Biết vợ bị yế.u sin.h l.ý nên đêm nào tôi cũng dậy cở.i vá.y cô ấy ra làm đúng 1 việc và …
Nhìn kết quả mà cô vợ yế.u sin.h l.ý đưa lại. Tôi ngồi bần thần trong bóng tối hàng nghìn câu hỏi vây bủa. Tôi cảm giác mình thật thảm hại…
Ảnh minh họa
Là đàn ông thật ngại khi tôi lại lên đây chia sẻ những điều này, nhưng thực sự tôi thấy buồn cho cuộc hôn nhân của mình quá. Tôi và vợ kết hôn đến nay đã đã được hơn 5 năm. Vợ tôi là 1 người phụ nữ trẻ đẹp và tự tin trong công việc.
Tôi và cô ấy yêu nhau được 2 năm rồi mới kết hôn, ngày đó mọi thứ còn khó khăn nhưng nhờ hai vợ chồng đồng lòng giờ đây chúng tôi đã có nhà cửa xe cô đầy đủ. Cuộc sống đã dư giả, cậu con trai cũng ngoan ngoãn. Sở dĩ chúng tôi chỉ sinh có 1 đứa vì từ sau khi sinh thằng bé ra được tầm hơn 1 năm thì vợ tôi yếu hẳn. Cô ấy không còn ham muốn chuyện đó nhiều nữa.
Nhiều lúc tôi vừa thấy thương vợ vừa thương mình, vì dù gì tôi vẫn còn trẻ vẫn hừng hừng khí thế, ham muốn có tôi cũng khá cao. Nhưng đổi lại vợ lại bị yế.u sin.h l.ý nên nhiều lúc tôi vật vã khổ sở lắm. Cũng nhiều lần tôi nghĩ đến chuyện đi giải tỏa bên ngoài, nhưng làm vậy là có lỗi với vợ con, nên tôi không đủ can đảm để là.m chuyệ.n đ.ó. Dù bên tôi không thiếu gì các cô gái trẻ đẹp vây quanh, tôi có hình thức, có địa vị và có tiề.n của.
(Ảnh minh họa)
Nhiều lúc thấy vợ bật đèn xanh cho tôi đi chơi ủ hương bên ngoài nhưng tôi không làm. Xong việc tôi vẫn về nhà giúp vợ nấu cơm chơi với con, có những hôm vợ nói muốn đi chơi hẹn hò với bạn. Tôi vẫn để cô ấy được đi thoải mái mà không cấm đoán mảy may nghi ngờ gì cả. Vì tôi rất tôn trọng vợ, tôi nghĩ vợ chồng ai cũng cần có khoảng trời riêng và tôi chưa 1 lần xâm phạm khoảng trời đó của cô ấy.
Biết vợ yế.u sin.h l.ý và nhu cầu thấp nên tôi toàn lên mạng học các món bổ dưỡng để bồi bổ thêm cho vợ. Những lúc nào vợ chồng gần gũi nhau tôi đều thấy rất hạnh phúc và như thể được vợ tặng quà vậy. Tôi không như những đàn ông khác, không ép vợ và nhắm mắt làm bừa khi cô ấy không thích.
Nhiều đêm tôi cở.i vá.y vợ ra rồi mơn trớn cô ấy, tôi massage tạo hưng phấn cho vợ. Nhưng làm mãi vợ vẫn thấy không có hứng thú thì chúng tôi sẽ đi ngủ. Tôi sợ vợ mặc cảm nên đã cố gắng rất nhiều nhưng dường như kết quả là vô vọng. Nhiều lúc tôi cũng chán nản hụt hẫng và cảm tưởng bất lực. Tôi buồn và hút thuố.c, suy tư nhiều hơn. Tôi tự hỏi đâu là nguồn gốc của vấn đề, tôi tự xem lại bản thân có gì chưa tốt để sửa đổi. Nhưng thú thực tôi thấy mình chẳng làm gì có lỗi với vợ, gái gú bài bạc, rượu chè đi qua đêm tôi đêu không có. Việc nhà tôi vẫn giúp vợ làm thương xuyên, vẫn chăm con và không hề bỏ bê gia đình. Vậy nguyên nhân là do đâu…
1 ngày tôi thấy ngột ngạt căng thẳng đầu óc vì công việc, tôi vu vơ lái xe lên phố nơi từng gắn bó nhiều kỷ niệm với vợ. Khi đang ngồi nhâm nhi ly cà phê thì tôi thấy 1 bóng dang quen thuộc lướt qua… là vợ tôi nhưng cô ấy đang đi với 1 người đàn ông khác.
