Bỏ chạy trối chết sau lần ra mắt nhà chồng tương lai
Đến tối, Vân và Long vừa từ nhà bà nội Long về thì mẹ Long đã ngồi ở phòng khách đợi từ lúc nào và bảo 2 người theo mẹ vào phòng. Nhìn chiếc giường được trải ga trắng tinh, Vân hơi chột dạ.
Tính từ thời điểm này Vân và Long đã yêu nhau được 6 năm. Trong 6 năm đó, dù nhiều lần Vân gợi ý, Long vẫn nhất quyết không dẫn cô về ra mắt gia đình. Long nói rằng n hà anh rất phong kiến và cổ hủ, anh muốn khi nào chắc chắn cưới mới dẫn Vân về ra mắt vì nếu không bố mẹ anh sẽ gây khó dễ cho cô.
Tết này cuối cùng Long cũng đồng ý dẫn Vân về. Vốn là cô gái có ngoại hình, có học thức lại ngoan hiền nên Vân khá tự tin mình sẽ chiếm được thiện cảm của bố mẹ người yêu. Long cũng quyết tâm sẽ bàn với bố mẹ chuyện cưới xin luôn trong năm nay vì tài chính cả 2 đều đã ổn định và năm nay Vân cũng được tuổi lấy chồng nữa.
Thế nhưng những gì diễn ra tại nhà Long đi ngược lại hẳn tưởng tượng của Vân và khiến cô ngay lập tức phải nghĩ lại chuyện có nên về nhà Long làm dâu hay không.
Nhà Long so với ở quê thuộc dạng khá giả. Bố mẹ Long đều là người làm ăn buôn bán lâu năm nên có phong cách nói chuyện đốp chát khiến Vân khá sợ hãi.
Sau màn chào hỏi không mấy thân thiện, bố mẹ Long bắt đầu tìm hiểu về Vân. 2 tiếng ngồi dạ vâng, thưa bẩm và trả lời tất cả câu hỏi của bố mẹ người yêu khiến Vân đau đầu như búa bổ, trán thì mướt mồ hôi. Dù cố trả lời khéo léo và cười lấy lòng bố mẹ Long thế nào, những gì Vân nhận lại chỉ là đôi mắt lạnh băng và khuôn mặt vô cảm của họ.
Người con trai đầu tiên cô trao trinh tiết cho chính là Long, cô không hề hối hận về việc đó nhưng trong mắt mẹ Long, cô chỉ là đứa con gái buông thả, hư hỏng (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Đến tối, Vân và Long vừa từ nhà bà nội Long về thì mẹ Long đã ngồi ở phòng khách đợi từ lúc nào và bảo 2 người theo mẹ vào phòng. Nhìn chiếc giường được trải ga trắng tinh, Vân hơi chột dạ. Mẹ Long bảo 2 đứa ngủ ở đây, phòng Long từ lâu không quét dọn không tiện ở. Thế nhưng nhìn thái độ của mẹ Long, Vân hiểu bà có ý gì đó khác. Vân bảo rằng ngủ chung thế này không tiện và xin cho Vân sang phòng em gái Long ngủ.
Đến lúc này, mẹ Long mới nói thẳng thực chất bà muốn kiểm tra “trinh tiết” của Vân nên mới xếp phòng thế này cho 2 người làm “chuyện ấy” với nhau ở đây. Bà còn nói không chấp nhận con dâu mất trinh trước khi cưới.
Long nghe mẹ nói xong cũng tái mặt hết nhìn mẹ lại nhìn Vân. Chỉ chờ có thế, bà vung tay tát Vân 1 cái đau điếng và quát: “Tao biết ngay mà thứ con gái hư hỏng như mày thì làm gì còn trinh! Biến ra khỏi nhà tao! Đừng hòng làm dâu nhà này!”.
Vân choáng váng với cái tát nảy lửa bất ngờ, òa khóc rồi vùng chạy khỏi nhà người yêu. Vân bắt chiếc taxi ngay đầu ngõ rồi đi thẳng về thành phố, khóc không ngừng. Chưa bao giờ cô bị sỉ nhục đến thế. Người con trai đầu tiên cô trao trinh tiết cho chính là Long, cô không hề hối hận về việc đó nhưng trong mắt mẹ Long, cô chỉ là đứa con gái buông thả, hư hỏng.
Vân kiên quyết chia tay Long còn Long thì nỗ lực níu kéo. Long nói rằng Vân và Long sẽ thuê nhà sống ở thành phố, không phải về quê sống với gia đình. Nhưng Vân không thể tưởng tượng nổi nếu để bố mẹ mình gặp gỡ bố mẹ Long và chịu sự sỉ vả như cô phải chịu thì sẽ như thế nào. Dù yêu Long rất nhiều cô vẫn không thể chấp nhận làm vợ anh khi anh có người mẹ quá quắt như vậy.
Theo Blogtamsu
Gửi anh- Một thằng đểu!
Đã 10 năm rồi nhưng tôi chưa bao giờ quên. Cái ngày mà anh đã bỏ rơi tôi sau khi lấy đi đời người con gái.
Ngày ấy tôi mới ngoài 20 tuổi, cũng có công việc, có trình độ và có nhan sắc. Nhiều chàng trai muốn đến với tôi, chỉ có điều tôi không yêu họ mà lại chọn anh.
Một người có hình thức bình thường, trình độ bình thường nhưng lại bẻn mép, biết nói những lời ngon ngọt và biết làm thơ tặng cho tôi.
