Bồ của vợ bảo: “Đàn ông như anh NHẠT lắm, sao giữ nổi vợ”
Tôi chỉ muốn đấm vào mặt nhân tình của vợ một cái sau khi nghe câu nói đó. Nhưng rồi tôi lại kìm chế được và ra về.
Tôi kết hôn với vợ đến nay được 6 năm. Tôi là mối tình đầu của cô ấy, còn vợ tôi là người thứ 3 sau khi hai mối tình trước kết thúc. Nói thật, tôi cũng là người có tính xuề xòa dễ ăn dễ mặc. Với tôi đi làm chỉ cần quần âu và áo sơ mi là đủ, chứ cũng không cần phải lúc nào cũng bắt vợ con là thẳng thớm trước khi mặc ra đường.
Ở nhà thì tôi quanh năm mặc quần sooc và áo phông. Còn ăn uống thì vợ con nấu như thế nào tôi ăn thế đó, chẳng bao giờ phàn nàn. Thật ra nhiều lúc đi ăn uống với bạn bè, tôi thấy vợ con họ khéo léo hơn nhiều. Nhưng tôi nghĩ, bản thân tôi là thằng đàn ông mà chẳng bao giờ vào bếp thì đương nhiên không có quyền đòi hỏi vợ con mình đã nấu cho ăn, lại còn bắt nấu ngon nữa.
Trở về nhà, tôi như phát điên khi nhìn thấy vợ mình, nhưng tôi cố gắng kìm chế lại (Ảnh minh họa)
Cuộc sống gia đình tôi cũng êm đềm như bao người khác, nghĩa là cũng chẳng giàu có để xây nhà lầu mua xe hơi, nhưng cũng không đến nỗi quá nghèo khó. Các con tôi được lo vào trường xịn và học hành đầy đủ không kém ai. Còn vợ tôi thì làm ở phòng đối ngoại của một công ty nên cô ấy cũng khá sành điệu và thời trang. Về hình thức vợ tôi không có gì bắt mắt. Nhưng được cái cô ấy biết ăn mặc nên cũng hấp dẫn.
Thời gian gần đây tôi thấy vợ tôi bắt đầu có thái độ khác lạ. Cô ấy vẫn đi về nhà đúng giờ, đón con cẩn thận rồi nấu nướng như bình thường. Nhưng đôi lúc tôi thấy cô ấy cứ ngẩn ngơ. Nấu canh thì quên bỏ muối, xào rau thì quên phi tỏi, thậm chí để cả nồi cá cháy khét lẹt mà cô ấy vẫn không nhận ra. Tôi có hỏi rằng, cô ấy đang buồn về điều gì hay công ty lại có chuyện thì cô ấy đều từ chối gạt phắt đi là không sao và lảng sang chuyện khác.
Video đang HOT
Buổi tối bình thường gia đình tôi có thói quen sau bữa ăn sẽ ngồi lại trò chuyện hay trêu chọc nhau chán rồi mới về phòng ngủ. Nhưng bây giờ vợ tôi hay lấy cớ bận hoặc mệt và về phòng ngủ sớm. Tôi dạy con học bài xong sang giường thì đã thấy vợ ngủ rồi.
Vài lần tôi lay vợ dậy để làm nghĩa vụ “vợ chồng” thì cô ấy gạt tay đi và nói: “Dạo này em mệt, để khi khác”. Hoặc có hôm cô ấy cố miễn cưỡng chiều chồng cho xong. Tôi biết điều đó bởi nhìn vợ tôi hoàn toàn không có cảm xúc gì khi gần gũi tôi cả. Tôi bắt đầu nghi ngờ vợ ngoại tình, nhưng tôi cố gắng theo dõi cũng như để ý điện thoại thì hoàn toàn không có biểu hiện gì khả nghi. Điện thoại cô ấy về nhà vẫn để công khai, chẳng có tin nhắn nào bất thường, cũng chẳng có cuộc gọi đến gọi đi nào khiến tôi nghi ngờ.
