Bố mẹ 80 tuổi vẫn muốn ly hôn
Ông muốn có 800 triệu để về quê sống với con riêng và giao tất cả tài sản lại cho mẹ con tôi, hoặc chia đôi dãy trọ cho ông một nửa để ông thu tiền.
Ảnh minh họa
Tết sắp đến, ai cũng náo nức được sum họp với gia đình, còn tôi không còn tâm trạng nào để về nhà. Từ lâu bố mẹ tôi đã ly thân, ông bà từ mặt nhau mặc dù vẫn ở chung nhà nhưng đi hai lối khác nhau, ăn uống riêng, không bao giờ nói chuyện với nhau. Mọi chuyện liên quan đến việc nhà tôi đều phải làm người trung gian. Tôi thấy mệt mỏi khi mỗi lần về nhà là nghe bố mẹ nói xấu về nhau. Bố tôi 80 tuổi, không rượu chè cờ bạc, thuốc lá, còn trai gái thì tôi không biết. Nhưng tất cả không bù lại được, hầu như mọi tật xấu khác ông đều có. Ông là người giữ tiền trong gia đình nhưng không dám ăn không dám mặc, vợ con ốm đau cũng kệ. Thế nhưng ông có thể dùng số tiền dành dụm cả năm để mua một cái gì đó cho thỏa tính sĩ diện dù vợ con cơm không có để ăn.
Còn mẹ tôi cũng 70 tuổi, một người phụ nữ cam chịu nhưng không khéo léo trong việc gia đình. Có thể vì bà không phải là người giữ chìa khóa tài chính trong gia đình. Bố mẹ đến với nhau khi ông đã một lần ly hôn và có 4 người con riêng. Tôi 30 tuổi, là con cả, độc thân và đang ở riêng, còn đứa em gái đang học đại học năm thứ 3. Sinh hoạt của bố mẹ tôi dựa vào nguồn thu từ nhà trọ mà trước đây bán đất ở quê lên Bình Dương để xây dựng. Ban đầu, bố tôi quản lý nhưng nhiều rắc rối từ việc ông không đăng ký tạm trú, thu tiền lộn xộn hay kiếm chuyện với người trong dãy trọ… nên tôi giao lại cho mẹ, cũng nhắc mẹ tôi chăm lo đến bữa cơm hơn, nhưng mẹ thì vẫn tằn tiện. Việc không được giữ tiền khiến bố tôi khó chịu, thường tìm cách gây chuyện, thậm chí đánh mẹ, mặc dù ông không phải chi tiêu gì và tôi vẫn thường gửi ông tiền tiêu vặt.
Hiện nay ông đòi ly hôn. Ông muốn có 800 triệu để về quê sống với con riêng và giao tất cả tài sản lại cho mẹ con tôi, hoặc chia đôi dãy trọ cho ông một nửa để ông thu tiền. Bố mẹ tôi đã không thể sống chung được với nhau thì không thể nào quản lý chung một nhà trọ, vì vậy tôi đã để ông quản lý toàn bộ. Giờ thì khách trọ cũng đi dần, tình hình kinh doanh càng khó khăn khi tôi còn nợ ngân hàng 400 triệu. Tôi đề nghị ông số tiền 300 triệu để ông về quê, là số tiền tôi có thể lo được bây giờ, nhưng ông không đồng ý. Nếu bắt buộc ly hôn thì hiện nay tất cả tài sản đều đứng tên tôi, trước đây do bố mẹ cho tiền để tôi mua đất và xây dựng, luật sư cũng tư vấn là bố mẹ tôi không còn tài sản chung để phân chia.
Video đang HOT
Tôi không muốn thấy bố mẹ đã 80 tuổi rồi phải đưa nhau ra tòa ly hôn. Xuân về mà trong lòng còn ngổn ngang, suy nghĩ cho người khác nhưng có ai suy nghĩ cho mình?
Theo VNE
Chồng tai nạn liệt nửa người, tôi muốn ly hôn nhưng sợ người đời mỉa mai
Tôi cảm thấy chán nản vô cùng, giờ tôi thấy mình không còn chút sức lực nào nữa. Tôi phải làm sao bây giờ đây?
