sắp xếp dành cho nhau như 1 điều phải có. Và tất nhiên sau đó thì chúng tôi trở thành 1 đôi.
Anh kể về gia đình của anh cho tôi nghe, anh nói bố mẹ anh khá khó tính. Cũng có thể vì anh là con 1 trong nhà nên tôi tạm coi điều đó là dễ hiểu. Ngày được anh đưa về ra mắt, tôi ăn mặc vô cùng kín đáo và nhẹ nhàng. Mẹ anh có vẻ không hài lòng về tôi cho lắm. Tôi nhận thấy được điều đó qua ánh mắt của bà khi hỏi về gia đình tôi. Bố mẹ anh là công chức nhà nước đã về hưu nên khá soi xét.
Tôi vốn cũng được mẹ dạy cho học nữ công gia chánh từ bé. Dù sống trong nhung lụa nhưng tôi vẫn biết làm tất cả các việc liên quan đến bếp núc. Tôi đã tự tay nấu vài món cho bố mẹ chồng tương lai nếm thử. Mẹ anh không hề khen ngon mà chỉ ăn, chỉ có mình anh cứ tự tấm tắc khen món ăn tôi nấu. Nghĩ cũng hơi chạnh lòng vì không được bố mẹ chồng tương lai quan tâm, yêu thương. Nhưng rồi tôi lại tặc lưỡi nghĩ rằng thôi, cứ về rồi mình cố gắng chăm chỉ chắc chắn sẽ nhận được thiện cảm của bố mẹ thôi.
1 tháng trước, tự dưng bố mẹ chồng tương lai tự dưng quan tâm tôi lạ thường. Ông bà lại coi tôi như con cháu trong nhà rồi rất hay mời tôi về ăn cơm tại gia đình. Nhận thấy mình sắp về làm dâu nhà người mà lại được đón nhận hơn trước. Thật sự mà nói thì tôi vô cùng vui mừng và hãnh diện lắm. Nhưng tôi nào đâu có ngờ rằng chỉ vì bố mẹ anh đang lợi dụng tôi.
Đến lúc tận tai nghe được bố mẹ anh nói chuyện với nhau lúc vừa tan tiệc cưới rằng: “Bố nó ạ, bây giờ mình cứ đối xử thật tốt với cái Huyền đi, nhà nó có điều kiện hơn nhà mình nhiều như thế, sau này nó giúp được khối việc. Chưa kể bố mẹ cái Huyền nói sẽ mua nhà, mua xe cho hai đứa, nếu mình đối xử tốt với nó chứ nhà mình làm gì có mà mua…” Cuộc hội thoại đó khiến tôi hiểu. Hóa ra tôi chỉ là 1 con rối, tôi bị bố mẹ chồng tương lai đem ra mua chuộc sự quý mến của tôi chỉ để đổi chác. Bố mẹ vì thương tôi, vì sợ con gái duy nhất của ông bà khổ nên đã chấp nhận đánh đổi tiền tài chỉ để cho tôi có được 1 cuộc sống bình yên, không bị gò bó bởi người mẹ chồng và gia đình nhà chồng ghét bỏ.
Tôi bước ra từ mặt gia đình ấy, có chết tôi cũng sẽ không về làm dâu gia đình đó nữa. Dù có yêu Kỳ thật lòng, nhưng bố mẹ chồng tương lai như thế thì thật sự tôi không chấp nhận được. Tôi thấy cuộc đời mình bế tắc quá, xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo blogtamsu
Tôi muốn được yêu người đồng giới
Gần đây có một bạn nữ cảm tình với mình. Về em đó thì mình thấy không có điểm gì chê, học giỏi, cũng xinh xắn nhưng mình lại không có tình cảm.
Ảnh minh họa
Giờ mình cảm thấy bị stress rất nặng và rất mong nhận được những sự góp ý chân thành từ mọi người. Mình là nam, không ngừng nhớ về một người mà bình thường mình luôn coi như em trai và em cũng coi mình như anh trai vậy. Mình đã yêu em từ lúc nào không hay. Mình và em cùng học một trường đại học về kỹ thuật có tiếng ở Hà Nội, hai đứa quen nhau khi cùng tham gia một câu lạc bộ. Không biết vì sao mà chỉ sau lần nói chuyện với nhau đầu tiên mình đã thấy rất quý em, từ sau anh em nói chuyện với nhau nhiều hơn qua mạng xã hội, kể cho nhau nghe nhiều chuyện hơn nên càng ngày hai anh em càng trở nên thân thiết.
