Bỏ chồng nghèo theo chồng giàu, liệu có đổi đời
Mặc dù vẫn rất yêu chồng, người yêu đầu tiên của mình, nhưng từ khi gặp anh tôi lại có suy nghĩ: có nên bỏ chồng nghèo để “đổi đời”?
Tôi đang sống trong những ngày đầy tâm trạng lo sợ và tội lỗi. Tôi có tội với chồng, với con khi giấu giếm họ ngoại tình. Tôi biết mình đã sai nhưng tôi thực sự không muốn quay về nơi nghèo khó đó. Tôi không muốn chôn vùi tuổi xuân của mình trong sự bần hàn. Tôi muốn thoát khỏi nỗi khổ này bằng mọi cách nhưng giờ đây khi có cơ hội để “đổi đời” thì tôi lại phân vân. Tôi thương chồng, thương con và không biết mình phải làm gì cho đúng nữa.
Tôi lấy chồng năm 23 tuổi. Chồng tôi là người yêu đầu tiên của tôi. Khi ấy tôi còn trẻ quá, cũng chưa hiểu lắm tình yêu là gì và cần gì. Mới lớn lên, đi học xa nhà, tôi và anh yêu nhau. Chỉ vài tháng sau đó, tôi đã trao cho anh đời con gái của mình. Anh rất tốt với tôi, không phải vì chiếm đoạt được tôi rồi thì phụ bạc hay phản bội, lúc nào anh cũng nâng niu, trân trọng tôi, lo lắng, quan tâm tôi hết mực. Yêu nhau được hơn 2 năm, tới lúc vừa tốt nghiệp ra trường là anh đòi cưới.
Khi ấy tôi đã bắt đầu lăn tăn về quyết định lấy anh. Anh chưa có công việc, chưa có tiền bạc trong tay. Nói chung nhìn vào những gì anh có là đủ biết anh không thể nuôi nổi bản thân chứ đừng nói là nuôi vợ, nuôi con. Lúc đó trong đầu tôi cũng thoáng lên suy nghĩ chia tay nhưng nghĩ đã trao cho anh đời con gái tôi lại sợ. Tôi sợ đã không còn trong trắng thì lấy ai được nữa. Không chỉ vậy anh cũng rất yêu thương tôi, quan tâm cho tôi nên tôi cũng không lỡ bỏ anh. Nghĩ về tương lai khó khăn, anh động viên tôi cứ cố gắng thì mọi chuyện sẽ ổn nên tôi cũng chấp thuận.
Tôi vốn được đánh giá là một người đẹp vậy mà từ khi lấy chồng tôi tiều tụy đi trông thấy. Người gầy, mặt mũi tái xanh vì lúc nào cũng mất ngủ, lo nghĩ. Hai vợ chồng làm đã không đủ ăn, anh lại là con trưởng trong họ nên việc gì cũng đến tay. Tôi sinh con xong không có sữa cho bú vì người gầy quá. Ai nhìn tôi cũng xót xa tiếc cho thời con gái son sắc của tôi.
Tất nhiên, khi cái cuộc sống thường nhật đè nặng những nỗi lo lắng thì tình yêu nào đâu có còn nữa. Hơn hai năm sau khi cưới, chồng tôi đi làm ăn xa, tình cảm vợ chồng cũng không còn mặn mà nữa. Thậm chí cũng ngần ấy năm chúng tôi quan hệ vợ chồng với số lần chỉ tính trên đầu ngón tay. Anh bận làm ăn tối ngày mà kinh tế gia đình vẫn không thể khá lên. Anh vẫn tốt với tôi, tôi biết. Tôi cũng biết anh không có ý ngoại tình hay gì, mà có muốn cũng khó khi mà trong người anh chẳng mấy khi có tiền.
Chồng đi làm ăn xa, ở nhà tôi cô quạnh và buồn chán. Thế rồi tôi gặp lại người bạn học cùng đại học năm xưa của mình. Quả thực khi gặp lại anh ấy, tôi thấy xấu hổ vô cùng. Cùng học một lớp, một trường ra mà giờ anh ấy giàu có lắm. Còn tôi, cuộc sống của tôi bị tù túng, bó hẹp vào những chuyện cơm áo gạo tiền quá tầm thường. Nhưng anh ấy lại có hôn nhân không hạnh phúc khi không may người vợ qua đời quá sớm.
