Bồ của chồng nhờ tôi đưa đi phá thai
Cô ta gọi cho tôi thông báo: “Em đã có con với chồng chị. Giờ chồng chị không chịu bỏ chị nhưng anh ấy không cho em bỏ đứa con này, chị đưa em đi bỏ nó đi”.
Tôi 26 tuổi. Chồng hơn tôi 7 tuổi. Tôi quê ở một tỉnh miền Bắc còn chồng quê Bắc Trung bộ. Chúng tôi quen nhau khi tôi còn là sinh viên. Sau 4 năm yêu nhau, chúng tôi đã kết hôn, đến nay được 3 năm. Lúc đầu gia đình hai bên đều không muốn chúng tôi đến với nhau. Bố tôi kêu nhà chồng tôi xa, mẹ chồng tôi thì bảo chúng tôi không hợp tuổi, nếu ở với nhau một người sẽ tuyệt mệnh. Tuy nhiên, vì tôi có thai trước nên cả hai gia đình đã đồng ý cho chúng tôi cưới nhau. Thời gian đầu thực sự tôi rất hạnh phúc, con trai nay đã ba tuổi.
Chồng tôi làm ở Phú Thọ, Thái Nguyên… nên anh ấy hay lấy lý do ở lại không về nhà, chính vì vậy mới có chuyện xảy ra. Tôi sinh con được một năm thì chuyển về ở gần nhà ông bà ngoại, cách công ty chồng làm 30 km. Một lần, tôi mở điện thoại của chồng thì thấy lưu tên “Em yêu”. Tôi hỏi thì chồng nói mang thuốc giao cho em bán thuốc, trêu em ấy nên lưu vậy. Tôi không nghĩ gì nên bỏ qua.
Đắng lòng khi biết chồng có bồ và còn về nhà bồ chơi (Ảnh minh họa)
Một thời gian, sau tôi lên nhà trọ chồng thuê thì mới vỡ lẽ chồng tôi có bồ. Mặc dù kinh tế không khá giả lắm nhưng chồng tôi hay rủ mọi người đi ăn uống, hát hò, tiếp nguời này nguời kia, có hôm lên đến 10 triệu… Đó là những lời mà các bà vợ của bạn chồng tôi và bạn tôi kể như vậy. Nhớ tới số điện thoại mà chồng lưu là “Em yêu”, tôi gọi thử thì có giọng con gái nghe. Tôi hỏi cô ấy có phải là H không (tôi biết cô ấy tên là H) thì cô ấy nói đúng rồi. Tôi nói tôi là vợ anh K, cô ấy giật mình và giả vờ như máy bị mất sóng rồi tắt máy. Tôi gọi cho vợ bạn chồng xin địa chỉ nhà cô bồ kia, hóa ra cô ta ở gần nhà bố mẹ đẻ tôi, đã biết chồng tôi có vợ con rồi nhưng vì yêu chồng tôi nên họ vẫn giữ mối quan hệ yêu đương vụng trộm như vậy.
Tôi hỏi được nhà cô ta, hai mẹ con bắt taxi đến đó. Khi tìm đến nhà trọ của cô ta, tôi phát hiện chồng tôi đang ở bên trong. Lúc đó tôi rất tức giận, lao vào tát chồng tôi một cái. Chồng sợ tôi đánh cô ta nên đóng sập cửa lại. Con khóc nên tôi phải đưa con về.
Video đang HOT
Tôi thực sự đau lòng vì không hiểu tôi đã làm gì để anh đối xử với tôi như vậy? Anh đi làm, tôi phải ở nhà trông con, chăm lo cho con. Tôi đã từ bỏ công việc đang làm ở cơ quan nhà nước để được ở gần chồng và mở cửa hàng quần áo.
