Biết vợ ngoại tình, tôi không dám theo dõi và ‘bắt gặp quả tang’
Biết vợ ngoại tình, tôi cũng không tố cáo. Tôi nóng ruột vì ghen, muốn theo dõi rồi hả hê bắt quả tang dằn mặt vợ nhưng lại không dám. Cho dù biết cô ấy đang ở đâu tôi cũng không hỏi hay rình mò.
Các bạn cứ thỏa sức chửi tôi ngu, đần hay bất tài vô dụng gì đó đi. Một thằng như tôi suốt đời chỉ biết nhu nhược không bao giờ sáng mắt ra được đâu (Anh minh hoa)
Vợ tôi là người phụ nữ đặc biệt, chúng tôi lấy nhau khi cả hai đều không có gì trong tay. Vậy mà bây giờ cô ấy đã là giám đốc doanh nghiệp, còn tôi vẫn chỉ là anh nhân viên ngồi đuổi muỗi ở cơ quan. Quyền lực và tiền bạc làm vợ tôi thành người đàn bà thép.
Biết vợ ngoại tình, tôi cũng không tố cáo. Tôi nóng ruột vì ghen, muốn theo dõi rồi hả hê bắt quả tang dằn mặt vợ nhưng lại không dám
Ban đầu tôi còn vui vẻ nhìn cô ấy thành đạt, nhưng về sau lại thấy ganh tỵ và xấu hổ. Làm chồng mà không phải là trụ cột kinh tế nó nhục lắm các bạn ạ. Dần dần cô ấy cũng quên mất vai trò chồng – vợ trong gia đình. Lúc cãi nhau, không hiểu vô tình hay cố ý mà cô ấy nói “trong nhà này không có chồng vợ, ai kiếm tiền giỏi hơn thì người đó làm chủ gia đình”.
Câu nói đó chạm vào tự ái của một thằng chồng như tôi. Nhìn lại mình, lương tháng chi bằng 1/5 vợ, ngoài cái nắm đấm và khả năng đàn ông thì không có gì. Tôi thấy nhục vì khả năng kiếm tiền của mình không bằng vợ.
Tự ti và xấu hổ biến tôi thành đàn bà lúc nào không hay. Tôi tự nguyện về nhà sớm lo cơm nước và con cái không cần vợ nhắc nhở. Còn vợ lại leo lên làm chồng, hôm nào cũng họp hành đối tác, chưa bao giờ về trước 10 giờ tối. Tôi không biết những người phụ nữ thành đạt khác có giống vợ tôi không, rồi các nữ chính trị gia, nữ thủ tướng có xem chồng không khác một thằng cu li như thế không.
Biết là nhục nhưng cũng do tôi muốn nhường nhịn. Làm thằng chồng sợ vợ chắc có ích cho xã hội hơn là vũ phu gia trưởng. Nói vậy nhưng tôi vẫn thường nằm mơ được mắng vợ và được vợ nghe lời. Mơ là mơ, lúc thức giấc đến nhìn vơ lâu tôi cũng không dám.
Biết vợ ngoại tình, tôi cũng không tố cáo. Tôi nóng ruột vì ghen, muốn theo dõi rồi hả hê bắt quả tang dằn mặt vợ nhưng lại không dám. Cho dù biết cô ấy đang ở đâu tôi cũng không hỏi hay rình mò. Vì tôi sợ chính mình sẽ bị tổn thương nếu khám phá ra sự thật gã nhân tình kia giàu có và thành đạt hơn mình.
Đó là hai nhát đâm cùng lúc, một vào tình yêu, một vào tự trọng. Làm đàn ông ai cũng muốn che chở cho người phụ nữ của mình. Nhưng khi nhận ra bản thân mình chỉ là một chiếc ô rách, cảm giác nhục và vô dụng cứ dày vò hành hạ tôi.
Không điều tra nhưng tôi biết chắc vợ mình đang qua lại với một nhân vật tầm cỡ. Phụ nữ luôn nhìn lên, cô ấy là giám đốc doanh nghiệp thì anh ta hẳn phải chủ tịch tập đoàn. Chủ tịch tập đoàn và một tên nhân viên công sở quèn, chính tôi còn biết đây là một sự so sánh ngu xuẩn. Vợ chưa nói ly hôn chắc là vì con, cô ấy yêu con tôi rất hiểu.
Video đang HOT
Cô ấy thương con nên không đá tôi, còn tôi yêu cô ấy nên không ngoại tình. Biết vợ như thế tôi vẫn chung thủy. Bây giờ còn thảm hại hơn là phải xin phép vợ để được sex. Cô ấy bận bù đầu, được người kia đáp ứng đầy đủ nên không cần đến chức năng tối thiểu mà tôi có thể làm được cho cô ấy.
