Bình yên và sung túc
Làm sao để vừa có tình yêu, vừa có một cuộc sống bình yên, sung túc? Đó thật sự là một câu hỏi quá khó, khiến người ta cứ phải đi tìm hết năm này sang năm khác, hết đời này sang đời khác mà chưa chắc chắn đã tìm được câu trả lời.
Bạn có tin rằng mình sẽ tìm được người đàn ông vừa là chỗ dựa tinh thần vừa là chỗ dựa vật chất cho bạn trong suốt cuộc đời này?
Người ta thường hay nói về tình yêu của những cô gái mới lớn thế này: các cô bé ấy thường hay mơ mộng một chàng hoàng tử cưỡi trên con ngựa trắng, hoặc trên một con thuyền buồm đỏ thắm, tới rước về dinh. Một hình ảnh vô cùng đẹp và lãng mạn với sóng biển, gió cùng mây trời, và tất nhiên không hề mang bất cứ mùi vị gì của vật chất.
Thế nhưng nếu suy nghĩ kỹ một chút thì rõ ràng hình ảnh đẹp đó còn ẩn chứa khao khát có được một sự ổn định về vật chất, nếu không nói là sự sung túc và giàu có. Vì rõ ràng đã là một hoàng tử, ngoài vẻ hào hoa, lịch lãm thì luôn phải có cung điện, đất đai, có người hầu, có những bữa ăn ngon, quần áo đẹp…
Trong cuộc sống, vì quá yêu thương nhau nên dù nghèo khó, người ta vẫn thường tự AQ mình và bạn tình rằng: “Một túp lều tranh hai quả tim vàng”. Nhưng chắc chắn chẳng ai muốn mình cứ nghèo hoài, cứ cực khổ hoài bởi cái nghèo kéo theo cái đói, cái rét và rất nhiều phiền lụy khác, nhất là khi những đứa trẻ lần lượt ra đời.
Sống trong một xã hội mà tất cả mọi người đều đối mặt với khó khăn hoặc đều quan niệm vật chất chỉ là hàng thứ yếu, nghĩa tình mới quan trọng thì tự thiên thấy cuộc sống không phải là sân si, so đo nhiều, vì thế mà cũng bình an hơn vạn lần. Nhưng cái thời đó dường như đang phai nhạt dần. Những hối hả, bon chen, giành giật, kèn cựa, đua đòi… để có được nhà to cửa rộng, để có được xe hơi siêu sang, xài toàn hàng hiệu, tiêu tiền như nước đã khiến người ta bị cuốn vào một thứ tình yêu vô cùng thực dụng. Thế rồi, họ có thật sự hạnh phúc không?
Bạn sẽ hạnh phúc nếu những bông hoa của yêu thương luôn chân thành trong tâm hồn bạn (Ảnh minh họa)
Chắc chắn là họ sẽ hạnh phúc, nếu lý trí của họ ngoảnh mặt với tình yêu, nếu trái tim của họ đóng cửa trước những lời mời gọi của yêu thương, nếu nhân cách của họ đã bị vùi lấp bởi rất nhiều tiền bạc, của cải, vật chất. Nhưng nếu sống trên đời, bạn không thật lòng yêu một ai đó thì tự dưng bạn đã là một người bất hạnh. Thứ bất hạnh đến từ sự khô cằn của tâm hồn, nó sẽ giết chết dần những cảm xúc tốt đẹp của bạn mà nếu không để ý, không ai khơi gợi ra, bạn sẽ không thể nào biết được.
Video đang HOT
Người ta thường không bao giờ bằng lòng với những gì mình đang có (có lẽ vì thế mà con người mới vướng vào lo lắng, sầu muộn). Đôi khi đó là động lực giúp bạn vượt qua rất nhiều khó khăn để đem lại sự sung sướng cho những người bạn yêu thương, đôi khi nó lại là con dao hai lưỡi, quay ngược lại cắt đứt sợi dây hạnh phúc của bạn, khi bạn mải quay cuồng trong cơn lốc tìm kiếm giá trị vật chất. Có ai chết đi mà mang theo của cải vật chất bên mình? Có ai hạnh phúc khi sống trong giàu sang nhung lụa mà tình yêu thì giả tạo hoặc đã nguội lạnh từ lâu? Không, chắc chắn là không, cho dù bạn có cố ngụy biện thế nào đi nữa, thì thứ hạnh phúc được đóng bằng vật chất ấy cũng chỉ mang một khuôn mặt giả tạo mà thôi.
