Bố chồng chăm con dâu đẻ
Chỉ vì chuyện chăm con dâu đẻ và bố chồng phải chịu điều tiếng.
Nhà chồng Thanh có hai an hem, anh trai chồng lấy vợ được 3 năm nhưng vì hiếm muộn mà mãi chưa có cháu cho bố bồng bế. Vì thế, bố mong lắm, chỉ muốn vợ chồng Thanh mau chóng sinh cho ông một cậu cháu trai. Thế nên với Thanh, áp lực sinh con thật lớn.
Nhưng may mắn, sau hai tháng cưới nhau, Thanh có tin vui. Bố chồng mừng ra mặt, nhưng người chị dâu của chồng thì lại có vẻ khó chịu. Một gia đình có hai nàng dâu sống chung với Thanh đã là điều khó khăn vô cùng. Nhưng vì bố muốn thế nên đành lòng chứ ai chẳng muốn ra ở riêng để tránh va chạm. Thế mà, giờ đây, Thanh có bầu còn chị thì hiếm muộn, bao nhiêu năm nay chưa có, chị ghen tị cũng là chuyện dễ hiểu của phụ nữ
Thanh biết ý nên hay tránh nói về chuyện con cái, thậm chí ít khi phản ứng nhiệt tình trước những câu nói khôi hài của chồng và người nhà. Bởi Thanh hiểu, làm thế sẽ động chạm tới chị. Sợ mọi người đổ dồn sự quan tâm về mình quá nhiều, Thanh còn cố tình né tránh để giữ hòa khí chị em. Nói chung sống trong một nhà cần nhường nhịn nhau, người thân cũng vậy nói gì tới chị em đồng hao.
Nhưng bố chồng thì lại tỏ ra vô cung vui mừng trước tin vui ấy. Ông ngày ngày, trong bữa cơm, thường xuyên nhắc nhở chồng Thanh phải chăm vợ ra làm sao , mua gì cho vợ con tẩm bổ, rồi dặn dò đủ thứ. Sự háo hức của người cha già với đứa cháu của mình Thanh hiểu. Nhưng nhìn khuôn mặt xị xuống ẩn chứa nỗi buồn của chị, Thanh không đành lòng. Thanh lại lảng đi, chỉ cười cho xong việc, có khi thì từ chối sự quan tâm ấy: “Con không sao, cứ ăn uống bình thường là được bố ạ”.
Khổ nỗi, bố không mấy khi để bụng tới chuyện con cái trong nhà ghen tị nhau và cũng không để ý được mấy chuyện đó. Ông có niềm vui thì thể hiện vì ông cho rằng, cháu nào cũng là cháu. Ông cũng chưa bao giờ buông lời khó nghe nào về việc vợ chồng anh cả không có cháu. Lúc nào ông cũng tỏ ra thông cảm vô cùng. Nhưng nỗi lòng người mong chờ có đứa con sẽ khó lòng nghĩ được điều đó trước thái độ quá tận tình của ông với con dâu.
Từ ngày có bầu, Thanh sống dè chừng để tránh điều tiếng. Tới khi sinh con, vì neo người, bố chồng quyết định vào viện chăm con dâu luân phiên với con trai. Nhìn thấy Thanh được bố chồng chăm, ai cũng ngạc nhiên. Phải nói thêm là, Thanh lấy chồng xa, nên mẹ đẻ cũng chỉ vào được vài ngày rồi lại phải về quê công việc đồng áng. Thế nên, Thanh cảm thấy ái ngại vô cùng, nhưng không biết làm thế nào. Bố thì vui mừng mong chờ đứa cháu, ông cưng nựng cháu vô cùng. Ông chẳng nghĩ đến chuyện khác hay để ý người ta nghĩ gì.
