Bố đột quỵ để lại di chúc sang tên toàn bộ nhà cửa và sổ tiết kiệm 7 tỷ cho con gái út, còn tôi thì nhận được câu nói “con gái lớn đã tự lập nên không cần hỗ trợ”
Tôi vẫn dành một góc nhỏ trong tim để yêu thương gia đình mình, nhưng giờ đây, tôi học cách yêu bản thân trước tiên.
Tôi vẫn nhớ như in cái ngày sinh nhật năm 12 tuổi, khi em gái tôi, kém tôi 5 tuổi, được bố mẹ tặng một chiếc váy công chúa lấp lánh trị giá bằng nửa tháng lương của bố, còn tôi chỉ nhận được một cuốn sổ tay bìa cứng. Khi tôi ngơ ngác hỏi: “ Sao không phải quà giống nhau ạ?” , mẹ vuốt tóc tôi nói: “Con là chị, phải nhường em chứ”. Đó là lần đầu tiên tôi hiểu rằng, trong gia đình này, tình yêu thương được phân chia bằng những tiêu chuẩn khác nhau.
Những năm tháng lớn lên của tôi là chuỗi ngày dài chứng kiến sự thiên vị không thể phủ nhận. Mỗi cuộc tranh giành đồ chơi của con nít, tôi luôn là người phải nhường bất kể điều đó có vô lý đến đâu.
Khi tôi bị sốt cao 39 độ, bố mẹ vẫn đưa em đi chơi vì em tôi đòi như vậy. Giấc mơ vào đại học của tôi bị gạt đi vì “ con gái lớn phải phụ gia đình”, lo cho em út.
Tôi từng nghĩ rằng khi trưởng thành, mọi chuyện sẽ thay đổi. Nhưng số phận trớ trêu thay, sự bất công ấy không chỉ dừng lại ở những món quà hay lời quan tâm.
Năm tôi 35 tuổi, bố đột ngột qua đời vì tai biến. Trong lúc cùng mẹ dọn dẹp giấy tờ, tôi tình cờ phát hiện ra sự thật kinh hoàng.
Toàn bộ 3 căn nhà đã được sang tên cho em gái từ 5 năm trước. Tài khoản tiết kiệm 7 tỷ đồng cũng đứng tên em tôi. Trong di chúc, bố phân chia rõ ràng: “Giao toàn bộ tài sản cho con út, con lớn đã tự lập nên không cần hỗ trợ”.
Mẹ tôi, người phụ nữ tôi luôn kính trọng thì thản nhiên giải thích: “Em con yếu đuối, không tự lo được. Con phải hiểu cho hoàn cảnh của em, bản thân con là đứa nhanh nhẹn con không phải sợ ra đời không sống được, em con thì khác” . Câu nói ấy xé nát trái tim tôi thành trăm mảnh.
Đáng buồn nhất không phải là mất đi tài sản, mà là thái độ của em gái tôi, người đã quá quen với việc được ưu ái:
Video đang HOT
“Chị đừng làm quá lên thế! Em cũng không đòi hỏi gì, tự bố mẹ cho em thôi mà” – cô ấy nói với vẻ mặt khó chịu khi tôi chất vấn.
Trong căn phòng khách ngập tràn kỷ niệm tuổi thơ, tôi chợt nhận ra nhiều điều. Những lần tôi thức trắng đêm chăm em ốm. Những bữa cơm tôi nhường phần thịt cho em. Từ bỏ đại học để đi làm kiếm tiền cho em đi học. Tất cả chỉ là sự hy vọng hão huyền rằng một ngày nào đó, tôi sẽ được đối xử công bằng.
Sau nhiều đêm trăn trở, tôi quyết định cắt đứt quan hệ với em gái, kẻ chỉ coi tôi như cái bóng trong cuộc đời nó. Tôi cũng viết cho mẹ 1 bức thư chỉ để giãi bày tất cả và nói rằng có lẽ tôi và mẹ sau này khó có thể bình thường với nhau.
Cuối cùng, tôi chọn rời xa cái căn nhà đang đứng tên em gái mình để xây dựng cuộc sống mới bằng chính bàn tay và khối óc của mình.
Hôm nay, khi đã bước sang tuổi 40, tôi hiểu ra rằng. Tình thân đích thực không đo bằng giá trị vật chất. Lòng tự trọng quan trọng hơn bất kỳ di sản nào và sự bao dung không có nghĩa là chấp nhận sự bất công.