Làm thế nào để vừa có được tình yêu vừa có được một cuộc sống bình yên sung túc? Chao ôi, đó thật sự là một câu hỏi quá khó, khiến người ta cứ phải đi tìm hết năm này sang năm khác, hết đời này sang đời khác mà chưa chắc đã tìm kiếm được câu trả lời.
Nhưng nhìn ra xung quanh mình, thấy những người yêu nhau thực sự có tâm sáng, có tài năng, có đạo đức, sống biết trước biết sau, kiếm tiền đúng bằng sức lao động của mình thì cho dù cuộc sống thay đổi, đang nghèo khổ bỗng trở nên giàu có, đang làm ăn phát đạt bỗng chẳng may lụn bại họ vẫn luôn ở bên nhau, tay trong tay vượt qua những biến cố của cuộc đời để hưởng một hạnh phúc dài lâu, cùng vượt qua hoạn nạn, để cùng nhau, như câu chuyện ngày xưa, lèo lái trên con thuyền buồm đỏ thắm của tình yêu, niềm tin và hy vọng để về đến “dinh thự” của mình.
Còn bạn, bạn có tin rằng mình sẽ là một người trong số họ? Bạn có tin rằng bạn sẽ dung hòa được tình yêu và vật chất? Bạn có tin rằng mình sẽ tìm kiếm được một người đàn ông vừa là chỗ dựa tinh thần vừa là chỗ dựa vật chất cho bạn trong cuộc đời này? Bạn có tin rằng mình sẽ mang lại một cuộc sống hạnh phúc, sung túc và yên ấm cho những người mình yêu thương?
Tôi tin, bạn sẽ là người như vậy, nếu những bông hoa của yêu thương chân thành trong tâm hồn bạn, trong trái tim bạn luôn nở ngát hương.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Xin anh đừng im lặng nữa!
Nếu có vô tình anh đọc được những dòng tâm sự này thì xin anh đừng im lặng nữa, hãy cho em một câu trả lời...
Tôi còn nhớ rất rõ hôm đó là ngày 30/4 của một năm về trước. Tôi và anh tình cờ quen nhau, chúng tôi quen nhau qua ola và xem nhau như là những người bạn ở những nơi phương xa.Tôi xem anh như là những người vô tình mình quen được. Tôi đâu ngờ đó lại là một nữa hạnh phúc tôi đang tìm kiếm. Người ta thường hay nói những người quen như vậy đừng nên tin tưởng vì biết đâu họ không nói thật với mình.
Tôi cũng chẵng tin anh lắm, sau một hồi trò chuyện thì tôi mới được biết anh đang là một sĩ quan đang học trong quân đội. Dần dần cái nghi ngờ đó trong tôi mờ dần và tôi tin những gì anh nói hơn. Tôi nghĩ chắc bộ đội được huấn luyện rất là nghiêm khắc nên không có chút vì lo ngại khi kết bạn với anh. Rồi từ đó chúng tôi trở thành bạn của nhau, kể cho nhau nghe những gì liên quan bản thân mình. Tôi được biết anh ở vĩnh phúc và vào sài gòn để học tập. Đúng là một cơ duyên đề tôi và anh xích lại gần nhau hơn, tôi cũng đang học tập trên mảnh đất Sài Gòn ồn ào náo nhiệt này.
