Bồ của chồng trơ trẽn tới tận nhà lấy tiền phá thai
Chính tôi là người trong cuộc mà còn không tin nổi ở những gì mắt tôi thấy, tai tôi nghe được từ chính nhân tình của chồng khi trơ trẽn không biết liêm sỉ là gì tới tận nhà tôi lấy tiền phá thai nữa Có chồng ngoại tình, tôi không những không được đánh ghen còn không được hé môi than thở với ai. Thôi thì tôi quyết dũng cảm lên đây vạch áo cho người xem lưng để bõ tức. Chồng rồi bồ của chồng đang làm tôi điên đảo, trời lộn đất nhào hết đường sống.
Chồng tôi: Tốt tính, đẹp mã, công việc ngon lành mỗi tội “máu gái”. Hễ gặp em nào đẹp là anh sấn sổ vào “thịt” ngay. Tuy anh không yêu ai ngoài vợ nhưng cái chân thứ ba kia cứ mãi thích đong đưa lèo tèo. Tật xấu khó bỏ, anh ăn vụng chả buồn chùi mép.
Tôi: Là một người vợ yêu chồng và biết quá rõ tính chồng. Hàng ngày tôi có nghĩa vụ cao cả: Dọn dẹp chiến trường, giải quyết hậu quả mà chồng và các mèo nhỏ của chồng gây ra.
Bồ của chồng: Chồng có đủ một bộ sưu tập các mèo nhỏ đủ tên, đủ tuổi, đủ địa vị xã hội. Các cô này biết chồng tôi máu gái, biết tôi là vợ thì cam chịu vì chồng nên đã làm lẽ lại còn hay lên mặt đòi yêu sách.
Gần đây nhìn chồng là tôi biết ngay lại đang “dính phốt” em nào đó. Tôi truy thì biết đó là một em mèo đã có chồng lại thích phiêu lưu tình ái. Tôi cắn rơm cắn cỏ lạy chồng xin anh thôi ngay cho để gia đình mình và gia đình người ta được yên ổn.
Chồng gân cổ cãi “tại cô ta yêu anh chứ anh đời nào”. Vâng, đã mấy đời rồi chứ đời nào. Tôi biết tính chồng mình hời hợt, thích đấy rồi bỏ đấy nhưng nếu cứ để mặc thì anh mặc sức gây ra nhiều chuyện tày trời ảnh hưởng đến công việc. Vì thế lần nào tôi cũng hì hục đi giải quyết.
Đã có kinh nghiệm từ những lần trước, tôi hẹn gặp ả mèo kia để nói rõ phải trái. Lúc đầu ngọt nhạt “chồng chị chả yêu gì em, anh ta thích mèo mả dăm ba bữa lại chán, thiệt là thiệt cho em”. Về sau thấy cô ta cứng đầu thì đánh quả cuối “Em không buông tha chồng chị, chị mách với chồng em”.
Ai dè cô ta cao cơ nói: “Chồng em mà biết thì anh ấy thiến chồng chị ngay chứ chẳng chơi. Lúc đấy em chẳng mất gì, còn chị mất chồng”. Hôm ấy tôi ra về trong hậm hực, lần đầu tiên đi đánh ghen lại bị họ đấm cho một quả vào mặt.
Về âm thầm điều tra thì biết đúng là chồng ả mèo kia thuộc dạng nóng nảy côn đồ. Cái bản năng làm vợ lại tiếp tục làm tôi khốn khổ. Lúc đấy chẳng buồn ghen nữa mà lại đi lo sợ vớ vẩn gã kia sẽ làm hại chồng mình. Nhưng tính chồng tôi cũng rõ, chơi chưa chán thì chưa chừa.
Ả mèo này rõ ràng là đã hóa cáo. Tôi chưa có lần nào rầm rộ đi đánh ghen công khai thì đã bị cô ta ghen ngược. Tôi được chồng mua cho chiếc váy hiệu, hí hửng chụp ảnh post lên facebook. Được một hôm thì chồng về cằn nhằn tôi nông cạn, chuyện gia đình mà cứ khoe ra thiên hạ.
Video đang HOT
Ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì thấy cô ta nhắn tin vào máy “Nói với chồng chị là em và anh ấy đã chia tay rồi nhé”. Vẫn chưa hiểu, tôi tiếp tục rình mò đọc trộm tin nhắn của chồng thì vỡ lẽ hóa ra cô ả đang ghen, ghen vì chồng tôi mua váy cho tôi mà không mua cho cô ta. Lại còn giận hờn vu vơ và lấy tôi ra làm cầu nối báo tin. Nực cười như chuyện tiếu lâm. Họ tưởng đây là chuyện ông táo và hai bà táo chắc?
Lấy nhầm chồng thiểu năng, bồ của chồng thiểu năng và tôi cũng thiểu năng nốt. Hôm đi công tác nước ngoài về, chưa kịp về đến nhà thì nhận được điện thoại từ số lạ. Thì ra đó là chồng của ả mèo đó. Anh ta nói “chồng cô và vợ tôi tằng tịu, cô biết chuyện đó không? Tôi vừa được báo tin họ đang ở nhà nghỉ, cô chạy đến đó ngay, tôi cũng đang trên đường đến”.
