‘Bố của cháu hiện sống chung với những ba bà vợ thì làm sao bác yên tâm giao con gái mình’
Uy tín của chồng tôi ngày càng lên cao có địa vị quan trọng trong công việc mới. Chính ở nơi này anh đã sống buông thả dễ dãi để có cả bồ, cả con riêng…
Vừa nghe tôi giới thiệu về gia cảnh của anh là mẹ tôi hắng giọng lên tiếng:
- Cháu là một chàng trai tốt bác không chê cháu một điểm gì, nhưng con gái bác không thể lấy cháu được.
- Mẹ nói gì mà kỳ vậy?
- Mày cứ để mẹ nói đã chưa chi đã chẹn cổ họng. Bố của cháu hiện tại đang sống chung với những 3 bà vợ điều đó chứng tỏ bố cậu không chung thủy với một ai, con nhà tông không giống lông thì cũng giống cánh, thử hỏi bác làm sao yên tâm khi con gái sẽ có thể sống với người đàn ông suốt ngày hái hoa bắt bướm được chứ.
- Cháu rất hiểu những lời giáo huấn của bác nhưng con người cháu không đào hoa như bố cháu đâu bác cứ yên tâm giao con gái bác cho cháu.
Mặc cho mẹ tôi ra sức ngăn cản nhưng lòng tôi đã quyết không có gì thay đổi được nên mẹ đành phải bó tay.
Tôi không tin chồng mình sẽ ngoại tình (Ảnh minh họa)
Cuộc sống vợ chồng thật hạnh phúc với hai đứa con trai lần lượt ra đời công việc của chồng cũng ngày càng tốt đẹp. Thỉnh thoảng tôi với chồng ngồi tâm sự với mẹ:
- Ngày ấy con mà chia tay anh ấy chắc bây giờ mẹ mất người con rể tốt rồi phải không?
Video đang HOT
Mọi người nhìn nhau hạnh phúc cười mãn nguyện. Nhưng cuộc sống chẳng ai biết trước ngày mai chúng ta sẽ ra sao và chính tôi cũng không ngờ đến một ngày mình phải rơi vào cảnh phải chia sẻ tình cảm với người phụ nữ khác.
Uy tín của chồng tôi ngày càng lên cao có địa vị quan trọng trong công việc mới. Chính ở nơi này anh đã sống buông thả dễ dãi để một cô gái lợi dụng chức vụ của anh mà leo lên rồi cô ta có con với chồng tôi. Sự thật phũ phàng đó chỉ được phơi bày khi chồng tôi thăng chức và anh đã mời tất cả bạn bè người thân đến để mừng tiệc.
Tôi ngạc nhiên khi có một đứa trẻ con có khuôn mặt nhác nhác giống thằng con lớn của mình, mà có vị khách nào lại mang con đến chúc mừng sếp đâu mà cô gái xinh đẹp đó vô tư thoải mái sử dụng ngôi nhà của chúng tôi làm như thể của cô ta vậy. Dù rất bận rộn tiếp khách nhưng tôi không thể rời mắt được cô ta, thỉnh thoảng thấy cô ấy còn cười tình tứ với chồng và tất nhiên chồng tôi cũng sẵn sàng đáp lại, nhìn họ thân mật với nhau khiến tôi sởn cả da gà.
Đến lúc vãng khách tôi gọi cô gái đó vào phòng riêng để nói chuyện, tôi nhẹ nhàng mở lời:
- Chị không biết em làm công việc gì ở chỗ chồng của chị nhưng chị biết chắc em chỉ là người dưới quyền của chồng chị, mà lệnh ông thì thua cồng bà, hôm nay em có nhiều cử chỉ chị cho là vượt quá một nhân viên rồi đấy, nếu còn tiếp diễn chị sẽ tống khứ em ra khỏi cơ quan chồng chị ngay lập tức đấy.
Cô ta cười thách thức:
- Trước hết em xin giới thiệu với chị đây là đứa con của chồng chị với em, con hãy chào mẹ cả đi.
Đứa bé ngoan ngoãn chào, còn mặt tôi cắt không còn giọt máu, nỗi uất ức nghẹn lên đến tận cổ không nói ra lời.
- Em nói tiếp nha, anh ấy yêu em nhiều lắm chị ạ, chúng em gắn với nhau không chỉ là tình yêu mà còn liên hệ chặt chẽ với nhau bởi công việc nữa, em cần anh ấy và anh ấy rất cần em. Chẳng may sơ ý chị bại lộ mối quan hệ giữa anh ấy và em thì chồng chị sẽ nhanh chóng về vườn rồi chưa chắc chị đã được ăn sung mặc sướng như bây giờ.