Video đang HOT
Theo Khám Phá
Cơ hội cho kẻ thứ ba khi chồng được vợ chăm như … chăm con
Trong khi bị vợ "kìm kẹp" bằng những biện pháp chăm sóc có một không hai, anh Hoàn đã gặp một người phụ nữ bằng t.uổi mình, đã có gia đình nhưng lại thiếu thốn tình cảm vì chồng vô tâm, lạnh nhạt, đi công tác biền bi
Anh Hoàn than thở: "Từ ngày lấy vợ, tôi cảm thấy quanh mình như thiếu không khí". Lý do Hoàn anh đưa ra khá bất ngờ: Vì vợ anh chăm sóc anh nhiều quá, tận tâm quá, chu đáo quá. Đáng ra được vợ nâng niu, yêu thương, quan tâm săn sóc thì mỗi người chồng đều phải cảm thấy đó là sự may mắn của một người đàn ông. Trong cuộc sống này, đã có biết bao nhiêu người đàn ông than phiền về việc vợ lơ đễnh chuyện gia đình, bỏ bê chồng, không quan tâm thắp lửa hạnh phúc? Nhiều gia đình thậm chí còn đứng trước nguy cơ bị đe dọa hạnh phúc cũng bởi người vợ không chú tâm chăm sóc chồng con, vun vén mái ấm, vv...Giải thích cho mâu thuẫn "được vợ chăm sóc kỹ đến nỗi bị ngộp thở", anh Hoàn rủ rỉ: "Cái sự chăm sóc này nó diễn ra theo hướng: Mọi thứ đều theo ý thích, quan niệm của vợ chứ không phải theo ý mình".
Nói rồi anh lấy ví dụ: Đơn giản nhất là mỗi ngày anh bị vợ ép uống đủ 2 cốc sữa tươi. Sáng một cốc trước khi đi làm, tối một cốc trước khi đi ngủ. Hôm nào anh có lỡ dậy muộn rồi cuống quýt thay đồ để chạy đến cơ quan thì vợ anh cũng nhất thiết đứng bên cạnh đưa cốc sữa để chồng "tranh thủ uống" trong lúc cài khuy áo, hệt như cảnh sáng sớm mẹ ép con ăn nhanh, ăn tạm cái gì đó để kịp giờ vào lớp! Đến tối, có hôm anh đã ăn no nê rồi nhưng chị vẫn khăng khăng "anh còn một cốc nữa, chưa đủ tiêu chuẩn, thậm chí có hôm anh đang ngà ngà ngủ chị cũng đ.ánh thức anh dậy "vì anh chưa uống đủ sữa cho một ngày"! Lúc nào chị cũng lo anh thiếu chất, ăn uống không phong phú đa dạng và đủ bữa sẽ khiến sức khỏe anh giảm sút.
Trước khi lấy vợ, anh Hoàn hầu như chẳng bao giờ đụng đến sữa (hay các sản phẩm liên quan đến sữa). Thời gian đầu, vợ bắt uống anh cũng gật dù làm theo để chiều lòng và nghĩ, việc này có lẽ sẽ chỉ diễn ra trong thời gian đầu. Chính anh cũng không ngờ sau này nó trở thành một việc bắt buộc trong lịch sinh họat hàng ngày của anh. Nhưng chuyện uống sữa không phải chuyện duy nhất khiến anh "lăn tăn". Vợ anh còn có những "chiêu" chăm sóc chồng khiến anh phát ngán. Thay vì cảm giác được chiều chuộng, anh chỉ thấy như mình bị lấy cắp sự tự do và mất hết thể diện với những người biết chuyện.
Hàng tuần, vợ anh "ra chỉ tiêu" anh phải ăn tối thiểu 3 quả trứng gà ta và tối đa là 5 quả. Dù có đi nhậu nhẹt ở đâu (rất hạn chế chuyện nhậu nhẹt) thì về đến n hà anhcũng phải ăn cơm. Nếu không ăn cơm, đêm đó chắc chắn anh sẽ mất ngủ với vợ. Tất cả đồ dùng của anh đều do vợ tự chọn và đều phải theo ý muốn của vợ. Hàng ngày anh đi làm, quần áo anh mặc gì cũng do vợ chọn. Có hôm anh muốn mặc bộ khác vì cơ quan diễn ra buổi lễ quan trọng song vợ khăng khăng anh phải mặc bộ do vợ chọn vì theo quan điểm của vợ, bộ anh muốn mặc "không đẹp, không phù hợp". Buổi sáng vì thế mà cũng trôi qua trong nặng nề vì vợ chồng lời qua tiếng lại với nhau.