Cứ như vậy từ từ chúng tôi đã trở thành bạn và dần dần tôi đã có cảm tình với anh chàng bộ đội này. Dù tôi chưa một lần nhìn thấy khuôn mặt của anh. Sau một khoảng thời gian nói chuyện anh đã ngỏ ý thích tôi và muốn tôi trở thành người yêu của anh. Lúc đó tôi cảm thấy bất ngờ vì thời gian tôi và anh quen nhau chưa lâu và anh cũng còn chưa biết được con người tôi như thế nào. Thật sự lúc đó tôi chưa thể nào chấp nhận được vì đối với tôi hạnh phúc thật là mong manh. Tôi đã nhìn thấy các chị của tôi đổ vỡ trong hạnh phúc và tôi tin trên đời này làm gì có người đàn ông tốt nữa.
Tôi còn có ý định là sẽ ở vậy sống với ba, mẹ suốt đời, thật là buồn cười phải không? Chắc có lẽ vì thế nên cuộc đời muốn trêu đùa tôi hay sau. Tôi đã quen được anh những lời nói của anh đã đi vào lòng của tôi, và tôi cũng đã chấp nhận mở lòng mình ra đề chờ một tình yêu mới. Cuộc đời tôi bắt đầu từ cái ngày đó. Rồi cuối cùng chúng tôi đã quyết định gặp mặt nhau. Anh đã hẹn tôi gặp mặt vào một buổi tối thứ 7 ở trong doanh trại nơi mà anh đang học tập. Chỉ có vào những tối thứ 7 anh mới có thể được gặp người thân.
Nhưng thật là buồn cười, hôm đó tôi không gặp được anh vì ngày hôm đó đang chuẫn bị bầu cử nên anh không thể gặp tôi được. Thế là tôi bị anh cho leo cây , lúc đó tôi giận lắm vì trên đời này mới có người con trai đầu tiên cho tôi leo cây. Anh đã gọi cho tôi và nói với tôi nhiều lắm. Anh nói thật tình anh không biết như thế và anh không muốn làm tôi buồn, anh nói với tôi yêu bộ đội thì khổ lắm, những không hiểu sau lúc đó cơn giận trong tôi không còn nữa. Chắc có lẽ vì tôi biết anh không cố ý, và vì tôi thương anh nữa, thương vì anh đã dùng sức trẻ của mình để phục cho đất nước, lẽ nào vì thế mà tôi giận anh sau. Cũng một phần vì khi yêu rồi người ta luôn dễ tin như thế.
Rồi cuối cùng tôi cũng gặp được anh vào một buỗi chiều này nắng và gió. Tôi và anh cùng nói chuyện, kể nhau nghe những câu chuyện thật hay. Rồi cũng tới lúc anh phai vào lại doanh trại, tôi và anh chia tay nhau ở đó và hẹn sẽ gặp lại nha. Lần thứ hai tôi gặp anh vào ngày trời có một chút mưa vào 1 buổi tối thứ 7. Đó cũng là lần đầu tiên tôi vào doanh trại đó, một cảm xúc thật khó tả làm sau. Anh ra đón tôi, lúc đó trời đang mưa râm râm, anh đã dùng tay mình che cho tôi làm tôi cảm động vô cùng.
Không hiều sau lúc đó tim tôi đập rất nhanh và có cảm giác khó tả. Tôi và anh tìm chỗ và ngồi nói chuyện với nhau. Anh đã hát cho tôi nghe 1 bài hát mà do anh viết và tôi là người đầu tiên nghe, tôi cảm thấy rất là hay và cảm động lắm. Ước gì giờ tôi có thể nghe lại bài đó nhĩ một điều ước thật khó cho tôi lúc này. Cuộc trò chuyện nào cũng phải đến lúc tạm biệt, tôi ra về mà trong lòng vui và hạnh phúc . Rồi sau đó tôi và anh nói chuyện với nhau qua điện thoại vì anh đang học tập trong quân đội nên chúng tôi cũng không có thời gian nhiều để gặp mặt nhau.
Có lần anh đã kể tôi nghe anh đã từng có người yêu, lúc đó tôi vừa vui mà vừa buồn, vui vì anh không giấu tôi gì cả, buồn vì không biết anh có thật lòng yêu tôi hay không, hay chỉ xem tôi là người để anh lấp vào khoảng trống đó lúc này. Nhưng tôi đã quyết định dùng tình yêu chân thật của mình để làm cho anh yêu tôi thật sự. Chúng tôi đã có một khoảng thời gian hạnh phúc bên nhau.
