Biết vợ vô sinh, chồng lập tức về quê làm điều tồi tệ này
Rồi trong thời gian vắng nhà hợp lí đó chồng tôi đã kịp về quê quan hệ với một cô gái trẻ và đến nay cô ấy đã mang bầu được 5 tháng.
Ảnh minh họa: Internet
28 tuổi tôi mới tìm được một nửa kia của mình. Chẳng phải vì tôi thua kém bạn bè hay kén cá, chọn canh gì, mà ngược lại tôi tự biết mình có nhan sắc, bằng chứng là từ khi còn học cấp III tôi đã làm xiêu lòng nhiều bạn nam trong trường. Lí do muộn yêu bởi tôi lo phấn đấu sự nghiệp, may mắn quyết định theo đuổi tấm bằng thạc sĩ kinh tế của tôi được bố, mẹ ủng hộ. Tôi đã có việc làm cho thu nhập tốt ở một doanh nghiệp có vốn đầu tư của nước ngoài, bố, mẹ hỗ trợ thêm để tôi có nhà riêng, có ôtô đi làm rất thuận lợi. Tôi biết cuộc sống của một cô gái sinh ra và lớn lên ở thành phố, được học hành thành đạt như tôi không phải ai ước cũng có.
Video đang HOT
Người yêu của tôi nhỏ hơn tôi 2 tuổi, nhưng trông anh chững chạc và rất ga lăng, anh chiều chuộng, trân trọng tôi nhất mực, suốt gần 2 năm bên nhau chưa bao giờ anh làm tôi phật ý. Anh có bằng kĩ sư xây dựng, tôi quen anh do cậu bạn thân của anh là nhân viên dưới quyền tôi phụ trách giới thiệu.
Quê anh ở xa vì vậy sau khi cưới tôi đón anh về căn nhà riêng của mình. Sáng sáng chồng chở tôi đến công ty bằng ôtô, trưa vợ, chồng tự túc cơm nước, đến chiều anh lại có mặt rất đúng giờ để đón tôi về tổ ấm hạnh phúc của chúng tôi, tôi thật mãn nguyện khi có anh trong đời.
Biết gia cảnh nhà chồng còn nhiều khó khăn, lương của chồng cũng phụ thuộc vào công trình mà công ty tư nhân nơi chồng làm việc nhận được, nên tôi thường xuyên tế nhị giúp bố, mẹ chồng về kinh tế, mặc dù nhiều lúc chồng ngại ngùng từ chối.
Vợ, chồng hợp nhau, yêu thương đầy đặn, mặn nồng nhưng sau 3 năm gắn bó, nghĩa là tôi đã bước vào tuổi 33 mà mong mãi vẫn không có tin vui để báo với đôi bên gia đình. Tôi biết chồng tôi buồn lắm, bởi anh tuy là con thứ nhưng lại là trai duy nhất trong nhà, trên anh là 2 chị gái, dưới anh 1 cô em gái đã yên bề gia thất từ lâu. Nghĩ chồng khỏe mạnh, từ khi lấy nhau đến giờ anh chưa một ngày đau ốm nên tôi giấu chồng tìm đến bệnh viện phụ sản để khám. Kết quả khiến tôi muốn quỵ vì lí do không có con là do tôi mắc dị tật bẩm sinh ở tử cung nên thai nhi không đậu được.
Đau khổ, thất vọng vô cùng nhưng tôi không có ý định giữ kín chuyện mà thật lòng tâm sự cùng chồng. Chồng tôi mất mấy ngày thẫn thờ vào ra trong im lặng, nhưng rồi anh nhanh chóng lấy lại tinh thần, anh ôm tôi thật chặt, đặt lên má tôi nụ hôn âu yếm đầy sẻ chia và anh hứa như đinh đóng cột rằng tôi không việc gì phải suy nghĩ, phải buồn lo, không có con đẻ thì có con nuôi, không có con nuôi thì hai vợ, chồng yêu nhau suốt đời là hạnh phúc viên mãn rồi, khiến tôi cảm động và biết ơn chồng vô bờ bến.
Thế nhưng chồng nói vậy nhưng không phải vậy, với công việc là kĩ sư xây dựng của mình chồng thưa cơ hội để vắng nhà vai ba hôm thậm chí là cả nửa tháng. Rồi trong thời gian vắng nhà hợp lí đó chồng tôi đã kịp về quê quan hệ với một cô gái trẻ và đến nay cô ấy đã mang bầu được 5 tháng.