Tôi vẫn dành một góc nhỏ trong tim để yêu thương gia đình mình, nhưng giờ đây, tôi học cách yêu bản thân trước tiên.
“Đôi khi, rời xa mới là cách để giữ lại những gì đẹp đẽ nhất của tình thân. Và tôi chọn cách ra đi trong im lặng, như một sự tôn trọng cuối cùng dành cho quá khứ”.
Giờ đây, khi đã trở thành mẹ của hai đứa trẻ, tôi luôn dạy chúng bài học về sự công bằng. Tôi thề sẽ không bao giờ để bất kỳ đứa con nào của mình phải trải qua nỗi đau mà tôi từng nếm trải.
Con gái sốc nặng khi biết bố mẹ quyết định để lại cho con trai và con dâu phần lớn tài sản
Mẹ chồng tôi chỉ cho con gái đúng chiếc xe cũ và 3 cuốn sổ tiết kiệm cho cháu ngoại, còn lại không có gì thêm.
Ngày tôi mới về làm dâu, mẹ chồng đã nắm tay mẹ ruột tôi và hứa sẽ mãi coi con dâu như con đẻ, đối xử công bằng không thiên vị ai. Nhiều người khuyên tôi nghe vậy thì biết vậy chứ đừng tin là thật.
Tôi cũng ôm sự nghi ngờ ấy về sống với mẹ chồng. Được 1 tháng thì tôi nhận ra người ngoài nói sai bét.
Mẹ chồng tôi chắc là "hàng độc của hiếm" mà "viện bảo tàng để sót". Bà là một người thú vị đến nỗi tôi chẳng biết tả như nào mới đầy đủ được. Mẹ xuất thân gia đình tri thức, bản thân bà cũng là Tiến sĩ về hưu nên vốn sống và kiến thức sâu sắc khỏi bàn. Vì học cao hiểu rộng nên bà có lối sống rất văn minh, cư xử nhẹ nhàng với tất cả mọi người, giao tiếp bằng nụ cười và khiến ai ở gần cũng cảm mến.
Hàng xóm từ đầu ngõ đến cuối ngõ đều khen mẹ tôi hiền và dí dỏm. Gặp trẻ con thì bà cưng nựng cho quà, gặp người già thì chào hỏi thường xuyên, gặp ai có ưu phiền thì bà sẵn sàng ngồi lại tâm sự chia sẻ. Mẹ thanh lịch đúng chất người Hà Nội, 60 tuổi trông vẫn trẻ trung và ăn mặc rất thời trang.
Mẹ chồng thường xuyên rủ tôi đi du lịch hoặc dạo chơi quanh Hà Nội mỗi khi rảnh rỗi. Mẹ bảo sống ở Thủ đô quá nửa đời người rồi mà có nhiều nơi mẹ vẫn chưa biết hết. Tôi đi làm cả tuần khá bận rộn, nhưng cuối tuần dù phải dậy sớm cũng thấy vui vì được đi chơi với mẹ chồng. Mẹ thoáng tính lắm, không chi li tiền nong, lại đam mê khám phá học hỏi những thứ mới lạ nên tôi không hề cảm giác bị cách biệt thế hệ. Thậm chí mẹ còn chỉnh sửa ảnh đẹp siêu hơn tôi, mạng xã hội nào bà cũng dùng hết, còn mày mò dựng video Capcut nữa!
Riêng trong nếp sống gia đình thì mẹ là người phụ nữ cực truyền thống. Bà thích mọi người quây quần ăn cơm nhà với nhau, thích chăm sóc gia đình bằng những việc làm nhỏ, thích trồng cây cắm hoa cho nhà đẹp xinh và thích trò chuyện với các con để cuộc sống thoải mái, vui vẻ. Mẹ cho vợ chồng tôi tiền để mua nội thất theo ý thích, hỏi ý kiến các con thích ăn gì mỗi lúc đi chợ. Bà gìn giữ tình cảm gia đình theo cách giản dị nhưng vẫn cập nhật tư tưởng hiện đại, chẳng bao giờ bắt ép chúng tôi phải thế này thế kia, hay là nói kiểu "ngày xưa bố mẹ..." để chê trách khi con cái mắc lỗi.