Bẵng đi đến 3 tháng sau, gia đình tôi sống trong không khí căng thẳng như vậy thì tôi nhận được cuộc điện thoại từ bạn tôi. Anh ấy nói vừa nhìn thấy vợ tôi đi vào quán cà phê vườn với một người đàn ông lạ, nhìn cử chỉ hai người rất tình tứ. Tôi tức tốc phóng xe đến đó thì không thấy hai người đâu. Tôi gọi điện thoại cho vợ thì cô ấy nói đang ở cơ quan. Tôi không dám nói về những gì mình vừa nghe được vì muốn có thêm thời gian theo dõi và tìm bằng chứng.
Nhưng vì công việc của tôi cũng khá bận nên tôi chỉ có cách là thuê xe ôm làm “thám tử”. Kết quả trong 2 tuần trời vợ tôi đã đi vào nhà nghỉ với người đàn ông lạ 3 lần. Và mỗi lần là một nhà nghỉ khác nhau ở tận xa ngoại thành. Họ thường hẹn nhau trong giờ làm việc vì vợ tôi cũng hay phải ra ngoài để gặp gỡ đối tác.
Trở về nhà, tôi như phát điên khi nhìn thấy vợ mình, nhưng tôi cố gắng kìm chế lại. Tôi nghĩ, việc đánh ghen thì ai cũng giống ai nên tôi sẽ làm khác. Tôi đã cố gắng thay đổi bản thân, dành nhiều thời gian ở nhà nấu nướng với vợ và hay rủ cô ấy đi chơi hơn. Nhưng vợ tôi vẫn lãnh đạm và thờ ơ với chồng dù tôi đã cố gắng hết sức.
Tôi quyết định bí mật gặp người đàn ông – nhân tình của vợ tôi. Trái ngược với những gì tôi nghĩ, anh ta gặp tôi với thái độ rất bình thản, thoải mái trong khi tôi lại vô cùng lo sợ hồi hộp. Anh ta thẳng thắn thừa nhận mối quan hệ với vợ tôi và cũng nói luôn: “Tôi nói anh đừng tự ái, vì tôi cũng không cướp mất vợ anh. Nhưng nói thật, đàn ông như anh nhạt lắm, làm sao giữ vợ được…”.
Tôi chỉ muốn đấm vào mặt nhân tình của vợ một cái sau khi nghe câu nói đó. Nhưng rồi tôi lại kìm chế được và ra về. Trở về nhà nhìn thấy vợ tôi, tôi đoán là cô ấy đã được người tình gọi báo mọi chuyện. Nhưng cô ấy không tỏ vẻ gì là hối lỗi mà khuôn mặt bình thản y chang như gã người tình kia.
Lúc đó tôi giận cô ấy tới run người, chỉ muốn giơ tay lên tát vợ một cái. Nhưng rồi tôi lại kìm chế được và bỏ đi lên phòng trong khi cô ấy ngồi bình thản như đợi tôi để nói chuyện. Cô ấy biết là tôi đã rõ ràng mọi chuyện, nhưng cả hai chúng tôi đều không nói chuyện gì với nhau cả và ngủ riêng mỗi người một phòng với các con.
Từ đêm đó trở đi, không khí trong nhà lúc nào cũng nặng nề u ám. Tôi mệt mỏi và chán nản, giận dữ và đau khổ, nhưng không hiểu sao tôi không thể nói được gì với cô ấy cho đến khi tôi vô tình đọc được đoạn chat trong gmail của cô ấy với người tình.
Hóa ra việc tôi im lặng cũng là nguyên nhân khiến cô ấy coi thường tôi. Tôi cứ ngỡ rằng việc tôi im lặng sẽ khiến cô ấy sợ và thay đổi. Nhưng cô ấy còn nói với người tình của mình: “Em tưởng lão trút cơn thịnh nộ lên đầu em, thế mà im thin thít anh ạ, Người đâu mà đến ghen còn chả dám thì làm sao giữ được vợ”.
Không, cô ấy nhầm rồi, vạn lần nhầm. Hàng nghìn lần tôi muốn hỏi cô ấy đã bao nhiều lần lên giường với người đàn ông kia, hai người đã quan hệ với nhau được bao lâu và định như thế nào. Nhưng không hiểu sao mỗi lần nhìn thấy cô ấy là cổ họng tôi lại nghẹn đắng không thể nói được. Tôi là người hèn nhát nhu nhược hay bị sao đây?
