Bố chồng quan tâm cả ngày nguyệt san của con dâu
Hai tuần trước, khi bữa cơm gia đình chỉ có tôi và bố chồng, bất chợt ông hỏi “Hình như bố thấy con bị chậm kinh mấy ngày rồi thì phải. Con có em bé rồi phải không?”. Câu hỏi của ông vừa dứt cũng là lúc không khí trầm lắng bao vây cả căn phòng.
ảnh minh họa
Vốn là một cô gái thông minh, có nhan sắc nên tôi được khá nhiều chàng trai để mắt tới, trong đó không ít những đại gia coi tiền như rác. Thế nhưng tôi lại chấp nhận tình yêu của một anh kỹ sư nhà nghèo, bố mẹ là nông dân. Tình yêu của chúng tôi rất đẹp và trải qua không ít sóng gió, tai ương. 27 tuổi, tôi lên xe hoa theo anh về miền quê nghèo, lam lũ.
Cuộc sống vợ chồng tôi khá êm ả, không có gì xáo trộn nhiều so với thời gian chúng tôi yêu nhau. Bố mẹ chồng tôi vốn là những người nông dân nên tính tình cũng ôn hòa, sống biết trước, biết sau. Với hàng xóm láng giềng xung quanh, họ chưa bao giờ có xích mích, cãi cọ hay điều tiếng gì. Nói chung là khi tôi về làm dâu ở đây, ai cũng tấm tắc khen tôi “khéo chọn” chồng.
Thế nhưng, “ở trong chăn mới biết chăn có rận”. Cuộc sống êm đềm đó bỗng chốc tan theo mây khói chỉ sau 4 tháng chúng tôi kết hôn. Thay vào đó, tôi luôn sống trong cảm giác hoang mang, lo sợ, không biết phải chia sẻ cùng ai, thậm chí cả người chồng gối ấp tay kề của mình tôi cũng không dám hé răng nửa lời.
Video đang HOT
Một lần, do ngủ dậy muộn nên sau khi vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân tôi cuống cuồng chạy về phòng thay đồ để kịp đến buổi họp sớm ở công ty. Do quá vội vã nên tôi không kịp đóng cửa phòng lại mà “hồn nhiên” thay đồ như đang trong phòng một mình. Sau khi mọi thứ đã xong xuôi, tôi quay một vòng trước gương xem mọi thứ đã tươm tất hay chưa thì bất giác bắt gặp hình ảnh của bố chồng mình in hằn trong gương. Đôi mắt ông nhìn trân trân vào tôi như nhìn một người thuộc hành tinh khác. Không biết ông đã đứng đó từ khi nào nữa?
Một chút sượng sùng, bố chồng tôi đã kịp lấp liếm: “Hôm qua thấy con nói có buổi họp quan trọng, sợ con ngủ quên nên bố định lên đánh thức con đi cho đúng giờ”. Từ lần đó, tôi đã để ý hơn đến chuyện khép cửa phòng khi thay đồ nhưng tôi vẫn luôn có cảm giác hình như có ánh mắt đang để ý, rình rập tôi.
Bẵng đi một thời gian, mọi chuyện tưởng chừng đã đi vào quên lãng thì lại một lần nữa, những hoài nghi, sự sợ hãi của tôi lại tràn về. Hai tuần trước, khi bữa cơm gia đình chỉ có tôi và bố chồng, bất chợt ông hỏi “Hình như bố thấy con bị chậm kinh mấy ngày rồi thì phải. Con có em bé rồi phải không?”. Câu hỏi của ông vừa dứt cũng là lúc không khí trầm lắng bao vây cả căn phòng.
Từ trước tới giờ, ngay cả chồng tôi cũng không bao giờ hỏi tôi những câu hỏi đại loại như vậy. Thế mà người nói ra câu này lại là bố chồng của tôi. Trước ánh mắt đầy ngạc nhiên và e sợ của tôi, biết mình đã “hẫng” trong câu hỏi vừa rồi nên ông bào chữa “tháng nào khi con “bị” cả nhà ai cũng biết, đâu phải chỉ có bố biết đâu”.
