Bỏ công việc lương cao vì sợ… ế chồng
Mức lương của tôi là 8 triệu/1tháng, để nhận được số tiền này tôi đã phải làm việc hơn 11 tiếng trong ngày. Không có thời gian hẹn hò nên tôi và bạn trai đã chia tay nhau. Nếu cứ tiếp tục công việc như vậy tôi sợ sẽ có đơn dài tập.
Ảnh minh họa
Tôi là nữ, đã tốt nghiệp đại học được 3 năm, hiện tôi đang làm việc cho một công ty ở quận Hà Đông. Mức lương hàng tháng của tôi là 8 triệu. Để nhận được số lương đó, ngày nào tôi cũng làm việc từ 7h30 sáng tới 20h tối. Những ngày lễ Tết tôi thường phải làm tới 21h. Công việc khiến tôi luôn phải chịu nhiều áp lực và đầu óc lúc nào cũng căng như dây đàn, nhiều đêm ngủ tôi còn gặp cả ác mộng về công việc.
Tôi từng có bạn trai nhưng cũng vì công việc của tôi khiến chúng tôi chia tay. Ngày nào đi làm về tắm gội, ăn uống xong cũng đến 22h, tôi chỉ muốn lăn ra ngủ chứ không còn thời gian để hẹn hò. Một tuần tôi chỉ được nghỉ ngơi ngày chủ nhật và buổi sáng hôm đó tôi thường ngủ nướng tới tận trưa.
Video đang HOT
Dù chỉ ở cách người yêu có 7km nhưng nhiều đợt cả tháng chúng tôi chỉ gặp nhau 2 lần. Người yêu cũ của tôi từng nói, nếu tiếp tục công việc như vậy thì khi lấy nhau về tôi không thể chăm sóc được cho gia đình. Cứ như vậy, chuyện tình cảm của chúng tôi ngày càng rạn nứt và cuối cùng là chia tay.
Quãng thời gian sau tôi có hẹn hò, tìm hiểu một vài người nhưng khi họ biết được đặc thù công việc của tôi thì các mối quan hệ đó đều dừng lại. Tôi cũng thấy bế tắc về chuyện này.
Thời gian gần đây người bạn cùng phòng có giới thiệu cho tôi một công việc mới với mức lương 5 triệu/tháng. Công việc ở đó không quá vất vả, làm đúng theo giờ hành chính. Điều này tôi chắc chắn vì hiện tại người bạn của tôi cũng đang làm việc ở đó.
Tuy nhiên, với mức lương 5 triệu/tháng, trừ các khoản tiền nhà, tiền ăn, xăng xe… thì hàng tháng chắc tôi chỉ tiết kiệm được 1- 1,5triệu đồng. Gia đình tôi thuộc hộ nghèo ở nông thôn. Bố mẹ tôi đã ngoài 50 tuổi nhưng vẫn phải làm công việc nặng nhọc là phụ vữa và buôn đồng nát. Tôi muốn cố gắng làm việc để giúp đỡ phần nào cho gia đình. Kể từ ngày ra trường đi làm, tôi rất ít có thời gian về quê, tính ra, một năm tôi chỉ về được 4 lần, mặc dù nhà tôi cách Hà Nội chưa đến 100km.
Tôi đang băn khoăn có nên chuyển chỗ làm hay không. Cả hai chỗ làm hiện tại và chỗ bạn tôi giới thiệu đều có điểm chung là không có bảo hiểm hay các chế độ nào khác ngoài lương. Nếu sang chỗ làm mới tôi có thể về quê thường xuyên cũng như có thời gian cho bản thân để tìm hiểu, tạo các mối quan hệ để chống tình trạng FA. Nhưng điều này cũng đồng nghĩa với việc thu nhập của tôi sẽ giảm đi nhiều, tôi không còn khả năng giúp đỡ gia đình nữa.