Bố chồng tôi cũng dễ tính y như mẹ. Ông lại còn nấu ăn ngon và chiều vợ con nữa, cái gì cũng gia đình là nhất. Thế nên tôi tự thấy mình may mắn vô cùng, chẳng biết phước đức ra sao mà chọn đúng chồng để gả vậy cơ chứ!
Tuy nhiên bố mẹ chồng với chồng tốt bao nhiêu thì chị chồng tôi lại trái ngược bấy nhiêu. Chị ấy năm nay gần 40 rồi, đã kết hôn và có 3 đứa con. Khác với mọi người trong nhà, chị chồng tôi rất khó tính, khó gần và nói rất nhiều.
Chuyện gì chị ấy cũng gắt gỏng được và luôn tỏ ra khó chịu khi người khác làm gì đó không đúng ý. Bố mẹ giải thích nhẹ nhàng chị ấy cũng không thích nghe, thường xuyên cãi lại to tiếng khiến ông bà phiền lòng. Chị gửi lũ trẻ sang nhà ngoại nghỉ hè nhưng không đưa sinh hoạt phí, chồng tôi biết chuyện liền gọi chị trách móc. Thế là chị quay sang gây sự với ông bà, hỏi tại sao ông bà lại mách con trai, rồi bắt ông bà phải có nghĩa vụ chăm sóc các cháu vì... ông bà có tiền. Nghe vô lý không cơ chứ!
Tôi rất ức chế vì chị chồng toàn bắt nạt bố mẹ. May là lũ trẻ ngoan ngoãn nên không quấy ông bà, tôi cũng dặn chúng chăm chỉ đọc sách truyện chứ đừng xem điện thoại với hò hét chơi game khiến ông bà mệt thêm.
Cơ bản thì mẹ chồng luôn nhẫn nhịn và cố gắng giữ mối quan hệ gia đình ở mức cân bằng. Và may là chị chồng ở nơi khác ít khi về ngoại, chứ không thì tôi cũng không ngại cãi nhau với chị cả ngày vì cái nết khó ưa.
Cuộc sống của chúng tôi vẫn trôi qua bình thường cho đến tháng 4 năm ngoái. Vợ chồng tôi đưa mẹ đi khám tổng quát thì bác sĩ bất ngờ thông báo mẹ mắc ung thư cổ tử cung. Bà sốc lắm nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh. Về đến nhà bà mới bật khóc, run rẩy trong vòng tay các con. May là phát hiện sớm nên bác sĩ nói có thể điều trị được, chúng tôi an ủi mãi mẹ mới yên tâm nhập viện chạy chữa.
Những ngày mẹ chồng nằm viện, ở nhà vắng vẻ buồn hiu hắt. Tôi nhớ hình ảnh mẹ ngồi ở cái ghế đung đưa cạnh cửa sổ đọc sách báo, nhớ tiếng mẹ cười khi tưới rau ngoài sân. Nhớ những bữa cơm đủ 4 chiếc bát. Nhớ hương vị những món ngon mẹ chồng nấu nữa. Tôi chợt nhận ra mình thương quý bà không khác gì mẹ ruột.
Vợ chồng tôi thay phiên nhau túc trực trong viện đến khi mẹ phẫu thuật xong. Đang tính xin nghỉ phép để chăm mẹ chồng một thời gian thì đùng cái tôi phát hiện có chửa. Tin vui ập đến quá bất ngờ khiến tôi hoang mang, còn cả nhà thì mừng rỡ vô cùng. Mẹ chồng bắt tôi ở nhà nghỉ ngơi ngay và không cho quay lại viện nữa.
Vì chuyện đó mà chị chồng phải nhận trách nhiệm chăm sóc mẹ thay phần tôi. Ban đầu chị ấy rất hậm hực khó chịu, gào lên kêu bận rộn không có thời gian, rồi than đi trông mẹ thì kiếm đâu ra tiền nuôi con cái. Mẹ chồng liền bảo thôi không cần phiền đến con gái. Nhưng chồng tôi kiên quyết bắt chị vào chăm mẹ vì thái độ thờ ơ của chị không thể chấp nhận được.
Sau khi ra viện thì mẹ chồng tôi tiếp tục ở nhà tĩnh dưỡng. Tôi thuê một cô giúp việc đến làm từ 8h sáng đến 6h tối, chỉ dọn dẹp và nấu cơm. Còn chị chồng vẫn phải sang hỗ trợ mẹ tắm rửa đi lại, mua đồ tẩm bổ và xoa bóp cho bà.