Suy nghĩ vì con tôi, tôi đã gọi chồng và cô ta ra nói chuyện. Cả hai nhận lỗi và chồng tôi nói sẽ về với vợ và cô kia sẽ tách ra khỏi chồng tôi. Mặc dù rất đau lòng nhưng tôi vì con đã cố gắng quên đi. Tôi chú ý đến ăn mặc hơn, chăm sóc cho chồng hơn. Tôi không nhắc lại chuyện cũ để cho chồng tôi được thoải mái…
Thế nhưng, gã chồng khốn nạn của tôi đã lại phản bội tôi. Có phải tại tôi dễ dãi, nhu nhược quá mà cái ngày con tôi phải nhập viện mổ thì cô bồ kia gọi cho tôi thông báo: “Em đã có con với chồng chị. Giờ chồng chị không chịu bỏ chị nhưng anh ấy không cho em bỏ đứa con này, chị đưa em đi bỏ nó đi”.
Tim tôi như ngừng đập, thực sự tôi không biết phải làm sao. Hiện con tôi trong bệnh viện mổ. Chồng tôi ngồi cạnh. Tôi hỏi anh có gì nói với em không thì anh nói không có.
Cô bồ của chồng đề nghị tôi đưa đi phá thai (Ảnh minh họa)
Tôi không hợp mẹ chồng lắm. Bà luôn bảo với chúng tôi là lấy ai không lấy, đi lấy đứa bán quần áo, học bao nhiêu năm giờ không làm đúng nghề. Bà cho rằng làm nghề bán quần áo không phải là nghề cao quý. Mẹ chồng tôi là hiệu trưởng đã về hưu. Bà muốn tôi phải xin vào bệnh viện nào đó làm. Với ngành nghề tôi học thì chỉ có thể làm điều dưỡng ở trung tâm y tế dự phòng mà còn mất tiền xin xỏ, lương 3 triệu, phải trực đêm nên tôi không thích.
Thực sự tôi mệt mỏi, không còn thiết tha gì cuộc hôn nhân này nữa. Thế nhưng nhìn con tôi ngây thơ luôn miệng hỏi: “Mẹ ơi, bố đâu” nên tôi lại không muốn hình dung đến cảnh chia tay. Tự nhiên tôi cảm thấy hối hận vì đã không nghe lời gia đình, giờ chúng tôi bỏ nhau không biết bố mẹ tôi sẽ ra sao nữa? Con xin lỗi bố mẹ, giờ con không biết làm sao cả.
Tôi chưa nói gì với gia đình hai bên, chưa nói gì với chồng về lời đề nghị của cô bồ mất nết kia. Giờ tôi chỉ mong có một cao kiến gì đó để có thể giải quyết vấn đề cho tốt nhất: nên ly hôn hay tiếp tục? Nếu tiếp tục thì tôi làm gì để trị chồng tôi và cô ta?
Theo Giaothong
Bi kịch "trai quê" lấy vợ phố
Nguyên Khang cũng giống như nhiều chàng trai ở quê khác ra Hà Nội học đại học. "Phải thoát nghèo" là mục tiêu mà gia đình cậu, đặc biệt là cậu, muốn hướng đến.
Trải qua vài mối tình thời sinh viên, cuối cùng cậu quyết định "chốt lại" với Liên Anh - con gái của một chủ công ty. Liên Anh nhan sắc trung bình, nhưng bù lại lại có những điều kiện khác.
Họ cưới nhau, sau khi bố của Liên Anh xin cho Khang vào làm việc ở một nhà máy cơ khí. Nhà vợ nhiều đất, nhà cửa rộng rãi, tất nhiên Khang được bố vợ cho một suất cạnh ngôi biệt thự của gia đình. Và ngôi nhà, dù chưa thật rộng, gia đình xây dựng trước đó vài năm cũng được giao cho vợ chồng Khang.
