Bố mẹ bỏ rơi con ngoài chợ vì quá nghèo và cuộc đoàn tụ bất ngờ sau 22 năm
Tôi luôn tin rằng trên đời này, tình mẫu tử, phụ tử là tình cảm cao cả, thiêng liêng nhất. Dù trong bất cứ hoàn cảnh éo le, đau khổ như thế nào, sợi dây tình cảm sẽ giúp những người thân yêu tìm về với nhau.
ảnh minh họa
Hơn 20 năm về trước, chị Phấn Hương ôm cái thai thứ 2 trong bụng bỏ nhà đi nơi khác sinh con. Thời bấy giờ, chính quyền Trung Quốc quy định mỗi gia đình chỉ được phép sinh một con. Cận kề ngày lâm bồn, chị đã ôm con gái lớn đến trốn tại một ngôi nhà trên thuyền neo đâu bên con kênh hẻo lánh, cách Hàng Châu khoảng 120 km.
Người ta nói có nỗi đau nào bằng nỗi đau vượt cạn của người mẹ. Vậy nên, giây phút anh Từ Lễ Đạt – chồng của chị Hương phải đưa đứa con ra ngoài phố để người ta nhặt về nuôi chắc chắn sẽ khiến hai người, đặc biệt là người mẹ đau thấu tâm can. Một buổi chiều muộn tại khu chợ rau ở Tô Châu, anh Đạt đã mang đứa con gái 5 ngày tuổ.i còn đỏ hỏn đặt bên vệ đường cùng một một lá thư đẫm lệ:
“Con gái Tịnh Nghệ của chúng tôi sinh vào 10h sáng ngày 24/7 Âm lịch năm 1995. Bởi vì cuộc sống quá nghèo khổ và pháp luật nghiêm khắc nên chúng tôi buộc phải bỏ rơi con bé. Cầu xin lòng thương xót của những ông bố bà mẹ trên thế gian này! Cảm ơn vì đã cứu lấy con gái chúng tôi. Nếu như Thiên đường nghe thấu, nếu như chúng tôi được mang đến với nhau bằng định mệnh, hãy cho chúng tôi gặp lại nhau một lần nữa trên cây cầu Đoạn ở Hàng Châu, vào buổi sáng lễ Thất tịch trong 10 hay 20 năm nữa”.
10 năm trôi qua, chị Hương và anh Đạt chưa bao giờ thôi nghĩ về đứa con mà mình đã từng dứt bỏ. Lễ Thất tịch năm 2005, vợ chồng anh chị đã đứng đợi trên cầu Đoạn từ sáng sớm như đã hẹn, họ cầm một chiếc bảng lớn cùng bức thư năm xưa trên tay chạy tới chạy lui trên cầu, ai đi qua cũng gọi lại hỏi xem có phải con gái mình không?
Video đang HOT
Đến cuối ngày anh chị thất thểu ra về, cũng có nhiều người đã chứng kiến sự việc của anh chị hôm đó. Trong số đó có một nhóm làm phim, họ vô cùng xúc động trước cảnh chờ con của hai người. Nhóm làm phim đã giúp bố mẹ đẻ của Kati lan truyền thông tin bằng cách thực hiện một phóng sự về những tr.ẻ e.m Trung Quốc được nhận làm con nuôi trên khắp thế giới.
Cho đến năm ngoái khi Kati 21 tuổ.i và đang trong quá trình chuẩn bị cho học kỳ trao đổi sinh viên tại Tây Ban Nha. Lúc đó, cô đã nghĩ:
“Tôi nghĩ mọi người ở đó chắc sẽ hỏi mình về Trung Quốc và Mỹ. Vì vậy, tôi đã hỏi mẹ về quá khứ của mình và bà ấy trả lời: Có lẽ bố mẹ nên nói với con là thật ra bố mẹ biết bố mẹ ruột của con là ai”. Khi đó Kati đã rất xúc động không thể nói lên lời.
Sau 22 năm chờ đợi, vậy là lời hẹn ước cũng đã trở thành hiện thực tuy có muộn màng đôi chút. Nhờ sự giúp đỡ của bố mẹ nuôi, Kati đã gặp lại bố mẹ đẻ của mình ngay tại chính cây cầu Đoạn năm nào. Mẹ của Kati đã vô cùng xúc động và liên tục khóc khi được đoàn tụ với con gái, tuy nhiên có một chút khó khăn trong giao tiếp khi không cùng ngôn ngữ vì Kati nói tiếng Anh từ bé.
Ngày trở lại Mỹ, Kati xúc động bày tỏ: “Tôi muốn gặp lại họ, tôi muốn có một mối quan hệ nào đó. Câu hỏi lớn ở đây là, họ là gì của tôi? Tôi còn chẳng biết phải gọi họ như thế nào nữa. Dù là thế nào, tôi thật sự cảm thấy rất vui vì có thể kết nối trở lại với nơi tôi đã được sinh ra”.
Cha mẹ luôn là điều thiêng liêng bất diệt, là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời của mỗi chúng ta, tình cảm của cha mẹ dành cho con cái luôn là thứ tình cảm thiêng liêng và thuần khiết nhất không gì có thể sánh nổi
Trên trái đất này, không có món quà nào ngọt ngào bằng tình yêu thương của những bậc sinh thànhdành cho con mình và không có hạnh phúc nào bằng hạnh phúc của những người làm cha mẹ nhìn thấy con mình khôn lớn trưởng thành.
