Bố chồng 2 tiếng trốn gầm giường bắt quả tang con dâu ngoại tình
Nhưng lạ thay có cả tiếng một người đàn ông lạ. Quá hốt hoảng ông chui xuống gầm giường để xem tiếp sự thể thế nào.
Ông Lâm năm nay đã 65 tuổi, hiện ông có hai người con. Cô con gái đầu lấy chồng người Đức đi biền biệt vài năm mới về quê một lần. Còn cậu con trai cũng vừa cưới vợ được hơn một năm nay. Vì gia đình ông có điều kiện, con trai cũng giỏi giang nên khi cưới vợ xong đã sớm chuyển về căn hộ chung cư cao cấp ở riêng.
Vì có điều kiện, lại rảnh rỗi nên ông bà dành hết thời gian chăm con. Hễ con cái gọi điện là ông bà chạy đến ngay không kể ngày đêm. Nhưng rồi, từ ngày cậu con trai nhận trách nhiệm vào miền Nam công tác ông đứng ngồi không yên. Phần vì mong có cháu bế bồng, phần vì lo con trai có vợ đẹp lại đi suốt, nhỡ thiếu vắng bóng chồng lại sinh hư thì sao ?
Nói về cô con dâu, ngay từ ngày đầu về ra mắt ông bà đã không ưng ý, cũng bởi cô con dâu không chỉ xinh đẹp mà còn rất ăn chơi. Ông bà sợ cô chỉ biết tiêu tiền, không biết làm ăn. Mà ông bà nói đâu có sai, từ ngày lấy chồng, cô con dâu nghỉ hẳn việc công sở, ở nhà lo chuyện nội trợ. Rảnh rỗi lại theo bạn bè đi sapa, thể dục thẩm mỹ.
Vốn là người kín kẽ, tế nhị ông bà cũng chỉ biết nhắc khéo rằng: “Các con cố gắng làm ăn rồi mua thêm mảnh đất ngoại thành trồng rau, thả gà, cuối tuần về nghỉ ngơi cho khỏe”. Nói thì nói thế, thực ra giờ mua thêm 2 cái trang trại nữa ông bà cũng thừa sức. Vấn đề ông bà muốn cô bớt thời gian chơi bời mà chăm chồng, lo bồi dưỡng rồi sinh con.
Nhưng cô con dâu vẫn chứng nào tật ấy, cô ta cậy có bố mẹ làm to, nhà mặt phố nên hễ thiếu tiền lại chạy về ngoại. Ông cũng chẳng điều tra, nhưng thấy con trai bảo có tháng bố mẹ cô ta còn cho con hẳn 50 triệu chi tiêu. Như người khác họ sẽ mừng ra mặt, nhưng ông lại thở dài “Sao lại cho nó con cá, phải dạy cho nó cách câu cá chứ”.
Rồi một ngày, tai ương ập đến, ông bà thông gia làm ăn vỡ nợ. Cô con dâu khóc nức nở khi nói rằng giờ bố mẹ cô phải về quê lánh nạn, tiền bạc giờ không còn đồng nào. Không còn chỗ dựa, nhà mặt phố cũng bán sạch, giờ tay trắng con dâu ông bà phải nai lưng đi kiếm việc. Từ hôm đó trải qua bao biến cố, nhưng cái tính tiêu pha hoang phí thì vẫn không hề thay đổi.
Con trai ông bà lương bổng cũng nhiều nhưng chẳng tích cóp được bao nhiêu cũng chỉ vì cô vợ hoang phí này. Ông bà biết thế nhưng đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Nếu ông bà lên tiếng chê trách thì con trai lại không ngớt lời bênh vực con dâu. Bà còn bảo ông “Ông xem, nó bênh vợ đến như thế là cùng. Các cụ nói đội vợ lên đầu cấm có sai”.
Video đang HOT
Khi anh vào Nam công tác không ngớt lời dặn bố mẹ phải thường xuyên đến chơi động viên vợ mình để cô ấy đỡ tủi thân. Không chỉ vậy, ở xa xôi như thế nhưng mỗi tháng anh đều cố gắng về nhà thăm vợ và gia đình một lần.
Một chiều khi ông bà đang chạy thể dục, ông nhận được điện thoại con trai bảo rằng: “Bố qua nhà lấy giúp con tập tài liệu con cất trên giá sách trong phòng làm việc. Khoảng 2 tiếng nữa có anh bạn con qua lấy, bố chuyển giùm con. Vợ con hôm nay thi sát hạch nên con không muốn cô ấy phân tâm”. Nói rồi anh tắt máy.
Ông nghe thế vội vàng về nhà lấy chìa khóa rồi chạy qua nhà con trai gấp. Ông cũng không nghĩ chính sự tình cờ này lại đẩy mình vào một tình huống đau lòng, có nằm mơ ông cũng không tưởng tượng nổi sự thể lại đến nỗi như thế.