Nhưng tôi lại cần, đôi khi nhịn không được phải xuống nước để động vào vợ. Vợ tôi không từ chối, chỉ nằm im để mặc tôi. Nhiều lúc tôi nghĩ cô ấy đã ngủ trong khi quan hệ, tôi lên xuống như một cái máy với thân xác không hồn cua vơ.
Ngồi xuống cà phê, một anh bạn nói hôm trước nhìn thấy vợ tôi ở đâu đó. Anh ấy cố ra vẻ không nghiêm trọng để ngầm thông báo là vợ tôi có thể đang ngoại tình. Tôi nghe ngàn mũi kim đâm râm ran khắp cơ thể nhưng vân gia bô. Nếu tôi dò hỏi thêm có thể anh ta sẽ nói hết ở đâu, khi nào, với ai. Nhưng cái chính là tôi sợ biết nên thôi.
Tôi biết mình chịu đựng như thế đã là giỏi. Nhưng bây giờ đứng trước mặt vợ tôi còn không dám thở dài. Chuyện công ty cô ấy không bao giờ kể vì chúng tôi làm trái ngành, tôi chỉ có thể âm thầm chia sẻ việc nhà với cô ấy.
Từ chỗ làm tôi thường về thẳng nhà, tôi sợ rẽ ngang dọc sẽ vô tình bắt gặp vợ với người đó. Tôi trốn tránh bằng mọi cách để không bị tổn thương thêm nữa. Tổn thương thì không nhưng tổn thọ chắc chắn là có. Tôi thấy suy kiệt cả tinh thần lẫn thể xác. Đêm nằm thấy nghet thở vì bóng vợ quá lớn, sáng ra thì không dám đối mặt vì sợ vợ đòi ly hôn. Có lẽ tôi đang chết chứ không đang sống.
Các bạn cứ thỏa sức chửi tôi ngu, đần hay bất tài vô dụng gì đó đi. Một thằng như tôi suốt đời chỉ biết nhu nhược không bao giờ sáng mắt ra được đâu. Nhắm mắt hay mở mắt tôi đều mơ một hạnh phúc bé cỏn con có vợ dịu dàng dựa vào vai tôi và xem tôi là chỗ dựa của cô ấy.
Theo Afamily
3 cuộc tình và lần mang thai trong sợ hãi
Anh nói những thằng đàn ông chỉ nhất nhất một chữ trinh là thằng hèn...
Thế rồi Lòng cô sợ hãi, hoang mang tột đỉnh. Anh bận rộn làm giấy tờ cho chuyến đi nên không ở bên cô được nhiều, nhưng vẫn giục giã cô sớm phá thai.
- Này em! Anh thông báo cho em một tin, tin khá bất ngờ và sốc đấy!
- Hi, em cũng có tin sốc báo cho anh đây.
- Ừ, thế em nói trước đi!
- Không, anh nói trước cơ, anh thông báo trước em cơ mà!
- Ừ nhỉ! Thế anh nói trước nhé, không biết nên vui hay nên buồn đây nhỉ? Anh vừa có được một học bổng, đi Úc 3 năm, bao nhiêu người muốn mà không được. Anh đi nhé! Ba năm anh về thôi! Thế còn em, muốn báo với anh tin gì?
- Em... có thai anh ạ!
...
Không khí im lặng bao trùm. Anh nắm tay cô, vuốt mái tóc cô thì thầm:
- Ừ, một tin rất tốt lành, nhưng đó là lúc chúng ta cưới nhau. Có lẽ giờ không đủ điều kiện em ạ. Nếu em sinh con trước, bố mẹ anh không đồng ý, em sẽ rất khổ khi không có anh. Thôi, có lẽ ta phải tính cách khác. Sau này anh sẽ đền cho em một đội bóng, được không?
Anh ôm cô vào lòng, cô không biết nói gì, tự dưng thấy run rẩy, hoang mang...
Cả đêm về cô không ngủ được. Trằn trọc, lăn hết từ góc này sang góc khác. Cô lấy máy nhắn tin cho anh: "Sẽ thế nào nếu em không bỏ thai? Nếu vậy sau này anh còn yêu em nữa không?".
Tin nhắn trả lời ngay sau 1 phút: "Ngốc à! Anh đã bao giờ hết yêu em đâu mà hỏi vậy. Anh tôn trọng mọi quyết định của em, nhưng em muốn được làm vợ anh một cách đàng hoàng hay giấu giếm?".
