B.ỏ co.n rồi, mẹ không ân hận!
Xã hội chỉ biết đến những đứ.a tr.ẻ mồ côi chứ nào ai biết về câu chuyện của những người mẹ đã sinh ra chúng.
Con trai thân yêu, chắc con chẳng ngờ rằng trên đời này mình lại có đến tận hai người mẹ đâu nhỉ. Cho mẹ vẫn được xưng mẹ với con được không dù mẹ thấy mình thật chẳng xứng.
2 năm trước đây, có một cô gái đã vui sướng và hạnh phúc đến phát khóc khi cầm trên tay tấm hình siêu âm chỉ có một chấm tròn nhỏ xinh. Đó là ngày đầu tiên mẹ biết đến con, biết con đã tới với cuộc đời mẹ. Mẹ hồi hộp và háo hức lắm, chỉ chờ đến lúc gặp ba để báo cho ba biết về ‘thiên thần’ mới xuất hiện.
Vậy mà hình như ba không vui lắm thì phải. Ba bảo cuộc sống bây giờ còn khó khăn, ba mẹ chỉ là những công nhân xa quê đến làm thuê trong khu công nghiệp, liệu có đủ sức nuôi nấng con. Ba cũng chẳng hứa sẽ cưới mẹ, vậy thì sao mẹ có thể cho con một người cha thực sự được đây. Ba khuyên mẹ hay phá b.ỏ co.n. Mẹ thất vọng và đa.u đớ.n lắm, mẹ sợ phải b.ỏ co.n nhưng mẹ cũng sợ mình không thể nuôi được con, sợ sẽ không cho con được một cuộc sống đủ đầy.
Con trai ơi, trải qua nhiều đêm thức trắng, hôm ấy mẹ đã đến nói với ba con ạ. Mẹ nói mẹ không thể b.ỏ co.n được. Con là má.u mủ ruột già của mẹ, là thiên thần ông trời ban cho mẹ chứ nào phải “ta.i nạ.n” gì đâu. Mẹ xin ba hay giữ con, hãy nuôi nấng con nên người. Con nào có tội gì mà ba mẹ đang tâm phá bỏ. Ba mẹ đã cãi nhau đấy con ạ. Rồi ba rời xa mẹ. Ba bỏ đi đến một thành phố khác để lại mẹ một mình với con. Mẹ giữ con, là mẹ đã đúng phải không con?
Video đang HOT
Liệu mẹ còn được ở bên thiên thần đáng yêu này bao lâu (ảnh minh họa)
9 tháng 10 ngày mẹ mang nặng đẻ đau là những tháng ngày thật đa.u đớ.n. Mẹ phải chịu đựng những cơn nghén hàn.h h.ạ, phải đối mặt với những ánh mắt kỳ thị, dè bỉu của mọi người trong khu nhà. Giám đốc nhà máy đã quyết định cho mẹ nghỉ việc vì cái thai quá lớn. Không có tiề.n, cũng chẳng được ở trong khu nhà tập thể, nhưng mẹ cũng chẳng dám về quê. Mẹ nản lòng, mẹ mệt mỏi và mẹ đã bỏ cuộc…
Mẹ gọi đến trung tâm trẻ mồ côi của thành phố và quyết định gửi gắm con cho những gia đình khác. Dù thấy trong lòng thật bứt rứt, nhưng mẹ cũng đã xem hồ sơ của họ rồi. Họ là những người tốt, họ có tiề.n, họ sẽ yêu thương và nuôi nấng con nên người, cho con một mái ấm hạnh phúc và những bữa cơm ngon. Tuy vậy, mẹ vẫn muốn gặp những người sẽ là ba mẹ tương lai của con trước khi trao cho họ món quà vô giá này. Mẹ băn khoăn không biết cuộc gặp gỡ sẽ ra sao. Nhưng rồi, giây phút đôi vợ chồng hiếm muộn ấy bước vào căn phòng tồi tàn của mẹ, họ nở một nụ cười thật đẹp, chào mẹ, cho mẹ những cái ôm và quí giá nhất là họ hứa sẽ đợi đến khi con 1 tuổ.i mới đón con đi. Vậy là mẹ vẫn còn được bên con 1 năm nữa.
Thời gian trôi qua, mỗi tháng lại được nhìn con một lần lớn lên qua ảnh, cảm nhận những cú đạp, những tiếng nấc ngộ nghĩnh của con yêu. Rồi mẹ một mình vượt cạn sinh con ra đời. Nhìn em bé còn đỏ hỏn, đôi bàn tay nhỏ xíu với hai mắt nhắm nghiền cứ nắm tay mẹ mãi không buông, mẹ đã bật khóc.Thời gian bên con liệu còn được bao nhiêu? Mẹ hối hận giờ có còn kịp không? Mẹ không có tiề.n nuôi con, sao có thể giữ con lại đây? Mẹ nhớ những tháng ngày lưng áo ướt đẫm mồ hôi vì ôm con bú mẹ, nhớ lần đầu tiên con biết lẫy, biết bò rồi chập chững biết đi, nhớ những khi con cười khanh khách mỗi khi cùng mẹ chơi trò ú òa. Để rồi đêm xuống, mẹ lại khóc thầm vì sắp phải xa con, xa thiên thần đang yêu của mẹ.
