Bỏ hơn 2 tỷ để rước em về nào ngờ đêm tân hôn phải van lạy rồi thuê xe rước đi
Tôi hồi hộp và chờ đợi ngày này đã lâu rồi. Tôi còn giữ ý để đêm tân hôn không bị say bí tỷ. Khi vợ bước từ nhà tắm ra tôi liền ôm và bế phốc em lên giường, từ từ cởi từng lớp váy ra nhẹ nhàng…
Tôi thích Nga ngay từ lần đầu gặp mặt, tôi thích sống mũi cao và khuôn mặt thanh thoát ấy. Nhìn em rất xinh đẹp và thần thái rất ổn, dù em chỉ bận trên người chiếc áo sơ mi và chiếc quần jean đơn giản.
Tôi quyết trồng cây si em từ đó, dù bên cạnh tôi không thiếu gì mấy cô nàng xinh tươi vây quanh, nhưng tôi thích cảm giác được chinh phục. Nga khá bí ẩn và em khiến tôi tò mò. Em cũng không dễ dãi như các cô gái khác, hẹn được em đi ăn, đi chơi cũng không phải là chuyện dễ.
Càng ngày trái tim tôi đã bị hình ảnh Nga chiếm hết chỗ. Dù đi làm đi tắm hay ăn cơm tôi cũng đều nghĩ đến em rồi tủm tỉm cười. Tôi đã biết yêu thực sự, 1 gã đàn ông đào hoa như tôi giờ không ham chơi bời nữa mà chỉ muốn có 1 bến đỗ bình yên bên em – cô gái đã khiến tôi biết rung động.
Tôi yêu em ngay từ lần đầu tiên gặp mặt (Ảnh minh họa)
Ngày Nga nhận lời yêu tôi đã lâng lâng sung sướng tột độ, tôi nói tôi sẽ lấy em và em sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất. Nga mỉm cười hạnh phúc nhìn tôi, chúng tôi đã có những tháng ngày yêu đương trong sáng hạnh phúc. Cũng có nhiều lần tôi muốn qua đêm cùng Nga nhưng em từ chối, tôi yêu nên tôn trọng em. Em càng đoan trang tôi càng vui.
Ngày tôi cầu hôn em hơi lưỡng lự nhưng thấy tôi quả quyết muốn cưới nên em nhận lời.Tôi đã chi nhiều tiền để đi chụp ảnh cưới, địa điểm cưới cũng là nơi đắt tiền cầu kỳ nhất. Tôi và gia đình còn mua cả 1 căn hộ chung cư rộng rãi để rước em về. Số tiền tôi chuẩn bị cho đám cưới rước em về dinh không phải là ít, cũng tầm trên dưới 2 tỷ.
Tôi hồi hộp và chờ đợi ngày này đã lâu rồi. Tôi còn giữ ý để đêm đầu tiên không bị say bí tỷ. Khi vợ bước từ nhà tắm ra tôi liền ôm và bế phốc em lên giường, từ từ cởi từng lớp váy ra. Tôi hôn em nhẹ nhàng rồi dừng lại khi thấy vết sẹo lớn dài ngoằng trên bụng, tôi để ý quanh chỗ ấy của em bị nổi những đám li ti mụn nước nở thành từng đám. Tôi hốt hoảng buông vợ ra. Nhưng rồi tất cả mọi thứ khiến tôi vỡ òa thất vọng tràn trề. Tôi biết rõ đó là nốt sùi mào gà vì tôi từng chứng kiến bạn mình bị. Em nhìn tôi mặt tái mét còn tôi lắp bắp:
- Em.. em đã làm gì mà lại ra nông nỗi này. Tôi tưởng em đoan trang lắm cơ.
Video đang HOT
- Em… em cũng không biết mình bị làm sao nữa?
- Em bị vết sùi mà em còn không hay biết là sao?
- Sùi… ý anh là sùi mào gà ư?
- Thế còn gì đây nữa. Em ngủ với thằng nào giờ mang bệnh về đây hả? Vậy mà hễ tôi động vào em lại từ chối. Tôi đã yêu em và đã tốn biết bao tiền để cưới em về vậy mà giờ đây em đối xử với tôi thế này ư?
