Bố chồng không cho vợ chồng tôi nhận nhà của ba mẹ ruột để ra riêng
Khi biết lý do như thế, tôi càng quyết tâm ra riêng vì bố chồng quá tính toán lại ích kỷ. Tôi định ra Tết sẽ dọn ra riêng dù bố chồng có đồng ý hay không.
Vợ chồng tôi cưới nhau 5 năm và chung sống với ba mẹ chồng cho tới nay. Chồng tôi làm văn phòng trong một cơ quan nhà nước với mức lương cơ bản. Còn tôi, ngày trước làm giáo viên mầm non nhưng đã nghỉ để tập trung kinh doanh.
Hiện tôi đang bán hàng online với mức thu nhập khá cao, gấp 5 lần lương của chồng. Vì bận việc nên mỗi tháng, tôi đưa cho nhà chồng 10 triệu tiền sinh hoạt phí. Số tiền đó mẹ chồng giữ một ít để chợ búa cơm nước còn lại giao hết cho bố chồng vì ông nắm quyền chi tiêu.
Bô mẹ tôi cho nhà và vợ chồng tôi định dọn ra riêng. (Ảnh minh họa)
Tôi tự mình nuôi con với điều kiện tốt nhất từ ăn mặc đến học hành. Tôi không giữ lương chồng, thậm chí còn sắm sửa quần áo, điện thoại, đưa thêm tiền tiêu vặt cho anh. Nếu cả nhà đi ăn, đi chơi, tôi luôn là người chi trả.
Tôi không phụ thuộc kinh tế vào chồng lẫn nhà chồng. Thỉnh thoảng, tôi cũng mua biếu ba mẹ chồng thứ này thứ kia. Cuộc sống khá êm ấm vì mẹ chồng tôi hiền lành nhẫn nhịn, luôn tạo điều kiện cho tôi buôn bán.
Nhưng bố chồng là người khá gia trưởng, muốn thao túng chỉ đạo cả nhà phải làm theo ý ông. Ông luôn cho rằng, tôi phụ thuộc vì sống trên đất nhà chồng, nhờ nhà ông chứa hàng hóa để bán.
Thêm nữa, bố chồng cũng tỏ ra coi thường tôi vì không có “công việc ổn định” theo suy nghĩ của ông trong khi con trai ông đang làm nhà nước. Tôi biết vậy nhưng cố gắng nhẫn nhịn để sống vì chồng tôi khá tâm lý và thương vợ.
Video đang HOT
Gần đây, em trai chồng rục rịch cưới vợ đúng lúc bố mẹ ruột tôi chuẩn bị chuyển vào miền Nam sống cùng anh trai. Bố mẹ muốn cho vợ chồng tôi căn nhà đang ở để ra riêng. Tôi nghĩ đây là cơ hội tốt vì đằng nào chúng tôi cũng không thể ở chung mãi.
Chị em bạn dâu sống cùng nhau dễ nảy sinh mâu thuẫn. Vả lại bố chồng luôn bóng gió ngôi nhà này sẽ cho em trai chồng. Tưởng chừng, mọi chuyện sẽ thuận lợi nhưng khi chúng tôi mở miệng xin ra riêng thì bố chồng chửi thẳng vào mặt, nói vợ chồng tôi dám qua mặt ông.
Ông bảo: “Nhà cho hồi nào sao không thấy ai báo cho tôi”. Tôi quá bực nên nói lại: “Ngôi nhà là tài sản của bố mẹ con, bố mẹ con không có nghĩa vụ phải báo cáo với ai cả”. Nghe thế, ông rất tức giận, đòi qua nhà bố mẹ tôi để nói chuyện.
Thấy tình hình như thế, tôi mới dịu lại vì sợ ông có cư xử không ay với bố mẹ mình. Bố mẹ tôi đã có tài sản cho con lại nghe chửi bới thì làm sao chịu được.
Khi chúng tôi xin ra riêng, bố chồng mắng thẳng vào mặt vì dám qua mặt ông. (Ảnh minh họa)
Nhưng càng nấn ná trong nhà chồng, tôi càng thấy mệt mỏi. Tôi làm ra tiền, tự chủ cuộc đời sao phải sợ bố chồng để bó buộc cuộc sống của mình. Việc chúng tôi xin ra riêng và ở nhà bố mẹ cho thì có gì là sai.
Tuy nhiên, càng về sau, tôi mới hiểu lý do sâu xa của việc bố chồng phản đối chúng tôi ra riêng. Ông sợ chồng tôi sống trên đất nhà vợ sẽ bị coi thường như ông đã tỏ thái độ với tôi.
Và ông cũng sợ mất khoản sinh hoạt phí 10 triệu hàng tháng của tôi góp. Bởi số tiền đó dư rất nhiều so với chi tiêu thực tế trong gia đình, chủ yếu dùng để trả tiền điện nước chứ vợ chồng tôi ít khi ăn cơm nhà.
Khi biết lý do như thế, tôi càng quyết tâm ra riêng vì bố chồng quá tính toán lại ích kỷ. Tôi định ra Tết sẽ dọn ra riêng dù bố chồng có đồng ý hay không.
