Bố mẹ cay nghiệt, chồng hờ hững
Khi biết cô mang bầu con gái, bố mẹ chồng càng trở nên lạnh nhạt với cô hơn.
Hùng rất yêu Hoa còn Hoa thì không. Trước đây cô có yêu một chàng kĩ sư xây dựng, nhưng giữa hai người dường như “có duyên mà không có phận” nên không thể đến được với nhau. Bố mẹ cô chê nhà anh xa, hoàn cảnh không “xứng đôi vừa lứa” nên nhất quyết không cho lấy, dù có chuyện gì xảy ra.
Hai người chia tay nhau, Hoa buồn bã trong một khoảng thời gian rất dài và cô cự tuyệt tất cả những người đàn ông xung quanh theo đuổi cô, kể cả Hùng – người đã đằng đẵng bám đuôi cô từ rất lâu. Người ta nói vẫn đúng, “đẹp trai không bằng chai mặt”. Dù cô không đếm xỉa gì đến Hùng nhưng anh vẫn quan tâm từng bước đi của cô. Một phần cảm động, một phần vì nỗi buồn cũng đã nguôi ngoai, cô mềm lòng trước Hùng và nhận lời làm người yêu anh – yêu với một tâm lí có phần gượng ép.
Hùng cùng quê với Hoa, không đến mức nhà “sát vách” nhưng cũng chỉ vài trăm mét là chạm đến cửa nhà nhau. Do quen nhau từ trước, bố mẹ biết nhau nên chỉ vài tháng sau Hùng và Hoa đã tiến hành hôn lễ. Hùng biết cuộc hôn nhân này đối với Hoa là gượng ép, nhưng vì yêu cô nên anh vẫn chấp nhận cưới. Có lẽ quá mù quáng trong tình yêu nên khi Hoa đề nghị không đăng kí kết hôn để “dễ bề giải quyết” nếu sau này có xảy ra chuyện gì, Hùng cũng chẹp miệng chấp nhận. Hoa chẳng thể ngờ được, chính yêu cầu này đã đưa có đến nhiều bi kịch trong cuộc sống.
Lấy chồng, sau ba tháng Hoa có bầu. Được một thời gian cô đi siêu âm thì biết được đó là con gái. Dù không có tình yêu với người chồng mới cưới, nhưng đứa con vẫn là niềm hạnh phúc của cô. Nhưng cô chẳng ngờ được khi đem “tin vui” này nói với bố mẹ chồng và chồng, thứ cô nhận được chỉ là sự hờ hững.
Liệu bố mẹ cô có tin con gái mình khi trước mắt họ, gia đình nhà chồng đều rất tốt? (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
23 tuổ.i, không còn sớm khi lập gia đình nhưng biết con gái vẫn còn trẻ con nên trước khi gả con, bố mẹ Hoa có dặn nhà thông gia quan tâm, dạy bảo con gái nhẹ nhàng nếu có gì không phải. Điều cô không thể ngờ được là trước mặt bố mẹ đẻ cô, bố mẹ chồng luôn tỏ ra xởi lởi, quan tâm đến “dâu hiền”. Đặc biệt, họ luôn mồm, luôn miệng nói lời ngọt nhạt: “Đã là dâu nhà này tôi coi nó như con cái trong gia đình, các bác đừng có lo”. Thế nhưng sau lưng họ lại chẳng coi cô như con cái trong nhà.
Đặc biệt, khi biết cô mang bầu con gái, bố mẹ chồng càng trở nên lạnh nhạt với cô hơn. Cô làm bất cứ việc gì, họ đều khó chịu ra mặt. Trong bữa ăn, họ còn nói bóng gió rằng cô là đồ đàn bà không biết ăn biết ở, không biết cả… đẻ. Cay nghiệt hơn, họ còn nói thẳng với cô: “Chúng tôi chỉ nhận cháu trai chứ không nhận cháu gái”.
Buồn bã, day dứt, cay đắng… Cô gầy sọp đi. Người ta có bầu thì được chăm sóc, mập lên, đằng nay nhìn Hoa còi cọc, xanh xao như tàu lá chuối. Trước áp lực của bố mẹ chồng, chồng cô cũng không có động tĩnh gì. Thậm chí, từ sau khi cưới, Hùng với Hoa chẳng khác gì “người dưng nước lã”. Dù đối với bố mẹ vợ, anh ta vẫn khoác mác là một chàng rể tốt. Nhưng với Hoa, ngoài việc chạm mặt nhau một lần trong bữa cơm tối thì hầu như hai người chẳng nói với nhau câu gì, không giúp nhau việc gì.
Không có đăng kí kết hôn coi như mọi ràng buộc giữa cô với chồng, gia đình nhà chồng đều là con số 0. Bụng mang dạ chửa đứa con 3 tháng tuổ.i, bố mẹ cay nghiệt, chồng hờ hững. Hoa chẳng biết phải làm sao. Cô nên tiếp tục chịu đựng cuộc sống khổ ải hay nói chuyện với bố mẹ đẻ? Liệu bố mẹ cô có tin con gái mình khi trước mắt họ, gia đình nhà chồng đều rất tốt?
Theo VNE
Bất hạnh vì chồng mê bóng đá
Cái chuyện đàn ông mê thể thao, bóng đá đúng là chuyện khó tránh khỏi. Thế nhưng, quá mê một thứ gì đó cũng thật là chán.
