Bố mẹ bạn trai đã thẳng thừng đuổi tôi đi ngay khi nghe tin tôi có bầu
Yêu nhau mấy năm trời chứ tôi chưa từng bước chân vào nhà T. Vì thế khi thấy cơ ngơi đồ sộ nhà anh, tôi đã hoảng sợ. Quả nhiên đúng như tôi nghĩ, bố mẹ T đã thẳng thừng đuổi tôi đi.
Mấy hôm nay trên mạng đầy rẫy những thông tin về chuyện tình yêu của một cô gái bị nhà chồng ngăn cấm và chia cắt. Xem những livestream của bạn gái ấy mà tôi sực nhớ lại chuyện mình đã trải qua cách đây 2 năm. Tôi cũng đã đấu tranh tới cùng nhưng chẳng được gì ngoài đau khổ.
Tôi và chồng yêu nhau từ thời học cấp 3. Chồng tôi là con trai một nên được cả nhà chiều chuộng thương yêu. Hồi đó tuy là học sinh nhưng anh đã có xe máy riêng, có tiề.n để mời bạn bè đi ăn, đi chơi. Trong lớp tôi anh luôn được gọi bằng cái biệt danh: “T đại gia”.
Còn tôi chỉ là một đứa con gái nhà nghèo xơ xác, đi học bằng chiếc xe đạp cũ, lại chẳng bao giờ có tiề.n để đi ăn một ly kem cùng bạn bè. Nhưng tôi học giỏi và là lớp phó học tập của lớp. T hay mượn vở soạn của tôi rồi trả công tôi bằng những lần mời đi chơi chung với nhóm bạn của anh. Dần dần chúng tôi tách ra đi riêng và cùng hứa hẹn sẽ bên nhau nếu chúng tôi đều đỗ đại học. Tôi cũng không biết bố mẹ anh có biết không vì họ cũng gặp tôi đi chơi với anh vài lần nhưng đều không có phản ứng gì.
Bố mẹ T đã thẳng thừng đuổi tôi đi ngay khi nghe tin tôi có bầu. (Ảnh minh họa)
Năm đó tôi và anh đều đậu đại học. Vì nhà tôi không đủ điều kiện nên tôi buộc phải nghỉ học và đi làm kiế.m tiề.n. T đi học ở thành phố Hồ Chí Minh và mỗi tháng đều về thăm tôi một lần. Mối quan hệ giữa tôi với T rất thân thiết. Tôi làm nghề PG cho một hãng bia nên đa phần đều mặc váy ngắn. Tuy thế T chưa hề phàn nàn hay thất vọng. Anh chỉ nói anh tin tưởng ở tôi và tình yêu với tôi. Tôi cũng quyết giữ mình cho anh.
Video đang HOT
Đến năm thứ 4 thì tôi có thai. Chuyện này nằm ngoài kế hoạch của chúng tôi. Tôi hoang mang, rối bời gọi điện cho T. Ngay hôm sau, T xin nghỉ học để về quê và dẫn tôi về ra mắt bố mẹ.
Yêu nhau mấy năm trời chứ tôi chưa từng bước chân vào nhà T. Vì thế khi thấy cơ ngơi đồ sộ nhà anh, tôi đã hoảng sợ. Quả nhiên đúng như tôi nghĩ, bố mẹ T đã thẳng thừng đuổi tôi đi ngay khi nghe tin tôi có bầu. Họ mắng tôi vô sỉ, là loại cave dám dụ dỗ con trai quý tử của họ. Quá đa.u đớ.n khi bị s.ỉ nhụ.c, tôi đã bỏ chạy khỏi nhà họ.
Còn T thì bị bố mẹ giam suốt mấy ngày trong phòng để… kiểm điểm. Không thể chịu nổi lại lo cho tôi, T đã leo cửa sổ trốn ra khi cả nhà anh ngủ say. Chúng tôi gặp lại nhau mừng mừng tủi tủi rồi lên kế hoạch bỏ trốn vào Sài Gòn ngay trong đêm.
