Bố đơn thân tìm bạn đời cùng hoàn cảnh
Mình 40 tuổi, hiện là cán bộ viên chức, công việc ổn định, sống tại Hà Nội cùng con trai và mẹ già 70 tuổi.
Giữa xã hội đầy bon chen và vất vả, ai cũng mong muốn mình có một mái ấm gia đình thật hạnh phúc để mình yêu thương, chăm sóc và nghỉ ngơi sau những giờ làm việc căng thẳng. Nhưng không phải ai cũng có được hạnh phúc đó. Hôm nay mình viết lên đây để chia sẻ và mong muốn tìm được một người bạn có thể hiểu, thông cảm và chia sẻ cùng mình về cuộc sống.
Mình từng có một mái ấm gia đình đầy yêu thương và hạnh phúc nhưng có lẽ đó là quá khứ. Mọi người thường nói phải sống với thực tại và hướng tới tương lai.
Video đang HOT
Về vấn đề kinh tế, mình luôn chủ động và không phụ thuộc ai. Nhà cửa, đất đai, vật dụng mình đã chuẩn bị chu đáo.
Về ngoại hình, mình cao 1,71 m, nặng 65 kg, hình thức cũng tạm ổn khi đi bên cạnh bạn gái.
Về tính cách, mình không biết nói thế nào để các bạn hiểu nhưng xin khẳng định mình là con người chân thành, sống có trách nhiệm với gia đình và công việc. Có lẽ câu trả lời cụ thể sẽ dành cho các bạn thì tốt hơn.
Mình biết nấu vài món để cùng gia đình hay bạn bè ngồi nhâm nhi, xả strees cuối tuần. Còn về sở thích thì mình yêu thiên nhiên, thích đi du lịch, trồng cây xanh, và chơi đồ gỗ. Hiện tại mình hay chơi cầu lông và chạy bộ.
Rất mong được làm quen với các bạn gái cùng cảnh ngộ, thông cảm và chia sẻ hoàn cảnh với mình, có độ tuổi 30-37, sống và làm việc tại Hà nội thì tốt, còn không thì cũng không sao vì vấn đề công việc mình lo được, trình độ từ cao đẳng trở lên. Còn về hình thức, mình không kén quá, miễn chân thành, hiểu và tôn trọng nhau.
Mong sớm được đi cùng trên một con đường.
Mò mẫm đi tìm cuộc sống thú vị
Cách đây 2 tháng tôi từng viết bài: "Sao chẳng ai yêu tôi" và nhận được nhiều chia sẻ, góp ý.
Hôm nay tôi viết bài này để kể rõ hơn hoàn cảnh. Tôi đang sinh sống và làm việc dài hạn tại nước ngoài. Tôi hiện tại có rất ít bạn, muốn kết thêm bạn để cuộc sống phong phú hơn nhưng thực sự không biết làm thế nào. Đồng nghiệp của tôi đa phần là người có gia đình. Kết thúc công việc, họ vội vàng về với gia đình chứ gần như không đi ăn tối hay đi hát sau giờ làm. Tôi cũng nói chuyện với một vài nữ đồng nghiệp trẻ, độc thân một cách vui vẻ trong giờ làm. Có lẽ do sự khác biệt văn hóa, tôi không biết cách để kết thân với họ, trở thành bạn bè sau giờ làm việc.
Tôi từng thử tham gia các nhóm chat của người Việt tại đây mà cũng không thể tìm một người bạn nào. Trong lúc tôi làm việc, các bạn nói chuyện, đến khi tôi có thời gian rảnh thì thực sự không hiểu các bạn đang nói gì nữa. Khi tôi cố gắng tham gia đoạn hội thoại, tôi cũng không tìm được chủ đề mà các bạn quan tâm, tôi luôn lạc lõng trong nhóm chat rồi quyết định rút lui.
Tôi thực sự hâm mộ một vài người bạn khi họ nói nếu có tiền nhiều hơn sẽ đi du lịch, mua túi hàng hiệu, ít nhất họ có mục tiêu dù đó chỉ là mục tiêu vật chất. Còn tôi không biết mình muốn gì, thích gì, luôn cảm thấy bức bối như bị nhốt trong chính cảm xúc của mình. Tôi muốn la hét, đập phá nhưng cuối cùng chẳng làm gì cả. Nếu thích một chuyến du lịch, một món hàng hiệu chẳng hạn, tôi sẽ vui vẻ chi trả để bản thân được hạnh phúc, có điều tôi lại chẳng thích điều gì, chẳng biết lấy gì làm động lực cố gắng.
Trong bài viết trước, do chưa nói rõ nên có một vài bạn cho rằng tôi muốn có người yêu để dựa dẫm, có lẽ điều này đúng về mặt tinh thần. Tôi luôn sống tự lập trong cả cuộc sống và công việc, có khả năng tự học nhưng mỗi ngày thấy một cô gái khác được người yêu giảng giải, chỉ bảo, tôi có chút chạnh lòng và thấy mình thật thất bại. Có lúc tôi cô đơn đến muốn bật khóc nhưng lại không dám, tôi sợ người khác biết mình khóc vì điều gì, biết nội tâm tôi xấu xí ra sao.
Tôi thực sự cảm thấy lạc lối, mò mẫm tìm lối thoát để cuộc sống thú vị hơn, để tìm được bạn bè và người thương mình. Có rất nhiều bình luận trước nói tôi phải lạc quan, thú vị, có tâm bình yên nhưng 2 tháng qua tôi loay hoay tìm cách trong vô vọng. Tôi rất mong có ai đó từng trải qua những cảm xúc này hoặc đã có nhiều kinh nghiệm sống, chỉ giúp phải làm gì để có thể kết bạn ở nước ngoài cũng như để cuộc sống bớt nhàm chán. Hy vọng độc giả có thể gợi ý cho tôi một vài quyển sách hay, một vài thú vui để bản thân tham gia khi sống xa Việt Nam. Tôi cũng biết cách nói chuyện của mình nhàm chán, hy vọng có ai đó đọc bài viết này, nhận ra văn phong của tôi không phù hợp ở điểm nào để tôi có thể cải thiện, dễ dàng hòa hợp với các hội nhóm. Xin chân thành cảm ơn.
Anh không có bất cứ yêu cầu gì về em Anh sinh năm 1987, trai Kinh Bắc, ngoại hình tàm tạm, tính tình hiền lành, chất phác, hay bị gọi là ngốc. Trải qua nhiều sóng gió trong cuộc sống nên giờ chỉ còn ngốc chút thôi, em yên tâm nhé. Anh không có bất cứ yêu cầu gì về em cả. Anh không để ý ngoại hình, học thức, hoàn cảnh, từng...