Bỏ chồng con theo tiếng gọi tình yêu, tôi ân hận vô cùng
Tôi bắt đầu cảm thấy nhàm chán và cô đơn, không tìm được tiếng nói chung với chồng.
Lấy chồng khi vừa mới tốt nghiệp đại học, đó là cuộc hôn nhân không có tình yêu, mà chỉ là nghe theo sự sắp đặt của bố mẹ. Anh đã có gia đình nhưng họ đã ly hôn. Tôi và anh chỉ gặp nhau vài lần trước khi làm đám cưới, anh có tình cảm với tôi, luôn vồn vã, còn tôi thì ngược lại. Tôi chẳng yêu anh, chẳng có cảm xúc gì khi ở bên anh.
Tôi đã khóc vì không chấp nhận cuộc hôn nhân này, nhưng bố mẹ không chấp nhận, chỉ vì gia đình anh giàu có. Mẹ tôi nói, cưới anh, tôi có tất cả.
Và đúng như vậy, làm vợ anh, mọi thứ đến với tôi thật dễ dàng, tôi xin được một công việc ổn định, trong khi các bạn của tôi vẫn phải chật vật lo từng bữa ăn và lo đi xin việc, thì tôi đã có công việc với mức thu nhập khá, có ô tô để đi. Quần áo, túi xách hàng hiệu, mỹ phẩm xịn, tôi chẳng thiếu một thứ gì.
Chồng yêu chiều, nhưng khoảng cách và sự chênh lệch t.uổi tác của tôi và anh quá lớn, anh hơn tôi những 13 t.uổi, khiến tôi luôn có cảm giác không thỏa mái khi ở bên anh. Còn anh, đôi khi cũng cho rằng tôi quá nhõng nhẽo, trẻ con, anh còn nhiều việc phải lo hơn là chiều theo sở thích của tôi.
Tất nhiên, anh cũng không bao giờ đưa tôi đi ăn ốc vỉa hè, hay những món ăn vặt như bún ốc, bún đậu mắm tôm, không bao giờ có trong thực đơn của anh.
Video đang HOT
Tôi bắt đầu cảm thấy nhàm chán và cô đơn, không tìm được tiếng nói chung với chồng. Nhất là sau khi sinh con, anh bận công việc đi tối ngày, còn tôi suốt ngày chỉ quanh quẩn với con, con tôi hay ốm, giúp việc cũng không chịu nổi, khiến tôi cảm thấy mệt mỏi và stress nặng.
Trong lúc ấy, tôi lại gặp lại người bạn trai cũ và tìm thấy sự đồng cảm với anh. Bỏ qua tất cả những lời khuyên ngăn, tôi mù quáng chạy theo tiếng gọi tình yêu.
Nhưng không có gì là mãi mãi, tình yêu của tôi và anh cũng vậy. Xung đột xảy ra, khi tôi phát hiện anh có những người con gái khác ngoài tôi, anh muốn tôi phải chấp nhận tính cánh của anh, còn tôi thì lại không thể làm được điều đó.
Tôi quyết định chia tay với anh. Nhưng cũng chẳng còn cơ hội trở về với chồng con nữa. Tôi đang ân hận vô cùng…
Theo Đất Việt
Tôi mang đầy tội lỗi khi cắm sừng chồng
Chỉ vì đam mê thể xác mà giờ đây tôi phải chịu hậu quả. Đây chính là cái kết cho những người đàn bà bỏ chồng con đi ngoại tình.
Tôi đã từng nghĩ sẽ ly hôn nếu chồng mình ngoại tình mà không cần thương tiếc. Bởi tôi sẽ không rộng lượng chung sống cùng hình bóng một người đàn bà khác trong trái tim chồng. Vậy mà bây giờ tôi lại là người chìm đắm trong cái hố sâu tội lỗi đó.
Gia đình tôi xưa nay vẫn luôn hạnh phúc. Nhưng bản tính của con người chẳng bao giờ thích một cuộc sống đầy sóng gió, lại càng cảm thấy nhàm chán thi quá yên bình. Và những thứ ngọt ngào lại thường nhanh mang lại cảm giác chán.
Mặc dù tôi luôn yêu chồng, thương con nhưng chẳng hiểu sao gần đây cảm xúc thể xác với anh lại chẳng khiến tôi được thoả mãn. Chắc đấy là sự chai lỳ quen thuộc của thứ tình cảm lâu năm. Mà bản tính của tôi lại thích được phiêu lưu. Đầu 3 rồi nhưng tôi vẫn thèm khát thứ tình yêu sét đ.ánh, muốn lặp lại cảm giác tim đ.ập rộn rã khi nhắc đến một cái tên nào đó. Đáng buồn là người đó lại không phải là chồng tôi.
Vì cuộc sống quá bình yên và suôn sẻ nên tôi lại khát khao được bùng cháy. Tôi muốn được "thiêu thân" trên giường cùng chồng và trải nghiệm những cảm giác hưng phấn thực sự. Ấy vậy mà có lẽ anh ấy quá ngoan, cơ thể đã quá quen thuộc với nhau nên chuyện vợ chồng dù có đổi mới vẫn vô vị tẻ nhạt không khác gì việc gõ bàn phím.