Vì bầu bì và không có việc làm nên cuộc sống của tôi phụ thuộc hoàn toàn vào T. Chúng tôi không đăng kí kết hôn mà chỉ sống tạm. T cũng xin bảo lưu kết quả học một năm để đi làm. Nhưng sống với nhau được hai tháng thì chúng tôi bị bố mẹ anh tìm ra.
Lần này họ lao vào chử.i mắng x.ỉ v.ả tôi, xong rồi bỏ mặc tôi và bắt T đi. Tôi khóc đến ngất lên ngất xuống trước sự việc xảy ra quá nhanh như vậy. Nếu không nghĩ đến đứ.a b.é trong bụng có lẽ tôi chẳng còn động lực để sống tiếp nữa.
Sau khi bình ổn được tinh thần tôi quay về lại Khánh Hòa nhưng không đến nhà tìm T nữa mà về thẳng nhà tôi. Sau đó tôi nghe tin bố mẹ T bắt ép T phải sang Đức du học và không cho về lại Việt Nam nữa. Phải tới lần thứ 2, T từ Đức trốn về thì gia đình anh mới mặc kệ anh và tôi. Hiện giờ chúng tôi đã đăng ký kết hôn nhưng chưa từng được tổ chức đám cưới. T làm lái xe taxi, còn tôi phụ bếp ở nhà hàng để kiế.m tiề.n nuôi con. Thằng bé giống anh như đúc nhưng nhà nội nó vẫn không hề ngó ngàng gì đến.
Nhiều lúc tôi tự hỏi tại sao tôi phải chịu cảnh này? Tôi đã làm gì sai để bị đối xử như vậy? Không lẽ chỉ vì nhà nghèo và học vấn thôi sao? Như vậy có quá bất công cho tôi và con hay không?
Theo Phunutoday
Em hân hoan báo có bầu hai tháng mà không biết tôi giấu một bí mật tày trời
Gần gũi nhau chẳng được bao lâu, em hớn hở thông báo với tôi chuyện có bầu 2 tháng. Tôi cười chua chát vì một sự thật đã giấu em bao lâu nay...
Tôi và cô ấy không phải mới quen nhau mà bị rơi vào âm mưu tình yêu này. Mối quan hệ của chúng tôi tính đến giờ cũng đã ngót gần chục năm... Nhưng trước đây, chúng tôi chỉ coi nhau là bạn. Nói đúng ra, tôi đã từng yêu thầm nhưng cô ấy không đáp lại, về sau, tôi giữ khoảng cách chừng mực vì không muốn làm cô ấy phải khó xử.
Cuộc sống với nhiề thay đổi, cô ấy lên thành phố học tập và làm việc, tôi thì làm ở quê. Thi thoảng chúng tôi vẫn gặp nhau trong những bữa liên hoan đám bạn cũ... Tôi nghe mấy cô bạn gái nói cô ấy có người yêu trên thành phố, nghe đâu giàu có, đẹp trai lắm. Nhưng vì mối quan hệ ngày xưa như vậy nên tôi ngại chẳng bao giờ dám hỏi vì sợ lại tọc mạch quá.
Về phần tôi, gần 30 tuổ.i tôi chưa lập gia đình. Bố mẹ và bạn bè đều giục tôi lấy vợ, nhưng... có một nỗi buồn tôi chẳng thể nào nói ra. Nó cũng là li do tôi chưa yêu thêm ai kể từ mối tình đơn phương với cô ấy cách đây vài năm.