Tôi dần dần bị cuốn hút vào tình cảm với anh ấy. Anh ấy như một bầu trời cao vợi để nhìn nó mà tôi ước ao. Tôi chán nản với những gì người chồng của mình đang có. Tôi biết sự so sánh là không nên nhưng chính sự thiếu thốn quá nhiều này khiến tôi không thể ngừng so sánh. Và rồi tôi cũng đã đi quá giới hạn với người bạn cũ của mình.
Video đang HOT
Chuyện tình vụng trộm của chúng tôi đã diễn ra được hơn nửa năm rồi. Anh ấy nói rằng tôi hãy bỏ chồng và ra nước ngoài sinh sống với anh ấy. Nếu tôi chấp nhận ly hôn chồng thì để con lại cho chồng, anh ấy sẽ chu cấp cho 2 bố con sinh sống dư giả hơn. Tôi và chồng không thể có hạnh phúc vì tôi biết chồng mình là một người hơi kém cỏi. Trong cái xã hội người khôn của khó như thế này anh ấy khó lòng mà thắng được người khác.
Tôi muốn thay đổi cuộc sống của mình. Dù sao tôi cũng chỉ có 29 tuổi đầu. Tôi không muốn cả đời mình không ngóc đầu lên được. Nhưng nghĩ đến việc bỏ lại đứa con, tôi lại thương.
Theo Phunuvagiadinh.vn
Bỏ chồng giàu để quay lại lấy người yêu nghèo, tôi nhận cái kết đau lòng
Tôi quyết định ly hôn chồng để quay lại với người yêu. Chồng tôi vô cùng tức giận, anh ta đánh tôi. Thế nhưng tôi cam chịu tất cả, chỉ cần anh ta kí vào tờ đơn ly hôn.
Anh vẫn như vậy, đơn giản mà khiến con tim tôi loạn nhịp (ảnh minh họa)
Tôi và anh yêu nhau suốt 5 năm, 4 năm đại học và 1 năm ra trường. Thế nhưng, cuối cùng tôi cũng không lấy anh. Cả anh và tôi đều là con nhà nông, ra đời lập nghiệp với hai bàn tay trắng. Chúng tôi đã rất chật vật trong cuộc sống mưu sinh nơi phồn hoa đô thị. Anh là kỹ sư cầu đường, công việc vừa vất vả lại rất bấp bênh. Thường thì tiền lương của anh chẳng đủ lo cho cuộc sống của mình. Còn tôi, công việc tuy ổn định nhưng đồng lương cũng bèo bọt. Nhiều lúc cả hai cảm thấy rất bí bách. Bố mẹ tôi bảo:
- Mày tính thế nào thì tính, nhìn bạn nhìn bè mà học hỏi. Con gái có lứa có thì thôi.
Là con gái, nhìn bạn bè mình có bạn trai giàu có chăm lo mà tôi thấy tủi thân. Những khó khăn của cuộc sống càng khiến tôi chán nản người yêu mình. Tôi nghĩ, chờ anh thành đạt mới đồng ý làm đám cưới thì có lẽ mình cũng già rồi. Còn nếu lấy anh sớm, thì cuộc sống gia đình sẽ lại càng khó khăn hơn nếu như có con. Biết phấn đấu đến bao giờ hai vợ chồng mới có nhà có xe ổn định.
Rồi tôi quyết định chia tay. Tôi nước mắt đầm đìa nói ra những suy nghĩ của mình:
- Em xin lỗi nhưng có lẽ cả hai chúng ta đều nên chọn cho mình lối đi riêng. Con gái có thì, em không thể mãi chờ đợi anh đi đến thành công nếu cứ như thế này được. Em muốn một cuộc sống hôn nhân ổn định, một ngôi nhà của chính mình chứ không phải cứ ngày ngày tháng tháng thuê trọ như thế này.
Anh không nói gì, yên lặng hút hết điếu thuốc. Tôi ngầm hiểu đó là sự đồng ý.
Rồi tôi lấy chồng sau một thời gian ngắn quen biết. Anh là một người đàn ông thành đạt, giàu có. Gia đình anh cũng thuộc dạng bề thế. Người xung quanh ai cũng bảo số tôi sướng, lấy được chồng giàu. Tôi cũng đã nghĩ như thế khi bước chân vào nhà chồng.