Chưa hết, trước khi ra khỏi nhà, anh còn nghe vợ dặn với: Nhớ đội mũ bảo hiểm, sang đường nhớ quan sát, vv... "Choáng" nhất là chuyện "sinh họat" của hai vợ chồng. Chị ngấm ngầm ra lệnh cho anh hôm nào "muốn" thì nhất thiết tối phải không làm việc, ăn tối vừa đủ và đặc biệt thời gian quan hệ không được kéo dài quá lâu, nếu không sẽ tổn hại đến sức khỏe của cả hai vợ chồng! Điều khó chịu, tệ hại nhất là anh Hoàn không thể nào gạt bỏ được cảm giác mình là một thằng trẻ con trong mắt vợ khi lên giường với vợ. Vì thế, "cuộc yêu" nào cũng kết thúc rất nhanh chóng, không để lại chút dư vị gì.
Ảnh minh họa
Anh Hoàn cảm giác mình không khác cậu con trai 3 t.uổi là mấy. Đã nhiều lần anh trao đổi thẳng thắn với vợ về chuyện tưởng như không có gì này, nhưng thực ra lại ảnh hưởng rất lớn đến tâm lý của anh. Nói chuyện với vợ, anh thú thực: Những thói quen, sở thích, những việc anh muốn làm giờ không còn được thực hiện nữa (như ham đá bóng nhưng vợ không cho vì sợ ngã, gãy tay gãy chân). Đổi lại, càng ngày anh càng phải làm những việc theo đúng ý thích của vợ (dù đó cũng đều là những việc chẳng sai trái gì nhưng nó không phải những thứ anh muốn). Điều này khiến anh bức xúc vì anh như bị biến thành một người khác vì được vợ chăm lo chu đáo quá đáng.
Chuyện được vợ "chăm đến tận răng" với những tình tiết có thể gây cười như trên còn thi thoảng biến anh Hoàn thành chủ đề giễu cợt của bạn bè trong một số cuộc nhậu nhẹt. Có người thấy anh nhấc đũa ít liền giục anh ăn đi thì liền bị người khác trêu: "Hoàn nó chỉ uống bia với mình thôi, còn cơm nhất thiết phải ăn của vợ, không thì đêm mất ngủ". Hoặc gọi bất kỳ một món nào có trứng là anh lập tức bị nói "kháy": "Hoàn chắc không ăn được trứng nữa đâu nhỉ?". Nếu chỉ là những câu nói vui đùa bình thường thì không sao nhưng rõ ràng anh Hoàn "tím mặt" bởi những người trêu anh đều là những người biết vợ anh "chăm" anh như thế nào!
Những cuộc trò chuyện thẳng thắn với vợ không cải thiện được tình hình là bao. Thậm chí nhiều khi anh phát ngán, gắt lên và làm ngược lại những điều vợ muốn: "Em để anh tự làm thì anh sẽ làm, em còn nhắc thì cứ đợi đấy", anh bực tức lên giọng. Quan hệ giữa hai vợ chồng cũng vì thế mà trở nên căng thẳng nhưng vợ anh khó mà sửa đổi được thói quen chăm chồng, nó như bản tính cố hữu, ăn sâu vào con người chị. Chị cho rằng đó là "thiên chức" của người phụ nữ , mẹ chị ngày xưa cũng chỉ biết chăm lo con cái. Càng ngày, anh càng cảm thấy "mất hứng" với vợ ...
Ra ngoài "ăn nem" để tìm lại chính mình
Trong khi bị vợ "kìm kẹp" bằng những biện pháp chăm sóc có một không hai, anh Hoàn đã gặp một người phụ nữ bằng t.uổi mình, đã có gia đình nhưng lại thiếu thốn tình cảm vì chồng vô tâm, lạnh nhạt, đi công tác biền biệt. Hai con người, một người thừa những điều mình không cần và một người thiếu những thứ mình thực sự cần, đã tìm đến với nhau...
Ở bên người tình, anh Hoàn cảm giác mình lâng lâng, thoải mái làm sao. Anh được hút thuốc lúc mình muốn, ăn bất cứ thứ gì mình thích, mặc kiểu gì cũng được mà không phải đắn đo chọn lựa cầu kỳ. Nhất là anh không phải "uống sữa tươi" 2 cốc mỗi ngày, mỗi tuần ăn đủ 3-5 quả trứng gà ta cho bổ béo.
Ở bên người tình, anh cảm giác mình thực sự là chính mình, là một người đàn ông trưởng thành, có thể làm chủ mọi sở thích, thói quen, thậm chí "phá cách" ở những thời điểm mình muốn. Soi vào vợ, anh cảm thấy vừa thương vừa giận. Vì anh biết vợ thương mình, nhưng cái cách thương, cái cách bày tỏ tình cảm sao nó khiến anh ngột ngạt. Mà anh thì đã nói chuyện bao lần nhưng cái không khí ấy nó vẫn không thể bị xua tan đi ...
