Bỏ chồng theo tình nhân hai năm, có còn lối về?
Giờ tôi chỉ muốn quay về, quỳ sụp xuống chân xin chồng tha thứ…
Sau khi tốt nghiệp ra trường, tôi làm nhân viên kinh doanh ở một công ty, lấy chồng rồi sinh con. Chồng tôi là người có chuyên môn tốt và năng lực quản lý nên chẳng mấy chốc, anh được cất nhắc lên vị trí lãnh đạo. Cuộc sống cứ êm đềm trôi qua, bạn bè ai cũng ghen tị với tôi vì chồng có sự nghiệp vững, kinh tế ổn định, con cái ngoan ngoãn.
Nhưng ngày định mệnh cách đây 2 năm đã làm xáo trộn tất cả. Đó là ngày tôi đi công tác xa để tham khảo thị trường. Chuyến đi không chỉ thành công tốt đẹp về công việc mà còn để lại cho tôi nhiều cảm xúc khác lạ với một đối tác của công ty. P. không chỉ có vẻ ngoài lịch lãm, sang trọng mà còn rất tế nhị, khéo léo, galant. Ngoài những buổi họp thương thảo hợp đồng, tiếp khách, P. còn đưa tôi đi chơi, thăm thú khắp nơi. Chúng tôi nói chuyện khá hợp nhau. P. đã kết hôn nhưng chia tay vợ từ 3 năm trước.
Ảnh minh họa.
Sau chuyến đi đó, tâm hồn tôi như “treo ngược cành cây”. Tôi luôn vẩn vơ nghĩ đến P. Tôi gần như lãng quên hình ảnh chồng dù ngày nào anh cũng gần ngay trước mặt. Thay vào đó, P.chiếm trọn tâm trí tôi. Chúng tôi bắt đầu nhắn tin qua lại, ban đầu là hỏi thăm, sau đó tin nhắn ngày càng mùi mẫn, tình cảm. Những lời nói của P. như dội vào cuộc sống bình lặng của tôi những trận bão xô nghiêng ngả. Cho đến khi tôi không còn quan tâm đến chồng nhưng lại biết rành rọt người đàn ông cách mình gần ngàn cây số đang vui hay buồn, ăn gì, làm gì, mặc gì… thì tôi hiểu rằng tôi đã yêu P.
Video đang HOT
Sau một thời gian lén lút, cuối cùng chồng tôi phát hiện ra mọi chuyện. Nhưng lúc đó tôi không cảm thấy ân hận, tôi thở phào nhẹ nhõm vì từ nay không phải giấu giếm tình cảm của mình nữa. Tôi quyết định rũ bỏ tất cả để đến với P. Ngày tôi lặng lẽ xách vali lên tàu đến với P. tôi đã cố rũ bỏ hình ảnh đứa con khóc lóc đòi mẹ, người thân từ mặt, để hăm hở hi vọng vào một cuộc sống khác.
Thời gian đầu, P cưng nựng tôi hết mực, yêu chiều tôi như bà hoàng. Tôi nghĩ mình lựa chọn đúng. Tôi tự an ủi rằng thời gian sẽ chữa lành vết thương và sau này tôi sẽ bù đắp lại cho con.
Hơn 1 năm trôi qua, chúng tôi mong ngóng có con để minh chứng cho tình yêu đẹp. Nhưng chờ hoài không thấy, chúng tôi đi khám bác sĩ. Kết quả, vì nhiều lý do nên tôi không thể mang thai được nữa. Tôi cảm thấy rất có lỗi với P. Nhưng trái với điều tôi mong muốn là được động viên, an ủi thì P thay đổi thái độ, thờ ơ với tôi.
Kể từ ngày đó, chúng tôi không còn được vui vẻ nữa. P. vắng nhà thường xuyên, hay say rượu, thậm chí còn đánh tôi. Có lần trong cơn say, P chỉ thẳng vào mặt tôi nói rằng tôi là lựa chọn sai lầm của anh, rằng anh không muốn nhìn mặt người phụ nữ phản bội chồng, không biết đẻ… Đó cũng là lúc tôi biết lý do cuộc hôn nhân của P. tan vỡ. Họ bỏ nhau vì vợ cũ của anh không thể sinh con chứ chẳng phải vì không hợp nhau. Tôi quá bẽ bàng, đau khổ. Khi đó trận đòn mà P. giáng xuống người tôi không thể đau đớn bằng vết thương lòng.
