Bộ mặt thật người đàn ông ‘hiền lành’
Người đàn ông tôi từng nghĩ là “hiền lành” nói: “Mọi chuyện không như em nghĩ đâu, anh và cô ta đã chia tay rồi. Hôm qua thương hại cô ta nên anh mới cho cô ta ngủ nhờ. Anh và cô ta tuy ngủ cùng 1 nhà nhưng mỗi người một phòng, không ngủ chung phòng…”.
Nói về cô ta, khoan hãy nói cô ta đúng hay sai. Nhưng nói về anh thì tôi đã quá thất vọng (Ảnh minh họa)
Chào các bạn đọc của mục Tâm sự!
Tôi là một người rất quan tâm đến mục Tâm sự. Thường thì tôi chỉ đọc những tâm sự và xem những lời bình. Nhưng hôm nay ngược lại, tôi rất mong mọi người chia sẻ câu chuyện của tôi.
Tôi năm nay 25 tuổi, có ngoại hình khá, tính cách vui vẻ hòa đồng và chưa lập gia đình. Tôi được sinh ra trong một gia đình cơ bản, bố mẹ đều làm công nhân viên chức nhà nước, nhờ chịu khó làm ăn nên gia đình cũng khá giả.
Từ bé đến lớn cuộc sống của tôi khá êm đềm. Bố mẹ tôi rất tâm lý với con cái, không bao giờ bắt ép phải học giỏi, phải làm thế này, phải làm thế kia. Cuộc sống của tôi là niềm mơ ước của rất nhiều bạn bè học cùng.
Trong quá trình đi học cấp 3 và đại học tôi từng có một vài mối tình nhưng không đi đến đâu, một phần vì bận học, một phần vì cũng không có nhiều tình cảm. Những mối tình đó đều trong sáng cả, nghĩ lại tôi cũng không nghĩ đó là tình yêu.
Học xong đại học tôi được xin đi làm ở một cơ quan nhà nước, công việc cũng nhàn và không có áp lực gì. Nhưng bây giờ ở độ tuổi này, bạn bè tôi đều lập gia đình cả, chỉ còn một số ít chưa lập gia đình vì nhiều lý dokhác nhau. Mẹ tôi bắt đầu giới thiệu và mong muốn tôi tìm được một người đàn ông tốt để lập gia đình. Và từ đây câu chuyện của tôi mới bắt đầu.
Anh rất quan tâm tới tôi, ngày nào cũng nhắn tin gọi điện từ sáng đến tối, giúp đỡ tôi khi tôi gặp khó khăn, tư vấn cho tôi khi tôi có chuyện không vui, thi thoảng sang nhà phụ giúp bố tôi (Ảnh minh họa)
Bố tôi và bố anh chơi với nhau cũng được khá lâu. Bố anh ấy rất quý tôi, vì lần nào ông vào nhà tôi thấy tôi hay ở nhà phụ giúp gia đình và cũng nhanh nhẹn. Nhiều lần bố anh muốn giới thiệu anh cho tôi nhưng tôi không nói gì. Lúc đó tôi chưa nghĩ gì đến chuyện lập gia đình hay có người yêu vì lúc đó tôi cảm thấy hài lòng với cuộc sống độc thân, học và chơi rất vui vẻ.
Bẵng đi vài năm, tôi và anh đều học xong. Lúc này bố anh thường xuyên nói về anh với tôi và gia đình tôi hơn. Bố anh nói anh hiền lành, chăm chỉ, tóm lại nghe có vẻ là một người đàn ông tốt. Anh vào nhà tôi chơi nhưng chúng tôi cũng không nói chuyện gì. Anh vào thì nói chuyện với bố tôi, tôi đi chỗ khác và cũng không nói chuyện với anh. Ấn tượng ban đầu của tôi với anh là không có gì cả, tôi không thích và cũng không nhớ gì đến cuộc gặp đó.