Tôi cũng thương hai đứa con của tôi. Nếu vợ chồng tôi không còn ở với nhau, chúng sẽ bơ vơ mỗi đứa một nhà. Tôi yêu cả hai và không muốn rời xa đứa nào hết. Nhưng trong lòng tôi rất đau đớn vì bị cắm sừng. Tôi phải làm sao đây cả nhà ơi?
Theo GĐO
"Hãy để cho anh đi lấy vợ, sau này anh sẽ nuôi em"
" Hãy để anh đi lấy vợ , sau này anh sẽ nuôi em " câu nói ấy phát ra từ anh người mà tôi yêu thương hơn cả bản thân mình khiến tôi bủn rủn và thực sự không tin vào tai mình nữa. Người mà tôi yêu bao lâu nay lại lạnh lùng và tàn nhẫn đến đáng sợ vậy sao?.
Anh đi tôi chẳng níu giữ anh để làm gì vì tôi biết ngay từ đầu anh đã không yêu tôi, những lời anh nói chỉ là giả dối. Đôi khi tôi tự hỏi con gái thật ngốc, biết là lừa dối đấy nhưng vẫn cứ đâm đầu vào để rồi tự làm khổ và làm đau chính mình. Tôi biết hết những điều đó nhưng tôi vẫn yêu anh chỉ mong một ngày nào đó anh sẽ hiểu được tình yêu của tôi và đáp lại.
" Hãy để anh đi lấy vợ, sau này anh sẽ nuôi em" câu nói của anh ta khiến tôi bủn rủn, chết lặng (Ảnh minh họa)
Và bây giờ tôi nhận ra rằng mình hoàn toàn sai, sai từ ngày đầu yêu anh và kết quả của sai lầm đó là tôi đã mang thai giọt máu của con người ấy. Thái độ hờ hững của anh sau khi biết tôi có thai đã làm tôi sực tỉnh nhưng tất cả đã quá muộn màng? Anh bỏ tôi và chạy theo người con gái ấy dù cho tôi có yêu anh rất nhiều.
Sau khi biết tin mình có con anh chẳng an ủi tôi lấy một câu càng không phải sự vui mừng của một người bố hay là trách nhiệm của một thằng đàn ông mà là hàng loạt những tin nhắn chê bai và sĩ nhục. Những gì anh làm bây giờ chỉ là muốn chối bỏ cái trách nhiệm với con, với cái thai tôi đang mang trong bụng.
Tôi không ngờ sự ứng xử của một giảng viên đại học 32 tuổi mà lại tệ hại và đáng khinh như thế, tôi không cần anh cưới mà tôi vẫn có thể nuôi con vì anh đâu xứng đáng làm bố. Anh sợ tôi làm ảnh hưởng đến hạnh phúc hiện tại của mình và tìm cách biến mất khỏi cuộc đời của tôi.
Tình yêu của tôi dành cho anh giờ đây đã chết thay vào đó là sự căm hận. Tôi thầm cảm ơn anh đã cho tôi một bài học để tôi tỉnh táo hơn trong cuộc sống và dạy tôi cách đặt niềm tin vào con người. Tôi vẫn sẽ nuôi con và dạy nó khôn lớn, những lời nói đó của anh chắc cả đời này tôi sẽ không quên được. Tình yêu đặt nhầm chỗ thật sự khiến con người đau khổ và có lẽ tôi nên nhìn lại mọi thứ để thay đổi để mạnh mẽ để không đặt niềm tin vào những nơi không đáng.
Tôi mong những người đàn ông hãy sống có trách nhiệm, nếu không yêu thương xin đường làm khổ những người con gái mềm yếu cả tin vì chúng tôi cũng như chị gái, em gái của các anh thôi, chúng tôi cũng là con người có cảm xúc. Tất cả mọi người con gái đều có quyền được tôn trọng và trân trọng.
Theo Vietnamnet
Chồng khiến tôi ám ảnh mỗi lần làm "chuyện ấy" Chồng chạm vào người là tôi co rúm lại thấy đau đớn cả thể xác lẫn tâm hồn. Bên chồng mà tôi sống như một cái xác không hồn, vô cảm với những lần ái ân. Thậm chí, nghĩ đến là tôi thấy rùng mình, kinh sợ. Anh coi tôi như công cụ tình dục, chỉ muốn được thỏa mãn cảm xúc của...