Bị P. đánh, tôi không phản ứng gì. Tôi tỉnh lại trong bệnh viện và được biết đêm đó hàng xóm đưa tôi đi cấp cứu. Trong tôi tràn ngập cảm giác ân hận, xót xa. Tôi đã mất tất cả. Tôi bỗng thèm cuộc sốnggia đình bình yên trước đây. Dù chồng tôi không lãng mạn nhưng anh luôn chung thủy và trân trọng tôi. Giờ tôi chỉ muốn quay về, quỳ sụp xuống chân xin anh tha thứ…
Theo VNE
Ăn cơm Việt thì đừng nên chê trai Việt
Yêu được anh ngoại quốc, cô này về chê đàn ông Việt thôi rồi! Nào là đàn ông Việt gia trưởng, nào là họ chỉ biết khư khư cái túi tiền, nào là đàn ông Việt bảo thủ, trì trệ,...
Đàn ông Việt chẳng thua gì trai Tây (ảnh minh họa)
Nhiều chị em hạnh phúc vì lấy được chồng Tây?
Tôi có một cô bạn, có người yêu Việt Nam 4 năm nhưng vì phải đi du học, nên cô ấy đã lập nghiệp bên nước ngoài và công thành danh toại. Nhưng cũng trong thời gian đó, cô ấy đã đem lòng yêu một anh chàng Tây và bỏ luôn anh người yêu Việt 4 năm tình nghĩa. Dù là cũng có chút đau khổ nhưng thời gian ở bên cạnh người yêu ngoại quốc, cô ấy bảo, &'đó là một người đàn ông tuyệt vời, sống thoáng, không gia trưởng, lại rất chiều người yêu'. Cô ấy bảo, &'lửa gần rơm lâu ngày cũng bén', thế nên cô có cảm tình và đã yêu anh ta trong thời gian cảm thấy cô đơn. Thế là cuộc tình 4 năm nhanh chóng tan thành mây khói. Cô ấy trở thành người phụ nữ được gắn mác lấy chồng Tây. Với mọi người ở nhà cô ấy, cái chuyện yêu đường chàng trai Tây là to tát lắm. To tát hơn là cái mác đi học ở nước ngoài lại còn lấy được chồng Tây thì thử hỏi, có ai bằng. Cô ấy thật sự cảm thấy hãnh diện với gia đình về điều đó và quên đi chuyện, trước đây mình cũng từng sống chết yêu anh chàng người Việt này thế nào. Tất nhiên, gia đình cô ấy có lý do để tự hào. Học ở bên Tây về thì tất nhiên trình độ của mình phải hơn hẳn người học ở Việt Nam. Đó là người ta luôn nghĩ như vậy, cứ ra nước ngoài là ngon ăn đã, còn chẳng biết thực hư ra sao, họ có học thật sự bên ấy không hay là chỉ nhanh nhanh chóng chóng tóm được anh chàng ngoại quốc rồi nghĩ rằng, tương lai mình sẽ có được cuộc sống sung sướng và giàu có.
Đàn ông Việt cũng có nhiều nhược điểm, cô bạn tôi nói không sai. Nhưng không phải ai cũng giống nhau, ở đâu chẳng có người này người nọ. (ảnh minh họa) Yêu được anh ngoại quốc, cô này về chê đàn ông Việt hết lời. Nào là đàn ông Việt gia trưởng, nào là họ chỉ biết khư khư cái túi tiền, kiếm được tí tiền thì giương oai, nào là đàn ông Việt bảo thủ, trì trệ, không tâm lý với vợ con. Khi yêu thì ngọt ngào, khi lấy về thì họ không còn là người yêu như trước nữa, bắt đầu khô khan, nhạt nhòa, không bao giờ biết tặng hoa, tỏ tình hay nói những lời ngọt ngào với vợ. Nói chung, cuộc sống hôn nhân với đàn ông Việt giống như trách nhiệm, làm cho có vậy.
