Bồ chồng vác bụng bầu tới đòi danh phận, tôi cho cô ta ở lại nuôi đến khi đẻ và cú sốc khi nhìn vào tờ giấy khai sinh
Cho đến khi nhìn vào tờ giấy khai sinh của đứa trẻ, chị sốc tới mức ngất lịm: Tên người mẹ lại là chị chứ không phải là ả bồ.
- Giờ chị tính làm sao với cái bụng bầu 5 tháng của tôi đây. Nó là sản phẩm của chồng chị đấy! Dù thế nào thì con tôi cũng phải có bố và tôi cũng phải có một danh phận chứ.
Chị không ngờ cô bồ của chồng chị đã tìm đến tận nhà ăn vạ như thế này rồi. Lại còn ngang nhiên đòi danh phận nữa chứ. Uất nghẹn trong chị chẳng còn thể dâng cao lên thêm nữa vì nó đã bị đẩy lên đến tột cùng từ cái ngày chị đến nhà yêu cầu cô ta dừng lại với chồng chị rồi. Chị nhớ lại…
- Chị nghĩ sao, chị nghĩ mình đủ tư cách để yêu cầu tôi làm chuyện này hay sao? – Cô ta vênh váo với chị
Chị còn chưa kịp cho cô ta một cái tát thì đã bị anh chặn họng:
- Cô về đi, đừng đến đây làm phiền cô ấy nữa. Nếu không, tôi chẳng để cô yên đâu. – Chồng chị kéo tay chị, đuổi chị về
Chị sững sờ. Chị không dám tin người chồng đầu gối tay ấp với mình suốt 3 năm qua lại đối xử tàn nhẫn với mình như vậy. Chị về nhà, nước mắt lã chã rơi, chị viết đơn ly hôn nhưng…
- Mẹ xin con. Con đừng bỏ đi. Hãy ở lại vì mẹ.
“Nói cho chị biết, chị có muốn chối bỏ trách nhiệm với tôi cũng không được đâu” – Cô bồ của chồng chị giật giọng. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng chị nắm tay chị, cầu xin chị đừng ly hôn với anh. Chị nghẹn ngào. Mẹ chồng chị, từ ngày chị về làm dâu đều yêu thương chị như con đẻ, dạy dỗ chị bao nhiêu điều. Ơn nghĩa này của mẹ chồng, chị đã báo đáp được bao nhiêu đâu. Hơn nữa, cậu con trai nhỏ của chị lại nhất định không chịu xa bà nội. Vậy là chị cắn răng chịu đựng vì con, vì mẹ chồng chị.
- Nói cho chị biết, chị có muốn chối bỏ trách nhiệm với tôi cũng không được đâu. – Cô bồ của chồng chị giật giọng
Chị bừng tỉnh, trở về thực tại. Chị điên lắm, chuyện đã đến nước này thì chị chẳng nể nang gì nữa. Chị phải cho cô ta một bài học. Chị chưa kịp giơ tay lên tát cô ta thì mẹ chồng chị bước đến:
- Con à, dù gì thì nó cũng đã mang thai con của chồng con, cũng là cháu của mẹ, là em của con trai con. Tu nhân tích đức, hành thiện để lấy phúc cho con cái sau này con ạ!
Video đang HOT
Mẹ chồng chị khuyện chị nên giữ cô bồ của chồng chị ở lại nhà chăm sóc đến khi cô ta đẻ. Chị không dám tin mẹ chồng mình lại có thể yêu cầu mình làm chuyện đó. Chị không hề muốn nhưng…
- Mẹ xin con, hãy vì mẹ một lần này thôi. Chịu khó một thời gian nữa rồi bình yên sẽ trở lại với con. Mẹ hứa đấy!
Chẳng hiểu sao nhìn ánh mắt đầy quyết tâm của mẹ chồng, chị lại gật đầu đồng ý. Cô bồ của chồng chị thấy thế tự đắc lắm, nghĩ rằng đã chiến thắng được chị. Rồi danh phận chính thức sẽ là cô ta. Cô ta đâu có ngờ…
Nhìn chị vất vả vừa đi làm lại vừa phải chịu sự sai bảo của nhân tình, anh bắt đầu thấy hối hận. Anh thương chị nhiều hơn, anh biết anh đã quá ngu ngốc, quá sai lầm, đa mang để bây giờ làm khổ chị. Anh lại càng cảm phục hơn sự hy sinh, nhẫn nại của chị. Nếu được làm lại, anh thề sẽ không bao giờ phản bội chị. Mẹ chồng chị nhìn con trai mình rơi nước, lại mỉm cười.