Được một thời gian bố tôi có bảo với tôi là anh ấy xin bố tôi số điện thoại của tôi. Sau khi suy nghĩ và nhận được sự tư vấn của mẹ, tôi cũng thử nói chuyện với anh. Tôi không cần yêu người giàu sang hay đẹp trai gì cả, chỉ muốn lấy một người hiền lành và yêu mình thật lòng, bố mẹ tôi cũng mong muốn như vậy. Bố mẹ anh là người hiền lành, gia đình nhà anh cũng là gia đình gia giáo, bố mẹ tôi cũng yên tâm khi tôi và anh làm quen với nhau.
Video đang HOT
Anh hơn tôi 2 tuổi, ngoại hình bình thường, nếu mới tiếp xúc có thể nhận xét anh là người hiền lành và nhút nhát. Chúng tôi bắt đầu nói chuyện với nhau bằng các tin nhắn và những cuộc điện thoại. Nói chuyện được một thời gian thì chúng tôi bắt đầu hẹn gặp nhau đi uống nước. Mấy lần đó anh đều dẫn bạn theo cùng, còn tôi thì dẫn theo em trai. Chúng tôi nói chuyện về học hành, tình yêu, cuộc sống và công việc khá thoải mái.
Anh rất quan tâm tới tôi, ngày nào cũng nhắn tin gọi điện từ sáng đến tối, giúp đỡ tôi khi tôi gặp khó khăn, tư vấn cho tôi khi tôi có chuyện không vui, thi thoảng sang nhà phụ giúp bố tôi. Tìm hiểu và nói chuyện được khoảng 4 tháng, chúng tôi bắt đầu đi chơi riêng với nhau. Lúc này tôi càng thấy yên tâm về anh, vì đi chơi riêng nhiều lần nhưng chưa bao giờ thấy anh tỏ vẻ gì mình là người không đứng đắn, chưa bao giờ anh cầm tay tôi chứ không nói gì đến những việc xa hơn nữa.
Tôi nghĩ mình không cần một tình yêu oanh oanh liệt liệt, yêu nhau sống đi chết lại gì cả và cũng cảm thấy hài lòng khi quen anh. Mọi việc diễn ra đều êm đềm.
Chúng tôi cứ như vậy được 6 tháng. Vào một buổi sáng, khi đang đi làm thì tôi nhận được nhiều cuộc điện thoại và tin nhắn từ số máy lạ. Những tin nhắn với nội dung như:
- “Đây có phải số điện thoại của A, sinh năm xx không?
- Đang bận hay sao mà không nhắn tin lại vậy?
- Sao không nhắn tin lại?
- Anh có chuyện quan trọng muốn nói với em, chuyện này ảnh hưởng tới hạnh phúc và cuộc sống của nhiều người”
Khi tôi không có ý định nhắn tin lại thì người đó lại tiếp tục nhắn tin và đi thẳng vào vấn đề.
- “Em có quen thằng B con ông bà… không? Anh là bạn nó, anh muốn tốt cho em nên mới nhắn tin cho em. Sáng nay anh đi qua nhà nó thấy nó dắt xe người yêu nó ra khỏi nhà, chắc đêm qua người yêu nó ngủ ở đó. Anh nghĩ em với nó yêu nhau mà nhìn thì không phải là em nên anh mới nói cho em biết”.
Khi đó thì tôi thực sự rất sốc, mọi suy nghĩ vô cùng hỗn loạn vì tôi chưa gặp phải trường hợp thế bao giờ. Một phần vì không biết đó có phải sự thật hay không, một phần vì không hiểu bạn bè chơi với nhau tốt thế nào để phải nhắn tin nói cho tôi biết những chuyện đó. Tôi im lặng để suy nghĩ. Nhưng số máy đó vẫn không để yên cho tôi và liên tục gửi tin nhắn cho tôi.