Cứ bước vào hôn nhân là hết tình yêu. Nên đó là lý do vì sao người ta sợ hôn nhân đến vậy. Nói chung, cô ấy nói vậy không hẳn là sai, cũng có cái đúng. Hôn nhân vốn là &'nấm mồ chôn tình yêu', nhiều người vẫn nói thế. Tuy vậy, không phải gia đình nào cũng hết ngọt ngào khi kết hôn. Chỉ là một vài trường hợp, có lẽ là do chính bản thân họ không biết điều phối cuộc hôn nhân của mình mà thôi.
Đàn ông Việt &'cây nhà lá vườn', quá tốt
Đàn ông Việt cũng có nhiều nhược điểm, cô bạn tôi nói không sai. Nhưng không phải ai cũng giống nhau, ở đâu chẳng có người này người nọ. Vì bản thân đàn ông Việt, họ vốn sinh ra đã được quy định chuyện, đàn ông là trụ cột gia đình, phụ nữ là người vợ, người mẹ và là người làm nội trợ. Tuy xã hội phát triển, nhưng gần như sự phân biệt ấy vẫn chưa thể xóa bỏ. Và vì vậy, đàn ông họ luôn coi trọng trách của mình là việc kiếm tiền. Tất nhiên như vậy, tức là, phụ nữ phải đảm đương việc nhà. Tuy là việc đó không hẳn đúng đắn, nhưng chúng ta cũng không thể trách họ được, vì chuyện tự cho mình là người có quyền hành trong gia đình, không phải từ họ mà ra.
Chịu thương chịu khó cũng là một đặc tính tốt. Đàn ông ngoại thoáng nhưng vì văn hóa của họ quy định như thế. (ảnh minh họa) Tôi thấy, đàn ông Việt mình nhiều người quá chiều người yêu, cung phụng người yêu hết lòng. Có những người hi sinh vì vợ con, dù đã có con cái lớn rồi, họ vẫn gánh trách nhiệm với gia đình, vẫn yêu thương và chăm sóc cả nhà không nề hà gì. Đàn ông dù có chơi bời một tí nhưng họ luôn hướng về gia đình mình.
Phụ nữ hay chê đàn ông Việt bởi vì họ trọng tư tưởng &'được voi đòi tiên'. Thú thực, có chồng rồi thì chán chồng. Chưa lấy được thì yêu đương nồng thắm, lấy được rồi thì kêu than đủ thứ. Nói chung, phụ nữ cũng lắm chuyện...! Chịu thương chịu khó cũng là một đặc tính tốt. Đàn ông ngoại thoáng nhưng vì văn hóa của họ quy định như thế. Chúng ta là người phụ nữ Việt, hãy cứ ăn cơm Việt, uống nước Việt và lấy chồng Việt. Không nên vì thấy những điểm khác của đàn ông ngoại mà chê bai người mình. Bởi, ở mỗi nơi có mỗi kiểu người, tốt xấu là do chúng ta nhận định. Đàn ông ngoại chưa hẳn đã tốt, bản thân họ sốn thoáng nhưng cũng không thể khẳng định, sự thoáng đãng ấy không khiến họ nghĩ, có vợ rồi nhưng quan hệ với cô gái khác, ôm hôn người khác là chuyện thường.
Vậy thử hỏi, nếu bạn là phụ nữ Việt, bạn có chấp nhận như vậy không. Bạn thích họ chỉ vì bạn đã quen với lối sống của người ngoại quốc, chỉ vậy mà thôi, chứ chưa hẳn, họ đã hơn đàn ông Việt... Và đặc biệt, tôi không thích những người phụ nữ chê đàn ông Việt, &'vơ đũa cả nắm'...
Theo VNE
Những bố mẹ chồng khiến con dâu phát... sợ Cấm đưa con về nhà bố mẹ đẻ Câu chuyện của chị Nguyễn Thị Ngọc Hạ ở Phùng Khoang (Thanh Xuân, Hà Nội) kể về những tình huống chết dở vì phải sống chung cùng với bố mẹ chồng khó tính. Hiện vợ chồng chị Hạ đã có với nhau một cậu con trai gần 2 tuổi và phải sống với bố mẹ...