Nói rồi cô ta cười sảng khoái dắt con ra khỏi phòng, còn tôi đau đớn đến tột cùng chẳng nhẽ mình sẽ phải chịu cảnh sống chung chồng ư.
Mọi người đã ra về hết tôi chạy đến đánh vào ngực chồng thùm thụp, khóc nấc lên:
- Em thật không ngờ anh cũng giống như bố anh, em thật ngu dại đã không nghe lời khuyên của mẹ, sao số em khốn nạn thế này, anh hãy trả lại tuổi trẻ cho em để em rẽ sang ngã khác đi.
- Anh thật sự xin lỗi em tất cả, anh đúng là thằng chồng tồi tệ, vì có được sự nghiệp mà anh đã đánh đổi hạnh phúc của gia đình mình. Em hãy hiểu cho nỗi khổ của anh đang phải chịu, anh không thể làm khác được.
- Anh hãy từ bỏ chức vụ đó đi để gia đình mình trở lại như xưa.
- Em điên à, vợ có thể bỏ nhưng với anh sự nghiệp là tất cả, tốt nhất em hãy giữ kín chuyện anh có nhân tình nếu không cả đời này anh không để cho em yên đâu.
Vậy là hàng ngày tôi phải ấm ức chịu cảnh sống chung chồng với người phụ nữ khác mà không dám mở lời tâm sự với ai thậm chí với cả mẹ ruột mình. Vì sự sĩ diện của bản thân và sợ bà sẽ tỏ ra thương hại hay trách móc đã không nghe lời khuyên của mẹ. Là phu nhân của ông chồng có địa vị với những đứa con ngoan ngoãn giỏi giang ai cũng nghĩ tôi hạnh phúc nhưng có ai hiểu cho nỗi đau mỗi ngày tôi phải tiễn chồng đi làm rồi đến đêm khuya mới về nhà bởi anh còn bận chăm mẹ con cô kia khi no xôi chán chè mới mò về nhà.
Theo Eva
Lấy vợ rồi mới biết người cũ thật đáng thương
Người ta nói anh sẽ bay sang Nhật cùng vợ mới cưới, còn Vân ở lại nơi đây ôm nỗi đau cả đời.
Vẫn đau khổ nghĩ về cuộc hôn nhân đã đổ vợ. Tình yêu suốt 3 năm của hai người lại vỡ tan như bọt sóng, mà người gây ra nó lại chẳng phải ai khác chính là Vân. Những im lặng và sự cam chịu của cô gái 24 tuổi khiến cô đau khổ suốt đời.
Ngỡ tưởng sau khi ra trường, có công việc ổn định hai người sẽ kết hôn. Vân và người yêu may mắn hơn rất nhiều người ở chỗ không bị gia đình ngăn cản hay bị áp lực kinh tế gây khó khăn. Mọi bước đi mà hai người trải qua dường như bằng phẳng đến không ngờ. Thế nhưng có ai biết trước chữ ngờ!
Vân đi làm, điều kiện kinh tế của gia đình khá giả, lại thêm phần Vân xinh đẹp, dáng người khỏi chê. Vân có nhiều người theo đuổi ngay từ những năm còn là sinh viên. Thế nhưng Vân quyết định chọn anh, vì với Vân anh không hề thua kém gì. Anh đẹp trai, con nhà gia giáo, tính tình hiền lành, hơn Vân 2 tuổi, công việc cũng ổn định, tương lai đang rộng mở.
Vân biết mình sẽ mất anh, nhưng cô lại không thể mạnh mẽ như lúc đưa ra quyết định chia tay, tim cô như rỉ máu. (ảnh minh họa)
Hai người dự định cuối năm kết hôn, mọi chuyện đã được hai bên gia đình đồng ý, chỉ còn chờ ngày lành tháng tốt nữa là xong. Thế nhưng đùng một cái Vân nói là chưa muốn cưới, cô muốn đi du học 2 năm rồi mới nghĩ đến chuyện cưới xin. Ai nói sao Vân cũng không nghe, cứ giữ khư khư quan điểm "còn trẻ, cưới sớm làm gì cho khổ...".
Anh chán nản vì những biểu hiện lạ của cô, trong những buổi đi chơi với nhau Vân cũng tỏ ra khác thường, lạnh nhạt. Sau gần 2 tháng kéo dài cuối cùng Vân cũng nói lời chia tay anh, chỉ với một lý do "hết yêu rồi". Một người có lòng tự trọng như anh níu kéo 1 lần, 2 lần không được anh đành buông tay.