Giờ thì bệnh tình của mẹ đã đỡ hơn nhưng vẫn phải theo dõi liên tục cho đến khi diệt hết hẳn tế bào ung thư. Tự dưng sau bữa giỗ cụ cách đây 1 tuần thì bố mẹ chồng bảo các con ở lại. Ông bà mang ra một tờ giấy, bảo họp gia đình thông báo chuyện quan trọng.
Hóa ra sau chuyến vượt cửa tử trở về thì mẹ chồng tôi ngày càng lo lắng hơn khi nghĩ đến tương lai. Chẳng biết lúc nào sẽ ra đi nên mẹ bàn với bố chuẩn bị luôn di chúc. Bố chồng đọc to bản di chúc ấy lên, với người làm chứng là bác Chi hội trưởng Chi hội phụ nữ khu phố do mẹ chồng mời đến.
Theo đó thì căn nhà của bố mẹ đang ở, cộng thêm tiền vàng tiết kiệm đều được chuyển quyền sở hữu sang cho vợ chồng tôi. Còn chị chồng thì chỉ được mỗi chiếc ô tô cũ của bố, cộng thêm 3 cuốn sổ tiết kiệm cho 3 đứa cháu ngoại, mỗi cuốn có sẵn 20 triệu trong đó.
Bố chưa đọc xong di chúc phân chia thì chị chồng đã nhảy lên phản đối. Mặt chị đỏ gay, tra hỏi bố mẹ vì sao con dâu được hưởng hết tài sản mà con gái ruột lại nhận về "cơm thừa canh cặn"?
Tôi cũng bối rối không biết nói sao. Thú thực thì tôi không biết trong két của bố mẹ chồng có gì, cũng chưa từng có ý định nhòm ngó số tài sản đó. Tôi chỉ nghĩ đơn giản khi nào bố mẹ nằm xuống thì cho ai cái gì là quyền của ông bà. Kể cả tôi không có phần thì cũng chẳng sao, vì tôi biết thân phận mình chỉ là dâu chứ không phải con đẻ.
Ai ngờ bố mẹ chồng lại đưa ra quyết định gây sốc như thế chứ! Anh rể cũng có vẻ ấm ức nhưng không ý kiến gì cả, nghe bố mẹ nói chia như vậy là phù hợp thì anh im lặng bỏ về.
Chị chồng vẫn ở lại gào khóc ăn vạ. Thấy ghê quá nên tôi hơi ngại, khuyên mẹ chồng nghĩ lại để chia thêm phần tài sản cho chị. Nào ngờ mẹ vẫn lắc đầu từ chối.
Rồi cô giúp việc lựa lúc không có ai mới tiết lộ cho tôi biết rằng chị chồng nhận phần vậy là xứng đáng. Suốt thời gian mẹ dưỡng bệnh, chị ấy chăm mẹ rất hời hợt. Có hôm bà đi vệ sinh trượt chân ngã, cô giúp việc phơi quần áo xong đi xuống nhìn thấy hốt hoảng vội đỡ bà lên thì phát hiện chị chồng đang ngồi chơi điện thoại. Và điều khiến cô giúp việc bức xúc nhất chính là chị ấy không chịu bỏ ra xu nào để mua thuốc men đồ bổ cho mẹ. Tất cả mọi thứ chị ấy đều đòi mẹ bỏ ra, cô giúp việc đã nhiều lần nghe thấy chị bắt mẹ đưa tiền ở trong phòng.
Tôi không muốn tin là chị chồng đối xử tệ với mẹ như thế, nhưng khi xem lại camera 4 ngày gần nhất thì lời cô giúp việc nói chẳng sai tí nào. Tự dưng tôi xót mẹ chồng quá. Bà tốt bụng như thế, cả đời sống tử tế như thế, mà lại sinh ra cô con gái bất hiếu một cách khó hiểu...
Tâm tình: Muốn cắt đứt với gia đình vì suốt 20 năm bố mẹ luôn thiên vị em trai Biết rằng có suy nghĩ như vậy là không đúng nhưng đôi lúc mình tự hỏi liệu mình có phải là con nuôi của bố mẹ. Không biết mọi người có ai gặp phải hoàn cảnh giống mình không, thật sự rất ức chế. Gia đình mình có bốn người, bố mẹ với thằng em nhỏ hơn 2 tuổi. Nói là một nhà...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Cô em sinh đôi hư hỏng, ăn chơi của vợ bỗng dưng cứ đòi tôi một việc

