Bồ của chồng âm mưu vu vạ tôi ngoạ.i tìn.h, nào ngờ cái kết khiến cô ta sốc
Cô không ngờ rằng cái bẫy này dành cho tôi lại thành ra như thế này phải không? Chúng tôi làm cô sốc quá rồi thì phải? Cô khôn ngoan đấy, nhưng cô vẫn còn non và xanh lắm. Cô tuổ.i gì mà đòi đấu với tôi.
Cô tuổ.i gì mà đòi đấu với tôi (Ảnh minh họa)
Là vợ trong một gia đình giàu có, cuộc sống chẳng bao giờ phải lo đến chuyện tiề.n nong. Nhưng chẳng ai thấy được nỗi bất hạnh của Diễm trong ngôi nhà tưởng chừng như rất đỗi hạnh phúc này. Chồng Diễm là Tùng, anh hiện đang làm giám đốc của một công ty lớn. Với vẻ ngoài điển trai, lại tài giỏi Tùng khiến bao cô gái rung động dù anh đã có vợ.
Dạo trước Tùng yêu vợ lắm, lúc nào anh cũng quan tâm chăm lo đến vợ con từng ly từng tý khiến bao người ghen tỵ với Diễm. Ấy vậy mà mấy năm nay anh lao đầu vào làm việc, gần như quên hẳn mình có một người vợ. Rồi Tùng cũng cặp bồ, bồ của anh là một cô thư ký của công ty đối tác. Họ qua lại với nhau cũng được nửa năm nay rồi nhưng Diễm không hề biết gì.
Yến – cô bồ của Tùng là một người phụ nữ 32 tuổ.i, có chút nhan sắc và vô cùng khôn khéo. Tùng đã bị cô ta mê hoặc đến quên cả vợ con, nhiều lời Yến mật ngọt xui Tùng về b.ỏ v.ợ rồi cưới cô ta về, nhưng Tùng nhất quyết không làm điều đó. Anh bảo Diễm là vợ anh, anh còn nợ cô ấy rất nhiều anh không thể phụ tình một người vợ tốt như Diễm được. Nghe Tùng nói vậy, Yến tức lắm nhưng cô ta vẫn kìm chế giả giọng thông cảm và hiểu nhân tình của mình.
Để đặt được mơ trở thành phu nhân giám đốc giàu có kia, Yến không ngần ngại nghĩ mưu thâm kế độc để đuổi Diễm đi để thế chỗ. Yến bí mật làm chuyện này không cho Tùng biết. Cô đã lên kế hoạch hết rồi, giờ chỉ còn việc thực hiện nữa là xong. Bây giờ chỉ cần Diễm cắn câu là giấc mộng giàu sang của cô sẽ thành hiện thực.
Với tình huống ấy chắc chắn Tùng sẽ tức giận, l.y hô.n Diễm và đón Yến về ngay lập tức (ảnh minh họa)
Ngay ngày hôm sau, Yến đi thuê một tay bán hàng rong ở gần nhà mình để gài bẫy Diễm. Anh ta sẽ cởi đồ ngay sau khi Diễm bước vào mà ôm hôm tít mù khiến Diễm không kịp trở tay, lúc đó Yến chỉ việc ở ngoài quay lại làm bằng chứng và đợi Tùng đến bắt quả tang vợ mình ngoạ.i tìn.h là xong. Với tình huống ấy chắc chắn Tùng sẽ tức giận, l.y hô.n Diễm và đón Yến về ngay lập tức.
Cô ta lén lấy điện thoại của Tùng, nhắn tin bảo Diễm đến quán café vườn ở ngoại thành có chuyện cần trao đổi. Nhận được tin nhắn của chồng, Diễm vội vàng đến đó xem có chuyện gì. Yến cười thầm vậy là Diễm dính bẫy của cô rồi, mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn sau vài tiếng nữa.
Biết Diễm đang trên đường đến đấy, Yến đã đưa người đàn ông cô ta thuê diễn kịch đến đó trước rồi. Tranh thủ lúc đợi Diễm đến, cô ta gọi điện cho Tùng báo anh đến ngay quán café này có việc rất quan trọng. Vậy là lát nữa Tùng sẽ nổi điên lên sau khi nhìn thấy vợ mình hú hí với trai. Anh sẽ l.y hô.n Diễm và Yến sẽ trở thành vợ giám đốc. Thật tuyệt vời.