Nhiều bè bạn bảo: "Thằng Khang số vậy mà "ấm", cưới được vợ Hà Nội, có chỗ ở, chỉ việc làm ăn, sinh con đẻ cái". Nhiều người còn ghen với Khang, họ bĩu môi cho rằng đó là trào lưu của cánh trai quê bây giờ. Còn tôi, là bạn bè chơi với nhau đã lâu, tôi không tin Khang là người dựa dẫm.
Khang bảo: "Tớ với Liên Anh yêu nhau thật lòng. Tớ cũng đã chứng tỏ được khả năng của mình trong công việc. Dù nhà vợ có của cải, có khả năng giúp đỡ hay không cũng không quan trọng. Cốt là hai vợ chồng yêu nhau, chung sống hạnh phúc".
Sau khi cưới được nửa năm, gặp lại Khang, nhìn mặt câu ta phờ phạc. Hỏi chuyện thì được biết, ở rể chẳng sung sướng gì. Nhiều lúc bố vợ uống mấy chén rượu với bè bạn, nói ra nói vào, nhiều câu rất khó nghe nên Khang tự ái.
Khang bảo: "Tớ nghe cô dì, chú bác của Liên Anh thắc mắc vì sao cháu họ lại lấy một gã nhà quê như tớ, lại còn bảo tớ là "mèo mù vớ được cá rán". Cậu thử nghĩ xem, tớ làm sao chịu được. Tớ cũng là thằng đàn ông...".
Từ đó, Khang thường xuyên sống trong cảnh chán nản, rượu chè be bét. Nhà vợ giận, thi thoảng mắng té tát vào mặt Khang. Khang nói với vợ sẽ ra thuê trọ ở ngoài để ở, như chục năm trước khi cưới. Vợ cậu không chịu bởi cô sắp sinh con, rất cần gần gũi bố mẹ để được giúp đỡ. Vợ Khang khuyên cậu nên ở lại, cậu cứ nhất định "anh không chịu được nhục, anh phải ra ngoài".
Vậy là hai người lại cãi nhau. Mỗi người một quan điểm. Khang không kìm được nóng giận, đạp đổ chiếc liễng có kê chiếc bình gốm khá quý. Chuyện đến tai bố vợ, Khang bị mắng té tát rằng cậu không biết điều, sướng chẳng biết đường sướng. Khang bỏ đi.
Đúng những ngày vợ sắp sinh thì Khang quyết định ra thuê một phòng trọ và thuyết phục được vợ ra ở cùng sau khi sinh được ba ngày từ bệnh viện về. Nhưng bố mẹ vợ nhất quyết đòi đưa con gái về nhà chăm sóc vì lo con gái khổ. Liên Anh lại xuôi theo bố mẹ. Vậy là Khang chới với. Cậu đành ở lại một mình trong căn phòng trọ 15 mét vuông đã trót thuê, chỉ buổi tối mới về nhà bố mẹ vợ 3 tiếng đồng hồ để được bên vợ và con...
Những bi kịch ở rể như Khang hiện rất nhiều. Dù đa số đàn ông đều muốn có điều kiện để sắm một ngôi nhà riêng nhưng không phải ai cũng làm được. Vì thế, ở đâu thì ở, hiểu biết và học cách xóa bỏ tự ái là điều rất quan trọng với những cặp vợ chồng trẻ. Câu chuyện trên thoạt nghe chỉ liên quan đến Khang, nhưng chính người vợ cũng cần tìm ra cách hợp lý hơn để "trong ấm, ngoài êm", khỏi ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình và con cái.
Theo VNE
Chị dâu cao tay lập kế đối phó với em chồng "mất nết" Những cô em chồng quái tính không phải hiếm nên để trị được em chồng, nhiều người chị dâu đã phải "nát óc" nghĩ kế. Có một cô em chồng "khó nhằn", Hà Liên (Cửa Đông, Hoàn Kiếm, HN) thực sự đau đầu vô cùng. Cô than thở: "Mình kết hôn xong không phải làm dâu, nhưng lại sống chung với em chồng....