Tôi lại gạt đi những giọt nước mắt tủi hờn mà tiếp tục sống. (Ảnh minh họa)
Những vần thơ tình anh viết tặng tôi sao mà đẹp đến thế, tôi có cảm giác như mình là một nàng công chúa, còn anh là chàng hoàng tử, sẽ yêu thương nhau đến trọn kiếp này.
Chúng ta gặp nhau và yêu nhau như định mệnh và chẳng thể nào xa nhau, cho dù trời có sụp xuống thì anh vẫn yêu thương, che chở cho tôi.
Vậy mà! Tất cả sự đẹp đẽ ấy đã chấm hết sau khi anh lấy đi của tôi thứ quý giá nhất của đời người con gái.
Anh cũng biết, với tôi trinh tiết nó quan trọng như thế nào mà, trong gần 1 năm yêu anh đã bao nhiêu lần tôi từ chối đề nghị của anh, có lần tôi đã phải liều mình nhảy từ xe máy xuống khi anh đang đi để anh không đưa tôi vào nhà nghỉ. Rồi nhiều lần, tôi đã chấp nhận nói lời chia tay với anh vì anh bắt tôi phải chọn giữa anh và trinh tiết.
Hôm đó là ngày sinh nhật của tôi, anh nói sẽ tạo cho một sự bất ngờ, anh tổ chức sinh nhật cho tôi tại một nhà hàng sang trọng chỉ có tôi và anh. Chúng ta đã ăn tối cùng nhau trong không gian lãng mạn chỉ có hoa hồng trắng và những ánh nến lung linh, anh đã nói với tôi những lời ngọt ngào và cố tình để cho tôi uống rượu. Và rồi khi có hơi men trong người, trong một phút ngu muội, một phút yếu lòng không kiềm chế được cảm xúc, tôi đã cùng anh vào nhà nghỉ trao cho anh thứ quý giá nhất của đời người con gái. Thứ mà tôi luôn muốn giữ gìn cho đến tận đêm tân hôn.
Tôi đã choàng tỉnh và đau khổ biết bao khi nhìn thấy chiếc ga giường dính đầy máu còn khuôn mặt của anh thì mãn nguyện vì rằng tôi vẫn là một cô gái còn trinh. Anh nói lời xin lỗi và hứa sẽ không để tôi phải chịu thiệt thòi, sẽ yêu thương tôi đến hết cuộc đời này.
Cả đêm hôm đó anh ôm tôi ngủ, vỗ về và an ủi tôi. Tôi cứ tưởng rằng cả đời này sẽ được ủ ấm trong vòng tay anh, trong tình yêu thương chân thành của anh, nhưng đâu ngờ đó là đêm cuối cùng anh ở bên tôi và đó cũng là lần cuối cùng chúng ta bên nhau.
Sáng hôm sau, sau khi đưa tôi đi ăn sáng và trở về nhà anh đã biệt tăm cho đến tận bây giờ tôi vẫn không thể nào liên lạc được với anh. Điện thoại anh tắt máy, email và nick chat cũng không sử dụng. Bạn bè của anh dù rất thương tôi nhưng họ cũng không thể phản bội lại lời hứa với anh là không nói cho tôi biết về tung tích của anh.
Về quê nhà anh còn ai nữa đâu ngoài người mẹ già- bà cũng chẳng biết con mình hiện đang làm và ở đâu. Chỉ biết lâu lắm rồi anh không về nhà, cũng chẳng điện thoại về cho bà.
Tôi đã sống những ngày tháng rất đau khổ vì mất đi đời người con gái và mất đi tình yêu của mình, hay nói đúng hơn là đã quá tin vào tình yêu của một người tồi tệ như anh. Nhiều lần tôi đã có ý định tự tử, nhưng lại nghĩ đến mẹ tôi- người vất vả nuôi tôi khôn lớn và luôn tin tưởng vào một ngày tôi sẽ làm cho mẹ nở mày nở mặt, tôi lại gạt đi những giọt nước mắt tủi hờn mà tiếp tục sống.
Phải mất hơn một năm, tôi mới có thể nguôi ngoai và vơi bớt đi những kỷ niệm, những đau đớn anh mang đến cho tôi. Và rồi tôi quyết định, hãy coi đây như một lần vấp ngã trong cuộc đời mình, vì dù gì nó cũng cho tôi những kinh nghiệm về những gian dối xung quanh cuộc sống này.
Anh nói đúng, cuộc sống không chỉ có màu hồng và anh đã giúp tôi nhận ra điều đó. Suy nghĩ đó làm cho tôi cảm thấy thỏa mái hơn và dễ dàng hơn trong việc chấp nhận một tình yêu mới.
Bây giờ tôi đã có chồng, có con. Tất nhiên! Trong trái tim tôi bây giờ chỉ còn chồng và con, nó sẽ không còn một chỗ trống nào dành cho anh. Và tôi cảm thấy hài lòng về điều đó, hài lòng về cuộc sống thực tại của mình.
Tôi viết ra những dòng này và hy vọng rằng anh sẽ đọc được nó, nhưng không phải để anh nhớ về tôi và ân hận về những việc mình làm, mà để anh thấy rằng trong mắt tôi anh chỉ là một thằng đểu! Một thằng đểu không hơn không kém!.
Theo Đất Việt
Có nên trao trinh tiết cho người mình đã yêu Anh ấy nói nếu em cố giữ trinh tiết thì không giữ được anh ấy, em có nên trao cho anh ấy trinh tiết hay không?. Năm nay em 20 tuổi, sinh viên năm thứ 2 đại học, bạn trai em 24 tuổi, anh ấy học năm thứ 4 và cùng quê với em, anh ấy là tình yêu đầu tiên của em,...