Tôi và cô ấy không phải mới quen nhau mà bị rơi vào âm mưu tình yêu này. Mối quan hệ của chúng tôi tính đến giờ cũng đã ngót gần chục năm... (Ảnh minh họa)
Thế rồi đùng một cái, cô ấy chuyển về quê làm. Tôi cũng không biết điều đó cho tới khi tình cờ gặp ở chỗ làm. Tối đó, cô ấy hẹn riêng tôi đi uống nước (mọi khi chúng tôi chỉ đi chơi cùng với nhóm chứ không đi riêng bao giờ). Hôm đó, cô ấy tâm sự với tôi nhiều điều và nói rằng lí do về là vì thương bố mẹ, không muốn lấy chồng xa...
Khoảng 2 tuần sau đó cô ấy tấ.n côn.g tôi dồn dập, hết nhắn tin, điện thoại lại đến chát chít trên mạng... Tình cảm năm xưa cũng lại được nhen nhóm lên mặc dù tôi còn có những nỗi khổ tâm phải giấu trong lòng.
Chính cô ấy là người đề nghị dến với nhau khiến tôi hơi ngạc nhiên. Đặc biệt là khi tốc độ quá nhanh như thế... Cô ấy cứ lấy lí do hai đứa đều có tuổ.i rồi, lại biết nhau lâu chứ không phải mới ngày 1, ngày 2 nên muốn nhanh chóng tiến đến quan hệ yêu đương, tìm hiểu để nếu hợp thì cưới nhau sớm cho bố mẹ hai bên vui lòng.
Tôi cứ thế bị cuốn vào cuộc tình này một cách vội vã... Và rồi, chuyện gì đến cũng phải đến, nhất là khi đàn bà họ chủ động. Chúng tôi vượt quá giới hạn với nhau vài lần, tình cảm nhờ thế cũng lại khăng khít hơn.
Khoảng 2 tháng sau cô ấy báo với tôi đang có bầu. Chỉ mới nghe thế thôi tôi đã bật cười chua chát vì hiểu bản chất và cả âm ưu của cô ấy là thế nào. Cô ấy nghĩ tôi sẽ bị dắt mũi bởi cái thai, sẽ cưới cô ấy làm vợ và trở thành bố của cái thai trong bụng dù nó chẳng phải con tôi.
Có lẽ cô ấy không biết được rằng, tôi đến giờ chưa yêu thêm ai, chưa kết hôn là vì bản thân gặp khó khăn trong chuyện sinh sản. Tôi mắc bệnh và nó di chứng gây không thể có con. Chuyện này chỉ bản thân tôi biết, đến bố mẹ tôi còn giấu. Vậy mà giờ, mới chỉ sau vài lần gần gũi, cô ấy đã báo tôi có thai ư?
Tôi biết mình chỉ là người "chữa cháy" cho cái thai trong bụng cô ấy mà thôi. Thực ra, tôi không bận tâm lắm về điều này dù biết mình là người đổ vỏ. Tôi không thể có con thì việc này đâu đáng để cay cú. Tôi chỉ băn khoăn một điều, tôi có nên nói ra sự thật về bản thân mình để cô ấy hiểu rõ rằng, tôi không ngốc mà chỉ đang chấp nhận. Tôi không muốn cô ấy nghĩ tôi bị dắt mũi, là thằng khờ đi đổ vỏ. Nhưng rồi ngẫm lại lo sợ, nhỡ bị phát giác, cô ấy lại xấu hổ quá mà từ bỏ thì mọi chuyện cũng đều lỡ dở. Tôi phải làm sao? Hay là cứ lẳng lặng cưới nhau và chôn giấu mọi bí mật. Tôi có bí mật của tôi, cô ấy có bí mật của mình... Như thế, có hạnh phúc hơn không?
Theo Afamily
Điên à, bây giờ không có bầu, ai ngu gì mà cưới? Tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại rơi vào thảm kịch thế này. Thật tình, tôi thấy sợ, sợ ánh mắt lạnh lùng, lời nói như dao sắc, sợ cảm giác thờ ơ, lãnh đạm của anh. Không một cái nhìn, không một nụ cười, anh quay mặt đi và nói với tôi điều đó giống như lời chia tay, kết...