Diễm đến quán café đó, đi theo nhân viên vào bàn Yến đã đặt trước. Yến khôn khéo đặt phòng vip, kín đáo để đón tiếp vợ của nhân tình. Diễm vừa bước vào căn phòng đó thì thấy một người đàn ông lạ mặt chứ không phải chồng. Rõ ràng người đàn ông này rất quen mà Diễm không nhớ ra là ai. Hai người nhìn chằm chằm vào nhau, lát sau người đàn ông đó nhận ra Diễm, anh ta hét ầm với cô rằng.
- Diễm, Diễm còi phải không? Tao Hải xù đây, lâu lắm rồi mới gặp lại được mày đấy. Dạo này mình xinh lên nhiều đấy.
- Trời là ông sao? Từ hồi thi đại học ông mất tích đâu vậy, mới đó mà cũng hơn chục năm rồi. Sao ông biết tôi ở đây mà đến.
Hải chợt nhớ ra nhiệm vụ mình đến đây là gì, anh bỗng ra hiệu cho Diễm im lặng và nói nhỏ tiết lộ cho cô kế hoạch của Yến. Diễm nghe bạn cũ nói xong cô hoảng loạn, sốc vô cùng. Hải trấn tĩnh Diễm và nhắc nhở cô rằng Yến đang ở bên ngoài quay clip và có lẽ chồng cô cũng đang đến đây bắt quả tang ngay bây giờ. Hiểu tình hình và những gì ông bạn thân giúp đỡ, Diễm nuốt nỗi bực tức vào lòng quay ra diễn kịch với bạn làm Yến bên ngoài không hiểu 2 người đang làm trò gì.
Đến khi Tùng hốt hoảng đến nơi, thấy Yến đang hí hoáy nhìn vào bên trong anh vội xông vào và vô cùng bất ngờ thấy vợ ở đấy. Tùng ớ người ra nhận ra thằng Hải xù năm nao. Anh ôm chầm lấy bạn hỏi thăm các kiểu, Diễm nhanh chóng ra ngoài lôi Yến vào trong và “xử” cô ta trước mặt chồng.
- Nhân tình của anh cũng cao tay đấy nhỉ. Cô ta muốn thay thế em cơ đấy. Đâu phải dễ, quá nhọ cho cô khi thuê đúng phải anh bạn thân của tôi rồi. E rằng kế hoạch này của cô đã đổ bể. Người nham hiểm và độc ác như cô sớm muộn gì cũng bị đào thải ra khỏi xã hội này thôi.
- Cô nói gì. Anh ta là bạn thân ư? Sao có chuyện này được?
Video đang HOT
- Cô không ngờ rằng cái bẫy này dành cho tôi lại thành ra như thế này phải không? Cô khôn ngoan quá, nhưng cô vẫn còn non và xanh lắm. Cô tuổ.i gì mà đòi đấu với tôi.
- Chuyện này là sao? Anh không hiểu gì hết? – Tùng lên tiếng.
- Là chuyện cặp bồ của anh bị bại lộ hết rồi. Hôm nay thì em đã rõ tình cảm anh dành cho em thế nào, còn cô đừng tưởng có chút nhan sắc và thủ đoạn thì cướp được chồng người ta nhé. Tôi biết cô làm gì và ở đâu rồi đấy. Cô đã từng thấy mấy vụ đán.h ghe.n rồi quay clip tung lên mạng rồi chứ? Tôi cũng không phải dạng vừa đâu, một khi tôi mà ghen lên thì cô sống cũng không bằng chế.t đâu.
- Em…đừng làm lớn chuyện lên ảnh hưởng đến danh dự của anh.
- Tại anh mà ra cả thôi, anh hãy lo cho thân anh đi. Coi chừng anh cũng có kết cục không hơn cô ta đâu.
- Chị định làm gì tôi???
- Cô muốn biết không, vậy để tôi bảo ông bạn thân – người cô thuê hãm hại tôi cho cô biết thế nào là đán.h ghe.n nhé.
- Anh ta…không được động vào tôi. -
Yến sợ quá chạy khỏi đó ngay lập tức, còn Tùng thì đứng đó nhìn vợ với vẻ mặt tội lỗi và hối hận vô cùng. Về nhà sau vụ dàn xếp của Yến, Diễm chẳng nói chẳng rằng với chồng. Cô cứ lặng im như không có chuyện gì, nhưng Diễm cấm tiệt chồng ngủ chung với mình. Ngày nào đi làm về cũng nhìn thấy bộ mặt lạnh lùng của vợ, Tùng ân hận vô cùng. Nhiều khi anh còn qu.ỳ gố.i xin lỗi vợ, nhưng cô vẫn không nói gì.
Diễm cứ làm như thế đã cho chồng hiểu cái giá của tội phản bội như thế nào, cô muốn chồng phải ân hận, dằn vặt về lỗi lầm của mình.
