Biết tôi nhận tiền thai sản được 40 triệu, mẹ đã nắm tay năn nỉ một việc không thể tưởng tượng được
Mẹ hỏi tôi về số tiền hậu sản nhận được. Tôi nói thật để rồi nhận lại lời năn nỉ khó hiểu của bà.
Bố tôi từng có một đời vợ trước khi đến với mẹ tôi. Ông có với người vợ đầu một cô con gái, lớn hơn tôi 4 tuổi. Thời bé, chúng tôi ít khi gặp nhau. Một phần vì gia đình vợ cũ của bố không muốn cho chị ấy về nhà nội chơi. Một phần vì bố tôi không muốn gây khó dễ cho mẹ nên cũng không đón con gái riêng về. Cho đến khi chị ấy học lớp 11, chị ấy mới tự đi xe đạp tìm về thăm bố và ông bà.
Từ đó, hầu như tháng nào chị ấy cũng về một lần. Lần nào tôi cũng thấy mẹ dúi cho chị ấy tiền. Có khi chị ấy còn xin tiền mẹ mua quần áo. Mẹ tôi lại cho. Bà nói với tôi rằng chị ấy dù gì cũng là chị ruột của tôi, lại thiếu thốn tình cảm từ nhỏ nên tôi đừng ghét bỏ, xa lánh chị ấy. Tôi cũng hiểu điểu đó chứ. Nhưng cứ thấy chị ấy mỗi lần về đều xin tiền mẹ, mà mẹ cứ đưa mãi, tôi cũng khó chịu.
Đặc biệt là khi chị ấy học đại học. Không hiểu chị ấy học thế nào mà tuần nào mẹ tôi cũng phải đi chuyển tiền cho. 4 năm chị ấy học là 4 năm tôi mặc lại đồ cũ, dùng lại sách cũ và chẳng có một bữa ăn ngon lành. Sau đó, tôi nghe người lớn kể mẹ chị ấy bị ung thư, có thể sẽ không sống được lâu. Bố mẹ tôi cũng bàn với nhau sẽ đưa chị ấy về ở chung nếu mẹ chị ấy mất.
Khi tôi học đại học năm 2 thì mẹ chị ấy mất. Sau đó không lâu, chị ấy cũng chuyển về sống chung với nhà tôi. Nhưng dù đã đi làm ra tiền, chị ấy vẫn cứ bòn rút của mẹ tôi. Cuối tháng, chị ấy lại ngửa tay xin tiền mẹ, còn tôi phải vừa học vừa làm. Đến mức tôi có cảm giác tôi mới là con riêng chứ chẳng phải chị ấy nữa. Mà bao nhiêu tiền lương, chị ấy đều đổ trút vào son phấn, váy áo chứ chẳng mua sắm cho gia đình được thứ gì.
Nào ngờ, bà nắm tay tôi van xin một điều khiến tôi sửng sốt. (Ảnh minh họa)
Hiện tại, chị ấy đã lấy chồng nhưng chưa có con vì bị tắc vòi trứng. Còn tôi cũng mới sinh con được 3 tháng thôi. Hôm qua, tôi nhận được tiền thai sản 40 triệu. Tiền vừa vào thẻ thì mẹ hỏi tôi về số tiền ấy. Tôi thành thực trả lời. Nào ngờ, bà nắm tay tôi van xin một điều khiến tôi sửng sốt.
Mẹ bảo tôi cho chị gái 40 triệu ấy để chị ấy vào bệnh viện khám chữa vô sinh. Tôi trợn tròn mắt, không thể hiểu nổi mẹ đang nghĩ gì nữa? Rồi bà giải thích rằng chị ấy từ bé không sống với bố, lớn lên lại mất mẹ, nếu cả đời lại không có con nữa thì sẽ rất đau khổ. Tôi dù gì cũng được ở chung với bố mẹ, được bố mẹ cưng chiều từ bé, lại có chồng con hiền lành. Tiền có thể kiếm ra được nhưng tình cảm thì không. Đó là lí do mẹ tôi dùng tiền để xoa dịu thiệt thòi của chị sao???
Tôi ậm ừ không muốn đưa và vì sao tôi phải đưa? Nhưng mẹ tôi cứ nhắc mãi số tiền ấy khiến tôi bực bội quá. Tôi nên từ chối bà như thế nào đây? Cái gì cũng có giới hạn của nó chứ?
Video đang HOT
Bước sang tuổi trung niên, đây là '2 chữ quan trọng' nhất cần ghi nhớ để tuổi già được sống an nhiên
Chuẩn bị tốt nhất cho hành trình bước vào giai đoạn trung niên chỉ là 2 từ: Đơn giản.
Đơn giản hướng về phía trước, cuộc đời mới có thể nhẹ nhàng thong dong
Có một người trung niên nọ cảm thấy cuộc sống hằng ngày của mình trôi qua thật nặng nề, áp lực cuộc sống trên vai ông ta quá lớn. Ông ta muốn tìm một cách để giải thoát cho mình nên đã tìm đến một trí giả để xin ý kiến.
Vị trí giả đưa cho ông ta một cái giỏ trống rỗng và bảo ông ta đeo trên lưng, chỉ về con đường gập ghềnh phía trước và nói: "Cứ mỗi một bước ông tiến về phía trước ông lại cúi xuống nhặt 1 viên đá bỏ vào giỏ cho tôi, sau đó hãy xem ông có cảm nhận như thế nào."