Đúng là khi tôi đến tháng, ai trong nhà cũng biết vì cả ngày hôm đó tôi đau bụng dữ dội, rồi lại phải xin nghỉ làm nữa. Thế nhưng, là bố chồng, có nhất thiết ông phải quan tâm một cách thái quá đến cả kỳ kinh nguyệt của con dâu như vậy hay không? Nối lại dòng suy nghĩ trước đây khi tôi bắt gặp hành động kì quặc của bố chồng, cộng thêm chuyện lần này tôi có cảm giác ông không phải là một người đơn giản như tôi đã từng nghĩ.
Mấy tuần nay tôi suy nghĩ rất nhiều nhưng mãi không thể lý giải được tại sao bố chồng tôi lại như vậy. Làm bất cứ chuyện gì tôi cũng phải đề phòng bố chồng. Tôi cũng không dám ăn mặc những bộ đồ ngủ ra khỏi phòng như trước nữa mà luôn trong cảnh “kín cổng cao tường” ngay khi có cả chồng và mẹ chồng tôi ở nhà. Tôi thấy mệt mỏi vô cùng vì phải sống trong cảnh hoài nghi, sợ hãi như thế này. Phải chăng tôi quá đa nghi nên mới nghĩ ngợi nhiều như vậy? Hay bố chồng tôi đang có ý đồ gì đó không tốt với người con dâu như tôi? Thực sự giờ tôi thấy vô cùng bế tắc, không biết phải làm sao đây?
Theo Afamily
'Cơm nguội còn phải gọi vợ tôi bằng... cụ bà'
"Lúc còn hẹn hò, tôi cứ nghĩ rằng phụ nữ lúc yêu thường bẽn lẽn, nhẹ nhàng. Thế nhưng kết hôn về rồi tôi mới thấy vợ tôi không phải như những gì mình nghĩ mà cô ấy là kiểu người nhạt nhẽo. Ở bên cạnh cô ấy cuộc sống cứ như mặt hồ phẳng lặng, đìu hiu. Nói không ngoa chứ cơm nguội còn phải gọi cô ấy bằng cụ bà..."
Khác với vẻ mặt hớn hở, vui mừng của một người mới lấy vợ, anh Tuấn (Ba Đình - Hà Nội) lại thở dài ngao ngán khi có ái đó chúc mừng hoặc nhắc đến người vợ mới cưới của mình. Theo lời anh Tuấn kể thì anh và chị Huyền - vợ anh, kết hôn sau một năm tìm hiểu nhau. Anh nhận thấy chị Huyền thuộc mẫu phụ nữ ít nói, hiền lành, chăm chỉ. Cũng chính vì vẻ hiền thục, nhu mì nên anh Tuấn cho rằng chị sẽ là người vợ, người mẹ chuẩn mực.
Tuy nhiên cưới chị Huyền về rồi, anh Tuấn mới thực sự thấy nỗi thống khổ của người đàn ông có vợ mà như không. Lúc nào anh cũng là người chủ động hoặc gần như độc hành trong cuộc sống vợ chồng. Anh Tuấn cho biết mình đã từng phải gọi điện đến tổng đài tư vấn tình yêu hôn nhân để nhờ các chuyên gia gỡ rối tình trạng
"Lúc còn hẹn hò, tôi cứ nghĩ rằng phụ nữ lúc yêu thường bẽn lẽn, nhẹ nhàng. Thế nhưng kết hôn về rồi tôi mới thấy vợ tôi không phải như những gì mình nghĩ mà cô ấy là kiểu người nhạt nhẽo. Ở bên cạnh cô ấy cuộc sống cứ như mặt hồ phẳng lặng, đìu hiu. Nói không ngoa chứ cơm nguội còn phải gọi cô ấy bằng cụ bà. Suốt 2 tháng sống với chồng, cô ấy cứ lặng lẽ làm việc nhà, lặng lẽ lên phòng ngủ, lặng lẽ ăn, lặng lẽ đáp ứng đòi hỏi gối chăn của tôi. Rất ít khi cô ấy có điều gì đó để nói với chồng. Nhà có 2 người mà lúc nào tôi cũng trở thành kẻ độc thoại. Cô ấy nghe tôi nói chuyện cũng không tỏ ra tán đồng hay phản bác. Thực sự là tôi không biết mình nên làm thế nào để thay đổi được cô ấy" - anh nói.