- “Đàn ông bây giờ thiếu gì người mà em phải yêu người như nó. Đứa ngủ với nó là người yêu của thằng B, hai đứa nó yêu nhau được 1 năm rồi. Chuyện tình cảm của chúng nó đang trục trặc tí thôi, cả nhà thằng này ai cũng quý đứa đó lắm. Anh bây giờ cũng đang độc thân, em có đồng ý cho anh làm quen để tìm hiểu mình yêu nhau không”.
Tôi muốn im lặng mà số máy đó vẫn không để tôi yên, liên tục nhắn những tin nhắn như vậy. Tôi quyết định gọi cho anh và nói cho anh nghe. Và thật bất ngờ hơn, khi anh nghe tôi nói đã im lặng. Tôi bảo anh là tôi không muốn mình tiếp tục bị làm phiền bởi những thành phần đại loại như bạn, người yêu cũ hoặc tình một đêm gì đó của anh. Anh liên tục nói lời xin lỗi, giải thích. Lúc này thật sự tôi quá thất vọng về con người của anh, thất vọng về gia đình anh, về con người ở cuộc sống này…
Được một lúc thì có số máy lạ gọi cho tôi và chửi tôi những lời rất khó nghe. Đó là giọng con gái và tự nhận mình là người yêu của anh. Cô ấy chửi liên tục những câu như: “Tại sao chị nói cho anh ấy nghe tôi nhắn tin cho chị, chị là đồ hớt lẻo, chị làm mọi chuyện của tôi tan tành, chị phá hoại hạnh phúc của tôi. Chị thích thì nhảy vào mà ăn đi, con này không ăn được thì đạp đổ. Tôi sẽ không để chị yên đâu, chị cứ chờ mà xem…”.
Đến lúc này tôi mới biết những tin nhắn lúc sáng là của cô ta, cô ta giả vờ là bạn anh để nhắn tin cho tôi. Chuyện đời đúng là đảo điên, tự nhiên tôi trở thành kẻ thứ 3, kẻ tồi tệ. Tôi bảo cô ta “Nếu 2 người yêu nhau thì hãy giải quyết với nhau”. Nhưng cô ta nhất quyết không để tôi yên, cứ nhắn tin chửi liên tục và không cần tôi hồi âm.
Sau khi xem xét tìm hiểu tôi có thể tóm gọn nội dung là: anh và cô ta là người yêu nhưng đã chia tay rồi. Tuy đã chia tay nhưng thi thoảng vẫn quan hệ với nhau vì sinh lý hoặc là vì gì đó thì tôi cũng bó tay. Hôm qua 2 người ngủ với nhau rồi cô ta đọc trộm điện thoại của anh nên mới biết số của tôi.
Trước tôi cũng nghe bố anh nói chuyện với gia đình tôi rằng, trước anh có yêu một người, nhưng không ai đồng ý vì cô ta lăng nhăng, tích cách trẻ con sốc nổi, cô ta kém tôi 3 tuổi… Khi đó tôi cũng không muốn bới móc gì, tôi nghĩ ai cũng có quá khứ và nó nên ngủ yên.
Đến lúc này rồi thì còn gì để nói và còn gì để tiếp tục nữa không hả các bạn gái? Tôi đã nói chuyện với anh. Anh đã chối bay sự thật và nói với tôi những lời mà chắc chỉ có con ngu mới tin anh ta được. Anh nói: “Mọi chuyện không như em nghĩ đâu, anh và cô ta đã chia tay rồi. Hôm qua thương hại cô ta nên anh mới cho cô ta ngủ nhờ. Anh và cô ta tuy ngủ cùng 1 nhà nhưng mỗi người một phòng, không ngủ chung phòng. Cô ta là đứa đầu óc có vấn đề… Em hãy cho anh một cơ hội…”.