Tôi quá thất vọng và đau khổ (Ảnh minh họa)
Nga mặt cắt không ra máu nhìn tôi van xin tôi tha thứ. Cô ấy nói trót mềm lòng nên qua đêm 1 lần với tình cũ, cô ấy không nghĩ mình lại mắc bệnh khủng khiếp này. Bao lâu nay cô ấy cũng khổ sở với nó, cô ấy cứ tưởng mình bị dị ứng hay bị zona thần kinh thôi. Tôi vái vợ mình mấy vái:
- Tôi sợ em quá Nga à! Em đi đi tôi sẽ thuê xe cho em về nhà. Xin lỗi tôi không thể chấp nhận 1 người vợ như thế này. Thà em không còn trinh em nói sớm tôi sẽ bỏ qua hết, nhưng em cứ tỏ vẻ cao sang rồi giờ đây mang bệnh về nhà. Em từ chối tôi để rồi lên giường với tình cũ ư. Cũng may tôi chưa bị lây bệnh từ em đấy, em đi đi.
Nga ôm mặt khóc quỳ gối van xin tôi, nhưng tôi nhất quyết trả em về nơi sản xuất. Ngay trong đêm đầu tiên tôi đã thuê xe rước em đi, cả đêm tôi nhục nhã ngồi trên nền nhà thấy lòng chát chúa. Tôi phải đối mặt với gia đình và mọi người ra sao đây. Tôi quá thất vọng về em, tôi thực sự yêu vợ mình vậy mà giờ đây tôi có cảm giác như bị đâm 1 nhát dao sau lưng vậy. Xin hãy cho tôi lời khuyên, tôi nên làm gì trong hoàn cảnh này đây.
Theo Phunuews
Nếu làm theo lời anh thì chẳng khác nào chặt chân, chặt tay tôi đi cả
Sắp đến đám cưới rồi mà tôi và anh vẫn không thể nào đi đến thỏa thuận chung trước hôn nhân. Nếu cưới về mà làm theo lời anh thì khác gì chặt chân tay tôi.
Tôi và anh yêu nhau đã hơn 1 năm, cả hai đều có công ăn việc làm ổn định nên hai gia đình đều giục chúng tôi sớm làm đám cưới.
Tôi làm phiên dịch cho một công ty du lịch, còn anh là nhân viên IT. Ai cũng nói, với mức thu nhập của chúng tôi, hẳn cuộc sống hôn nhân sẽ nhẹ nhàng, thoải mái vì không phải nghĩ quá nhiều về kinh tế.
Trước hôm quyết định nhận lời làm đám cưới, tôi và anh đã có buổi nói chuyện nghiêm túc về những điều liên quan đến cuộc sống hôn nhân. Từ cách đối xử, phân chia công việc và cả vấn đề tài chính nữa. Mọi chuyện đều ổn, cho đến khi chúng tôi bàn về vấn đề kinh tế.
Ban đầu, anh kể chuyện nhà anh, tôi đã phát hoảng. Anh nói, trước giờ nhà anh bố anh là người nắm kinh tế, mẹ muốn tiêu gì hỏi ý kiến của bố, bố thống nhất thì mới được mua. Thậm chí cả tiền lương của anh, anh cũng gửi bố.
Từ trước giờ, tôi chỉ nghe người phụ nữ là "tay hòm chìa khóa" của gia đình, nhưng gia đình anh lại là bố. Tôi hơi ngạc nhiên và cũng có chút sợ hãi. Nhưng khi anh nói: "Nhưng giờ thì khác, sau khi kết hôn, tài chính chúng ta sẽ tự lập, không phải nhờ bố giữ hộ nữa". Thì tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Từ trước giờ, tôi chỉ nghe người phụ nữ là "tay hòm chìa khóa" của gia đình, nhưng gia đình anh lại là bố. (Ảnh minh họa)
Khi ấy, tôi thấy anh là một người tuyệt vời, tư tưởng thoáng hơn, hoặc chí ít anh cũng tôn trọng và cho tôi quyền tự quyết. Tôi khen anh không ngớt, nào là anh thật tuyệt vời, anh nghĩ đúng quá... trầm ngâm một lúc, anh lại tiếp: "Tiền bạc sẽ quy về một mối, chứ không thể để kiểu tiền ai người nấy tiêu được. Vì vậy, sau kết hôn tiền lương của em sẽ đưa anh giữ, tiêu gì anh sẽ nghiên cứu và quyết định".