Mình học IT nên thời gian đầu máy tính có vấn đề gì là em lại nhờ xem giúp, còn em học tốt tiếng Anh nên cũng giúp đỡ tôi rất nhiều trong vấn đề này. Thêm nữa do hai anh em có chung khá nhiều sở thích, điển hình là việc đọc sách. Chính vì vậy mà hai đứa có cơ hội nói chuyện và gần nhau nhiều. Tuy không ở cùng nhau nhưng em lại thường xuyên qua chỗ mình học bài và ngủ lại. Khi 2 anh em vào ký túc xá, mặc dù chỉ ở cạnh phòng nhưng em vẫn sang phòng ăn cơm cùng mình, đôi khi còn ngủ lại, mặc dù giường ở ký túc xá khá chật. Thời gian này mình thấy rất vui vì có một người thực sự hiểu mình, luôn lắng nghe, quan tâm và chia sẻ với mình mọi thứ, lúc nào 2 đứa cũng thấy rất thoải mái và vui vẻ. Khi sang phòng nhau là mấy đứa trong phòng lại trêu người yêu này nọ nhưng hai đứa cũng mặc kệ.
Có đợt em ốm phải nghỉ học mất mấy buổi, mình rất lo lắng và cũng một tay mua thuốc hay đồ ăn cho em. Mình và em có thói quen nhắn tin rất tình cảm, nhiều lúc còn anh yêu, em yêu. Khi chuyển từ ký túc xá ra ngoài, bọn mình đã quyết định tìm phòng ở cùng nhau. Chúng mình càng có điều kiện để hiểu nhau hơn và quan tâm nhau. Cả 2 nhà đều biết chúng mình thân thiết như anh em mà lại luôn biết bảo ban nhau học hành nên đều rất tin tưởng và yêu quý. Dường như tất cả những điều đó đã khiến mình luôn yêu quý em và dần yêu em lúc nào không hay.
Gần đây, vì một số lý do mà anh em mình đã phải chuyển ra không ở cùng nhau nữa (hoàn toàn không phải do bất kỳ mâu thuẫn nào). Đêm hôm cuối cùng 2 anh em ngủ cùng nhau, mình đã nằm ôm em và nghĩ rất nhiều về những kỷ niệm trước đây của hai đứa như thường cùng nhau dậy sớm ra công viên tập thể dục, hay lần đi xem phim cùng nhau, hay những tối ăn cơm xong mình có thói quen gối đầu lên đùi em ngủ ngon lành 20-30 phút xong lại dậy học. Càng nghĩ mình lại càng thấy nghẹn ở cổ và tràn cả nước mắt vì thấy thật sự rất nhớ em.
Giờ đã một tháng không ở cùng em, cứ lúc nào không bận công việc là mình lại nhớ tới em, nghĩ không biết giờ em sống có tốt không, có hay nhớ tới mình không. Mình thường không tập trung làm việc gì được, cũng thật sự lo lắng vì khả năng không lâu nữa mình sẽ phải qua nước ngoài làm việc, khi đó cơ hội gặp em càng khó khăn hơn, sẽ chỉ có thể liên lạc với em qua mạng xã hội, như vậy khó có thể biết được chính xác tình hình của em nữa. Trước kia nhiều lúc em cũng đùa, giá như anh em mình một nam một nữ thì chắc chắn sẽ làm người yêu nhau rồi.
Thời gian gần đây có một bạn nữ cảm tình với mình. Về em đó thì mình thấy không có điểm gì chê, học giỏi, cũng xinh xắn nhưng mình lại không có tình cảm gì với người con gái đó, chỉ coi như em gái nên cũng hạn chế nhắn tin, tránh việc có thể làm tổn thương đến em khi cứ phải theo đuổi mình mà không được đáp trả. Mình rất băn khoăn không biết có nên nói ra tình cảm thật không. Mong các bạn tư vấn.
Theo VNE
Mải mê ngoại tình, đến khi đột nhiên vợ nóng bỏng hấp dẫn đến lạ lại phải cong mông lên chạy theo giữ vợ Chẳng biết có người đàn ông nào như tôi không, vừa mới vui vẻ với bồ xong tôi đã phải cong mông lên chạy về bám lấy vợ chỉ vì sợ mất vợ. Tôi và vợ yêu nhau từ ngày còn là sinh viên, ra trường chúng tôi xây dựng nên một tổ ấm. Cứ tưởng tổ ấm ấy sẽ chẳng bao giờ...