Biết vợ bị yếu sinh lý nên đêm nào tôi cũng dậy cởi váy cô ấy ra làm đúng 1 việc và …
Nhìn kết quả mà cô vợ yếu sinh lý đưa lại. Tôi ngồi bần thần trong bóng tối hàng nghìn câu hỏi vây bủa. Tôi cảm giác mình thật thảm hại…
Ảnh minh họa
Là đàn ông thật ngại khi tôi lại lên đây chia sẻ những điều này, nhưng thực sự tôi thấy buồn cho cuộc hôn nhân của mình quá. Tôi và vợ kết hôn đến nay đã đã được hơn 5 năm. Vợ tôi là 1 người phụ nữ trẻ đẹp và tự tin trong công việc.
Tôi và cô ấy yêu nhau được 2 năm rồi mới kết hôn, ngày đó mọi thứ còn khó khăn nhưng nhờ hai vợ chồng đồng lòng giờ đây chúng tôi đã có nhà cửa xe cô đầy đủ. Cuộc sống đã dư giả, cậu con trai cũng ngoan ngoãn. Sở dĩ chúng tôi chỉ sinh có 1 đứa vì từ sau khi sinh thằng bé ra được tầm hơn 1 năm thì vợ tôi yếu hẳn. Cô ấy không còn ham muốn chuyện đó nhiều nữa.
Nhiều lúc tôi vừa thấy thương vợ vừa thương mình, vì dù gì tôi vẫn còn trẻ vẫn hừng hừng khí thế, ham muốn có tôi cũng khá cao. Nhưng đổi lại vợ lại bị yếu sinh lý nên nhiều lúc tôi vật vã khổ sở lắm. Cũng nhiều lần tôi nghĩ đến chuyện đi giải tỏa bên ngoài, nhưng làm vậy là có lỗi với vợ con, nên tôi không đủ can đảm để làm chuyện đó. Dù bên tôi không thiếu gì các cô gái trẻ đẹp vây quanh, tôi có hình thức, có địa vị và có tiền của.
(Ảnh minh họa)
Nhiều lúc thấy vợ bật đèn xanh cho tôi đi chơi ủ hương bên ngoài nhưng tôi không làm. Xong việc tôi vẫn về nhà giúp vợ nấu cơm chơi với con, có những hôm vợ nói muốn đi chơi hẹn hò với bạn. Tôi vẫn để cô ấy được đi thoải mái mà không cấm đoán mảy may nghi ngờ gì cả. Vì tôi rất tôn trọng vợ, tôi nghĩ vợ chồng ai cũng cần có khoảng trời riêng và tôi chưa 1 lần xâm phạm khoảng trời đó của cô ấy.
Biết vợ yếu sinh lý và nhu cầu thấp nên tôi toàn lên mạng học các món bổ dưỡng để bồi bổ thêm cho vợ. Những lúc nào vợ chồng gần gũi nhau tôi đều thấy rất hạnh phúc và như thể được vợ tặng quà vậy. Tôi không như những đàn ông khác, không ép vợ và nhắm mắt làm bừa khi cô ấy không thích.
Nhiều đêm tôi cởi váy vợ ra rồi mơn trớn cô ấy, tôi massage tạo hưng phấn cho vợ. Nhưng làm mãi vợ vẫn thấy không có hứng thú thì chúng tôi sẽ đi ngủ. Tôi sợ vợ mặc cảm nên đã cố gắng rất nhiều nhưng dường như kết quả là vô vọng. Nhiều lúc tôi cũng chán nản hụt hẫng và cảm tưởng bất lực. Tôi buồn và hút thuốc, suy tư nhiều hơn. Tôi tự hỏi đâu là nguồn gốc của vấn đề, tôi tự xem lại bản thân có gì chưa tốt để sửa đổi. Nhưng thú thực tôi thấy mình chẳng làm gì có lỗi với vợ, gái gú bài bạc, rượu chè đi qua đêm tôi đêu không có. Việc nhà tôi vẫn giúp vợ làm thương xuyên, vẫn chăm con và không hề bỏ bê gia đình. Vậy nguyên nhân là do đâu…
1 ngày tôi thấy ngột ngạt căng thẳng đầu óc vì công việc, tôi vu vơ lái xe lên phố nơi từng gắn bó nhiều kỷ niệm với vợ. Khi đang ngồi nhâm nhi ly cà phê thì tôi thấy 1 bóng dang quen thuộc lướt qua… là vợ tôi nhưng cô ấy đang đi với 1 người đàn ông khác.