Theo VNE
Ế chồng vì không tìm được người đàn ông vừa mắt
35 tuổi, tôi vẫn chưa tìm được người đàn ông nào vừa mắt để lấy làm chồng...
35 tuổi, tôi vẫn chưa tìm được người đàn ông nào vừa mắt để lấy làm chồng... (Ảnh minh họa)
Tôi không phải là một cô gái quá xinh đẹp, nhưng cũng ưa nhìn, lại có công việc ổn định với mức thu nhập tương đối. Từ khi tôi còn là một cô gái 23-24 tuổi, mới tốt nghiệp đại học, đã có rất nhiều người đàn ông đến với tôi, muốn cưới tôi làm vợ, nhưng chẳng hiểu sao tôi chẳng thấy người đàn ông nào "vừa mắt" với mình. Có người được mặt này lại mất mặt kia.
Có anh hình thức được thì công việc lại không tốt, không có chí tiến thủ, ngược lại có anh công việc tốt, có chí tiến thủ thì hình thức lại thấp bé, đi cùng anh tôi có cảm giác mình như là chị vậy.
Có người hình thức và công việc tương đối tốt thì gia cảnh nhà anh lại vất vả, nếu lấy anh hai vợ chồng lại phải đi ở trọ, trong khi đó từ bé đến giờ tôi chưa biết thế nào là ở trọ, nghĩ đến cuộc sống không có nhà cửa, không an cư, thì làm sao mà lập nghiệp được, nên tôi lại từ chối.
Rồi có những người đàn ông có công việc ổn định, có địa vị xã hội, có nhà cửa đoàng hoàng, lấy họ có thể tôi sẽ không phải nghĩ đến chuyện kinh tế, nhưng họ lại đã từng có một đời vợ. Tuy họ đã chia tay với vợ, nhưng nếu lấy họ tôi lại phải nuôi con riêng của anh, rồi sau này con chung con riêng, con anh, con chúng ta, tôi sợ làm cuộc sống gia đình phức tạp.
Cứ thế, đã hơn chục mùa xuân trôi qua, đến giờ đã 35 tuổi, chẳng còn trẻ nữa mà tôi vẫn chưa tìm được người đàn ông nào vừa mắt với mình. Nhiều lúc thấy bạn bè, đồng nghiệp đứa nào cũng có chồng con đề huề, đi làm về tất bật về với gia đình lo cơm nước cho chồng cho con, còn mình cứ lẻ loi một bóng, về sớm cũng chẳng ai đợi, về tối cũng chẳng ai mong. Bố mẹ tôi cũng chán cảnh thấy con gái cứ đi về một mình nên hễ nhìn thấy tôi về là giục lấy chồng rồi mắng nhiếc, tìm người mai mối.
Nhiều lúc buồn, tôi cứ nghĩ hay đồng ý lấy quách một người đàn ông nào đó để cho có chồng, cho bằng chị bằng em nhưng rồi tôi lại sợ cuộc hôn nhân miễn cưỡng như vậy thì liệu có mang đến cho mình hạnh phúc hay không?.
Bạn tôi nói, để lấy được chồng tôi phải tập nhìn một mắt- tức là một mắt nhắm, một mắt mở, nhắm để không nhìn thấy những nhược điểm của người đàn ông mình lấy làm chồng, còn mở ra để nhìn thấy rõ hơn những điểm tích cực của anh ta, còn tôi cứ mở to hai mắt như vậy thì cả đời không lấy được chồng. Lẽ nào lại như vậy?
Theo Đất Việt
Sắp lấy chồng nhưng vẫn thích ngoại tình Vốn là một cô gái xinh xắn, dễ thương, Nga vẫn chưa nghĩ mình sẽ chọn một người đàn ông tin tưởng để làm bến đỗ dù đã đến tuổi đã bị coi là ế chồng. Đã gần 30 tuổi, nhưng Nga vẫn có quá nhiều người theo đuổi, đàn ông vây quanh Nga vẫn đầy trai tân có và cả những anh...