Khó khăn nhất cho anh lúc này là không biết giải thích với gia đình chuyện này ra sao. Và cũng không biết phải đối mặt với gia đình Vân như thế nào nữa khi chuyện hai người đổ vỡ. Mà lý do Vân đưa ra cũng thật vô lí, anh cũng không muốn hỏi thêm.
Ngày anh lên máy bay sang Nhật làm việc cũng là ngày Vân khóc nức nở dọc theo con phố hai người vẫn thường qua lại. Anh đi sang bên đó cũng vì muốn quên Vân, và cũng là để trốn chạy sự thật đau đớn này, trốn chạy ánh mắt của người thân.
Vân biết mình sẽ mất anh, nhưng cô lại không thể mạnh mẽ như lúc đưa ra quyết định chia tay, tim cô như rỉ máu. Cô không dám ra sân bay tiễn anh, hay đơn giản chỉ là nhìn trộm anh, cũng bởi vì cô sợ hình ảnh ấy sẽ ám ảnh cô, sẽ khiến cô không thể quên được anh.
Sau khi anh đi, Vân không đi du học, thật ra đó chỉ là cái cớ để cô chia tay anh. Cô vẫn tiếp tục cuộc sống, vẫn đi làm, vẫn chơi, vẫn cười, vẫn khóc... trong suốt hai năm. Cô không quen thêm một người con trai nào khác sau khi chia tay anh.
Con trai là vậy, 2 năm sau khi sang Nhật, anh quen và yêu một cô nàng Việt kiều xinh xắn. Lần về nước này là để anh tổ chức đám cưới. Nhìn anh hạnh phúc bên vợ, Vân mới yên tâm đối diện với anh. Ngày anh cưới, Vân mang một hộp quà to, đẹp đến tặng anh, ai cũng ái ngại nhìn hai người. Vân khẽ nói vào tai anh "Chúc anh hạnh phúc. Giờ thì em yên tâm rồi...".
Vân ra về để lại những băn khoăn trong lòng anh. Hai ngày sau khi cưới, anh có đến thăm hỏi bố mẹ Vân, nhưng lúc đó Vân đang đi làm, không có nhà. Nhìn anh hạnh phúc, mẹ Vân bỗng sụt sùi nước mắt mà trách: "Con ơi, con giờ thì hạnh phúc bên vợ. Còn Vân nhà bác, nó đau lắm, nó khổ có ai biết đâu, nó cứ giữ kín một mình. Nếu không phải vì uất hận quá thì nó đã không nói ra với hai bác.
Giờ đây nhìn con bé cứ héo úa dần mà tim bác nhói đau. Con nhớ ngày con tai nạn xe không, con cần máu nhưng chỉ có Vân là cho máu cho con được. Chính cái ngày ấy không hiểu sao Vân lại nhiễm HIV, con may mắn nên không sao cả. Nó sợ làm khổ con cả đời nên nó chịu đau một mình. Bây giờ nó đang sống trong bệnh tật, còn con lại hạnh phúc. Bác thương con Vân nhà bác quá. Thôi con cứ về đi. Chúc con hạnh phúc."
Anh câm lặng mà dòng nước mắt tuôn rơi. Bỗng dưng anh thấy hoang mang, muốn nổ tung đầu. Anh phải làm gì đây khi Vân là người anh yêu nhất, cô ấy đang ngày đêm sống với bệnh tật. Còn vợ anh, cô ấy không có tội.
Một tuần sau đó, Vân nghe người ta nói anh đã bay sang Nhật cùng vợ. Họ nói anh sẽ không bao giờ quay trở lại Việt Nam nữa. Phải chăng anh đang muốn trốn chạy điều gì. Trốn chạy Vân ư? Không thể, vì Vân đâu có đuổi theo anh, đâu có bám riết lấy anh. Hay anh đang trốn chạy bản thân mình và quá khứ.
Theo Phunutoday
Vợ mất tới nửa lít máu mỗi tháng, chồng mời bác sĩ phụ khoa về khám thì sốc nặng Tuấn đoán chắc do Diễm mất nhiều máu quá. Diễm không chịu đi kiểm tra thì Tuấn sẽ mời bác sĩ đến. - Em... Em đồng ý lấy anh thật chứ. Tuấn nhìn Diễm gật đầu, mà mắt cứ phải đảo liên tục vì không dám tin đó là sự thật. Tuấn không thể ngờ, sau 5 năm trời đằng đẵng theo đuổi...