Bộ mặt thật của người yêu sau khi tôi công bố cái thai…
Anh buông một câu khiến tôi đánh rơi cả bát cơm: “Em lên giường với anh dễ thế thì với người khác chắc cũng chẳng khó khăn gì. Gái phục vụ quán cà phê thì ai còn lạ”.
Gia cảnh nhà tôi khá khó khăn. Bố mất sớm, mẹ một mình nuôi ba chị em tôi ăn học. Là chị cả, không muốn các em phải khổ nên học hết cấp 3 tôi không thi đại học mà lên thành phố kiếm việc làm lấy tiền phụ mẹ nuôi các em.
Nhờ ngoại hình ưa nhìn tôi xin được làm phục vụ ở một quán cà phê. Tình cờ tôi gặp anh ở đây, anh nhân viên kinh doanh cho một công ty tư nhân và cũng là khách quen của quán. Rất nhiều lần tôi thấy anh ngồi một mình trong quán đến tận khi quán đóng cửa.
Sau này tôi mới biết lý do anh ngồi đó là để nhìn tôi làm việc. 2 tháng trôi qua như vậy, một ngày anh rủ tôi đi chơi. Qua tiếp xúc tôi thấy anh là người hài hước, nhiệt tình, cách ăn nói, đối xử với phụ nữ rất nhẹ nhàng, tình cảm. Càng nói, tôi càng cảm thấy có cảm tình với anh. Sau 5 tháng, chúng tôi chính thức trở thành một cặp.
Từ khi yêu nhau, tôi hay đến nhà trọ của anh chơi. Anh rất chiều tôi, là đàn ông nhưng anh không ngại vào chợ, mua cá thịt để nấu ăn cho tôi. Tôi cảm giác được anh rất quan tâm đến tôi, quan tâm từ những chuyện nhỏ nhất.
Được gần 4 tháng như vậy thì tôi chính thức có lần quan hệ đầu tiên với anh. 20 tuổi, tôi tự nguyện dâng hiến cho anh để chứng minh tình cảm của mình. Cũng trong thời gian đó, tôi bắt đầu nghe loáng thoáng chuyện anh là một kẻ trăng hoa, yêu đương rất nhiều cô cùng một lúc. Nhưng tôi đều không tin. Anh luôn bên cạnh tôi mỗi chiều, chiều chuộng tôi hết mức thì làm sao có thể phản bội tôi được.
Tôi chẳng tin bất cứ điều gì người ta nói về anh. Ngay cả có lần đứa bạn cùng phòng nói với tôi là đã nhìn thấy anh vào nhà nghỉ với một cô gái khác tôi cũng không tin. Cũng sau lần ấy tôi và bạn đã tách ra sống riêng. Chính anh cũng thề thốt chỉ yêu mình tôi, mãi mãi chung thủy và sẽ cưới tôi làm vợ.
Vì rất muốn được gần gũi tôi nên anh bảo tôi chuyển về phòng trọ anh ở luôn cho tiện. Dù phân vân nhưng nghĩ đến cảnh được ở gần người yêu, tôi lại nhanh chóng gật đầu. Vậy là chúng tôi bắt đầu cuộc sống chung giống như vợ chồng son. Anh là người đàn ông có trách nhiệm. Lương hàng tháng anh đưa tôi giữ hết để chi tiêu cho “gia đình” và tiết kiệm gởi về cho mẹ tôi ở quê một ít để nuôi các em. Chỉ có điều buổi tối anh thường đi nhậu với bạn đến khuya mới về. Nhiều lần tôi ngỏ ý muốn anh đưa về nhà ra mắt bố mẹ anh nhưng anh vẫn khất lần mãi.
Một lần tôi đi làm về trễ, gọi điện mãi cho anh đến đón mà anh không nghe máy. Tôi đành mượn xe chủ quán cà phê để về, dọc đường bị cướp túi xách, xe đổ may mà không làm sao. Sau lần ấy anh đã xin lỗi tôi vì anh nhậu cùng bạn điện thoại hết pin không biết. Anh đã bảo tôi nghỉ việc. Anh nói mình anh có thể lo cho cuộc sống của hai đứa, không cần tôi phải vất vả đêm hôm như thế nữa.
Tôi rất cảm kích tấm lòng của anh, nhưng nghĩ tới việc còn phải giúp mẹ nuôi các em nên tôi chưa muốn nghỉ việc ngay, định tìm công việc khác rồi mới nghỉ.