Tôi nghe giọng nói gấp gáp phẫn nộ thì hoảng hồn, tuy chưa gặp lần nào nhưng nhớ lại anh ta là người nóng nảy và đã từng đòi “thiến” chồng tôi. Lúc ấy chẳng ghen tuông gì nữa, TÔI chỉ lo ngay ngay đến tính mạng chồng mình.
Vậy là tôi bốc điện thoại gọi ngay cho chồng. Chồng không nghe máy. Gọi vào máy cô ta đến cuộc thứ 5 mới nghe. Chắc là hai người đang dở cuộc vui. Tôi báo là chồng cô ta đang đến và ngay lập tức gọi hai chiếc taxi đến nhà nghỉ, một cho chồng, một cho cô ta để họ kịp chuồn. Vì tôi nhanh chân hơn nên hôm đó chồng cô ta không bắt được tại trận và… cảm tạ trời phật, đôi gian phu dâm phụ đó vẫn khỏe mạnh lành lặn.
Sau đó, chồng và bồ của chồng còn hớn hở rối rít cám ơn ra mặt vì tôi đã cứu họ một bàn thua trông thấy. Rốt cuộc họ ngu hay tôi ngu? Cô ta ngoại tình với chồng tôi mà sao tôi lại đùm bọc họ thế này? Không hiểu nổi mình, tôi bao dung và vị tha một cách mù quáng.
Chồng tôi “thịt” được thì sau đấy có vẻ chán, lại cúp đuôi ngoan ngoãn trở về bên vợ. Nhưng tôi vẫn chưa được yên thân với cô ta. Tuần trước tôi nhận được tin nhắn “Chị tài trợ em đi phá thai. Em dính rồi, quà của chồng chị nhưng hắn từ chối không nhận”. Tôi đọc và than trời không thấu. Tôi mà có máu Hoạn Thư thì cả chồng cả cô ta đã tan xác từ lâu. Tôi bực mình nên lờ không trả lời.
Vừa nhắn tin tuần trước, hôm qua thì cô ta đến tận nhà, ngồi lì ở phòng khách bắt tôi đưa tiền ra cho bằng được. Ngoài tiền phá thai, cô ta còn xin thêm cả tiền bồi dưỡng và bồi thường (Ảnh minh họa)
Vừa nhắn tin tuần trước, hôm qua thì cô ta đến tận nhà, ngồi lì ở phòng khách bắt tôi đưa tiền ra cho bằng được. Ngoài tiền phá thai, cô ta còn xin thêm cả tiền bồi dưỡng và bồi thường. Giận tím ruột nhưng rồi sợ hàng xóm hóng hớt nên cuối cùng tôi cũng phải móc ví đưa cô ta 5 “củ” cho yên chuyện. Coi như thí cho cô hồn.
Thời buổi này người ngoại tình trơ tráo đến thế, chả biết liêm sỉ là gì. Nhưng lỗi cũng là ở tôi, lấy phải một anh chồng như thế không khác gì há miệng mắc quai. Thế nên lúc nào cũng chực chờ để thu dọn chiến trường mà chồng gây ra.
Biết thế đã để cho chồng ả mèo kia thiến luôn cho yên chuyện. Hết cô này, ai biết được những cô sau sẽ còn trơ trẽn đến mức nào?
Theo VNE
Vẫn quyết lấy nhau dù chưa một lần nắm tay
Vốn là bạn bè chơi thân, lại vào độ tuổi bị coi là ế, từ một lời nói tưởng là đùa, chúng tôi cứ thế tính đến việc cưới xin dù chưa một lần nắm tay nhau.
Tôi và anh cùng quê, học cùng nhau từ lớp một cho đến lớp 12. Hết cấp ba, tôi lên thành phố học đại học, còn anh ở quê làm công nhân. Chúng tôi chơi thân với nhau trong một nhóm bạn gồm 6 người. Tuy không ở gần nhau, nhưng luôn giữ liên lạc. Bao năm qua, dù đi làm ăn hay học tập ở đâu, cứ mỗi lần có dịp về quê, cả 6 người lại tụ tập với nhau, tâm sự, chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn.
Theo thời gian, mỗi lần tụ họp, con số 6 người ngày càng tăng lên, bởi có người đã lập gia đình, có con, có người mang người yêu đến giới thiệu... Tình cảm của chúng tôi vô cùng trong sáng và tốt đẹp.
Những năm trước, mỗi lần về quê, lúc thì tôi ngồi xe người này, lúc thì tôi ngồi xe người kia nhưng từ ngày mọi người có đôi, có cặp, tôi thường xuyên ngồi xe của anh. Do đó, mọi người trong xóm, trong làng luôn đinh ninh rằng, chúng tôi là một đôi.