Ả bồ của chồng chị được sức hành hạ chị nên tự đắc, chẳng đề phòng gì. Rồi cũng tới ngày cô ta lâm bồn. Nhưng thay vì vào viện, mẹ chồng chị không đưa cô ta đi đẻ mà để cô ta sinh tại nhà. Mẹ chị từng làm y tá trong khoa sản nên kinh nghiệm dày dặn lắm. Ả nhân tình của chồng chị la hét, đòi vào viện nhưng rồi phải tịt luôn trước câu nói:
- Cô muốn đẻ hay muốn chết đây.
Lúc này cô ta mới biết, mình vác bụng bầu đến nhà ăn vạ là một sai lầm. Cô ta mẹ tròn con vuông. Mẹ chồng chị nhanh chóng đi làm giấy chứng sinh cho đứa trẻ. Chị không hiểu mẹ chồng chị đang muốn làm gì mà lại vội vàng như vậy. Cho đến khi nhìn vào tờ giấy khai sinh của đứa trẻ, chị sốc tới mức muốn ngất lịm: Tên người mẹ lại là chị chứ không phải là ả bồ.
- Mẹ… Thế này là thế nào… – Chị ấp úng
- Cô ta không xứng đáng bước chân vào nhà này, càng không xứng đáng làm cháu của mẹ. Mẹ đã lo lót đủ hết cả rồi. Con cứ yên tâm đi. Cô ta sẽ phải rời khỏi ngôi nhà này ngay lập tức. – Mẹ chồng chị hạ giọng
Đồng ý là cô ta có lỗi, đã gây ra quá nhiều đau khổ cho chị nhưng cô ta là phụ nữ, quyền làm mẹ thiêng liêng lắm.
- Mẹ à, con không đồng ý đâu.
Chị nghẹn ngào. Chị quay lưng lại thì thấy nhân tình của chồng chị ôm đứa con đỉ hỏn đứng phía sau. Cô ta bật khóc, quỳ xuống cầu xin chị tha thứ. Sự cao thượng của chị khiến cô ta phục sát đất. Cô ta tự nguyện bế con đi, không đòi hỏi gì hơn nữa. Nhưng chị thấy áy náy lắm, chị không thể nhưng cũng không cam tâm. Bị kịch này còn kéo dài và giằng co đến khi nào đây?
Theo Afamily
Bồ chồng vác bụng bầu tới đòi danh phận, mẹ chồng khuyên tôi cho cô ta ở lại nuôi...
Cho đến khi nhìn vào tờ giấy khai sinh của đứa trẻ, chị sốc tới mức ngất lịm: Tên người mẹ lại là chị chứ không phải là ả bồ.
ảnh minh họa
- Giờ chị tính làm sao với cái bụng bầu 5 tháng của tôi đây. Nó là sản phẩm của chồng chị đấy! Dù thế nào thì con tôi cũng phải có bố và tôi cũng phải có một danh phận chứ.
Chị không ngờ cô bồ của chồng chị đã tìm đến tận nhà ăn vạ như thế này rồi. Lại còn ngang nhiên đòi danh phận nữa chứ. Uất nghẹn trong chị chẳng còn thể dâng cao lên thêm nữa vì nó đã bị đẩy lên đến tột cùng từ cái ngày chị đến nhà yêu cầu cô ta dừng lại với chồng chị rồi. Chị nhớ lại...
- Chị nghĩ sao, chị nghĩ mình đủ tư cách để yêu cầu tôi làm chuyện này hay sao? - Cô ta vênh váo với chị
Chị còn chưa kịp cho cô ta một cái tát thì đã bị anh chặn họng:
- Cô về đi, đừng đến đây làm phiền cô ấy nữa. Nếu không, tôi chẳng để cô yên đâu. - Chồng chị kéo tay chị, đuổi chị về
Chị sững sờ. Chị không dám tin người chồng đầu gối tay ấp với mình suốt 3 năm qua lại đối xử tàn nhẫn với mình như vậy. Chị về nhà, nước mắt lã chã rơi, chị viết đơn ly hôn nhưng...
- Mẹ xin con. Con đừng bỏ đi. Hãy ở lại vì mẹ.
"Nói cho chị biết, chị có muốn chối bỏ trách nhiệm với tôi cũng không được đâu" - Cô bồ của chồng chị giật giọng. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng chị nắm tay chị, cầu xin chị đừng ly hôn với anh. Chị nghẹn ngào. Mẹ chồng chị, từ ngày chị về làm dâu đều yêu thương chị như con đẻ, dạy dỗ chị bao nhiêu điều. Ơn nghĩa này của mẹ chồng, chị đã báo đáp được bao nhiêu đâu. Hơn nữa, cậu con trai nhỏ của chị lại nhất định không chịu xa bà nội. Vậy là chị cắn răng chịu đựng vì con, vì mẹ chồng chị.