Theo Một Thế Giới
Đàn bà thì dễ có mấy tay!
Một đêm với Hân. Trang nhạt nhẽo lắm nhưng Hân thì cá tính mạnh hơn. Tôi thích thế hơn. Tôi nghĩ chúng ta sẽ có một đêm vui vẻ đấy!
- "Hân à, mình có chuyện này muốn nói với cậu..."
- "Cậu nói đi"
- "Mình và anh Hải đã yêu nhau rồi. Anh ấy ngỏ lời yêu với mình tuần trước và mình đã nhận lời"
Cuối cùng thì câu chuyện này cũng đã được kể ra từ Trang. Hân thấy mặt nóng lên dù cô biết sớm hay muộn gì thì cô cũng phải nghe những lời này. Chỉ có điều, khi sự thật đến, nó vẫn khó chấp nhận với cô.
- "Chúc mừng hai người! Hạnh phúc nhé! - Hân cố tỏ ra bình thản và mỉm cười nhưng nụ cười ấy đầy gượng gạo.
- "Cậu không vui sao?" - Trang lúc nào cũng ngây thơ như thế và chính sự ngây thơ đó làm Hân cảm thấy căm ghét.
- "Không, vui chứ, có gì mà không vui!
Hân ra về, trong lòng ngổn ngang những nỗi tủi hờn. Hân có gì để thua kém Trang? Ngoại hình, tài năng, công việc, sự giàu có... Không, tất cả đều không. Nếu có thua thì chắc là do Hân không thể có cái vẻ ngoài ngây thơ, trong trắng được như Trang. Trang lúc nào cũng như một thánh nữ mong manh và điều đó làm đám con trai mê mệt. Hân căm ghét điều đó. Căm ghét sự hiền lành, nhu mì, ngây thơ và hồn nhiên của Trang. Nó làm Hân thấy ghê tởm, giống như một sự giả tạo vậy. Mà Hân cũng không rõ nó có phải là giả tạo không, chỉ là cô không thể như Trang nên cô thấy ghét.
Hân ghé vào một quán nhậu ven đường. Ở Hà Nội này, kiếm một quán ăn để có thể ngồi, uống rượu nhâm nhi đâu có khó. Tự nhiên Hân thèm cái vị cay xè của rượu, nốc cạn một ly, để cho miệng cay, cay đến cháy lòng. Có thể nó sẽ khiến Hân vơi đi phần nào cảm giác tức tối.
Hân gọi một chai rượu và chút đồ nhắm. Nhưng Hân không có để tâm tới mấy món đồ đó. Hân uống một mạch 3 chén rượu và thấy cổ mình khé lại. Cái cảm giác này không dễ chịu như Hân nghĩ. Cô tưởng uống rượu vào cô sẽ quên được Hải và Trang. Nhưng không, hình ảnh hai người họ cứ hiển hiện ra trước mắt như trêu ngươi một trái tim đang rỉ má.u.
Chơi thân với Trang bao năm nay, Hân có cảm giác hai người giống như đại diện của hai thế giới quá khác nhau. Trang lúc nào cũng hiền dịu, ngoan ngoãn còn Hân thì gai góc, lì lợm hơn. Hân không biết như thế nào mới tốt nhưng dường như vẻ ngoài dịu dàng đó của Trang khiến cô được nhiều gã đàn ông si mê hơn. Nhưng Hân sẽ mặc xác những gã đàn ông đó, cô chỉ cần một người không si mê Trang thôi. Đó là Hải. Vậy mà thật tiếc, Hải cũng nằm trong số những gã đàn ông đó...
Hân cười khẩy và thấy khin.h b.ỉ cái kiểu yêu của những gã đàn ông đó. Lẽ nào họ nhạt đến thế sao? Lẽ nào Hải cũng chỉ là kẻ thích một cô gái lúc nào cũng cười hiền khô nhưng chẳng có lấy chút xíu bí mật cho riêng mình để tạo ra sự hấp dẫn?
Hân gọi điện cho Cường. Gã đàn ông nằm trong số nhiều kẻ si mê Trang. Chừng 15 phút, Cường có mặt ở quán nhậu.
- "Trang nhận lời yêu Hải rồi đó, ông biết chưa?"
- "Biết, nhìn điệu bộ này của Hân là tôi biết"
- "Vậy không định làm gì à? Ông yêu Trang lắm cơ mà?"
- "Theo Hân tôi phải làm gì?"