Thấm thoắt hôm nay cũng đã là sinh nhật lần thứ 2 của con rồi. Con trai bé bỏng ngày nào của mẹ giờ cũng đã lớn. Xã hội chỉ biết đến những đứ.a tr.ẻ mồ côi, chỉ biết đến những người cha người mẹ nhận nuôi chúng chứ nào ai đã từng một lần nghĩ đến cảm xúc, đến câu chuyện phía sau đấy của những người mẹ như mẹ đây. Đã mang nặng đẻ đau sinh con ra rồi lại phải nhẫn tâm bỏ rơi con mình. Nếu có ai hỏi mẹ có từng ân hận, mẹ chỉ muốn nói rằng quyết định đẩy con ra khỏi cuộc đời mẹ tuy đa.u đớ.n nhưng là đúng đắn. Mẹ chấp nhận hi sinh để cho con có một cuộc đời khác, êm ấm và hạnh phúc hơn.
Theo VNE
Anh sẽ yêu em, khi em biết yêu bản thân mình!
Em nói "em yêu anh nhiều hơn chính bản thân mình". Anh cảm động nhưng anh không cần thế. Anh sẽ yêu em nếu em biết yêu bản thân mình nhiều hơn.
Anh còn nhớ anh bị em chinh phục bởi chính sự mạnh mẽ và can trường trong con người em. Em là cô gái gặp nhiều thiệt thòi trong cuộc sống. Nhưng em vẫn như một đóa hồng tươi tắn trong sớm mai. Anh đã nói lời yêu với em vì thế. Yêu nhau rồi anh mới biết, nếu có một điểm yếu duy nhất trong em thì đó là vì anh. Mà anh lại hoàn toàn không muốn thế.
Anh hiểu rằng, sau những vất vả và thiệt thòi em gặp trong cuộc đời, sự xuất hiện của anh như một ánh sáng phía cuối con đường hầm. Em yêu anh bằng một tình yêu quá lớn. Anh hạnh phúc ngập tràn trong tình yêu bất diệt mà em trao tặng. Nhưng tình yêu ấy lại làm em yếu đuối.
Em có bao giờ biết rằng, sự can trường và kiêu kì của em lại là sức hấp dẫn với anh, nhưng sự ủy mị, yếu đuối thậm chí tôn sùng anh như vị thánh lại là điều làm anh chán ngán. Mỗi lần bọn mình giận nhau mà lỗi sai là anh em cũng bỏ ăn hàng tuần. Em đi lang thang trên phố suốt đêm để đày đọa mình. Lúc nào em cũng nhận phần sai chỉ để anh được quyền dương dương tự đắc, vì em nghĩ như thế anh sẽ không bỏ em.
Em từng nói với anh: "Có thể với anh em chỉ là một người yêu. Mà nếu không có người yêu này anh có thể yêu người khác. Nhưng với em anh là cả cuộc sống. Vì thế đừng bao giờ rời xa em". Em có bao giờ biết rằng tim anh đau nhói khi nghe những lời đó. Em có bao giờ nghĩ rằng em hàn.h h.ạ bản thân em là làm khổ anh không?
Em cứ nói em yêu anh hơn bản thân em. Điều đó là tốt ư? Anh không cần. Anh cần em yêu bản thân mình, trân trọng mình, bởi chỉ có thế em mới có cả trí lực và sức lực để yêu anh và bên anh trọn đời. Điều đó có phải tuyệt vời hơn không?
Em nói "Em sẽ làm tất cả để anh hài lòng chỉ cần anh đừng rời xa em". Giá mà em hiểu được cảm giác của anh nhỉ? Cảm giác của một thằng đàn ông luôn thấy dường như mình chẳng mang lại được gì cho người yêu ngoài sự yếu đuối và đau khổ. Anh muốn sự có mặt của anh trong cuộc đời em là để mang lại cho em sự mạnh mẽ nhiều hơn nữa. Cô gái mà anh từng yêu dường như biến mất. Giờ đây chỉ còn lại một cô gái lụy tình.
Anh yêu em, nhưng chính lúc em nói câu "xin anh đừng rời xa em, em sẽ chế.t mất" lại là lúc anh muốn rời xa em nhiều nhất. Hãy biết yêu bản thân mình chứ em. Tại sao em lại để cho người con gái can trường trong em biến mất? Nếu có một ngày nào đó anh xa em, ngày đó em vẫn phải sống tốt chứ. Phải sống tốt để có thể tiếp tục yêu anh dù là đơn phương, nếu em muốn. Hoặc tuyệt vời hơn là sống để yêu một người khác tốt hơn anh. Em nên làm thế chứ không phải là sẽ tìm đến cái chế.t sau sự ra đi của anh.
Ngày hôm nay anh cầm tay em, ôm em vào lòng. Hình như em cảm nhận được rằng có điều gì sẽ diễn ra. Anh yêu em nhưng anh không muốn em đặt anh lên trên tất cả mọi thứ. Hãy là em, mạnh mẽ và nghị lực, không bao giờ khuất phục trước cuộc đời. Anh sẽ tạm rời xa em, không phải để bỏ em mà là để em tìm lấy tình yêu chính bản thân mình đã. Anh sẽ quay lại, sẽ tiếp tục yêu em nếu em biết yêu bản thân mình. Nhất định là như thế!
Theo VNE
Dã quỳ trên cao nguyên đất đỏ "Tao đi chuyến này sẽ dứt khoát với Hà. Phải thực tế thôi, lấy Hạnh tao sẽ có chỗ làm ổn định ngay tại Bảo Lộc..." hắn nói như phân bua với bạn rồi quày quả lên xe, chiếc xe 24 chỗ đến Pleicu rồ máy lao đi, nhả vào không trung làn khói mỏng. Hắn và Hà là đôi bạn thân từ...