Thấy chồng có vẻ "bất thường", vợ anh Hoàn tỏ ra lo lắng. Song khả năng đi " ngoại tình " bên ngoài chị không nghĩ tới, bởi trong thâm tâm, chị cho rằng mình đã làm tròn trĩnh bổn phận một người vợ, anh Hoàn không có gì phải chê trách. Chị luôn nói với anh rằng, nhìn xung quanh hàng xóm láng giềng, có ai được vợ chăm sóc tốt như anh không, được vợ mua cho mọi vật dụng từ A đến Z và chăm sóc chồng không thiếu điều gì. Chị luôn tự hào vì chồng mình béo tốt, nhà cửa gọn gàng ngăn nắp. Chỉ có điều chị không ngờ là sự tròn trĩnh chị làm nó mang lại cho anh Hoàn cảm giác nhàm chán ...
(Ảnh minh họa)
Nhưng "cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra". Chuyện anh Hoàn ngoại tình cuối cùng bị phát giác. Vợ anh như không thể tin vào sự thật, sau tất cả những gì đã làm cho chồng ... Chị căn vặn anh, vì sao phản bội chị. Anh Hoàn nói anh không phản bội chị, chỉ vì anh cảm thấy khó sống với chị khi hàng ngày chị bắt anh phải chiều theo mọi ý thích, thói quen, mong muốn của chị trong sinh hoạt. Điều đó khiến anh nghĩ mình như một đ.ứa t.rẻ, như biến thành một người khác. Và anh không thích điều đó, anh cần sống đúng với những thói quen, sở thích của mình ...
Chuyên gia tư vấn tâm lý - Tiến sỹ Nguyễn Kim Quý - cho rằng, những trường hợp thấy "bức xúc", tức tối, thậm chí rất ghét vợ vì được vợ chăm sóc quá chu đáo là chuyện không có gì bất thường ở những ông chồng như anh Hoàn.
Bà Quý cho biết: Mọi người phụ nữ ngay từ nhỏ đã được nuôi dưỡng, giáo dục để sau này trở thành một người mẹ tốt, một người vợ quán xuyến gia đình giỏi giang. Tư tưởng này thấm sâu vào ý thức mọi phụ nữ từ nhỏ và khi lớn lên, nó trở thành bản năng của người phụ nữ, khiến nhiều người vì không nhìn nhận, phân biệt rõ (giữa chồng và con) nên đã áp dụng cách cư xử quá chu đáo (như dành cho con) với chồng. Khi bị chi phối, buộc phải thay đổi thói quen theo đúng hướng chăm sóc của vợ, nhiều ông chồng đã thực sự "nối đóa", có người đã "nổi loạn" rồi "vượt rào" để tìm lại cảm giác "là chính mình", "là đàn ông đích thực" chứ không phải một đ.ứa b.é được mẹ chăm sóc.
Từ đây, Tiến sỹ Nguyễn Kim Quý khuyến cáo: Mọi sự chăm sóc cần hướng tới đúng đối tượng. Một người mẹ chăm con sẽ hoàn toàn khác một người vợ chăm chồng. Người chồng là một người đàn ông trưởng thành, làm chủ được toàn bộ sở thích, nhu cầu và lối sống của mình. Vì thế, nếu "căn ke" quá kỹ, gia đình không những không hạnh phúc như mong muốn mà có thể còn phải nhận lại những kết quả không tốt. "Cần xác định đúng đối tượng và đúng mức độ, có như vậy tình cảm vợ chồng mới bền vững, hấp dẫn", Tiến sỹ Quý nói.
Theo Nguoiduatin
“Em cứ sinh đi, con anh thì anh nhận” Tôi cay đắng nuốt nước mắt vào trong khi anh ném vào mặt tôi câu nói: "Yêu thôi chứ không cưới, còn con, em cứ đẻ ra đi, con anh thì anh nhận". 28 t.uổi, đi qua 2 mối tình khắc cốt ghi tâm, giờ đây tôi mang trong mình giọt m.áu với người đàn ông chỉ xác định yêu qua đường nhưng...