Nhìn họ rất vui vẻ, tôi lấy máy gọi cho vợ để xác mình thì thấy cô ấy cầm máy lên trả lời. Tay tôi buông thõng khi thấy vợ mình đang tình tứ bên anh chàng tình cũ. Nếu tôi đoán không nhầm thì anh ta đã về nước và họ đã gặp lại nhau, còn gặp bao lâu rồi thì tôi không rõ.
Video đang HOT
Đêm đó tôi ngồi trong bóng tối chờ vợ về, đôi mắt tôi đỏ ngầu và hàng nghìn câu hỏi đang bủa vây. Tôi tự hỏi tại sao cô ấy lại đối xử với bố con tôi như vậy, tại sao cô ấy nỡ phản bội lại tình yêu của chồng?
- Ôi giật mình, sao anh không bật điện lên?
- Em đi đâu về thế.
- À thì, em nói rồi mà em đi sinh nhật bạn.
- Bạn nào.
- Cô bạn cùng công ty, sao anh hỏi kỹ thế.
- Vậy sao, chứ không phải là em đi hẹn hò với tình cũ à.
- Anh… sao anh nói vậy?
- Bao lâu rồi?
- …
- Anh hỏi em bao lâu rồi.
Tôi giận dữ nhìn vợ với đôi mắt tức giận, vợ tôi sợ hãi cúi đầu thú nhận mọi thứ. Vợ tôi nói, 2 năm qua cô ấy đã không ngừng nghĩ đến tình cũ khi biết anh ta đã về nước. Đó là lý do cô không thể là.m chuyệ.n ấ.y với tôi ư? Hay vì no xôi chán chè ở ngoài rồi nên về nhà thấy mệt.
Bốp
- Ông xã à.
- Đi đi, xếp đồ rồi ra khỏi nhà tôi. Con tôi sẽ nuôi, xin cô, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt bố con tôi nữa.
- Em xin anh…
- Thôi, còn gì để nói với nhau nữa đâu. Cô đi đi.
Tôi đuổi vợ đi và nhanh chóng làm thủ tục l.y hô.n sau đó vài tuần. Tôi không chịu nổi sự phản bội. Mọi người choáng váng bất ngờ trước sự đổ vỡ của gia đình tôi vì ai cũng nghĩ chúng tôi đang rất hạnh phúc. Ôm lấy con tôi cười chúa chát, tôi thương nó, nhưng gia đình này không tiếp tục được nữa khi mà mẹ nó ngủ bên tôi nhưng trái tim lại hướng về 1 người đàn ông khác. Mỗi lần nghĩ đến việc mình cố gắng chữa bệnh yế.u sin.h l.ý cho vợ tôi lại bật cười trong cay đắng….
Theo blogtamsu
Đêm nào chồng cũng gọi điện lên tổng đài thắc mắc việc mất tiề.n trong tài khoản và sự thật
Giờ tôi mới hiểu vì sao chồng suốt ngày gọi điện lên tổng đài như thế. Hóa ra là tổng đài có chương trình khuyến mãi đặc biệt với vị khách như anh đấy.
Không! Nó ăn vào má.u của anh rồi (ảnh minh họa)
Dạo này chẳng hiểu làm sao mà khuya muộn đêm nào chồng cũng lên sân thượng gọi điện cho ai đó cả tiếng đồng hồ mới thấy xuống. Sợ chồng lại bồ bịch với ả nào đó, tôi hỏi thẳng anh gọi cho ai và còn cẩn thận kiểm tra nhật ký cuộc gọi nữa. Là số tổng đài của nhà mạng, hỏi anh tại sao lại thừa thời gian gọi lên đó làm gì thì chồng bảo.
- Anh gọi thắc mắc về việc mất tiề.n trong tài khoản ấy mà. Bọn này làm ăn kiểu gì mà hôm nào anh cũng mất 1 - 2 ngàn đồng mới lạ chứ. Em thấy thế có cay không chứ, anh phải làm ra nhẽ. Chẳng lẽ để nó ă.n tiề.n của mình mãi sao?
- Trời đất, anh tiết kiệm vừa thôi chứ. Có 1 - 2 ngàn mà tiề.n anh gọi lên đó còn tốn hơn nữa ấy. Kệ đi, đàn ông gì mà chi li từng đồng như thế. Sau bao năm anh vẫn chưa bỏ được tính kẹt sỉ, chắc lép của mình đi hay sao?