Nhìn họ rất vui vẻ, tôi lấy máy gọi cho vợ để xác mình thì thấy cô ấy cầm máy lên trả lời. Tay tôi buông thõng khi thấy vợ mình đang tình tứ bên anh chàng tình cũ. Nếu tôi đoán không nhầm thì anh ta đã về nước và họ đã gặp lại nhau, còn gặp bao lâu rồi thì tôi không rõ.
Đêm đó tôi ngồi trong bóng tối chờ vợ về, đôi mắt tôi đỏ ngầu và hàng nghìn câu hỏi đang bủa vây. Tôi tự hỏi tại sao cô ấy lại đối xử với bố con tôi như vậy, tại sao cô ấy nỡ phản bội lại tình yêu của chồng?
- Ôi giật mình, sao anh không bật điện lên?
- Em đi đâu về thế.
- À thì, em nói rồi mà em đi sinh nhật bạn.
Video đang HOT
- Bạn nào.
- Cô bạn cùng công ty, sao anh hỏi kỹ thế.
- Vậy sao, chứ không phải là em đi hẹn hò với tình cũ à.
- Anh… sao anh nói vậy?
- Bao lâu rồi?
- …
- Anh hỏi em bao lâu rồi.
Tôi giận dữ nhìn vợ với đôi mắt tức giận, vợ tôi sợ hãi cúi đầu thú nhận mọi thứ. Vợ tôi nói, 2 năm qua cô ấy đã không ngừng nghĩ đến tình cũ khi biết anh ta đã về nước. Đó là lý do cô không thể làm chuyện ấy với tôi ư? Hay vì no xôi chán chè ở ngoài rồi nên về nhà thấy mệt.
Bốp
- Ông xã à.
- Đi đi, xếp đồ rồi ra khỏi nhà tôi. Con tôi sẽ nuôi, xin cô, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt bố con tôi nữa.
- Em xin anh…
- Thôi, còn gì để nói với nhau nữa đâu. Cô đi đi.
Tôi đuổi vợ đi và nhanh chóng làm thủ tục ly hôn sau đó vài tuần. Tôi không chịu nổi sự phản bội. Mọi người choáng váng bất ngờ trước sự đổ vỡ của gia đình tôi vì ai cũng nghĩ chúng tôi đang rất hạnh phúc. Ôm lấy con tôi cười chúa chát, tôi thương nó, nhưng gia đình này không tiếp tục được nữa khi mà mẹ nó ngủ bên tôi nhưng trái tim lại hướng về 1 người đàn ông khác. Mỗi lần nghĩ đến việc mình cố gắng chữa bệnh yếu sinh lý cho vợ tôi lại bật cười trong cay đắng….
Theo blogtamsu
Chồng yếu sinh lý, đêm nào tôi cũng dậy cởi quần ra làm đúng 1 việc và kết quả sau 2 năm
Tôi đứng dậy đi như người mộng du vào phòng, tôi đóng kín cửa lại rồi khóc như mưa. Dĩ nhiên tôi đồng ý nhưng lúc đó tôi giận, tôi đau khổ, tôi bất lực tôi không muốn nói năng câu nào với chồng.
ảnh minh họa
Người ta thường nói: "Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh" , cuộc sống hôn nhân thật vô vàn chẳng biết đâu mà lần. Ngày trước cưới nhau về tôi nghĩ cuộc đời mình may mắn khi lấy được người chồng tâm lý như anh. Chồng tôi hiền lành ít nói và sống rất tình cảm.
