Bồ của chồng thường xuyên thách thức tôi
Tôi năm nay 24 tuổi, anh 33 tuổi. Tôi với anh đã yêu nhau được hơn 8 năm, có con trai 5 tuổi. 5 năm trước, vì tương lai của chồng tôi đành chấp nhận cho anh đi làm xa ở miền Trung, tôi ở lại tiếp tục với việc học dang dở và chăm sóc con trai.
Những năm đầu rất hạnh phúc, đến năm thứ 3 anh sinh tật lăng nhăng bên ngoài, năm ngoái có 1 số điện thoại lạ gọi cho tôi tìm chồng vì anh đi đâu xa nên cho số tôi để tiện liên lạc. Tôi đã đoán trước được điều xảy ra, chị ta chính là người làm cùng cơ quan anh, 33 tuổi, không đẹp lại già. Tôi sắp xếp ra thăm chồng với ý gặp mặt người phụ nữ kia.
Ban đầu tôi thấy chồng mình có lỗi nhiều hơn nên hợp tác với chị ấy để cho anh ta một bài học, không ngờ từ sau ngày hôm ấy chị trở mặt, còn thách thức “Nếu em không kéo chồng vào thành phố làm, sau này đừng trách chị”. Rồi nhắn tin bảo tôi “Em có dám đưa con cho chồng nuôi hay không? Chị sẽ cố gắng làm người mẹ tốt tuy không phải con do chị sinh ra và là người vợ, người con dâu tốt”.
Người phụ nữ ấy đã nói những câu tổn hại đến lòng tự trọng của người mẹ, người vợ và người con dâu như tôi. 5 năm sống vì chồng, chung thủy, không lăng nhăng, hết mực chăm sóc, mua sắm đồ đạc cá nhân và sức khỏe cho chồng từ xa. Nhiều lần tôi bảo chồng chia tay, anh không chịu, ba má chồng lại thương yêu tôi như thế.
Video đang HOT
Bây giờ tôi cũng không biết phải làm thế nào nữa, chồng một mực không thừa nhận mối quan hệ với người phụ nữ kia, ba má chồng hỏi cỡ nào anh đều bảo không có gì, chỉ là xã giao. Trong cuộc sống hàng ngày, anh vẫn tốt, tôi ra thăm anh đều chăm sóc, thương yêu, lo cho tôi hết mực, sự quan tâm ấy có thể giả hay không?
Người phụ nữ kia từng bảo: “Chồng em không còn thương yêu gì em đâu, anh chỉ vì trách nhiệm và bù đắp cho mẹ con mà thôi. Chị sẽ làm cho anh bỏ em nhanh nhất”, câu nói này đến đây cũng được gần nửa năm, chồng cũng không chịu chia tay tôi. Khi ở bên cạnh tôi, anh là người chồng tuyệt vời, khi tôi đi về anh lại thay đổi giống như con người khác. Tôi tha thứ nhưng đó đã là vết thương quá lớn không thể nào xóa đi được, nỗi đau âm ỉ chỉ hết khi chồng chuyển vào ở gần tôi.
Bây giờ tôi phải làm sao, nên kết thúc hay tiếp tục. Anh rất thương con trai, tôi sống cũng vì con, thật sự rất khó khăn. Hơn 8 năm trời gắn bó, giờ lại có thêm sợi dây ràng buộc, tôi có nên cho mình thêm cơ hội mở cửa trái tim hay cho chồng thêm cơ hội?
Theo VNE
Yêu 10 năm, chẳng muốn cưới bạn gái vì... chán!
Em năm nay 33 tuổi, cái tuổi mà mọi người đều bảo đã "chín" để lấy vợ, có con. Vả lại em có việc làm ổn định, thu nhập khá và người em yêu cũng thế ...
Mọi việc tưởng như xuôi thuận, tốt đẹp với nhiều người thì với em thật khó khăn để quyết định tiến đến hôn nhân chị ạ. Em và V. quen nhau đã hơn 10 năm, khi cả hai còn học đại học.
V. xinh và ngoan, gia đình nề nếp nên bên nhà em hoàn toàn ủng hộ chuyện tình cảm của hai đứa và mẹ em cũng ngầm xem H. là con dâu tương lai của bà. Còn em cũng được gia đình H. quý mến, từ lâu đã xem em là một thành viên thân thiết trong nhà.
V. đã dành cho em một thời đẹp đẽ nhất của người con gái... - Ảnh minh họa.
Rồi bạn bè, đồng nghiệp cũng đều biết chuyện chúng em, đến mức khi em hay H. đi chơi, dự tiệc có một mình liền bị "tra hỏi" rằng "một nửa" kia đâu! Giữa bọn em cũng chẳng có gì mâu thuẫn, chỉ có những giận hờn vặt vãnh như mọi cặp tình nhân khác...
Đọc đến đây chắc chị sẽ thắc mắc rằng quá thuận lợi như thế tại sao lại phân vân, thấy khó khăn khi cưới? Thú thật với chị rằng, hơn10 năm yêu nhau bọn em đã khám phá nhau hết rồi, hiểu nhau quá rồi,"cho" nhau hết rồi. Bây giờ nếu tiếp tục sống với nhau nữa em chẳng còn gì để nao nức, hơn thế nữa em cảm thấy chán chường.
Không ít lần em thử chia tay V. bằng cách im lặng, không gọi điện nhắn tin, không hẹn hò, không đến nhà... Chỉ cần một tuần thôi là V. lục tung khắp nơi, đến nhà em, cơ quan, bạn bè để moi em ra cho bằng được. Rồi V. khóc lóc, ỉ ôi em không thể nào chịu nổi.
Hoặc lâu lâu em không đến nhà thăm là mẹ V. liền gọi điện "hỏi thăm sức khỏe" liệu em có sao không? Ngay cả gia đình em cũng không muốn em xa V. Vì V. đã dành cho em một thời đẹp đẽ nhất của người con gái... Chắc chắn bạn bè, họ hàng em cũng sẽ lên án rằng em là "thằng đểu", rằng yêu người ta đã đời rồi bỏ!
Chị ơi, em biết rằng họ không sai, nhưng em, một gã thanh niên 33 tuổi sẽ bắt đầu cuộc hôn nhân như thế nào khi tất cả đã cũ kỹ, nhàm chán, thuộc lòng nhau từ A đến Z...
Có vài lần thử tìm đến, tán tỉnh những cô gái trẻ hơn mà em thích, lập tức trái tim em như được hâm nóng lại, rạo rực... nhưng nghĩ đến nỗi tuyệt vọng của V. em lại không nỡ.
Bây giờ nếu em cưới V. (mà chắc là phải vậy thôi, không "trốn" được) em cũng cảm thấy mình rơi vào một nỗi tuyệt vọng không lối thoát và chỉ còn biết nhắm mắt xuôi tay. Mong chị giúp em một lời khuyên.
Theo VNE
Vì em đã dễ dãi với anh, nên em cũng dễ với thằng khác? Bạn có phải là người con gái đã bị màng trinh bắt cóc hay không? Và vì thế, bạn mang cả cuộc đời và hạnh phúc tương lai ra để chuộc? 1. Vì em đã dễ dãi với anh, nên em cũng dễ với thằng khác! Một logic tuyệt vời mà đầu đàn ông có thể nghĩ ra. Không giấu gì bạn, tôi...