Là một thành viên của một diễn đàn xã hội, anh Thanh (Gia Lâm - Hà Nội) đã không có ít lần kêu gào với các thành viên trên diễn đàn về người vợ "lạnh lùng" đến độ kì quặc của mình. Anh Thanh cho biết, Thùy - vợ anh, hình thức bình thường xong anh rất yêu vợ. Vì yêu vợ nên anh thường xuyên bộc lộ thể hiện tình cảm của mình với vợ. Tuy nhiên đáp lại anh, chị Thùy hoặc là ậm ừ, hoặc cho rằng "anh rách việc".
"Quả thực tôi bó tay với độ lạnh lùng, nguội còn hơn cơm nguội của cô ấy".
Anh Thanh kể: "Suốt mấy năm chung sống vợ chồng, chưa bao giờ cô ấy chủ động hôn chồng một cái. Chồng nói &'anh yêu em' thì cô ấy tỉnh bơ nói rằng &'anh hâm à?'. Chồng đi làm về mệt hoặc bị ốm, cô ấy không một lời hỏi thăm xem chồng làm sao. Vợ chồng mà cứ như hai kẻ ở trọ với nhau vậy. Cô ấy hành xử theo kiểu việc anh anh làm, việc tôi tôi lo. Khoản &'chiều chồng' của cô ấy thì càng ngày càng lạnh nhạt, khiên cưỡng. Thái độ của cô ấy khiến tôi chán nản vô cùng".
Anh Chiến (Cầu Giấy - Hà Nội) thì cho biết: "Cả ngày cậy miệng cũng không nghe được tiếng của cô ấy. Suốt ngày cô ấy như con rùa lầm lũi, ngồi trong mâm cơm, đối diện với chồng mà cô ấy chỉ chăm chăm nhìn vào bát cơm, thở dài rồi dường như cố gắng ăn cho nhanh để đứng dậy. Cô ấy làm như kiểu nhìn thấy tôi là chán ngán lắm rồi mặc dù vợ chồng mới kết hôn được chưa đầy một năm. Trong nhà có chuyện gì, tôi bàn bạc cùng thì cô ấy chỉ nói được câu &'thế à' hoặc &'tùy anh, sao cũng được'. Có hôm tôi mang chuyện sẽ phải ra nước ngoài làm việc trong vòng 2 năm để xem cô ấy phản ứng thế nào. Nhưng khác với mong đợi của tôi, cô ấy cũng chỉ nói một câu &'cũng lâu nhỉ!'. Quả thực tôi bó tay với độ lạnh lùng, nguội còn hơn cơm nguội của cô ấy".
Cũng trong trường hợp tương tự là anh Nam (Sóc Sơn - Hà Nội). Anh kể rằng mình phiền lòng vì khi vợ chồng ở nhà cùng nhau, chị Hoài - vợ anh, chỉ cắm đầu đọc báo mạng rồi xem tivi. "Có hôm bố chồng đến chơi, cô ấy cũng cứ miệt mài ngồi dán mắt vào màn hình, tay ôm khư khư cái điều khiển. Khi tôi nhắc nhở thì cô ấy gọn ghẽ nói rằng: &'Có chuyện gì để nói đâu'. Rồi cứ chứng nào tật ấy, ai làm gì cô ấy mặc kệ. Tôi luôn cố gắng để cải thiện tình hình giữa hai vợ chồng và giúp cô ấy thay đổi tâm tính nhưng cũng đành bất lực" - anh Nam kể.
Chuyện giao tiếp hàng ngày đã không hợp đến cả chuyện gối chăn của hai vợ chồng, chị Hoài cũng đáp ứng anh theo kiểu "xã giao", nằm cứng đơ như búp bê tình dục. "Lúc nào tôi xong là cô ấy lăn ra ngủ, chẳng cần biết chồng có thỏa mãn, có cần âu yếm trò chuyện hay không. Rồi cứ thế, từ việc chán nản với lối ứng xử của cô ấy, chúng tôi càng ít có chuyện để nói với nhau. Cô ấy cứ dần nhạt nhòa trong suy nghĩ và tình cảm của tôi" - anh Nam tâm sự.
Theo VNE
Có vợ và 3 con vẫn lừa để tôi sinh con trai cho anh Có lẽ vì vợ anh không sinh được con trai mà anh tiếp cận tôi, có lẽ vì cái thai tôi đang mang là con trai nên anh mới yêu chiều tôi đến vậy. Tôi và anh gặp nhau trên chuyến xe bus định mệnh. Chúng tôi mến nhau từ cái nhìn đầu tiên. Anh là người rất lịch lãm và thành đạt....