Khi ông đang loay hoay tìm thì nghe tiếng con dâu về. Nhưng lạ thay có cả tiếng một người đàn ông lạ. Quá hốt hoảng ông chui xuống gầm giường để xem tiếp sự thể thế nào. Và rồi…đã rõ con dâu ông dẫn trai về nhà trong giờ hành chính để giở trò chim chuột. Chẳng nhẽ đây lại là cuộc thi sát hạch mà con trai ông vừa nói?
Qua câu chuyện họ nói với nhau, ông đã hiểu ra rằng con dâu ông đi làm cũng chỉ để có chút công danh, còn những việc cô ta làm không khác gì một cô gái đứng đường. Những lời cô ta nói với nhân tình khiến ông như chết lặng. Ông thật không ngờ con trai ông lại vớ phải cô vợ không được cái nết gì như thế.
Sau hơn 2 tiếng đồng hồ, cuối cùng cô ta và nhân tình cũng dắt nhau đi. Cũng may khi đó vừa có người gọi điện báo đến lấy tài liệu. Ông loạng choạng lê từng bước chân đau đớn xuống nơi đã hẹn.
Hôm đó trên đường về nhà ông đã phân vân rất nhiều. Ông muốn nói với con trai tất cả sự thật ngay lúc đó, nhưng ông sợ chuyện tình cảm sẽ ảnh hưởng tới chuyến công tác của con. Vội vàng gạt vội giọt nước mắt cay đắng ông tự nhủ sẽ nhẫn nhịn rồi đợi lúc con trai ông công tác xong xuôi về đây ông sẽ làm cho ra nhẽ!
Theo Blogtamsu
Là mẹ nhưng 10 năm qua tôi chỉ biết đứng từ xa nhìn con quấn quýt bên người đàn bà ấy
Tôi cũng ở cùng thành phố với Hải và thường xuyên đi ngang nhà Hải để lén nhìn con. Cứ đều đặn vào cuối tuần, người đàn bà ấy đều dắt thằng bé ra công viên gần nhà, tôi nắm được lịch nên trùm người kín mít rồi cứ ngồi từ xa nhìn con.
Tôi nhận lời lấy Hải khi trong lòng đã tràn ngập nỗi chán chường, tuyệt vọng. Người yêu tôi tuyên bố sẽ ở lại nước ngoài sau khi khóa học kết thúc. Điều đó đồng nghĩa với việc tình yêu 5 năm của chúng tôi sẽ chấm dứt. Bố mẹ tôi vốn dĩ đã ngăn cấm tình yêu này, giờ thêm sự việc Vũ quyết định ở lại nước ngoài khiến ông bà thêm cương quyết.
Tôi không yêu Hải, dù tôi biết, anh đã mất khoảng 3 năm để theo đuổi tôi. Ngày đó, Hải biết tôi yêu Vũ nhưng anh vẫn âm thầm chờ đợi. Hải quan tâm đến tôi từng li từng tí, hơn nữa, anh thuộc loại "mặt dày". Cứ hôm nào tôi đi chơi với Vũ, anh đều đến "đóng đô" ở nhà tôi, ngồi nói chuyện với bố mẹ tôi. Hải có sự nghiệp vững chắc, mới 30 tuổi nhưng đã làm phó giám đốc, nói chung trong mắt bố mẹ tôi, Hải rất tốt và rất xứng làm chồng tôi, khác xa với "cái thằng khinh khỉnh chỉ có mác học giỏi" như Vũ.
Nhưng tình yêu làm sao ép buộc được. Dù Hải có cố gắng làm hàng trăm điều tốt với tôi thì tôi vẫn không thể nào cảm động được. Nghe tin Vũ ở lại nước ngoài, bố mẹ tôi đã gọi tôi lại, bảo tôi đừng mơ mộng viển vông nữa, hãy chọn Hải làm chồng và sống một cuộc sống ổn định vì tôi đã lớn tuổi rồi. Mẹ tôi thậm chí còn khóc lóc đòi chết nếu tôi không lấy Hải.
Tôi chán nản và tuyệt vọng cùng cực, lúc đó, Hải vẫn ở bên tôi, lặng lẽ chăm sóc tôi. Tôi nhìn Hải rồi chậc lưỡi, thôi thì cứ lấy chồng cho xong. Tôi cũng xem đây là một cách để trả thù Vũ, Vũ nói Vũ yêu tôi nhưng anh lại không làm mọi cách để cho tôi được hạnh phúc, vậy thì anh cứ chống mắt lên nhìn tôi hạnh phúc với người đàn ông khác.
Nhưng tôi đã nhầm to. Tôi vẫn không thể nào hạnh phúc khi sống bên Hải. Thậm chí, điều này còn khiến cuộc sống của tôi trở thành tù ngục. Tôi sợ gần gũi với chồng, sợ những cử chỉ săn sóc của anh, Hải biết hết những điều đó nhưng vẫn nhẫn nhịn. Anh luôn muốn tạo cho tôi một sự thoải mái.