Còn cô ta – cái kẻ cả ngày hết dụ dỗ rồi chuyển qua chửi tôi thì đến tối lại liên tục nhắn tin năn nỉ tôi bỏ qua cho cô ta, mong tôi giúp 2 người đến được với nhau. Tôi cảm thấy mọi chuyện như một trò cười, trong câu chuyện đó tôi là nhân vật phụ, làm nền cho câu chuyện tình cẩu huyết của 2 kẻ đó.
Mọi người bảo sao cô ta chửi tôi mà tôi không chửi lại? Nói thật là với cái thể loại người như thế tôi chẳng muốn phí lời làm gì. Tôi không muốn biết thêm và cũng không muốn dính dáng gì đến những kẻ hai mặt như thế nữa. Nói về cô ta, khoan hãy nói cô ta đúng hay sai. Nhưng nói về anh thì tôi đã quá thất vọng.
Ở đâu ra cái chuyện 23 giờ vẫn còn chúc em ngủ ngon, anh luôn tốt với em, anh hứa không bao giờ làm em buồn mà chỉ vài phút sau đã gọi gái về nhà để ngủ với nhau. Đến sáng hôm sau lại tỉnh bơ như mọi chuyện không có gì.
Tôi không quan tâm đó là lần đầu hay là nhiều lần, tôi cũng không quan tâm đến kết quả của 2 kẻ đó. Chỉ có điều từ giờ tôi sẽ rất khó để tin một người đàn ông. Dù nhiều hay ít anh ta và ả đó cũng đã thành công làm tôi tổn thương.
Tôi viết câu chuyện của mình hi vọng các bạn gái cũng đang ở hoàn cảnh như tôi, hãy luôn tỉnh táo khi yêu. Mong các bạn sẽ gặp được một người đàn ông xứng đáng với tình cảm của mình. Chúc các bạn, các chị luôn hạnh phúc. Thân!
Theo VNE
Sau một tình yêu ra đi...
Sau một tình yêu ra đi, người ta đau đớn nhưng rồi cần đứng dậy với trái tim mở rộng để đón nhận tình yêu mới...
Khi em biết mình yêu là lúc anh lặng lẽ quay đi...
Khi em biết mình sai lầm là lúc tình yêu anh dành cho em tuột khỏi tầm tay.
Anh thân yêu!
Khi em gọi anh bằng những từ trìu mến là lúc anh đã không còn thuộc về em. Anh đi tìm cho mình một người con gái khác, một người con gái biết trân trọng anh và tình yêu mà anh dành cho cô ấy. Anh không muốn phạm phải sai lầm giống em, không muốn mải miết chạy theo một cái bóng hư vô để rồi tự mình vất bỏ đi hạnh phúc hiện tại. Anh ra đi cũng là để dạy cho em một bài học về cách yêu thương trong đời.
Sự ra đi này của anh là lần thứ hai em bị bỏ rơi. Nhưng khác với lần trước, lần này em không bi lụy, không nhìn đời chua chát, không trách cứ cuộc sống này nghiệt ngã mà thầm cảm ơn anh vì điều đó. Anh đã dạy cho em cách phải sống cho đúng, phải yêu cho phải. Em nhận ra mình đã quá sai lầm. Em đã lãng phí tình cảm của mình một cách vô ích với một người không xứng đáng.
Em nhận ra mình đã quá sai lầm. Em đã lãng phí tình cảm của mình một cách vô ích với một người không xứng đáng. (Ảnh minh họa)
Anh ta làm em tổn thương, phụ bạc lại tình yêu của em, lẽ ra em cần hiểu rằng sự đau đớn chỉ nên có khi người đàn ông ấy xứng đáng với mình, còn khi hắn ta đã phụ tình, đừng phí hoài thời gian và tình yêu cho hắn. Nhưng em đã làm điều ngược lại. Em sợ bị bỏ rơi tới nỗi đánh mất cả lòng tự trọng, danh dự của bản thân để chạy theo thứ tình yêu ảo mộng đó. Anh ta khinh thường em. Điều đó cũng đúng thôi bởi vì chính bản thân em còn không biết trân trọng chính mình thì trách sao được người đó không yêu thương mình.