Ảnh minh họa
Tôi và chồng lấy nhau hơn chục năm, có với nhau hai cô con gái. Chồng tôi là dân công trình, còn tôi là giáo viên mầm non. Tôi quê trên Cao Bằng, lấy chồng về Hải Dương, nhà chồng tôi bố mẹ là dân buôn bán, tôi lấy chồng xong mới xin chuyển công tác về dưới này.
Vợ chồng tôi sống cũng như nhiều vợ chồng khác. Cũng có lúc êm đềm, hạnh phúc, cũng có lúc cãi vã, giận hờn nhau. Chồng tôi yêu vợ, thương con, nhưng công việc của anh bận rộn và cũng hay phải đi công tác nên tôi cũng vất vả trong việc chăm con, quán xuyến việc nhà.
Thời gian đầu hai vợ chồng ở chung với bố mẹ, nhưng thú thật bố mẹ anh không thích tôi nên nhiều khi cũng thấy rất mệt mỏi. Ở được một năm thi bố mẹ chồng cắt cho vợ chồng tôi mảnh đất ngay bên cạnh, bảo cho mảnh đất là hết trách nhiệm, giờ hai đứa tự xây nhà ra ở riêng.
Thời gian đầu vợ chồng cực khổ lắm, tiết kiệm được có hơn trăm triệu, vợ chồng phải xoay sở vay mướn khắp nơi mới đủ xây căn nhà cấp 4.
Chồng tôi ngoài đi làm phải nhận thêm việc, tôi cũng phải nhận thêm cả việc thủ công về làm, nói chung hai vợ chồng cày cuốc ghê lắm mới đủ tiền trả nợ. Chưa kể sau đó tôi còn sinh con, hai đứa trẻ cách nhau sòn sòn năm một. Mẹ đẻ tôi ở quê phải xuống chăm cháu mất một thời gian dài. Sau đó tôi dưa con đi lớp, tranh thủ trông con luôn. Từ lúc ra ở riêng, tình cảm của tôi với bố mẹ anh cũng không cải thiện được, vẫn có xích mích, tôi với mẹ chồng gần như không nói chuyện được.
Gần chục năm, vợ chồng tôi trả hết nợ, cũng tích cóp được một số tiền. Mọi thứ ổn định cho đến ngày chồng tôi đi công trình bị tai nạn. Bao nhiêu tiền của làm ra đổ vào chữa trị cho chồng. Tôi bán bớt một xe, cắt giảm chi tiêu để lo cho chồng.
Anh ra viện, nhưng liệt nửa thân dưới, mọi sinh hoạt đều phụ thuộc vào chiếc xe lăn. Chồng tôi bị như thế, nhưng bố mẹ đẻ không phụ một đồng nào, để một mình tôi đánh vật. Mẹ chồng tôi nói, chồng là chồng của tôi, tôi phải có trách nhiệm.
Hơn 2 năm sau đó, một mình tôi đánh vật, vừa kiếm tiền nuôi con, sinh hoạt phí, rồi chăm chồng, còn thuốc tháng. Tôi mệt mỏi và chán kinh khủng.
Tôi không biết có phải người vô tâm hay không, nhưng thực sự thấy ngán lắm. Cả ngày cứ đầu tắt mặt tối, sáng sớm đi, tôi về lo cơm nước, tắm giặt cho con, chồng thì chỉ ngồi một chỗ. Tôi không phải không thương, nhưng tôi vất quá, mệt quá, sinh ra ức chế tinh thần.
Dạo này tôi chỉ nghĩ đến chuyện ly hôn, tôi sợ những trách nhiệm và ràng buộc lắm rồi. Tôi muốn sống và thở thật nhẹ nhõm. Không phải sáng mở mắt ra đã phải lo nghĩ đủ thứ chuyện nữa... Nhưng tôi sợ bỏ chồng bây giờ sẽ bị thiên hạ chỉ trích, mỉa mai... Tôi phải làm sao đây?
Theo Phunutoday
Chuyện mẹ già 80 tuổi còng lưng làm việc đến mức chết trên ruộng cày vì kiếm tiền nuôi con 80 tuổi vẫn phải ra đồng làm thuê kiếm tiền về nuôi con ăn học, để rồi khi kiệt sức chết trên thửa ruộng cày thì người con lại đối xử với mẹ như thế này đây. Người đàn bà bất hạnh ấy chết trên ruộng cày vì kiệt sức và đã già cả rồi khiến ai cũng xót thương (ảnh minh họa)...