Tôi không dám biện minh việc mình ngoại tình nhưng đó là một trong những nguyên nhân đẩy tôi đến ngoại tình và chìm đắm mãi không dứt. Tình cờ gặp lại mối tình đầu thời đại học, Hồi đó chúng tôi yêu nhau quá trong sáng nên không ai dám đi xa hơn những cái ôm hôn. Chúng tôi tình cờ đi công tác cùng một thành phố nhỏ. Ngay từ phút đầu gặp lại, tôi đã xao xuyến không dứt, cảm giác như mình chỉ mới 18 như cách đây 12 năm ngày đầu gặp anh ấy. Bao nhiêu kỷ niệm đẹp đẽ tự nhiên ùa về không thể nào kiểm soát. Và có lẽ anh ấy cũng vậy. Chúng tôi trò chuyện rất ít, nhưng lại thấy nhau trong tâm tưởng rất nhiều theo dòng ký ức.
Chúng tôi ở hai khách sạn khác nhau. Nửa đêm hai người cứ bảo đưa nhau về khách sạn nghỉ nhưng chẳng ai muốn quay lưng đi trước. Tôi cũng không đành nhấc gót lên phòng. Là một phụ nữ đã trải qua mấy năm chăn gối, tôi nhanh chóng hiểu cơ thể mình muốn gì lúc đó nhưng vẫn còn bị chút lương tâm và đạo đức níu giữ.
Anh bảo muốn lên phòng tôi uống ly trà rồi về mặc dù lúc đó đã 23 giờ đêm. Tôi vừa vui vì còn ở lại với anh thêm một lát nữa, lại vừa sợ vì mình đang phản bội chồng. Nhưng bản năng lại như một kẻ manh động nóng nảy thúc giục tôi "Sợ gì, chỉ là người yêu cũ thôi mà".
Chúng tôi ngồi uống trà đến gần nửa đêm, bắt đầu nhắc lại chuyện cũ rồi gọi lên hai ly rượu vang. Rượu làm anh mạnh dạn hơn và cũng làm đạo đức trong tôi lu mờ đi. Và rồi chuyện gì đến cũng đã đến, chúng tôi lao vào nhau, anh mang đến cho tôi cảm xúc mà ngay cả đêm tân hôn với chồng tôi cũng không có cảm giác như thế.
Đúng lúc đó thì chồng tôi gọi. Tiếng chuông điện thoại làm tôi thức tỉnh, tôi muốn xô anh ra và tỉnh giấc ngoại tình. Nhưng bản năng và những khát khao cháy bỏng bấy lâu nay đã chiếm đoán mọi hành động của tôi. Chuông đổ đến lần thứ mười mấy, tôi khóa điện thoại và chính thức ngoại tình một cách hèn hạ nhất.
Sau lần đó, tôi tự thề rằng chỉ một lần duy nhất trong đời mình nhưng tôi đã sai lầm. Chẳng ai có thể dừng lại khi đang bắt đầu lao xuống dốc cả. Tôi nhanh chóng bị cuốn vào vòng xoáy ngoại tình rồi hối lỗi rồi giằng xé lương tâm và rồi lại ngoại tình.
Anh ấy sống cách nhà tôi 150 cây số, một tháng 1, 2 lần tôi lại tự lái xe để đến với anh. Chúng tôi thường chọn những khách sạn có nhà hàng và cà phê để có nhỡ bị ai bắt gặp cũng còn lý mà chối cãi. Mỗi khi anh đi công tác thì tranh thủ qua nơi tôi sống để gặp nhau. Mà chúng tôi gặp nhau cũng chỉ vì một lý do duy nhất. Anh ấy hợp với tôi trong khoản ấy hơn chồng tôi rất nhiều. Đó vừa là niềm hoan lạc vừa là sự đau khổ cho cả vợ chồng tôi.
Tôi thấy mình đúng là một người đàn bà đáng kinh bỉ, nhưng càng cố cảnh tỉnh mình nhiều lần vẫn không sao dứt ra được. Tôi muốn gặp anh ấy nhưng một kẻ nghiện thèm thuốc. Hậu quả ngoại tình tôi đã thấy trước mắt rất nhiều nhưng tôi không còn đủ tỉnh táo nữa rồi. Lại một năm mới cận kề rồi, tôi không muốn mình như vậy mãi. Tôi phải làm sao để thoát khỏi vũng lầy tội lỗi này đây trong năm mới?
Theo Giadinh.net
Vừa mở miệng ý kiến về cô em dâu "lười chảy thây", chẳng ngờ tôi bị cả nhà phản đối, còn chồng thì mắng cho té tát Cùng là phận làm dâu nhưng đúng là cô em dâu của tôi được cưng chiều hết nấc, còn tôi thì ngược lại. Trong nhà tốt hơn hết đừng bao giờ có hai nàng dâu. Đấy là tôi đúc rút từ kinh nghiệm xương m.áu của bản thân mà ra. Nhà tôi hiện tại đang trong cảnh tượng đó, tất nhiên sẽ có...