- Nói cho chị biết, chị có muốn chối bỏ trách nhiệm với tôi cũng không được đâu. - Cô bồ của chồng chị giật giọng
Chị bừng tỉnh, trở về thực tại. Chị điên lắm, chuyện đã đến nước này thì chị chẳng nể nang gì nữa. Chị phải cho cô ta một bài học. Chị chưa kịp giơ tay lên tát cô ta thì mẹ chồng chị bước đến:
- Con à, dù gì thì nó cũng đã mang thai con của chồng con, cũng là cháu của mẹ, là em của con trai con. Tu nhân tích đức, hành thiện để lấy phúc cho con cái sau này con ạ!
Mẹ chồng chị khuyện chị nên giữ cô bồ của chồng chị ở lại nhà chăm sóc đến khi cô ta đẻ. Chị không dám tin mẹ chồng mình lại có thể yêu cầu mình làm chuyện đó. Chị không hề muốn nhưng...
- Mẹ xin con, hãy vì mẹ một lần này thôi. Chịu khó một thời gian nữa rồi bình yên sẽ trở lại với con. Mẹ hứa đấy!
Chẳng hiểu sao nhìn ánh mắt đầy quyết tâm của mẹ chồng, chị lại gật đầu đồng ý. Cô bồ của chồng chị thấy thế tự đắc lắm, nghĩ rằng đã chiến thắng được chị. Rồi danh phận chính thức sẽ là cô ta. Cô ta đâu có ngờ...
Nhìn chị vất vả vừa đi làm lại vừa phải chịu sự sai bảo của nhân tình, anh bắt đầu thấy hối hận. Anh thương chị nhiều hơn, anh biết anh đã quá ngu ngốc, quá sai lầm, đa mang để bây giờ làm khổ chị. Anh lại càng cảm phục hơn sự hy sinh, nhẫn nại của chị. Nếu được làm lại, anh thề sẽ không bao giờ phản bội chị. Mẹ chồng chị nhìn con trai mình rơi nước, lại mỉm cười.
Ả bồ của chồng chị được sức hành hạ chị nên tự đắc, chẳng đề phòng gì. Rồi cũng tới ngày cô ta lâm bồn. Nhưng thay vì vào viện, mẹ chồng chị không đưa cô ta đi đẻ mà để cô ta sinh tại nhà. Mẹ chị từng làm y tá trong khoa sản nên kinh nghiệm dày dặn lắm. Ả nhân tình của chồng chị la hét, đòi vào viện nhưng rồi phải tịt luôn trước câu nói:
- Cô muốn đẻ hay muốn chết đây.
Lúc này cô ta mới biết, mình vác bụng bầu đến nhà ăn vạ là một sai lầm. Cô ta mẹ tròn con vuông. Mẹ chồng chị nhanh chóng đi làm giấy chứng sinh cho đứa trẻ. Chị không hiểu mẹ chồng chị đang muốn làm gì mà lại vội vàng như vậy. Cho đến khi nhìn vào tờ giấy khai sinh của đứa trẻ, chị sốc tới mức muốn ngất lịm: Tên người mẹ lại là chị chứ không phải là ả bồ.
- Mẹ... Thế này là thế nào... - Chị ấp úng
- Cô ta không xứng đáng bước chân vào nhà này, càng không xứng đáng làm cháu của mẹ. Mẹ đã lo lót đủ hết cả rồi. Con cứ yên tâm đi. Cô ta sẽ phải rời khỏi ngôi nhà này ngay lập tức. - Mẹ chồng chị hạ giọng
Đồng ý là cô ta có lỗi, đã gây ra quá nhiều đau khổ cho chị nhưng cô ta là phụ nữ, quyền làm mẹ thiêng liêng lắm.
- Mẹ à, con không đồng ý đâu.
Chị nghẹn ngào. Chị quay lưng lại thì thấy nhân tình của chồng chị ôm đứa con đỉ hỏn đứng phía sau. Cô ta bật khóc, quỳ xuống cầu xin chị tha thứ. Sự cao thượng của chị khiến cô ta phục sát đất. Cô ta tự nguyện bế con đi, không đòi hỏi gì hơn nữa. Nhưng chị thấy áy náy lắm, chị không thể nhưng cũng không cam tâm. Bị kịch này còn kéo dài và giằng co đến khi nào đây?
Theo blogtamsu
Vác bụng bầu đến ăn vạ, nhân tình chồng khiếp vía vì câu nói của vợ Hạ cũng không quên kể chi tiết từng khoản nợ của chồng khiến cô nhân tình mặt mày tái mét. Sau đó, chưa đầy 15 phút, cô ta vội vàng bỏ chạy... 27 tuổi lên xe hoa về nhà chồng, Hạ xinh đẹp, lộng lẫy như hoa. Từ ngày sinh con Hạ nghe lời chồng ở nhà chăm con. Bố mẹ Hạ thấy...