Thế nhưng, lấy chồng giàu rồi tôi mới biết, có những thứ chẳng phải cứ giàu về tiền bạc là mua được. Chồng tôi vô cùng bận rộn với công việc, chẳng mấy khi ở nhà. Bố mẹ chồng cũng vậy, thường xuyên phải đi đây đi đó. Việc tôi ở nhà một mình vài ba ngày là chuyện bình thường. Là dâu mới, lạ nước lạ cái mà bị bỏ ở nhà liên tục như thế, tôi rất hoang mang. Căn nhà xa hoa lộng lẫy giờ đây sao thật lạnh lẽo. Nhiều lúc một mình trong không gian rộng, tôi vô cùng sợ hãi. Còn những khi có người ở nhà, thì cách sống, cách sinh hoạt thường ngày của họ cũng chẳng hợp với tôi. Người giàu luôn có cách nghĩ, cách nhìn khác với những người như tôi thì phải. Không nói gì bố mẹ chồng khác thế hệ, ngay đến như chồng tôi, tôi cũng cảm thấy không có tiếng nói chung. Cuộc sống trôi qua càng lúc càng bí bách.
Rồi một đêm, khi lại một mình ở nhà, tôi bỗng nhận được điện thoại của người yêu cũ. Anh nói:
- Mình gặp nhau đi!
Chỉ một câu thôi, mà khiến tôi òa khóc. Anh vẫn như vậy, đơn giản mà khiến con tim tôi loạn nhịp.
Rồi tôi ngã vào vòng tay anh. Chúng tôi lại bên nhau như thời xưa cũ. Giấu chồng lén lút với người yêu cũ khiến tôi cũng có chút day dứt. Thế nhưng sự u uất khi ở nhà chồng khiến tôi ngày càng tham luyến những vui vẻ, đam mê khi bên anh.
Anh bảo :
- Em hãy ly hôn đi. Mình sẽ làm đám cưới ngay khi em bỏ hắn ta. Anh sẽ nâng niu trân trọng em hết mình, sẽ bù đắp cho em mọi thiếu thốn. Anh hứa, sẽ không làm em khổ đâu!
Nghe anh nói vậy, tôi vui mừng lắm. Với tôi bây giờ, giàu sang phú quý đã không còn quan trọng nữa. Tôi nhận ra rằng, hạnh phúc không phải là thứ mà tiền tài có thể mua được.
Tôi quyết định ly hôn với chồng. Chồng tôi vô cùng tức giận. Anh ta đánh tôi một trận. Thế nhưng tôi cam chịu tất cả, chỉ cần anh ta kí vào tờ đơn ly hôn. Chồng tôi nói:
- Loại đàn bà như cô, rồi cũng sẽ không có kết cục tốt. Cô đừng mong có được đồng nào từ tôi. Để rồi xem cô sẽ hạnh phúc đến cỡ nào. Trên đời này chẳng thằng nào ngu đến nỗi vì tình mà bỏ qua tiền tài địa vị đâu.
- Anh đừng cậy có tí tiền mà lên mặt dạy đời. Tiền không mua được hạnh phúc. Tôi không cần mấy đồng dơ bẩn của anh.
Tôi không quan tâm đến lời anh ta nói. Tôi nhất định sẽ có được hạnh phúc của mình.
Ly hôn chồng, tôi về nhà mẹ đẻ, đợi người yêu đến hỏi cưới. Thế nhưng, một tháng, hai tháng, chẳng có lời ngỏ cưới nào của anh cả. Thậm chí, anh còn dần dần lảng tránh tôi. Cuối cùng, anh còn tắt hẳn liên lạc. Tôi chẳng thể nào tìm được anh. Khi đến nhà gặp bố mẹ anh, tôi còn bị họ khinh bỉ.
Trong lúc tôi túng quẫn, một người bạn chung của tôi và anh nói rằng anh đang chuẩn bị vào Nam. Lí do là công ty trụ sở trong đó đề bạt anh thăng chức. Lúc này tôi mới ngớ người. Hóa ra, lời đe dọa của chồng tôi là thật. Hóa ra, đúng như lời anh ta nói, chẳng có thằng nào ngu mà bỏ qua tiền tài địa vị vì một con đàn bà.
Mà trách ai được, chính bản thân tôi cũng từng vì tiền mà rũ bỏ tình yêu, nói chi người khác.
Theo Khoeplus24h.vn
Bỏ chồng giàu để quay lại lấy người yêu nghèo tôi... bàng hoàng, uất hận Tôi quyết định ly hôn chồng đẻ quay lại với người yêu. Chồng tôi vô cùng tức giận. Anh ta đánh tôi một trận. Thế nhưng tôi cam chịu tất cả, chỉ cần anh ta kí vào tờ đơn li hôn. Chồng tôi nói: Loại đàn bà như cô, rồi cũng sẽ không có kết cục tốt Tôi và anh yêu nhau suốt...