Năm nay, chúng tôi đã bước sang tuổi 30. Trong nhóm chỉ còn tôi và anh là chưa lập gia đình. Vì vậy, mọi người luôn cố tình gán ghép anh và tôi lại với nhau. Thậm chí, gia đình tôi và gia đình anh cũng vậy, cứ mỗi lần thấy tôi và anh đều nói: Còn hai đứa mày nữa thôi, lấy nhau đi chứ còn chờ gì nữa.
Khi mọi người trêu, ghán ghép, tôi và anh cũng hưởng ứng hùa vào, gọi nhau là vợ chồng. Tết năm nay, khi bị mọi người trong gia đình giục dã chuyện lập gia đình, anh bảo với tôi: Hay vợ chồng mình chống ế cho nhau đi. Tưởng anh nói đùa, tôi bảo: Anh về báo cáo với bố mẹ đi, chúng ta cưới cho các cụ đỡ kêu ca.
Hai gia đình vốn đã quý nhau, lại đang đau đầu vì chúng tôi lớn tuổi mà chưa chịu lập gia đình, giờ thấy vậy liền tích cực xúc tiến. (Ảnh minh họa)
Không ngờ anh lại làm thật. Khi anh xin phép bố mẹ tôi cho hai đứa qua lại tìm hiểu, bố mẹ tôi đồng thanh bảo: Bọn mày có phải quen nhau ngày một ngày hai đâu, còn tìm hiểu cái gì. Nếu yêu thương nhau thì tính chuyện cưới xin luôn đi, năm nay cũng đã 30 chứ trẻ trung gì nữa đâu.
Hai gia đình vốn đã quý nhau, lại đang đau đầu vì chúng tôi lớn tuổi mà chưa chịu lập gia đình, giờ thấy vậy liền tích cực xúc tiến. Vậy là trong mấy ngày nghỉ Tết, từ một câu nói đùa, chuyền chung thân đại sự của tôi và anh cứ thế được quyết định. Mẹ anh xem ngày rồi mang lễ sang nhà tôi dạm ngõ.
Bạn bè nghe tin chúng tôi cưới nhau vào tháng 8 ai cũng bất ngờ. Thậm chí có người còn trách: Chúng mày kín thế, hèn gì thấy suốt ngày đi với nhau, thế mà hỏi lại cứ chối đây đẩy. Nghe vậy, tôi chỉ cười, vì thực tế tôi không biết trả lời mọi người ra sao. Chính bản thân tôi còn bất ngờ nữa là họ.
Sau Tết, anh ở quê còn tôi ra Hà Nội tiếp tục với công việc. Mật độ liên lạc nhiều hơn trước một chút, nhưng những câu chuyện thì cũng không khác gì ngoài những câu hỏi thăm thường ngày, kể cho nhau nghe những chuyện xảy ra quanh mình...
Dịp nghỉ lễ 30/4, tôi về quê. Chúng tôi lần đầu tiên bên nhau trên cương vị mới. Dù vậy, khoảng cách giữa hai đứa vẫn không thay đổi, không một cái ôm, không một lần cầm tay nhau. Có khác chăng so với trước kia chỉ là thời gian chúng tôi ở riêng bên nhau nhiều hơn, không còn là những lần tụ tập tập thể đông đúc như trước kia nữa. Hết kì nghỉ, tôi lại quay trở về thành phố với công việc của mình.
Liệu một cuộc hôn nhân chỉ xuất phát từ tình bạn, từ sự hiểu và trân trọng lẫn nhau có đem lại hạnh phúc lâu bền? (ảnh minh họa)
30 tuổi, nhưng tôi lại chưa từng yêu lần nào. Anh là người tốt, trong nhóm bạn chúng tôi chơi thân, tôi quý anh nhất và cũng chơi thân với anh nhất. Nhưng tôi chưa từng nghĩ rằng, chúng tôi sẽ lấy nhau. Vậy mà, giờ đây, chỉ còn hơn một tháng nữa là đến ngày cưới. Ở bên anh, tôi thấy an tâm, nhưng lại không có cảm giác bồi hồi, rung động như người ta thường nói khi ở bên người yêu.
Tôi không biết cảm giác của anh với mình thế nào, tôi cũng không đủ can đảm để hỏi. Không giống với tôi, anh đã từng trải qua mấy mối tình, nhưng đều không thành.
Nhiều khi tôi lo lắng tự hỏi, không biết sự lựa chọn của mình là đúng hay sai. Chúng tôi hiểu nhau, trân trọng nhau, nhưng có lẽ lại thiếu đi yếu tố quan trọng nhất của một cuộc hôn nhân, đó là tình yêu. Liệu một cuộc hôn nhân chỉ xuất phát từ tình bạn, từ sự hiểu và trân trọng lẫn nhau có đem lại hạnh phúc lâu bền?
Theo VNE
Lương 60 triệu nhưng anh không phải đại gia Nói thế này cho em dễ hiểu nhé, anh là một gã có tiền, nhưng không phải là gã tiêu tiền như nước. Anh có thể yêu em, nhưng không muốn dùng đồng tiền của mình để mua chuộc tình cảm của em. Và nếu, anh biết, em thật sự chẳng có tình cảm với anh, chỉ yêu anh vì cái mác hào...