Bồ của chồng cũ dọa bắt tôi phải phá thai
Cô bé đó vừa xin cũng đồng thời dọa: Nếu chị không bỏ em bé thì chồng chị và chị sẽ phải tìm việc mới. Tôi có thể không cần công việc này nhưng chồng cũ tôi đang có tiền đồ rất lớn.
Tôi và chồng có thể xem là một đôi “thanh mai trúc mã”, chúng tôi học chung lớp mấy năm cấp ba. Anh rất đàn ông, học giỏi, thông minh lém lỉnh. Mấy năm liền anh là bí thư đoàn trường và kiêm lớp trưởng, còn tôi là cô bé lớp phó dễ thương, học cũng hàng top. Chẳng hiểu vì lý do gì mà cả hai cùng ngầm hẹn ước sẽ từ bỏ tất cả vệ tinh chung quanh mình, chỉ nghĩ đến người kia. Mãi đến gần cuối lớp 12 anh ấy mới rụt rè hỏi tôi về tương lai. Từ đó chúng tôi thành một đôi và hẹn cùng nhau tuyển vào một trường tại New Zealand. Anh được học bổng 100% còn tôi chỉ được 75%.
Những năm tháng du học thiếu thốn nhưng vô cùng hạnh phúc của chúng tôi. Vì hai gia đình đều không khá giả nên chúng tôi phải làm thêm để trang trải các chi phí sinh hoạt. Có nhiều bữa hai đứa cứ nhường nhau mãi một miếng bánh mỳ hoặc thìa cơm. Chúng tôi đều tốt nghiệp loại giỏi, về nước và cùng xin vào được chung một công ty lớn, thu nhập rất tốt, nhanh chóng có nhà, xe rồi cưới nhau.
Cưới được hai năm tôi và chồng bàn nhau sẽ sinh con, chúng tôi không kế hoạch nữa nhưng mãi không có. Tôi và chồng đi khám thì bác sĩ bảo cả hai cơ bản là bình thường nhưng nội tiết của tôi hơi có vấn đề nên trứng nhỏ. Hành trình 10 năm gian nan cực khổ của hai vợ chồng để canh trứng, thụ tinh, điều trị Nam Bắc đều không có kết quả. Tôi nghĩ lý do cũng vì trước đây thiếu hiểu biết, không được hướng dẫn kỹ nên khi cùng nhau sống ở nước ngoài tôi đã dùng thuốc tránh thai khẩn cấp quá nhiều dẫn đến hậu quả trên.
Video đang HOT
Nếu chị không bỏ em bé thì chồng chị và chị sẽ phải tìm việc mới (Ảnh minh họa)
Vì thương anh là con một, chịu áp lực của dòng họ nên tôi nhất quyết ly hôn để anh tìm vợ mới. Trước sự cương quyết của tôi anh đành chịu. Tuy nhiên hàng đêm anh luôn gọi điện hỏi thăm tôi và thường xuyên nói: Bất cứ lúc nào em cần anh sẽ đến. Trước đây có một cô bé, con sếp tổng ở bộ phận anh làm thích anh từ lâu. Khi biết tôi và anh chia tay, ngay lập tức cô ấy tấn công chồng tôi ráo riết. Theo như bạn tôi nói thì hình như dạo này chồng tôi cũng qua lại với cô ấy. Đáng lẽ ra tôi sẽ mừng và chúc phúc cho anh nhưng cuộc đời quá trớ trêu. Khi chúng tôi yêu thương, quấn quýt, cùng nhau chịu mọi vất vả, đau đớn để tìm thì con không đến, cách đây hai tháng tôi bị ngã xe, vài lần anh đến chăm sóc và chúng tôi không kiềm chế được rồi tôi tự nhiên lại có thai.
Hôm trước không hiểu sao cô bé đó biết và đến nhà yêu cầu tôi phải bỏ thai, cả tôi và cô bé đều chắc chắn nếu biết tôi có thai thì anh sẽ trở về bên tôi và con ngay. Cô bé đó vừa xin cũng đồng thời dọa: Nếu chị không bỏ em bé thì chồng chị và chị sẽ phải tìm việc mới. Tôi phải làm sao đây? Tôi có thể không cần công việc này nhưng chồng tôi đang có tiền đồ rất lớn, tương lai sắp làm trưởng phòng, lên phó giám đốc. Nếu về bên tôi anh sẽ mất tất cả. Hay tôi vờ đồng ý nhận tiền của cô bé rồi đi thật xa để sinh và tự nuôi con? Rất mong bạn đọc cho tôi lời khuyên để có giải pháp phù hợp nhất vừa giữ được con mà không tổn hại tới chồng cũ. Xin chân thành cảm ơn các bạn.
Theo Nguoiduatin
Thân phận thì hữu hạn, tình yêu thì vô cùng...
