Bộ mặt tráo trở của người yêu lộ rõ khi tôi nói chia tay
- Long cười khẩy, trước khi bỏ đi chỉ nói với tôi: “Em cứ nghĩ cho kỹ, anh không ép em đâu, nhưng đừng làm anh giận”
Đến tận giờ, tôi vẫn không hiểu vì sao Long lại là con người như vậy. Tại anh ta đã đóng kịch quá khéo léo, hay vì tôi ngu muội không sớm nhận ra.
Tôi quen Long trong một lần đi sinh nhật bạn, Long hơn tôi 7 t.uổi. Lúc tôi đang là sinh viên năm nhất thì Long đã đi làm. Anh là chủ một quán cà phê.
Khi mới theo đuổi tôi, Long chiều chuộng tôi, cưng nựng hết mức. Anh thường dẫn tôi đi chơi, đi ăn, đi du lịch khắp nơi, không tiếc t.iền tặng tôi những món quà giá trị, đắt t.iền.
1 tháng sau lần gặp ấy, tôi nhận lời yêu Long. 2 tháng tiếp nữa thì chúng tôi bắt đầu gần gũi. Thực ra, tôi không phải đứa quá ngu ngốc để không hiểu rằng, được cái nọ thì mất cái kia, nhưng lúc đấy, vì cũng yêu Long thật sự nên tôi tự nguyện hoàn toàn.
Thời gian đầu, phải nói chuyện đó của chúng tôi rất tuyệt, tình yêu của tôi và Long cũng thăng hoa. Tôi thường xuyên lui tới nhà Long ở, chúng tôi ăn ở như một cặp vợ chồng đích thực. Long say mê và chiều tôi lắm, tôi thấy vô cùng hạnh phúc, ngày càng tin yêu Long hơn. Thấy mình thật sáng suốt và may mắn khi yêu anh và được anh yêu.
Thế nhưng, không biết từ khi nào, tôi bắt đầu sợ hãi những lần gần gũi Long. Bởi càng ngày anh càng tỏ ra mạnh bạo và có những đòi hỏi rất “quái dị” mỗi lần gần gũi. Thay vì kiểu gần gũi trân trọng yêu thương ban đầu, tôi cảm nhận Long bắt đầu gần tôi chỉ để thỏa mãn mà thôi.
Những lần gần gũi trở thành cơn ác mộng (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh thường bắt tôi phải làm thế này thế kia, thậm chí mở phim đen rồi bắt tôi làm theo như thế. Trong lúc 2 đứa gần gũi. Long thường khiến tôi đau đớn. Tôi sợ hãi, ám ảnh và cảm thấy không thể chiều nổi những sở thích đáng sợ ấy của Long.
Cứ như thế, một thời gian sau, tôi thật sự hoảng loạn, Long thì ngày càng đáng sợ. Tôi bắt đầu kiếm cớ để tránh phải gần gũi Long, nhưng Long là người từng trải, anh thừa hiểu tâm lý những đứa non nớt như tôi. Đời nào Long tha cho tôi, khi mà tôi đã nhận từ Long quá nhiều thứ. Long đến tìm tôi, vừa rủ rỉ tình cảm, vừa ép tôi phải quan hệ với anh. Tôi không kháng cự được. Sau mỗi lần gần gũi, tôi đều ngấm ngầm uống thuốc tránh thai, tôi rất sợ mình có thai vào lúc này.
Cuối cùng, vì không thể chịu đựng nổi những đêm giày vò và những trò quái đản của người yêu. Tôi gặp Long, nói rằng muốn chia tay. Tôi cũng nói sẽ trả lại hết số nữ trang, đồ dùng đắt t.iền mà Long tặng tôi. Tôi nói, tôi thấy tôi và anh không hòa hợp, tôi không thể tiếp tục mối quan hệ này thêm một ngày nào nữa.