- Không! Nó ăn vào má.u của anh rồi. Đứa nào ăn của anh 1 hào anh cũng đòi hết. Tiề.n mồ hôi, nước mắt thậm chí cả má.u đấy em đừng đùa.
Chán khi tranh luận với chồng tôi mặc kệ. Đấy anh thích làm gì thì làm, ai đời lại thừa tiề.n, thừa thời gian ngày nào cũng gọi điện lên tổng đài cả tiếng như anh đâu chứ. Thật là...
Biết chồng suốt ngày chỉ gọi cho tổng đài để cãi vã vụ mất tiề.n trong tài khoản tôi cũng mặc kệ. Tối nao tôi cũng ôm con đi ngủ, chẳng quan tâm anh xuống lúc mấy giờ nữa. Bẵng đi 1 thời gian khoảng chừng 1 tháng, hôm ấy chồng đi làm quên điện thoại ở nhà. Thấy số tổng đài gọi cho anh, tôi thấy lạ nên bấm nghe xem họ muốn gì thì bất chợt giọng bên đầu dây bên kia hổn hển, lo lắng khiến tôi sốc.
- Anh ơi, con vào viện cấp cứu rồi. Nó chơi đùa với các bạn bị gã đậ.p đầ.u xuống đất, má.u chả.y nhiều lắm, em lo quá. Anh vào viện X với mẹ con em luôn đi nhé.
- Cô... cô có gọi nhầm điện thoại không vậy?
- Hả??? Chắc tôi nhầm máy, xin lỗi chị.
Vừa nghe tôi nói vậy, người phụ nữ kia dập máy luôn. Thấy có cái gì đó sai sai tôi liền mở chi tiết cuộc gọi ra thì chế.t lặng thấy số điện thoại ở dưới, còn số tổng đài chỉ là 1 cái tên chồng lưu thôi. Lấy máy mình, gọi lại cho người phụ nữ ấy tôi sốc khi cô ta trả lời.
Tôi đán.h rơi điện thoại nước mắt tuôn rơi như mưa (ảnh minh họa)
- Chào chị, tôi là thư ký của anh Tiệp (chồng tôi) chị có thể cho tôi số phòng ở viện để tôi mang tiề.n đến thay anh Tiệp được không. Anh ấy vừa ra sân bay đi công tác mất rồi.
- Con anh ấy nguy kịch ở viện mà anh ấy vẫn đi công tác được sao? Chị nhắn lại với anh ấy rằng, nếu anh ấy không đến tôi sẽ đến tận nhà anh ấy nói rằng mình là người thứ 3 và đã có con với anh ấy cho vợ anh ta biết.
Sốc về những gì người đàn bà kia nói, tôi đán.h rơi điện thoại nước mắt tuôn rơi như mưa. Vậy là sao chứ, chồng tôi đã ngoạ.i tìn.h và có con riêng. Những lần anh lên sân thượng gọi điện lên tổng đài thực chất là gọi điện cho mẹ con cô ta sao? Vậy mà suốt mấy tháng nay tôi bị chồng dắt mũi, lừa không biết gì cả. Nuốt nước mắt vào trong, tôi cố bình tĩnh gọi điện đến công ty cho chồng.
- Anh vào viện đi, em "tổng đài" vừa gọi báo con anh đang nguy kịch trong viện đấy!
Tắt điện thoại, tôi thu dọn hết đồ đạc rồi để lại tờ đơn l.y hô.n đến trường đón con về nhà ngoại. Chia tay, chấm hết ở đây là sự lựa chọn của tôi lúc này dù biết làm thế hơi nóng vội và đôi khi là thiệt thòi cho mình. Nhưng bát nước đổ đi rồi sao lấy lại được. Dù có lấy lại được thì bát nước ấy đã vẩn đục hết rồi. Thôi thì thà sống cuộc sống mẹ đơn thân còn hơn để con tôi phải xấu hổ khi có người bố phản bội.
Theo blogtamsu
Đêm nào tôi cũng phải giả "tào tháo đuổi", ngồi nhà vệ sinh đến 2 giờ sáng để trốn chồng Chẳng còn cách nào khác, nỗi sợ hãi đã biến thành sự trốn chạy. Từ sau hai đêm ấy, đêm nào tôi cũng phải giả tào tháo đuổi, ngồi nhà vệ sinh đến 2 giờ sáng để trốn anh. Mọi người cũng không ngớt dành tặng lời khen cho anh càng khiến tôi cảm thấy hạnh phúc và tin tưởng hơn vào sự...