Khi tôi còn mới chập chững bắt đầu sự nghiệp từ con số 0 tròn trĩnh thì chồng đã có bao năm lăn lộn ngoài xã hội nếm đủ đắng cay và đã có được 1 vị trí nhất định. Lấy nhau được 1 năm anh đã sắm nhà riêng cho tôi ở, nhưng điều khiến tôi buồn nhất có lẽ là chuyện chăn gối.
Tôi thấy chúng tôi hòa hợp về mọi chuyện riêng chuyện chăn gối thì không, mọi thứ dường như khập khiễng. Thời gian đầu anh còn hừng hừng khí thế thì khi đó chúng tôi lại tiến hành kế hoạch. Khi tôi bắt đầu thèm khát muốn có con thì anh dường như ít khi động đến vợ. Nếu có động đến thì chưa làm gì đã xịt, tôi có cảm giác tâm trạng anh không thoải mái, không sẵn sàng cho việc đó.
Nghĩ chồng yếu sinh lý nên tôi tự làm giá cho anh ăn, mua những hải sản bổ dưỡng bồi bổ cho chồng. Tôi cũng đã đi khám sức khỏe sinh sản của mình nhưng bác sĩ nói mọi thứ đều ổn. Thấy bạn bè có con cái đề huề hết rồi tôi khao khát vô cùng. Nhiều lúc đi đường thấy con ai xinh xắn tôi lại đứng trơ ra nhìn theo chúng. Lúc đó tôi chỉ có 1 ước muốn duy nhất đó là sớm có con mà thôi, còn vàng bạc mọi thứ tôi đều không cần.
Chồng biết tôi buồn nên anh cũng khổ tâm lắm, nhiều đêm tôi thấy chồng thức hút thuốc triền miên. Tôi bảo anh bỏ thuốc đi vì nó ảnh hưởng đến chuyện ấy, nhưng có lẽ vì anh có quá nhiều việc phải làm, nhiều thứ phải lo nghĩ nên anh không bỏ thuốc được.
Nhiều đêm tôi âu yếm rồi mân mê cởi quần chồng ra, tôi chủ đông chuyện đó nhưng vẫn không ăn thua. Có hôm thấy anh mệt tôi bảo anh để tôi cởi đồ rồi massage, tẩm quất cho anh. Tôi yêu chồng nhiều lắm, nhưng đôi lúc tôi cũng thấy bế tắc và vô cùng bất lực. Tôi không biết phải làm sao, áp lực con cái cứ đè nén khiến tâm hồn tôi héo úa kiệt quệ. Những ai làm mẹ, hoặc làm vợ mà chưa có con như tôi chắc sẽ hiểu cảm giác đó. Có những tháng tôi còn bị nghén giả có lẽ vì tôi đã quá mong con nên mới như vậy.
Ngày nào cũng miệt mãi chữa bệnh yếu sinh lý cho chồng, đêm nào cũng cởi quần áo ra để âu yếm nhau nhưng dường như vô vọng. Rồi 1 hôm chồng bảo có chuyện muốn nói vơi tôi, nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của anh mà tôi lo lắng.
Tôi tỏ ra bình thản rồi cười: " Có gì anh nói đi em nghe đây". Tôi sợ anh đòi ly hôn hay đại loại như vậy, tôi ôm lấy cái gối để anh không biết rằng tôi đang run lên bần bật. Chồng nhìn tôi khó khăn nói:
- Anh nói chuyện này em phải bình tĩnh nhé.
- Có chuyện gì mà có vẻ nghiêm trọng vậy anh?
Tôi sợ hãi nhưng vẫn có nói trong sự bình tĩnh còn sót lại:
- Thật ra thì anh... anh... anh đã có 1 đứa con riêng.
Lúc này nước mắt tôi cứ thi nhau ứa ra không ngừng như 1 dòng sông trôi tuột không có điểm dừng vậy?