Rồi một ngày nọ, khi tôi vừa kết hôn được 2 năm và có con 1 tuổi rưỡi, tôi nhận được email của Vũ. Vũ bảo rằng anh đã bị dằn vặt suốt thời gian tôi đi lấy chồng, anh nhận ra rằng anh không thể sống thiếu tôi, thế là Vũ định trở về. Những dòng chữ cứ nhảy múa trước mắt tôi, bóp nghẹt trái tim tôi. Vũ về bây giờ chỉ càng làm cho tôi cảm thấy bẽ bàng chứ có ích gì đâu.
Tôi lo lắng và buồn phiền suốt thời gian đó. Tôi nhìn con, cảm thấy thương bản thân mình ghê gớm. Giá như đó là đứa trẻ của tôi với Vũ thì tôi đã không cảm thấy buồn nhiều như thế. Hải thì mừng lắm, anh cảm ơn tôi liên tục.
Từ ngày Vũ gửi email cho tôi, tôi cứ đứng ngồi không yên. Vũ bảo đợi anh khoảng 1 tuần nữa, để anh sắp xếp công việc bên này rồi sẽ về hẳn Việt Nam với tôi. Tôi không biết phải trả lời Vũ thế nào, thú thực tôi vẫn yêu anh nhiều lắm, nhưng tôi đã có con, làm sao tôi bỏ con mình để đi với anh được?
Thế nhưng khi tôi chưa quyết định được gì thì Hải đã đọc được những bức email Vũ gửi cho tôi. Anh giận dữ ném hết đồ đạc trong phòng rồi rít lên: "Sức chịu đựng của tôi cũng có hạn, cô định biến tôi thành thằng ngu đến bao giờ nữa hả? Cô muốn đi với hắn ta thì cút đi, nhưng cấm đưa con tôi đi đâu cả". Nói rồi Hải kéo va li, lôi hết áo quần của tôi ra rồi đuổi tôi ra khỏi nhà ngay lập tức. Anh nói rằng, từ lâu rồi, cứ nhìn thấy tôi thẫn thờ là anh đã muốn giết tôi vì biết tôi đang nghĩ đến Vũ.
Tôi không ngờ mình bị chồng đuổi một cách nhục nhã đến như vậy. con tôi đang còn nhỏ, sao anh ta lại tìm cách tước đoạt quyền làm mẹ của tôi cơ chứ? Tôi chưa kịp làm gì thì Hải đã thông báo với gia đình tôi rằng, tôi bỏ nhà, bỏ chồng con theo Vũ. Bố mẹ tôi nghe thế thì chửi tôi không ra gì. Họ nói tôi không có tư cách làm mẹ.
Hải chỉ cho phép tôi ở với con một tháng 4 lần, sau đó thì đuổi tôi đi hẳn. Lúc đó Vũ về Việt Nam, anh ngỏ ý muốn cưới tôi và chăm sóc tôi. Quả thật, tôi vẫn còn yêu Vũ nhiều lắm, thêm nữa, tình thế của tôi bây giờ rất bi đát, thế nên tôi bấu víu vào Vũ như một cách để xoa dịu vết thương lòng.
Thế là tôi chấp nhận việc làm một bà mẹ vô trách nhiệm, bỏ con mình để đi tìm hạnh phúc đích thực. Sau khi tôi đi được 1 năm, Hải lấy vợ mới và cô ta rất yêu con tôi. Tôi cũng ở cùng thành phố với Hải và thường xuyên đi ngang nhà Hải để lén nhìn con. Cứ đều đặn vào cuối tuần, người đàn bà ấy đều dắt thằng bé ra công viên gần nhà, tôi nắm được lịch nên trùm người kín mít rồi cứ ngồi từ xa nhìn con.
Cứ như thế suốt 10 năm ròng rã, tôi chỉ biết đứng từ xa nhìn con trai mình quấn quýt bên người đàn bà ấy. Tôi và Vũ dù đã cố gắng nhưng vẫn không thể sinh con. Đã không ít đêm tôi nằm khóc thầm, tôi nghĩ rằng, do tôi đối xử tệ với con, bỏ con để tìm người đàn ông khác khi nó còn quá nhỏ nên ông trời đã trừng phạt tôi. Bây giờ, đến cả việc lấy can đảm đứng trước con để gọi nó, ôm nó vào lòng tôi còn không đủ dũng khí. Tôi phải làm thế nào đây? Có phải tôi là bà mẹ quá tồi tệ hay không?
Theo Blogtamsu
Nhà chồng coi tôi như người thừa trong nhà Có những hôm cả nhà đang ngồi nói chuyện xì xào gì đó, tôi đến gần thì tất cả lại im lặng. Tôi có cảm giác như họ đang nói xấu mình.... Về ở nhà chồng, tôi vốn không phải là đứa con dâu không biết điều. Nghe lời mẹ dặn, tôi luôn tâm niệm, phải sống làm sao để nhà chồng yêu...