Nghe tôi nói, Long đột ngột thay đổi thái độ. Anh nói: “Em đã nghĩ kỹ chưa, chia tay không đơn giản vậy đâu em ạ”. Tôi chột dạ khi nghe Long nói thế. Khi tôi nhìn anh tỏ vẻ không hiểu, thì Long xoay tròn chiếc di động trên tay, anh ghé tai tôi, nói nhỏ: ” Em có muốn xem lại cảnh ân ái của chúng mình không? Lần nào gần gũi anh cũng quay lại đấy”.
Tôi choáng váng khi nghe những lời đó của Long. Thật không ngờ! Tôi không biết Long đã giấu camera ở đâu, anh ta định uy h.iếp tôi ư?
Long nói, nếu tôi nhất quyết đòi chia tay, anh ta sẽ tung clip này trên mạng. Sẽ gửi cho người thân, cho gia đình, nơi tôi học, để xem tôi có tiếp tục đi học, gặp gỡ mọi người được nữa không.
Tôi hoảng loạn lắm, cũng không dám chia tay Long nữa. Tôi lại tiếp tục cắn răng làm tròn vai trò người yêu Long. Tất nhiên, không phải vì yêu, chỉ vì sợ Long làm bung bét mọi chuyện lên thôi. Tôi thấy ghê sợ và ân hận vô cùng nhưng không biết thoát khỏi Long thế nào. Hằng đêm, tôi vẫn phải chịu trận, bị Long giày vò, đay nghiến… Tôi phải làm sao để thoát khỏi chuyện khủng khiếp này bây giờ? Tôi không muốn trở thành thứ đồ chơi trong tay Long nữa, xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Phunutoday
Người yêu cũ, em vẫn còn độc thân chứ?
Chiều nay Hà Nội nổi giông bão, anh lao nhanh trên đường mà không có gì che chắn vì anh quên mang theo ô, cố chạy đến quán café gần nhất để tránh bão, tránh mưa.
Vừa đẩy cửa bước vào quán, anh đã bắt gặp một mái tóc xoăn dài và bờ vai quen thuộc, nhưng đã lâu lắm rồi anh mới được thấy. Là em, em ngồi đó không nhìn thấy anh.
Anh thật sự rất muốn bước đến, điềm nhiên vỗ vào vai em để hỏi rằng: "Em có đang sống tốt không?", nhưng anh lại chỉ rùng mình vì cơn gió lạnh phía sau lưng, lén lút như một tên trộm, tìm lấy cho mình một chiếc bàn không xa chỗ em ngồi mà cũng không để em nhìn thấy.
Em vẫn như xưa, dáng ngồi nghiêng nghiêng như nhìn về một điều gì đó xa vời, có lúc đôi môi mím nhẹ rồi hờ hững nở một nụ cười không theo nguyên tắc. Nhưng trông em có vẻ mạnh mẽ hơn vì cú sốc đó, bởi em là người không dễ dàng gì cho sự tha thứ. Khi con người ta vấp ngã, nếu bỏ qua ngay sự đau đớn, rồi sẽ có lúc phải vấp lần nữa. Nhưng anh biết với em, mọi nỗi đau anh gây ra em đều nhớ và khắc chúng rất sâu trong tim, chính điều đó nhắc nhở em phải mạnh mẽ hơn phải không?
Anh biết và anh nhớ rất rõ lúc anh nói chia tay, những từ ngữ không tốt đẹp anh dành cho em khi không kiểm soát được cảm xúc của mình. Đối với nhiều người con gái khác, khi đã yêu sẽ chấp nhận và bỏ qua lúc cần thiết, nhưng điều đó không phải dễ dàng với em. Em dễ tổn thương đến mức ích kỷ, vì bất cứ những gì nhiều người khác có thể chịu đựng, em lại không thể.