Nhưng cuộc vui nào rồi cũng phải chia tay. Có một lần lâu lắm chúng tôi không gặp nhau, vì thời gian đó anh không được ra ngoài và tôi không vào thăm anh được, chúng tôi chỉ liên lạc với nhau qua điện thọai mà thôi. Và sau một khoảng thời gian hoc tập anh được nghĩ hè và về quê, Sau hơn hai tuần anh đã vào lại sài gòn. Và anh đã nói anh rất nhớ tôi và muốn nhìn thấy tôi và tôi cũng nhớ anh vô cùng.Lúc đó tôi đang ở dưới quê, nge anh nói chiều anh sẽ ra ngoài và sẽ gặp tôi. Tôi vui lắm và chuẫn bị để lên gặp anh. Trong khi đang ngồi xe đễ chờ lên tới nơi tôi đã nghĩ rất nhiều mình làm gì khi gặp anh ta. Nhiều thứ trong đầu tôi lắm, nghĩ mà cứ cười hoài.
Anh nói khi nào anh gọi thì tôi đi đến là vừa. Tôi chờ hoài chờ hoài mà chẵng thấy anh gọi lúc đó tôi buồn lắm, muốn gọi cho anh lắm, nhưng tôi sợ anh đang làm nhiệm vụ nên thôi. Lúc đó tôi buồn và giận anh lắm đến nỗi 1 tin nhắn cho tôi anh cũng chắng có hay là anh đã hết yêu tôi rồi. Tôi cứ đợ thử xem anh có gọi cho tôi hay không, 1 ngày, 2 ngày, rồi 3 ngày chẵng thấy gì hết và hôm đó nhà tôi có việc phải về quê. Lúc ngồi trên xe tôi quyết định gọi cho anh, gọi hoài, gọi hoài mà chẵn thấy anh bắt máy. Lúc đó tôi tức lắm và nghĩ nếu anh mà gọi lại tôi sẽ mắng cho anh. Rồi cuối cùng thì anh cũng gọi lại cho tôi.
Tôi thấy số của anh tôi đã chuẫn bị tinh thần sẽ mắng cho anh 1 trận. Nhưng khi tôi bắt máy và "alo" và anh đã " alo, vợ gọi anh có gì không" tự nhiên tôi chẵn biết nói gì, và lúc đó cơn giận trong tôi biến đâu mất tiêu. Lúc đó tôi có chút việc phải làm và nói sẽ gọi lại cho anh sau. Sau khi lam xong tôi đã gọi lại cho anh nhưng anh đi gác. Đến tối anh có nhắn tin cho tôi, tôi đã hỏi anh tại sao anh không gặp em, mà cũng chẳng gọi cho em. Anh nói với tôi mấy nay anh bận và anh quên mất. Câu nói vô tình ấy của anh làm con tim tôi đau nhói. Tôi đã trách anh tại sao lại làm như thế và tôi có nói với em rất yêu anh nhưng em không thể chấp nhận sự vô tình lạnh nhạt của anh như vậy.
Anh nói với tôi nếu em không chấp nhận được thì mình đừng quen nhau nữa. Tôi đã có những lời trách anh và đòi hỏi anh quan tâm tôi nhiều hơn như vậy là không đúng sao. Một người con gái đòi hỏi người bạn trai yêu minh hơn như vậy là có lỗi sao. Rồi thì anh cũng nói lời chia tay với tôi, lúc đó tôi thất vọng lắm và tôi ước gì hai chữ "chia thay" thay bằng lời an ủi của anh "Em à, hãy cố gắng lên nha em, lúc nào anh cũng yêu em hết" thì vui biết mấy. Tôi chì cần anh nói vậy thôi, điều đó là quá đáng lắm sao. Lúc đó tôi không còn biết nghĩ gì hơn ,và nói nếu anh quyết định như vậy em sẽ chấp nhận, sao lúc đó tôi yếu lòng đến thế, sao tôi không cố giữ anh ở lại bên tôi.