Cho đến tháng vừa rồi, thấy mình trễ kinh. Tôi mua que thử thai và sửng sốt khi thấy 2 vạch đỏ hiện lên. Tôi và anh canh ngày an toàn để quan hệ. Suốt thời gian vừa qua chưa từng sai, vậy mà bây giờ tôi có thai.
Đêm đó, đợi anh gần 12 giờ anh mới về. Tôi thông báo tin mình có thai, mặt anh biến sắc rồi bảo mai sẽ nghỉ làm đưa tôi đi khám. Suốt đêm ấy anh nằm suy tư như trăn trở một điều gì quan trọng lắm.
Video đang HOT
Sáng hôm sau, đi khám thì thai được gần 4 tuần. Tôi vừa vui vừa sợ. Anh im lặng suốt quãng đường chở tôi về nhà. Mấy ngày sau anh vẫn duy trì thái độ lạnh nhạt với tôi. Không chịu nổi tôi đã hỏi thẳng anh về việc cái thai và cũng có ý giục anh cưới. Ai ngờ, anh buông một câu khiến tôi đánh rơi cả bát cơm: “Em lên giường với anh dễ thế thì với người khác chắc cũng chẳng khó khăn gì. Nó chắc gì đã phải con của anh. “.
Tôi sững sờ đến mức không thốt nên lời nào. Lúc đó, tôi chỉ muốn lao đến mà tát, mà đánh anh đó cho hả giận. Nhưng tôi không thể làm được gì ngoài việc khóc. Cứ nghĩ mình may mắn gặp được người đàn ông yêu thương, làm chỗ dựa tin cậy của cuộc đời. Ngờ đâu, vừa mới bước chân vào đời tôi đã gặp phải một kẻ phụ bạc.
Đứa trẻ thì vẫn lớn lên hàng ngày trong bụng tôi. Còn anh vẫn chẳng đề cập đến chuyện cưới hỏi. Tôi không thể về nhà, vì nếu để mẹ biết chuyện chắc mẹ tôi lại đổ bệnh mất. Từ bé đến lớn tôi luôn là một đứa con ngoan, giờ vác cái thai về mẹ tôi còn mặt mũi nào nhìn hàng xóm nữa. Thực sự lúc này tôi không biết phải làm thế nào. Mọi người cho tôi lời khuyên với.
Theo Afamily
Bộ mặt thật của chồng lộ rõ đêm tân hôn
Nhưng đến đêm tân hôn, anh bịt mắt dẫn tôi vào 1 căn phòng, chiếc khăn vừa mở ra thì tôi choáng váng ngã ngửa.
Sau khi mẹ tôi trải qua cơn tai biến, quán mì bà thường bán cũng phải đóng cửa, anh trai học đại học trên thành phố thì bao nhiêu khoản tiền phải lo, tôi đành ngậm ngùi bỏ học và đi mở lại quán mì của mẹ để bán vì tôi nghĩ "con gái học nhiều cũng chả để làm gì"
Từ ngày tôi nghỉ học đi bán mì, tôi bận rộn hơn và càng ngày càng gầy đi. Nhưng may mắn thay quán lúc nào cũng đông khách, tôi không ngại vất vả thức dậy từ 3 giờ sáng để chuẩn bị mở hàng, miễn là có tiền thuốc thang cho mẹ và nuôi anh trai ăn học.
Một lần có chàng trai trẻ vào quán ăn mì, anh đi bộ từ ngõ nhỏ bên kia đường sang, với bộ quần áo nhàu nhĩ và đôi dép lê. Anh gọi bát mì trứng rẻ tiền nhất rồi ngồi ăn ngon lành. Nhưng anh ta ăn rất chậm, khách đã về hết mà anh vẫn chưa ăn xong bát mì, tôi bèn ngồi xuống nói chuyện với anh 1 lúc. Chúng tôi nói chuyện với nhau rất vui vẻ, cảm giác như đã thân quen từ lâu. Cũng kể từ hôm đó, ngày nào anh cũng đến quán tôi ăn mì, mỗi ngày 3 bữa, mà lần nào anh cũng chỉ gọi loại mì rẻ nhất.
Nghĩ anh nghèo khổ, thỉnh thoảng tôi lại cắt thêm ít thịt cho vào bát của anh. Anh chỉ mỉm cười rồi cảm ơn.
3 năm liền, tôi đếm không xuể số lần anh tới quán ăn mì. 1 hôm, chờ khách về hết, anh kéo tay tôi rồi nói:
-Em..có người yêu chưa?