Khi bạn nhìn vào mắt của một người mẹ, bạn sẽ biết được tình yêu tinh khiết nhất mà mình có thể tìm thấy trên trái đất.
Với cha mẹ bạn luôn mãi mãi là những đứ.a tr.ẻ nhỏ bé luôn cần được ôm ấp vỗ về và che chở, dù bạn khôn lớn và trưởng thành đến đâu cũng trở nên nhỏ bé và ngây ngô trong vòng tay yêu thương của họ.
Theo Phunutoday
Bị bỏ rơi trong tình yêu, nỗi đau của người ở lại!
Bị bỏ rơi trong tình yêu dù có nói thế nào cũng khó mà có thể tả hết những đau khổ mà người ở lại phải nhận.
Khi bắt đầu một mối quan hệ, không ai muốn phải kết thúc nó trong đa.u đớ.n. Nhưng bạn phải biết, chuyện mình muốn và chuyện ông trời sắp đặt nó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Ai yêu cũng mơ những giấc mơ màu hồng, nhưng nào biết cuộc đời lại thích tô lên bức tranh của bạn những mảng đen, những mảng tối một cách bất ngờ.
Bị bỏ rơi trong tình yêu, chính là sự quyết định ra đi, dứt khoát từ một phía. Bạn không có cơ hội phản kháng, cơ hội níu giữ và người ta cũng mặc đi những cảm xúc của bạ, dù bạn vui hay buồn với quyết định của người ta. Bạn mới yêu, yêu nhiều, yêu lâu hay có khi cưới nhau về rồi vẫn có thể không tránh khỏi hai từ chia tay. Nỗi đau của bạn, nỗi đau của tôi, đều là nỗi đau chung, nỗi đau của người bị bỏ rơi.
Có nhiều người đã ngây thơ hỏi rằng, &'yêu thương nhường này, điều gì chia cắt nổi đây'. Vậy mà chỉ một cái chớp mắt, chỉ một ánh nhìn đi lạc, một mảnh tim trật nhịp, một bàn tay buông lơi. Người bạn yêu đã yêu người khác, bạn chính thức bị bỏ rơi lại trong chính tình yêu mà mình vẫn tưởng rằng sâu và nặng.
Có những câu chuyện tình yêu khiến người ta phải ngưỡng mộ, những câu chuyện khiến người ta không tin nó có thật trên đời, những cuộc tinh trái ngang, vướng mang nhiều sóng gió. Tình yêu vốn không có hình thù rõ ràng, nó chỉ là cảm nhận của từng người, chỉ là cảm giác mà thôi. Mà cảm giác thì hay thay đổi, thế nên tình yêu là thứ dễ thay đổi nhất dù bạn có muốn tin hay không. Ngoài việc chấp nhận buông đôi vòng tay, còn phải hứng chịu vết thương mãi chẳng thể lành...
Việc trốn tránh, hay cố gắng lừa dối bản thân chỉ khiến rơi vào tình trạng tồi tệ hơn mà thôi.
Đôi khi nghĩ về những chuyện cũ, muốn cứu vãn, muốn kéo nó lại...nhưng mà nó thì giống như thời gian, trôi tuột khỏi bàn tay mình, càng giữ càng làm mình thêm đa.u đớ.n... Điều khiến con người ta đa.u đớ.n nhất, đôi khi chưa hẳn là việc bị bỏ rơi mà lại chính là việc chấp nhận mình đã bị bỏ rơi. Và tin đó là sự thật, chỉ có như vậy bạn mới dễ dàng buông bỏ để không đau khổ nữa, chấp nhận bạn bà người ta đã kết thúc.
Việc trốn tránh, hay cố gắng lừa dối bản thân chỉ khiến rơi vào tình trạng tồi tệ hơn mà thôi. Chẳng ai muốn bị bỏ rơi, và có lẽ chẳng ai là bị tất cả mọi người bỏ rơi...Nhưng mà cái cảm giác ấy nó vẫn luôn hiện hữu, vẫn cứ xuất hiện...Muốn chối bỏ nó, nhưng không được... Thay vào đó hãy học cách chấp nhận sự thật, dù rất đa.u đớ.n nhưng thà bạn chịu nỗi đau này một lần và kết thúc. Còn hơn để nó âm ĩ mãi trong lòng bạn không nguôi.
Chân thành là điều tốt, nhưng chân và thủy chung với một tình yêu đã chế.t với một người đã quay lưng với mình thì không tốt chút nào. Bị bỏ rơi trong tình yêu của chính mình quả thật không dễ chịu, nhưng không có nghĩa vì vậy mà bạn cứ để nỗi đau đó mãi trong lòng được. Quá khứ đã qua tốt nhất nên quên đi, cất nó vào một ngăn nào đó trong tim và tiếp tục mạnh mẽ sống. Cuộc sống này đâu chỉ có mỗi tình yêu, nó còn nhiều điều thú vị hơn mà.
Theo GĐVN
Sắp được giải thoát khỏi người chồng cờ bạc mà sao tôi chẳng thấy thoải mái Tôi chỉ thấy mình như sắp mất đi một cái gì đó thiêng liêng, tốt đẹp lắm. Phải chăng tôi vẫn còn yêu anh nhiều. Tôi 35 tuổ.i, kết hôn được 6 năm rồi, có hai con đủ "nếp tẻ". Chồng hơn tôi 5 tuổ.i, anh tốt tính, thương yêu vợ con. Tôi là trưởng phòng của một công ty, thu nhập ổn...