Cô không trả lời nữa, từng giọt nước mắt lăn trên má! Chỉ có cô mới hiểu tại sao lòng mình băn khoăn và rối như tơ vò đến vậy.
Cô đã từng yêu, yêu say đắm. Tình yêu của thời tuổi trẻ bồng bột và đầy ngây thơ. Hồi đó, tình yêu với cô là tốt cả, nó vĩ đại hơn bất cứ thứ gì trên đời.
Má cô lúc nào cũng đỏ hồng và nụ cười luôn thường trực trên môi khi nghĩ đến người đó. Thế rồi sau bao nhiêu buổi đi chơi về muộn, cô và người đó đã quan hệ tình dục với nhau.
Thói đời một khi đã dính đến chuyện đó thì không dứt ra được. Hai năm yêu nhau cô phải đến bệnh viện bỏ thai 2 lần trong đau đớn. Rồi cô phát hiện ra anh chàng người yêu của cô đã vào nhà nghỉ với người khác. Thế là cô quyết kết thúc một mối tình.
Mối tình thứ hai của cô bắt đầu sau chuyến thực tập tại Sapa. Cô gặp anh chàng ấy khi đang điều tra về mức sống của người dân vùng bản. Tình yêu bắt đầu sau hai tháng tìm hiểu và kết thúc sau 2 năm yêu nhau.
Cô phải vào bệnh viện phá thai thêm một lần nữa kèm theo lời đe dọa của bác sĩ: "Bây giờ tử cung của cô rất mỏng, khả năng có con giờ rất khó, nếu có mà cô chỉ cần phá thai một lần nữa thôi, vĩnh viễn vô sinh, giời cũng không cứu được đâu!"...
Khi cô muốn cưới thì bạn trai của cô cứ khất lần. Một lần cô vô tình nghe lỏm anh ta nói với bạn thân của anh rằng anh muốn cưới một cô gái còn trinh về làm vợ. Cô đủ tiêu chuẩn của một người vợ nhưng thiếu mất cái ngàn vàng. Cô lặng lẽ rời xa anh ta và thay số điện thoại, chuyển chỗ ở...
Và anh đến với cô sau 3 năm cô sống trong lặng lẽ với nỗi đau đớn dày vò. Anh đến trong lặng lẽ, xoa dịu nỗi đau trong cô bằng tình yêu thương chân thành.
Anh đưa cô về ra mắt bố mẹ, bố mẹ anh rất mừng vì anh có nàng dâu ngoan. Cô không dám nói với anh về quá khứ. Anh cũng không hỏi. Anh cũng chẳng quan tâm. Anh nói những thằng đàn ông chỉ nhất nhất một chữ trinh là thằng hèn. Cô rưng rưng nước mắt. Cuộc đời cô đã gặp đúng người rồi.
Thế nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, cô và anh trong một lần đi sinh nhật về muộn, anh bị bạn bè chuốc say quá. Anh sợ không dám về nhà vì bố mẹ mắng, anh xin ở lại nhà cô. Hậu quả là chuyện đó đã xảy ra mặc cho cô giẫy giụa chống cự...
Và bây giờ, cô có thai...
Lòng cô sợ hãi và hoang mang tột đỉnh. Anh bận rộn làm giấy tờ cho chuyến đi nên không ở bên cô được nhiều, nhưng vẫn giục giã cô về chuyện sớm phá thai.
Bố mẹ anh cũng nói trong ba năm sẽ giữ anh cho cô nên cô không phải lo lắng gì. Nhưng làm sao bây giờ? Làm sao cô có thể cho anh biết rằng cô đã có một quá khứ thế nào? Làm sao bố mẹ anh có thể chấp nhận chuyện đứa con dâu đã có bầu khi ông bà đang hết lòng yêu thương và tin tưởng cô? Làm sao cô dám phá thai khi bác sĩ đã nói với cô nếu phá tiếp lần này cô sẽ bị vô sinh?
Cô không biết mình sẽ phải làm gì trong hoàn cảnh này? Lỗi tại bản thân, nhưng cô muốn mình có một cơ hội. Giờ cơ hội đang trong tầm tay cô có thể bị tuột mất. Cô vẫn không thể tìm ra câu trả lời và quyết định cho mình...
Theo VNE
Ai dám nói ngoại tình là tật xấu Ngoại tình không xấu, không phản bội, không hoang đường. Tôi ngoại tình và tôi tự hào về điều đó... Tôi là một Kim Ngưu điển hình. Điều này được kết luận dựa trên các yếu tố sau: Tôi im lặng trong hầu hết các tình huống, ngoan ngoãn lắng nghe mọi thứ một cách vô vị; tôi mê tiền, xem vật chất...