Người đàn ông trung niên làm theo lời của vị trí giả sau đó quay lại và đáp: "Tôi cảm thấy càng đi càng nặng."
Vị trí giả nói: "Khi mỗi người đến với thế giới này đều phải cõng trên lưng một chiếc giỏ như vậy. Mỗi một bước chân chúng ta tiến về phía trước, chúng ta sẽ nhặt của thế giới một thứ gì đó và bỏ vào giỏ, vì thế mới có cảm giác càng lúc càng mệt."
Người đàn ông trung niên lại hỏi: "Vậy thì có cách nào để giảm bớt gánh nặng hay không?"
"Những thứ được bỏ vào giỏ trên lưng mỗi người đều là những món đồ mà bản thân người đó muốn tìm kiếm từ thế giới này. Nhưng nếu ông nhặt quá nhiều, nếu không thể bỏ bớt một chút để bước tiếp thì sinh mệnh của ông cuối cùng sẽ không kham hết được."
Nhân sinh vốn dĩ không khổ, con người cảm thấy khổ sở là bởi dục vọng quá nhiều; nhân tâm vốn dĩ không mệt, con người cảm thấy mệt là bởi đòi hỏi, cầu kiếm quá nhiều.
Vứt bỏ bớt dục vọng, trở về với sự đơn giản hết sức có thể, linh hồn sẽ thoát ra từ cái gọi là biết buông bỏ.
Hãy dành thời gian để phát hiện cái đẹp của vạn vật, trau dồi vốn hiểu biết cho bản thân, sống cuộc sống mà mình muốn, đó mới là một cuộc đời trọn vẹn, ý nghĩa.
Sống đến tuổi trung niên, ĐƠN GIẢN chính là hai chữ quan trọng nhất
Con người khi vừa sinh ra đời đơn giản hết mức có thể, đơn giản đến mức chẳng có gì; đến khi qua đời, cô độc một mình, cũng chẳng mang theo được thứ gì. Vì thế, hãy cứ sống một cuộc sống đơn giản để ngày tháng trôi qua cũng đơn giản, nhẹ nhàng.
Sống càng đơn giản, cuộc đời lại có càng nhiều trải nghiệm, tâm tư càng đơn giản, trong lòng càng bình an; nhân sinh càng đơn giản, sống càng lạc quan yêu đời.
Trong thế giới hiện đại ngày nay, chúng ta hãy ghi nhớ một đạo lý cũ để cuộc đời luôn mới: Đơn giản mới có thể sống tự do, đơn giản mới có thể sống thỏa mãn, đơn giản mới có thể sống hạnh phúc.
Ba người công nhân đang xây một bức tường, có người đi ngang qua hỏi:"Các anh đang làm gì vậy?".
Người thứ nhất cau có trả lời:"Anh không nhìn thấy sao? Xây tường chứ làm gì nữa!".
Người thứ hai bình thản nói:"Chúng tôi đang xây dựng một cao ốc".
Người thứ ba mỉm cười rạng rỡ bảo:"Chúng tôi đang xây dựng một thành phố mới".
10 năm sau...
Người thứ nhất vẫn đang xây một bức tường khác trên công trường mới. Người thứ hai làm kỹ sư xây dựng, đang ngồi ở văn phòng thiết kế công trình. Còn người thứ ba chính là ông chủ của hai người kia.
Suy ngẫm: Một tinh thần lạc quan sẽ giúp cuộc sống bạn thực sự tươi đẹp hơn. Người càng lạc quan thì thân thể càng khỏe mạnh, tinh thần càng minh mẫn. Khi đối mặt với khó khăn, người lạc quan thường sớm tìm ra được lối thoát. Bởi vì họ nhìn đời bằng một lăng kính tích cực nên những điều may mắn cũng sẽ đến. Nguyễn Du viết:"Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ"chính là có ý tứ đó.
Thay đổi quan niệm
Có người thợ mộc đốn hạ một chiếc cây, sau đó làm ra 3 chiếc thùng gỗ. Một chiếc đựng phân, gọi là thùng phân, ai thấy cũng đều tránh xa. Một chiếc đựng nước, gọi là thùng nước, mọi người đều dùng. Một chiếc đựng rượu, gọi là thùng rượu, là thức uống của nhiều người.
Đều là một chiếc thùng nhưng chứa những thứ khác nhau sẽ có vận mệnh khác nhau, có cái bị xa lánh, ghét bỏ, có cái lại được yêu quý, luôn đặt bên mình. Chẳng phải đời người cũng vậy sao?
Suy ngẫm:Người ta mang trong mình quan niệm thế nào thì số phận cũng sẽ chiểu theo thế đó. Chớ dùng những quan niệm cũ để sống cuộc đời hiện tại. Hãy học cách thích nghi với cuộc sống mới mỗi ngày.
Theo Min/Khỏe & Đẹp
Tối nào chồng cũng co ro ngủ một bên, hỏi thì anh vùng vằng "em cứ để anh yên tĩnh" khiến tôi ngạc nhiên quá độ Chuyện chăn gối cũng vì thế mà nhạt nhòa, cả tuần 2 vợ chồng không giao lưu khiến tôi rất nghi ngờ. Chào chị Hướng Dương, Chồng tôi dạo gần đây rất lạ chị ạ, anh ấy trầm ngâm hơn trước, có nhiều hôm anh ấy nhốt mình trong phòng làm việc đến tận 1-2 giờ sáng. Vẻ mặt thì lúc nào cũng...