"Ông ăn chả, bà ăn nem", tôi ân hận khi suốt ngày chìm đắm bên trai trẻ

Chồng bí mật rút 500 triệu đưa người yêu cũ, mặc kệ vợ nằm viện thập tử nhất sinh

Anh cả giàu có tuyên bố sốc về tiền phúng viếng bố, cả nhà cãi nhau nảy lửa

Tôi có nên đến với người phụ nữ từng đổ vỡ, có con nhỏ khi cha mẹ phản đối

Trong phút nóng giận tôi lao vào đánh ghen với "tiểu tam", nhưng chỉ một câu nói của người ngoài khiến tôi nhục nhã ê chề

Bị bố mẹ chồng cũ đánh đập, tôi quyết "trả đũa" khi con gái nói một câu

Cay đắng tuổi già: Đi làm 'hét ra lửa', đến lúc nghỉ hưu bị coi thường

Hành động của bố mẹ chồng trong ngày sinh nhật cháu nội đẩy cuộc hôn nhân của tôi trên bờ vực tan vỡ

5 anh em cãi nhau ngay sau đám tang bố vì 60 triệu tiền phúng viếng

Muốn ly hôn vì chỉ cần quên đóng chai nước cũng bị vợ đay nghiến cả ngày

Đêm giao thừa cay đắng: Mẹ già bị con trai bỏ trước cửa nhà em gái vì giấu lương hưu
Có thể bạn quan tâm

Cuộc tử chiến trên không khiến cả Việt Nam rúng động: 52 phút kinh hoàng được tái hiện, kết thúc ám ảnh như đời thật?
Hậu trường phim
00:10:25 14/09/2025
Nhan sắc bạn gái kém 16 tuổi vừa được Đoàn Minh Tài cầu hôn
Sao việt
00:07:27 14/09/2025
270 triệu cho tấm vé concert của nữ ca sĩ từng hủy show ở Việt Nam, nhìn hàng người xếp hàng phát hoảng
Nhạc quốc tế
00:02:40 14/09/2025
Sốc visual Em Xinh đẹp như nữ thần xé sử bước ra, nhưng chỉ xuất hiện chóng vánh tại concert
Nhạc việt
23:59:53 13/09/2025
Tạm hoãn xuất cảnh nguyên Bí thư Tỉnh ủy Thanh Hóa Đỗ Trọng Hưng
Pháp luật
23:43:16 13/09/2025
Thanh Thảo bật khóc vì cậu bé 13 tuổi đứng trước nỗi lo mồ côi
Tv show
23:40:20 13/09/2025
Tổng thống Trump nói chiến sự Ukraine sẽ sớm kết thúc nếu NATO làm theo ông
Thế giới
23:36:41 13/09/2025
Chồng 'thiên hậu' Na Anh nói gì sau ồn ào đưa phụ nữ lạ về nhà?
Sao châu á
23:24:38 13/09/2025
Điều tra vụ nữ sinh lớp 10 tử vong sau va chạm với xe bồn ở Hà Nội
Tin nổi bật
22:55:43 13/09/2025
Eriksen giảm mạnh thu nhập sau khi rời MU
Sao thể thao
21:53:23 13/09/2025