Tôi quyết định sẽ quên mối tình này và quên người đã làm cho tôi đau khổ. Rồi 1 tháng, 2 tháng tưởng chừng như tôi có thể quên đi tất cả , nhưng càng cố quên tôi lại nhớ anh nhiều hơn. Tôi đã chủ động liên lạc với anh, nhưng những gì tôi nhận lại là sự vô tình của anh, bây giờ anh chỉ xem tôi là bạn , làm sao, làm sao tôi có thể chấp nhận được. Tôi lại cố quên đi anh và sẽ hứa với bản thân mình sống tốt hơn. Nhưng sao cuộc đời này trớ trêu thế, tôi không thể nào quên được anh. Tôi đã dùng nhiều nick yahoo khác để có thể được nhìn thấy hình anh. Nhưng cuối cùng anh cũng phát hiện đó là tôi. Tôi lại biến mất một lần nữa. Lần này thì tôi đã xóa tất cả những gì thuộc về anh trong lòng tôi. Và tôi ngộ ra một điều dù mành có lam gì đi nữa thì anh bây giờ không còn là của tôi. Thôi thì mình cứ giữ nó vào một nơi nào đó trong con tim mình.
Gần đây trên facebook vô tình lại gặp được anh, đúng là trái đất này tròn. Lần này thì tôi không muốn né tránh và tôi nghĩ nếu không làm được người yêu thì làm bạn cũng được và tôi có ý kết bạn với anh. Nhưng một điều mà tôi không nghĩ tới đó là anh chẳng thèm quan tâm và chẳng hè trả lời tin nhắn của tôi. Tôi có đáng ghét đến như vậy không. Anh đâu có biết từng ngày, từng giờ tôi luôn nhớ anh và theo dõi xem anh làm gì, nói chuyện với ai và nghĩ gì? Tại sao anh lại tàn nhẫn với tôi đến thế. Nhưng tôi không trách anh vì tình yêu mà ai biết trước được điều gì sẽ xảy ra.
Hôm qua tôi tình cờ đọc được những dòng nhật ký của anh viết về một người anh đã yêu, tôi ước gì người con gái anh nói đó chính là tôi. Tôi thật mơ mộng quá phải không, làm sao là tôi điều đó là không thể nào. Thật là buồn cười cho cái cuộc đời này. Người anh yêu thì lại không yêu anh, người mà hằng ngày, hằng đêm luôn chờ đợi anh thì anh chằng thèm ngó ngàng.
Nếu có vô tình anh đọc được những dòng tâm sự này thì xin anh đừng im lặng nữa, hãy cho em một câu trả lời dù nó có khó nghe, có đau hơn đi chăng nữa em cũng sẽ chấp nhận. Và em cũng mong anh sẽ có một hạnh phúc ở một nơi nào đó, và nếu có thật bại, khó khăn, hay đau buồn thì anh hãy nhớ lúc nào đó ở một nơi phương trời xa có một người con gái luôn yêu anh.
- 1 năm có 365 ngày sẽ có 1 ngày định mệnh "ngày mà anh và em gặp nhau ".
- 1000 điều ước sẽ có 1 điều thành hiện thực " ước rằng 365 ngày anh điều được hạnh phúc"
- Trong cuộc sống sẽ có 1 lần vấp ngã " anh hãy cố lên a nhé "
- Trong tình yêu sẽ có 1 ngày kết thúc " ngày mà anh và em xa nhau"
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vợ ngoại tình với lái xe Trong khi tôi vất vả đi kiếm tiền lo cho cuộc sống gia đình sung túc thì vợ tôi lại vào khách sạn với người đàn ông khác. Tôi là một người đàn ông trung niên. Cuộc sống của tôi có khá nhiều thuận lợi và may mắn cho đến một ngày tôi phát hiện ra vợ tôi ngoại tình qua một người...