Trong cuộc đời mỗi người, nên có ít nhất một lần vì người khác mà quên đi chính mình. Không màng đến kết cục, không mong có kết quả, không mơ sẽ dắt tay nhau đến cuối cuộc đời, thậm chí không cầu mong người ấy phải động lòng đáp lại. Mà chỉ hy vọng trong những năm tháng đẹp nhất của tuổi xuân, có thể gặp được một người khiến ta sống dốc lòng như thế...
Bạn có tin vào hai chữ Duyên Phận không? Tôi đã từng không tin vào tình yêu, với một con người mà suy nghĩ có phần bảo thủ như tôi thì đó chỉ là thứ cảm xúc vướng víu, cầm lên được thì cũng đặt xuống được, hà cớ gì phải khóc lóc, quỵ lụy khi một mối tình đổ vỡ. Cho tới khi anh xuất hiện và thay đổi tôi. Anh dạy tôi cảm giác nhung nhớ một người, quan tâm một người, yêu thương một người hơn cả bản thân mình. Anh cũng từng trải qua một vài chuyện tình không thành, những tổn thương mà người cũ để lại khiến anh lầm tưởng trên đời này không tồn tại khái niệm tình yêu chân thành. Rồi ông trời cho anh đụng phải tôi, một đứa con gái ngang bướng kì lạ và đôi chút trẻ con. Tình yêu ấy mà, còn mong gì hơn là gặp đúng người vào đúng thời điểm. Chỉ cần yêu nhau thật tâm thì tình thứ mấy cũng là tình đầu.
Người ta nói yêu một thành phố không phải vì nó có gì mà vì nó có ai. Sài Gòn trong tôi là những mảng ký ức rời rạc. Cám ơn Sài Gòn đã thay tôi đối xử tốt với anh trong thời gian qua, và bây giờ Sài Gòn đưa anh đến bên tôi. Thành phố nói nhỏ không nhỏ, nói lớn cũng không đủ lớn... Nhưng chỉ cần một trong hai người chơi trò trốn tìm... thì cả đời này cũng chẳng thể tìm thấy nhau giữa Sài Gòn. Thành phố vẫn vẹn nguyên như vậy, chẳng rộng lớn hơn nhưng tim người ta lại chẳng đủ rộng để dẫn hai người dưng gặp nhau giữa Sài Gòn... Một khi duyên phận đến thì dù bạn có cố tình lẩn trốn thì nơi nào đó vẫn sẽ có người tìm ra. Dù cho trái tim bạn đã chai sạn cảm xúc, tôi nghĩ chỉ cần bạn gặp đúng lương duyên, thì bạn vẫn có thể yêu lại từ đầu. Vì đời có mấy lần được trẻ...
Trong cuộc đời mỗi người, nên có ít nhất một lần vì người khác mà quên đi chính mình. Không màng đến kết cục, không mong có kết quả, không mơ sẽ dắt tay nhau đến cuối cuộc đời, thậm chí không cầu mong người ấy phải động lòng đáp lại. Mà chỉ hy vọng trong những năm tháng đẹp nhất của tuổi xuân, có thể gặp được một người khiến ta sống dốc lòng như thế...
Nếu là thật tâm yêu thương một người, hãy đi cùng người ấy ngay khi có thể, đừng nán chân để chờ đợi, bởi nếu ta là người chờ đợi, sẽ lập tức có kẻ khác chen chân vào. Đừng hy vọng cái gì là của mình thì sẽ mãi mãi là của mình để rồi lầm tưởng những thứ mà ta vô cùng trân trọng thì sẽ không bao giờ mất đi. Vẫn có những thứ ta trân trọng rất nhiều cũng không thể nào giữ được. Tôi đủ trưởng thành để nhận ra, đâu đó trong cuộc đời này, người ta vẫn bước vào đời nhau rồi ra đi như thế. Họ gọi đó là những mối quan hệ có duyên không phận. Không ai có thể ở lại bên cạnh ai mãi mãi, cũng không có điều gì bất biến cùng thời gian. Duyên là do trời định, phận là do người tạo, hạnh phúc là do chính bản thân mình nắm giữ. Thân phận thì hữu hạn, tình yêu thì vô cùng....Trong tình yêu, nếu sợ hãi thì đừng nhận mình dám yêu, nếu từ bỏ tình yêu bởi định kiến từ kẻ khác thì đừng nên tiếc nuối. Đừng đổ lỗi cho tuổi trẻ hay hoàn cảnh, hãy tự hỏi bản thân sao không thể một lần thử nghe theo trái tim mình?
Theo Blogtamsu
Trung Quốc 'đảo hóa' ở Biển Đông tạo tiền lệ vô cùng nguy hiểm Đó là ý kiến của nhiều học giả, chuyên gia trong và ngoài nước dự Hội thảo quốc tế 'Xây dựng công trình nhân tạo trên Biển Đông và tác động đối với hòa bình, an ninh, kinh tế, thương mại của khu vực' tổ chức ngày 25-7 tại TP. HCM. Theo các chuyên gia, học giả, quan điểm chính trị và phản...