Tôi phá lên cười rồi lắc đầu:
-Hoàn cảnh gia đình em như thế, mẹ thì ốm, anh trai đi học giờ ra trường mãi không xin được việc, nhà thì nghèo, ai dám yêu em chứ?
(ảnh minh họa)
Anh mỉm cười lắp bắp:
-Anh..dám.
Tôi nhìn anh ấy ngạc nhiên 1 hồi. Từ lâu tôi cũng có cảm tình với anh nhưng giờ lại không dám nhận lời làm bạn gái anh vì tôi còn rất nhiều việc phải lo trước khi được phép lo cho bản thân mình.
Cả 2 im lặng, nhưng từ hôm đó cứ sáng sớm anh lại đến phụ giúp tôi dọn hàng rồi lật đật về đi làm. Anh nói nếu đến muộn thì sẽ bị sếp mắng rồi trừ lương, mà anh thì đang cố gắng kiếm tiền để lấy vợ. Nhìn anh như thế tôi lại thấy thương, có lẽ vì đồng cảm với 1 người có hoàn cảnh giống mình.
Tối đó tôi định gọi điện bảo anh tới, thì đã thấy anh xuất hiện trước cửa với 1 bông hoa hồng trên tay:
-Tặng em, làm người yêu anh nhé.
Tôi rưng rưng ôm lấy anh rồi gật đầu.
Cho đến tận ngày cưới, tôi chỉ được gặp bố anh khi anh dẫn họ đến quán tôi ăn mì, anh nói mẹ đã mất nhiều năm rồi, giờ chỉ còn anh và bố nương tựa vào nhau.
Hôm đó, anh mang đến cho tôi 1 chiếc váy cưới nói là thuê giá rẻ của 1 người bạn, tôi cười nói:
-Trông xịn quá cơ, ai nghĩ được là đồ rẻ.
Anh gãi đầu gãi tai, rồi dẫn tôi ra bãi biển. Chúng tôi bước vào 1 lễ đường được dựng ở bãi biển rất thơ mộng. Tôi nhìn anh cười hạnh phúc, anh lại nói:
-Tổ chức ở đây tiết kiệm em ạ, bạn bè anh trang trí cho đấy.
Nhưng đến đêm tân hôn, anh bịt mắt dẫn tôi vào 1 căn phòng, chiếc khăn vừa mở ra thì tôi choáng váng ngã ngửa:
-Đây là nhà anh sao?
Anh gật đầu và kéo tôi lên giường. Tôi ngớ người:
-Anh ở cái biệt thự này sao? Tại sao anh cứ giả nghèo giả khổ lừa tôi? Anh định trêu đùa tôi hả?
Tôi đánh vào vài vào ngực anh, anh kéo tôi ôm thật chặt:
-Anh dám lừa em sao? Lừa em thì anh cưới làm gì? Mà đã làm được gì đâu mà gọi là lừa chứ?
Anh cười lém lỉnh, còn tôi thì rưng rưng:
-Thế sao anh cứ đến quán em ăn mì làm gì?
Anh chậm rãi nói:
-Tại vì bố anh bị bệnh, ông ấy rất hay đi lang thang quanh khu nhà em, xong lại không nhớ đường về. Ông có thói quen đi đến lúc đói là chạy vào quán ăn mì thừa. Có lần anh thấy ông chạy vào quán em ăn bát mì thừa của khách nhưng em lại làm 1 bát mới cho ông ăn. Từ đó, anh quyết định ngày nào cũng đến đó ăn mì để bố anh có thể nhìn thấy rồi ông tìm được đường về. Anh cứ phải đi theo sau vì sợ bố xảy ra chuyện.
Nghe chồng kể xong, tôi ôm chầm lấy anh mỉm cười mãn nguyện. Không ngờ 1 đứa bán mì ít học như tôi lại tìm được người chồng vừa giàu có lại hiếu thảo, tôi thầm cảm ơn vì ông trời đã không phụ bạc với mình.
Phúc Yến / Theo Thể thao Xã hội
Tự nhận mình vô sinh để bảo vệ danh dự cho chồng, anh sung sướng khoe bồ nhí có thai Hóa ra là vậy, từ lâu anh đã muốn bỏ tôi mà bây giờ mới chọn được cớ. Cũng may tôi giả vờ nhận phần thiệt về mình mới phát hiện bộ mặt thật của anh ta. Tôi quen anh khi con hoc đai hoc. Chung tôi hoc cung môt khoa, anh trên tôi môt khoa, khi đi hop hôi đông hương chung...