Tôi đứng hình vì câu nói ấy của anh. Mới đây, còn nghĩ anh thoáng, tư tưởng cởi mở hơn các cụ, nhưng thực ra nó cũng chẳng khác gì. Tôi phản đối kịch liệt, nói đàn ông giữ tiền không tốt. Nhưng anh cứ một mực quả quyết: "Lương em cao hơn anh, nhưng em tiêu ghê quá, cứ hết tháng hết tiền, giờ kết hôn mà để em giữ tiền thì chỉ có âm suốt ngày à. Anh giữ tiền là hợp lý rồi".
Đến thế thì tôi chỉ biết câm nín, nghe anh thuyết giảng nào là "Nhà anh cũng bố anh cầm kinh tế, bao năm qua mọi chuyện đều tốt đẹp, êm xuôi, không có vấn đề gì",. rồi "Bố bảo phụ nữ tiêu hoang phí lắm, vì bên ngoài có quá nhiều thứ cám dỗ khiến phụ nữ không làm chủ được túi tiền của mình" thậm chí là "Bao nhiêu nhà sạt nghiệp vì thói tiêu không kiềm chế của phụ nữ em không biết à"...
Mãi cho tới khi anh im lặng thì tôi mới định hình và suy nghĩ, sở dĩ bố anh giữ tiền vì mẹ chỉ ở nhà nội trợ, không có thu nhập, không giao lưu bạn bè. Còn đằng này, tôi là người kiếm ra tiền, lại đi rồi thường xuyên giao lưu tiếp khách vậy mà anh định quản lý tiền, khi nào tôi cần thì xin, nếu anh thấy hợp lý sẽ đưa sao? Điều này đồng nghĩa với việc, không thấy hợp lý anh sẽ khước từ, chuyện đưa tôi tiền, chẳng khác nào chặt chân, chặt tay tôi đi cả.
Có lẽ tình yêu của tôi không đủ mạnh để vượt qua những nỗi sợ hãi đó. (Ảnh minh họa)
Tôi đã cố thương lượng với anh trong một thời gian dài về việc mỗi tháng cả hai đều đóng góp một khoản để lo cho cuộc sống chung, tiết kiệm, còn lại tự lo sinh hoạt cho mình. Nhưng anh vẫn không chịu, bởi tư tưởng, suy nghĩ ấy đã ăn sâu vào tâm trí anh rồi. Việc tiền ai nấy tiêu anh còn không đồng ý nói gì đến việc giao cho tôi làm "tay hòm chìa khóa" của gia đình. Tôi thực sự bất lực.
Nhiều lúc, vì yêu anh nên tôi định buông xuôi thỏa hiệp với anh nhưng cứ nghĩ đến việc muốn mua thỏi son, bộ quần áo, uống nước cùng bạn bè cũng phải trình bày với anh. Xong có lẽ sẽ bị anh gạt phăng đi vì lý do "lấy chồng rồi, son phấn đẹp, gặp gỡ để làm gì".
Thậm chí phải chắt chiu, dấu từng 5 xu một hào từ những khoản anh đưa cho để mua một thứ mình muốn, chẳng may anh phát hiện, nổi đóa lên, ầm ĩ nhà cửa. Hay những lúc tôi phải ngồi suốt buổi chỉ để giải trình với chồng các khoản mình chi tiêu, vắt óc nói sao cho hợp lí để anh khỏi kêu ca là phí phạm, không biết cân đo đong đếm... là tôi đã nổi hết da gà, ớn lạnh rồi.
Có lẽ tình yêu của tôi không đủ mạnh để vượt qua những nỗi sợ hãi đó. Tôi có nên tiếp tục làm đám cưới với một người đàn ông như thế không? Hay mọi người có cách nào thuyết phục anh ấy giúp tôi không?
Theo Afamily
Khổ sở vì lấy phải vợ đẹp Khổ nhất là, từ khi có con, hơn 3 tháng cô ấy đã cai sữa, không cho con bú, rồi đi tập thể dục cho người đẹp, nhanh lấy lại vóc dáng. Người ta nói, đàn ông có ai mà không thích đàn bà đẹp. Không sai, đàn bà đẹp thì đàn ông nào chả mê, chả thích ngắm. Làm hoa cho người...