Hân không trả lời mà cạn một chén rượu với Cường:
- "Với loại con gái như Trang, nếu không thể níu giữ tình cảm thì chỉ có thể dùng tìn.h dụ.c. Cô nàng trong trắng, ngây thơ ấy sẽ không dám làm vợ ai nếu như không còn trinh nguyên đâu. Tuy có tiểu nhân, nhưng cách đấy có thể khiến ông chinh phục được người trong mộng đấy".
- "Hân đang lợi dụng tôi để giành Hải về tay mình đấy à?"
Hân cười:
- "Nếu ông không thích, tôi có thể gọi cho một gã khác. Có nhiều gã giống như ông đang chờ đợi cơ hội để được đưa em Trang lên giường lắm đó. Ông có gì để hối tiếc khi có được người tình lại còn được nhận một khoản tiề.n từ tôi?".
- "Ờ, được. Để thử xem".
Kết thúc bữa tiệc sinh nhật, Trang say mèm. Tửu lượng của Trang vốn không khá, mà có khá thì cũng không thể chống lại được khi Hân liên tục đưa ra lí do để Trang phải uống. Trang quá hiền lành để phân biệt được đâu là sự sắp đặt.
Tất nhiên, sau màn say khướt đó, Hân đứng mỉm cười khi Cường là người đèo Trang về nhà. Trước khi Cường vút xe máy phóng đi, Hân cười và nói:
- "Vậy là ông thỏa tâm nguyện rồi chứ"
- "Không, phải nói là chúng ta thỏa tâm nguyện chứ" - Cường phóng xe đi đầy vẻ đắc thắng.
4 ngày sau, Hân gặp lại Cường ở quán cà phê:
- "Thế nào, chuyện sao rồi. Từ hôm đó tới nay không thấy Trang điện thoại. Có vẻ như cô nàng đang lo sợ. Giữ đúng lời hứa, tôi sẽ gửi trả ông số tiề.n còn lại khi cô nàng quyết định chia tay Hải".
- "Thực ra thì, tôi nghĩ... tôi không hẳn đã cần tiề.n"
- "Ý ông là sao?"
- "Những gì chúng ta trò chuyện đã được lưu hết ở đây, tôi nghĩ Hải chắc không dám tiếp đón một người như Hân và cũng càng không có ý định yêu đâu. Và mọi người không hiểu sẽ nghĩ gì về một kẻ bán đứng bạn bè như Hân nhỉ?"
- "Anh muốn nhiều tiề.n hơn đúng không đồ khốn? Muốn bao nhiêu nói đi?"
- "Tôi nói rồi, tôi không cần tiề.n"
- "Vậy muốn gì?"
- "Một đêm với Hân. Trang nhạt nhẽo lắm nhưng Hân thì cá tính mạnh hơn. Tôi thích thế hơn. Tôi nghĩ chúng ta sẽ có một đêm vui vẻ đấy".
- "Đồ tồi"
- "Tất nhiên, chúng ta tồi giống nhau mà. Chúng ta còn lạ gì nhau nữa. Nhưng người khác thì sẽ bị sốc khi tôi tung những bằng cớ này ra đấy. Nghĩ kĩ đi nào, cô nàng cá tính của tôi".
Hân ngồi thất thần. Cô không ngờ cô lại bị chính cái gã mà cô tin tưởng chơi một đòn như vậy. Cô không dám đối diện với mọi người nếu như họ biết được sự thật này. Dù nhụ.c nh.ã, Hân cũng không còn đường lùi:
- "Được, đi thôi. Tôi muốn ngay bây giờ và anh phải hoàn trả tôi đoạn băng".
Cường cười khoái trá và ôm bờ vai Hân kéo đi. Nét mặt Hân đầy một vẻ tủ.i nhụ.c.
Hân đi rồi, ngồi bàn bên cạnh, Trang uống cạn ly trà đắng ngắt: "Xin lỗi cậu. Tôi không thể tha thứ cho kẻ làm hại mình. Là tại vì cậu đã tàn nhẫn với tôi trước. Nhưng lẽ ra cậu nên biết, cái giá để đán.h bại tôi cần nhiều tiề.n hơn thế. Ít ra, cũng nhiều như số tiề.n mà tôi trả cho anh ta. Cậu định giá cho tôi quá thấp. Vì thế mà cậu thua".
Theo Guu
Bảo vệ và kẻ cắp Tôi để mắt tới một hiệu kim hoàn và đã thảo một kế hoạch không chê vào đâu được nhưng hiện nay còn thiếu một người nữ trợ thủ. - Tiểu thư, xin thứ lỗi, cho tôi kiểm tra túi xách của cô? Xin cô hãy vui lòng hợp tác để chúng tôi làm nhiệm vụ - Một người to cao mặc sắc...