Như việc anh để quên điện thoại ở nhà và ra ngoài, khi em gọi điện anh không nghe máy, em đã khóc lóc rồi nghĩ rằng anh đang bỏ rơi em. Như khi chúng ta tranh luận về một điều gì đó, dù anh thắng cuộc cũng sẽ phải chào thua vì vẻ thẫn thờ không cảm xúc của em. Em ích kỷ lắm, nhưng anh đã quen với sự ích kỷ ấy đến mức trở thành phục tùng cho cảm xúc của em. Em buồn, anh cũng buồn. Em vui, anh cảm thấy thế giới này thật đẹp.
Em dễ tổn thương đến mức ích kỷ, vì bất cứ những gì nhiều người khác có thể chịu đựng, em lại không thể. (Ảnh minh họa)
Và rồi bão cũng sẽ ngừng, cảm xúc của anh dù dạt dào đến đâu cũng phải chạm xuống mặt đất theo tiếng gót giày của em. Em đứng dậy, bước ra khỏi quán. Anh sẽ nói thật lòng mình cho em biết, rằng anh muốn giữ em lại trong khoảnh khắc ấy - lúc em ngẩng cao đầu bước đi, bão ngừng rồi, mưa cũng không còn nữa nhưng khóe mắt của em lại như đang có nước. Anh không muốn để em ra đi lần nữa.
Và rồi sự hèn nhát của anh khiến anh quá khó khăn để làm điều đó. Mọi điều anh nghĩ sẽ nói chuyện với em như thế nào nếu gặp mặt, giờ đây anh lại không thể nhớ nổi đó là những điều gì. Anh cứ ngồi ngây ra nhìn cho tới khi bóng em khuất sau góc phố.
Người yêu cũ của anh, từ khi em không còn ở bên, anh biết anh đã đ.ánh mất thứ quý giá nhất của đời mình.
Người yêu cũ của anh, anh biết rằng con tim anh lạnh lùng khi anh bỏ rơi em (Ảnh minh họa)
Người yêu cũ của anh, anh thật lòng vẫn còn yêu em nhiều lắm. Mà không, yêu em làm anh trở nên điên dại, anh nhận ra điều này sau khi ngu ngốc nói lời chia tay. Giờ đây, anh đang sống với trái tim tan vỡ vì đã để em ra đi.
Người yêu cũ của anh, anh biết rằng con tim anh lạnh lùng khi anh bỏ rơi em. Nhưng chính vì điều đó nên thật khó để quên đi em. Mỗi ngày trôi qua, anh gặm nhấm từng mảnh ký ức về em để hy vọng điều mình làm là đúng, rằng chia tay em đâu có gì sai trái, đâu có gì khó khăn. Cuối cùng luẩn quẩn trong u uất, anh luôn tự hỏi mình làm cách nào để em trở về bên anh.
Trong tình yêu, đ.ánh mất rồi tìm lại, giữ chặt rồi ném đi... luôn xảy ra. Kẻ ngu ngốc đang làm điều ấy là anh. Đâu có dễ dàng gì, vì anh đã không trân trọng khi em còn ở bên.
Người yêu cũ của anh, em vẫn còn độc thân chứ? Vẫn chưa tựa vào một bờ vai khác chứ? Nếu chưa, hãy cho anh thêm một cơ hội nữa. Dù khó khăn, dù ngàn lần em muốn trừng phạt anh, anh cũng sẽ chấp nhận để tìm lại và giữ chặt lấy em. Sẽ không bao giờ đ.ánh mất hay ném đi. Anh hứa!
Theo Blogtamsu
Vẫn phải "nồng nàn yêu thương" dù phát hiện chồng đang ngoại tình Theo tôi, chị hãy cố gắng bình tĩnh để giấu nhẹm câu chuyện này đi, cứ coi như chị chưa hề hay biết gì về việc chồng mình đã lừa dối để hợp thức hoá đứa con riêng của anh ta và cô nhân tình kia. Chị không việc gì phải làm ầm ĩ lên để rồi mất chồng vào tay người đàn...