Tuy vậy khi lộ chuyện, tôi yêu cầu chồng kí vào đơn li hôn thì anh dứt khoát từ chối. Anh bảo tình yêu của anh là tôi, người anh muốn chung sống suốt đời là tôi, còn cô gái kia chỉ là giải pháp tình thế vì tôi vô sinh. Anh xin tôi hãy chấp nhận đứa trẻ, hãy đón nó về căn nhà của tôi, hãy thương yêu nó như con đẻ để anh được hoàn thành nghĩa vụ báo hiếu cho gia đình dòng tộc, bố, mẹ anh! Liệu tôi có nên nghe lời khẩn cầu của chồng?
Có nên về Hà Nội khi cuộc sống trong Nam đang ổn định
Tôi quê Hà Nội nhưng từ nhỏ đã theo bố mẹ vào Nam sinh sống.
Năm 18 tuổi tôi trở về Hà Nội học đại học, sau đó ra trường làm việc tại đây và lấy chồng. Chồng tôi là người miền Trung, chúng tôi không có tài sản gì, ở trọ. Quê tôi ở ngoại thành Hà Nội nên không thể về quê ở. Nhà ở quê của ông bà để lại, hiện tại các bác ở. Bố mẹ tôi đi lâu rồi nên cũng không có phần, chỉ thỉnh thoảng về chơi thôi.
Lấy chồng được 2 năm, nhận thấy cuộc sống cứ như vậy sẽ khó khăn mãi nên chồng tôi đăng ký đi làm chuyên gia ở nước ngoài một năm. Chồng đi như vậy trong lúc tôi có bầu nên đã xin nghỉ việc, chuyển về miền Nam ở với bố mẹ. Sau khi sinh con, tôi đi làm tại một Sở trong tỉnh, chồng cũng về làm cho một công ty tư nhân, tuần anh phải đi công tác 3-4 ngày. Cuộc sống êm đềm, mới thoáng chốc đã 14 năm trồi qua, giờ tôi gần 40 tuổi. Vợ chồng đã có nhà cửa ổn định cùng hai con trai, mua thêm được 2 mảnh đất ở tỉnh chúng tôi ở, nhà ở gần bố mẹ tôi. Cuộc sống vui vẻ, không lo nghĩ gì dù không quá giàu có.
Có điều, trong lòng tôi lúc nào cũng thích được về Hà Nội, quê tôi. Chồng cũng muốn về thủ đô vì từ đó về quê anh gần hơn. Gần đây, tôi có cơ hội được chuyển công tác về một đơn vị trực thuộc Bộ để làm việc. Nếu tôi đồng ý thì gia đình sẽ chuyển về Hà Nội, đúng với mơ ước thầm kín trong lòng vợ chồng tôi. Thế nhưng tôi phân vân quá:
Giờ tất cả tài sản tôi bán đi được khoảng 6 tỷ đồng, về Hà Nội sẽ đủ mua căn nhà để ở. Về Hà Nội sẽ phải thay đổi tất cả, được về quê gần họ hàng, làng xóm nơi quê hương thì lại xa bố mẹ và anh chị ruột tôi. Rồi tôi sợ lại phải làm quen từ đầu, mọi thứ sẽ không êm đềm như ở đây. Bố mẹ nói tùy chúng tôi, nếu nhà tôi về Hà Nội thì bố mẹ về quê cũng có chỗ đi lại, giờ về thăm quê thì bố mẹ phải ở nhà các bác.
Nghĩ đến công việc phải bắt đầu lại, lương cũng không cao hơn lương tôi đang nhận, trong khi ở đây tôi cũng có chức vụ nhỏ. Lương tôi ở tỉnh lẻ nên chi tiêu tạm ổn, nhưng ở Hà Nội thì như thế nào? Vì việc này mà vợ chồng tôi cứ bàn tính, đắn đo mãi. Anh nói vì con cái thì nên chuyển, còn tôi cứ phân vân nửa đi, nửa ở. Các anh chị am hiểu cuộc sống ở Hà Nội xin cho tôi lời khuyên.
Mẹ bạn trai đòi chửa trước mới được cưới, tôi cười khẩy yêu cầu việc khiến tất cả cứng họng Bác ấy bảo nhà bác ấy không rước về hạng gà mái không đẻ được trứng và cau điếc. Tốt nhất cứ phải tậu cả trâu cả nghé, vừa yên tâm mà lại được song hỷ lâm môn. Vẫn biết hiện nay vấn đề vô sinh khá phổ biến. Thế nhưng nguyên nhân hiếm muộn chia đều cho cả đàn ông và phụ...