Quỳnh Giao
Theo phunuonline.com.vn
Hai chị em dâu cùng có bầu nhưng mẹ chồng chỉ cưng chiều dâu út, nguyên nhân thì ra là vì thế này
Biết được sự thật nguyên nhân khiến mẹ chồng chi cưng chiều cô em dâu của mình, Thương chẳng còn buồn nữa mà chỉ cảm thấy thất vọng thôi.
Thương và Hồng bằng tuổi nhau, Thương đã về làm dâu nhà bà Vân vừa được nửa năm còn Hồng là người yêu của Đại - em chồng Thương. Khi Thương mới có bầu, cả nhà ai cũng vui mừng lắm. Tuy nhiên, Thương cũng thiệt thòi vì mẹ chồng vừa chăm bẵm cho cô được mấy ngày thì Hồng cũng thông báo có tin vui. Thế là cả nhà lại gấp rút chuẩn bị đám cưới cho Hồng và Đại. Đến khi đám cưới được lo liệu xong xuôi, bà Vân cũng chăm bẵm cho cả hai đứa con dâu rất nhiệt tình.
Thương nhiều lần tủi thân vì cách đối xử có sự phân biệt của mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng, bẵng đi một thời gian, Thương thấy bà Vân đối xử có sự khác biệt giữa mình và em dâu. Rõ ràng, mẹ chồng có vẻ cưng chiều Hồng hơn, thường xuyên mua bán đồ ăn thức uống, đồ dùng cá nhân cho con dâu út. Bà còn lén cho Hồng tiền để thèm gì thì mua thêm mà ăn vì kinh tế của vợ chồng cô chưa được vững lắm.
Với Thương, mẹ chồng cũng quan tâm nhưng khá hời hợt, không còn được như ngày xưa nữa. Nhiều khi Thương cảm giác như mình đang ăn ké của em dâu thì phải. Bầu bí người đã mệt mỏi, nhạy cảm hơn bình thương, cách đối xử của bà Vân khiến Thương thực sự rất buồn nhưng không dám kêu ca, nhiều đêm chỉ biết ôm chồng khóc nức nở. Giá như không biết thì không sao, đằng này ở một nhà, mẹ lại nhất bên trọng nhất bên khinh như thế. Trong lòng Thương cũng có nhiều câu hỏi nhưng mãi vẫn không hiểu mình đã làm gì sai mà nên nông nỗi này.
Sáng hôm ấy là chủ nhật, Thương ngủ dậy thì cũng đã muộn, định bụng xuống dưới nhà xem có gì ăn không. Vừa đi đến cầu thang, cô đã nghe thấy cuộc trò chuyện của bố mẹ, định đi ngược lên phòng vì bản thân không thích nghe lỏm chuyện người lớn, nhưng thấy bố chồng nhắc đến tên mình nên Thương nán lại nghe.
Thương quá thất vọng khi biết lý do khiến mẹ chồng phân biệt đối xử với hai con dâu đang bầu bí. (Ảnh minh họa)
- ' Tôi thấy bà cư xử với cái Thương vậy không được đâu. Chẳng gì nó cũng đang bầu bí cháu mình, bà mua bán đồ ăn thức uống sao lại chỉ mang cho mỗi cái Hồng?'.
- ' Ai bảo nó bầu con gái, nó cứ kiếm được thằng cháu trai đích tôn cho tôi xem tôi có chiều nó không?'.
- ' Thời đại nào rồi mà bà còn cổ hủ như vậy hả? Cháu nào cũng là cháu chứ sao lại phân biệt trai với gái như thế, chúng nó có tội gì?'.
- ' Ông không thích nhưng mà tôi thích. Ngày xưa tôi đẻ cho ông 2 thằng con trai nên mẹ ông mới đối xử với tôi tốt như thế đó. Đổi lại là 2 đứa cháu gái thì mọi thứ đã khác rồi'.
- ' Bà lại bắt đầu chuyện nọ xọ chuyện kia rồi đấy, thôi tôi không nói chuyện với bà nữa'.
Thương kịp chạy lên phòng để bố chồng không nhìn thấy mình. Hóa ra là vậy, không phải do Thương có lỗi gì mà là do mẹ chồng cô chỉ thích cháu trai chứ không thích cháu gái, thật là khó hiểu. Cũng không sao, Thương không cảm thấy buồn nữa, chỉ thấy thất vọng với cái suy nghĩ, cũng như cách cư xử của người lớn. Thương tự nhủ với lòng mình phải tự chăm sóc cho bản thân thật tốt, mẹ khỏe, con khỏe mới là điều quan trọng nhất.
Theo netnews.vn
Đùm bọc anh em kiểu nhà chồng tôi Vợ chồng chú Út ở cùng với ông bà, cuộc sống không giàu có nhưng đủ ăn nhưng đụng đến cái gì là bố chồng bắt bốn anh em còn lại đóng góp để lo cho chú. Tôi tất tưởi ra bến xe từ 4 giờ sáng sau cuộc điện thoại lúc nửa đêm của bố chồng, "họp" gần hai giờ đồng hồ...