- Anh nói sao cơ, con... con riêng ư?
Nghe đến đây tôi xây xẩm mặt mày, choáng váng sắp xỉu đến nơi rồi:
- Anh xin lỗi, nhưng... là trước khi lấy em.
Tôi cố vớt vát lại 1 chút sức lực cuối cùng để nghe chồng mình nói:
- Anh nói tiếp đi, em nghe.
- Thú thật anh không biết mình có con với cô ấy, khi cưới em được nửa năm anh mới biết. Lúc này cô ấy phát hiện mình bị ung thư nên mới báo cho anh, đó là 1 cô gái hiền lành, học giỏi tương lai rộng mở nhưng vì anh mà mọi thứ tan tành. Bọn anh yêu nhau từ thời đại học nhưng khi đó bố mẹ anh cấm không cho cưới vì họ chê nhà cô ấy nghèo hơn nữa lại cách nhà anh 400 km nên ông bà không chấp nhận. Bọn anh nhùng nhằng mãi 1 năm sau thì chia tay, lúc đó anh không ngờ rằng cô ấy lại đang mang thai...
(Ảnh minh họa)
Nghe chồng kể mà lòng tôi chát chúa, tôi thương cho chị ấy, thương cho chính mình:
- Anh có con với chị ấy vậy tại sao với em lại không thể?
- Thời gian qua anh đã rất khổ tâm, vì tinh thần anh không thoải mái, anh sợ em biết chuyện rồi bị tổn thương, anh sợ cô ấy chết. Anh thương thằng nhỏ nên chuyện ấy của anh yếu hẳn, anh xin lỗi em bà xã à?
Tôi ngồi trơ ra, cổ họng nghẹn ứ?
- Vậy giờ anh muốn sao?
- Cô ấy vừa mất rồi, được hơn 1 tháng.
Lúc này người tôi nổi hết da gà, cay đắng không có từ nào để diễn tả cho cô gái tội nghiệp:
- Vậy còn đứa con.
- Anh... anh muốn đón bé về nuôi, liệu có được không em.
Tôi đứng dậy đi như người mộng du vào phòng, tôi đóng kín cửa lại rồi khóc như mưa. Dĩ nhiên tôi đồng ý nhưng lúc đó tôi giận, tôi đau khổ, tôi bất lực tôi không muốn nói năng câu nào với chồng. Tôi thèm khát có 1 đứa con nhưng không có, giờ tôi phải nuôi con riêng của chồng ư? Sao ba chúng tôi khổ quá vậy, tôi, anh và chị ấy. 2 năm qua tôi đã miệt mài chữa bệnh yếu sinh lý cho chồng nhưng nguồn gốc và căn bệnh nghiêm trọng hơn mà chồng tôi mắc lại là bệnh tâm tưởng.
Đã 1 tuần nay tôi nhốt mình trong phòng, tôi không nói năng gì với chồng. Tôi biết anh rất khổ tâm, bao năm nay anh ấy giấu tôi đến chăm sóc cho mẹ con chị ấy mà tôi không hề hay biết. Nghĩ đến phận mình phận người tôi tê dại tới từng tế bào không dám đối diện.Tôi phải làm gì đây, xin hãy cho tôi lời khuyên và ít động lực để tôi gượng dậy, lúc này đây tôi cảm giác mình sắp kiệt quệ sức lực rồi.
Theo blogtamsu
Đêm nào chồng cũng gọi điện lên tổng đài thắc mắc việc mất tiền trong tài khoản và sự thật Giờ tôi mới hiểu vì sao chồng suốt ngày gọi điện lên tổng đài như thế. Hóa ra là tổng đài có chương trình khuyến mãi đặc biệt với vị khách như anh đấy. Không! Nó ăn vào máu của anh rồi (ảnh minh họa) Dạo này chẳng hiểu làm sao mà khuya muộn đêm nào chồng cũng lên sân thượng gọi điện...