Mỗi khi anh ta làm em khóc, em lại chạy về bên anh để nhận lấy sự an ủi từ anh. Anh giống như một người làm lành mọi vết thương cho em, mong em thoát ra khỏi cuộc tình sai trái ấy nhưng em đã làm anh thất vọng. Anh khuyên em nên chấm dứt, nên dừng lại và quên anh ta đi nhưng em không làm thế. Em như con thiêu thân lao vào lửa dù biết là nguy hiểm chỉ để giữ được anh ta bên mình. Một con người bé nhỏ như em làm sao đủ sức níu giữ một tình yêu vốn dĩ không tồn tại. Em bị... "đá".
Những ngày sau khi bị phụ tình em biến thành kẻ độc đoán, hận tình, hận đời. Em phủ nhận tình cảm tốt đẹp mà anh dành cho em và đánh đồng nó với thứ tình yêu rẻ rúm mà anh ta đã từng trao em. Em nghi ngờ đàn ông, nghi ngờ anh và khinh thường tất cả dù không biết bao lần trái tim mách bảo rằng tình yêu anh dành cho em là chân thành.
Em đã phạm sai lầm hai lần. Lần đầu em yêu bằng một con tim mù quáng, lần thứ hai em phụ bạc tình yêu bằng một cái đầu quá nóng và con tim lạnh lùng. Em đã tự mình vất bỏ đi hạnh phúc mà em đang có để rồi đón nhận về những đau thương. Em rung động trước anh nhưng em lại sợ đó là chút yếu lòng, sợ tình cảm của anh chỉ là sự thương hại...Những điều đó làm em mất anh.
Em rung động trước anh nhưng em lại sợ đó là chút yếu lòng, sợ tình cảm của anh chỉ là sự thương hại...Những điều đó làm em mất anh. (Ảnh minh họa)
Anh đã ở bên em thật lâu, thật nhiều, trao cho em biết bao cơ hội nhưng em không biết nắm bắt. Em làm tổn thương anh - một người yêu em rất nhiều. Cho tới khi em dần nhận thấy rằng anh đang rời xa em, khi em giật mình nhận ra em có thể sẽ mất anh mãi mãi cũng là lúc một người con gái khác mang anh đi.
Em chạy theo anh để níu kéo, để cầu xin chút tình vương vãi nhưng anh chỉ ôm em vào lòng, cái ôm của một người từng trải dành cho cô gái còn non nớt tình trường: "Sau một tình yêu ra đi, người ta đau đớn nhưng rồi cần đứng dậy với trái tim mở rộng để đón nhận tình yêu mới. Em đã để cho lòng hận thù ở quá sâu trong tim mình và để nó làm tổn thương em, tổn thương người yêu em thật lòng. Tình yêu cũng tới như cơ hội, nếu như em không nắm bắt, nó sẽ ra đi...Anh không muốn là em thứ hai, anh sẽ đến bên người con gái yêu anh thật lòng. Thời gian cho cuộc tình với em đã hết, giờ là lúc anh học cách đón nhận một tình yêu mới...".
Em cảm thấy tim mình đau hơn lần trước cả vạn lần vì lần này để mất tình yêu nơi anh là lỗi tại em. Nhưng em sẽ làm như lời anh nói: sau một tình yêu ra đi, người ta đau đớn nhưng rồi cần đứng dậy với trái tim mở rộng để đón nhận tình yêu mới
...
Theo VNE
Mất trinh nên đành níu kéo? Vì đã trót trao đời con gái cho anh nên giờ em có nên níu kéo anh khi tình cảm không còn? Chị Thanh Bình thân mến! Em đang cảm thấy vô cùng hoang mang, em không biết nên làm gì cho đúng nữa. Mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em và anh ấy đều bằng tuổi nhau, 18 tuổi. Việc...