Cảm thấy chồng quá si mê một thứ chỉ làm vợ con mệt hơn mà thôi. Vì chồng dành cả thời gian, tâm sức cho việc đó, chẳng bận tâm tới vợ con đang làm gì, cần gì, muốn gì.
Tôi vốn có một người chồng như thế. Vào ngày thường thì không sao chứ hôm nào có trận bóng là y như rằng, anh không màng gì tới chuyện vợ con. Từ chuyện vợ làm gì, với ai, đi đâu, mặc kệ, không cần bận tâm vì sắp tới trận bóng đá hay rồi.
Mỗi ngày chồng lên lịch đá bóng một buổi chiều tối, đó là nếu như không có trận nào hay ở tivi. Tức là, chỉ có bóng đá mới cản được trận bóng đá khác, trận nào hay thì chồng ưu tiên số một. Không có chỗ cho chuyện khác xen vào, dù là chuyện gì đi nữa.
Gần đây, có đợt seagame và nhiều trận ngoại hạng anh hay, chồng chỉ biết cắm mặt vào cái tivi. Bữa cơm thì chồng không giúp được vợ gì cả, vì việc vợ vợ làm, còn chồng phải chăm chăm vào tivi đã, chỉ cần bỏ lỡ một phút là cũng mất quả hay. Tôi thì nấu nướng trong bếp, còn chồng thì cứ ở ngoài vỗ đùi đen đét. Sai cái gì chồng cũng cau có, còn gằn giọng: "Cô không thấy tôi đang xem bóng đá à?". Nghĩ mà bực mình cực kì.
Hôm rồi, trận bóng hay diễn ra vào lúc 7h30, lúc ấy tôi nấu cơm sắp xong, bảo chồng đợi tí rồi ăn. Thế mà chồng đùng đùng đứng dậy, cầm áo đi. Chồng bảo, không kịp ăn vì phải ra ngoài xem trận này hay lắm, có mấy người bạn đợi ở quán cà phê. Thế là cơm nguội, canh nguội, hai mẹ con lại ngồi ăn với nhau, buồn rầu!
Nếu mà chồng có xem bóng hay là đi đá bóng thì đừng hòng có chuyện vợ xen vào được. Ví như vợ có ốm chắc cũng mặc kệ, hay con có ốm thì "cứ đưa tới viện đi, tí anh qua giờ, hết trận này". Bản thân các bạn mà gặp phải trường hợp như vậy có ức không?
Từ ngày có cái seagame diễn ra, chồng không thèm ngó ngàng đến tôi luôn. Chồng bận bịu bóng đá, còn các cược, không thể nào quan tâm tới vợ. (ảnh minh họa)
Tôi chưa một lần cấm đoán chồng nhưng cái gì cũng phải có giới hạn, chồng làm thế khác nào chử.i vào mặt tôi, coi tôi không ra gì. Ở gia đình phải bình đẳng, ai cũng có tiếng nói. Không có kiểu người cứ làm, còn người cứ ăn và chơi như vậy. Chơi bời cũng phải có chừng mực. Đam mê thì đam mê nhưng phải xác định vợ con là quan trọng, không nên bỏ bê vợ con ngay cả khi vợ ốm như thế!
Từ ngày có cái seagame diễn ra, chồng không thèm ngó ngàng đến tôi luôn. Chồng bận bịu bóng đá, còn các cược, không thể nào quan tâm tới vợ. Đã lâu lắm rồi hai vợ chồng không &'chung đụng'. Mà giờ có chung đụng thì cũng chẳng có hứng nữa, vì tí tí chồng lại nói chuyện bóng ban, mệt hết cả người.
Mấy ngày nay, tôi bực mình không cơm nước gì hết. Tôi toàn đưa con đi ăn nhà hàng, tôi mặc cho chồng thích ăn gì thì ăn, nhịn cũng được. Tôi còn không mua cả đồ dự trữ trong tủ lạnh vì tôi nghĩ, nếu chồng có đói thì tự tìm đồ ăn. Biết đói thì mới biết vợ con khổ thế nào, chứ không có chuyện cơm bưng đến mồm còn chồng ngồi xem bóng đá. Lúc no thì không biết trân trọng, khi đói thì mới thấy nhớ vợ, nhớ con. Tôi cứ mặc kệ, chồng thích làm sao thì làm... Tôi nhất định cho chồng tuyệt thực.
Chồng mê bóng đá còn hơn ngoạ.i tìn.h
Đàn ông đam mê bóng đá là chuyện thường, chỉ là không nên ham mê ở mức độ quá thể. Tuy nhiên, có nhiều cách để khiến chồng giảm bớt khoảng cách với vợ khi nghiệ.n bóng đá. Ví như: Người vợ có thể cùng chồng xem bóng cho vui, hãy coi sở thích của chồng cũng là của mình. Có thể lắp tivi trong phòng ngủ để chồng tiện theo dõi hơn. Nói chuyện với chồng để chồng lên lịch những trận đấu cần thiết, không nên lơ là vợ con. Nói chung, đàn ông mê bóng quá thì cũng chán nhưng còn tốt hơn là họ mê gái và đi ngoạ.i tìn.h.
Theo VNE