Biết tin tôi bệnh, cô hàng xóm cầm chục trứng gà sang thăm, tôi bực quá nói một câu thì cô ấy giận dữ xách trứng bỏ về
Hàng xóm thôi mà, ai sống sao thì mình sống lại như vậy, chẳng cần phải lấy lòng ai cả.
2 năm nay, cạnh nhà tôi có vợ chồng cô Nhi chuyển đến ở. Nhi nhỏ hơn tôi 3 tuổ.i, tính tình cũng tạm được, tuy không quá hiền lành nhưng cũng chưa đến mức xéo xắt quá mức. Cô ấy có tật ăn nói bộp chộp và tính toán. Ví dụ, cô ấy đi chợ giúp tôi một lần thì sẽ nhờ vả lại 2 việc gì khác cho công bằng. Lâu lâu biếu tôi được ít quả cam, cô ấy lại bảo đang thèm ăn táo. Nhắc khéo tôi mua táo tặng lại.
Tôi không thích kiểu sòng phẳng đó lắm. Nhưng nghĩ cũng là hàng xóm sát bên, “ tắt lửa tối đèn” nhờ vả nhau nên cũng không muốn gây xích mích.
Nhi hay sang nhà tôi hỏi vay tiề.n. Gọi là vay nhưng tôi không bao giờ tính lãi. Tới hạn trả nợ, cô ấy xin khất thêm vài bữa, tôi cũng chẳng tính toán gì. Các con cô ấy sang nhà tôi chơi, tự ý lấy đồ ăn trong tủ lạnh, tôi cũng mặc kệ. Thậm chí, khi vợ chồng Nhi tăng ca, 2 đứa nhỏ còn sang nhà tôi ăn cơm tối và tắm rửa. Nhi bệnh, tôi thăm nom bằng sữa bột, tổ yến đắt tiề.n. Nói chung, tôi sống hết lòng với cô hàng xóm.
Tuần trước, tôi bị sốt xuất huyết, phải nằm viện điều trị một tuần. Khi về nhà, Nhi sang thăm nhưng chỉ đem vỏn vẹn chục trứng gà. Cô ấy còn ngồi kể lể, bảo trứng lên giá quá, mới hôm trước có hơn 20 nghìn/chục, nay đã lên gần 30 nghìn. Mua chục trứng mà tiếc tiề.n đứt ruột.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Tôi đang mệt, nghe Nhi nói mà bực bội. Tôi nói luôn: “Trứng mắc quá thì em đem về ăn đi, chị không ăn trứng. Lần sau sang chơi, đừng đem theo gì cả. Để tiề.n mà gửi ngân hàng cho chóng giàu”.
Nhi biết tôi nói móc mỉa, với bản tính cũng “không phải dạng vừa đâu”, cô ấy đốp lại luôn: “Vậy em về nhé, chị giàu rồi không ăn trứng, chứ em nghèo, quý quả trứng lắm”.
Nhìn Nhi ngúng nguẩy bỏ về, còn cầm theo chục trứng mà tôi nghẹn họng. Tôi sống với hàng xóm hết lòng. Hàng xóm sống lại với tôi “hết hồn”. Mới có mấy quả trứng thôi mà đã như vậy, nếu đụng chạm đến lợi ích lớn hơn, chắc Nhi “chơi tới bến” với vợ chồng tôi quá.
Hiện tại, vợ chồng Nhi còn đang nợ tôi 50 triệu, đã tới kì hẹn mà chưa trả. Có nên nhân dịp này đòi thẳng luôn rồi hủy kết giao hàng xóm không? Hàng xóm kiểu này, có ngày tôi tức quá mà tăng huyết áp.
Dự định biếu bố mẹ đẻ 5 triệu tiêu Tết, chồng nói một câu làm tôi phát khóc
Đang từ chuyện vui, vợ chồng tôi lại trở nên căng thẳng vào dịp cuối năm chỉ vì đi Tết nội ngoại.
Dù chưa đến Tết nhưng do vào dịp cuối năm bận việc, nên tôi cũng phải dự tính trước mọi thứ để tránh rơi vào bị động. Chuyện mà vợ chồng tôi nhắc đến nhiều nhất vẫn là sẽ về nhà nội, nhà ngoại hôm nào. Năm nay tôi làm ăn cũng tốt nên cũng để ra một ít tiề.n. Dự định cuối năm nay sẽ mua sắp nhiều, đi Tết hai bên tươm tất hơn so với năm trước.
Những tưởng được chồng đón nhận vì dù sao số tiề.n tôi làm ra, chứ không phải anh ấy. Nào ngờ tôi đón nhận sự thờ ơ của chồng, anh ấy cho rằng còn lâu mới đến Tết, nên đến đó hẵng hay. Nhưng tôi lại háo hức, nửa năm nay tôi chưa về nhà ngoại, nên muốn về nhà thăm, vào dịp Tết lại càng vui. Nhất là các con của tôi, hai đứa rất thích về nhà ông bà ngoại chơi.
Cách đây một tuần, tôi có tâm sự với chồng dự định Tết này biếu ông bà ngoại 5 triệu tiêu Tết, ông bà nội 10 triệu. Tưởng được chồng đồng tình, nào ngờ anh ấy nổi giận: "Ông bà ở quê Tết giản dị, gà nhà có, cây nhà lá vườn đầy ra, tiêu gì đến tiề.n đâu mà biếu nhiều thế. Em xem bên nhà anh, bố anh là trưởng họ, biết bao nhiêu việc phải chi tiêu. Mà anh biết thừa, em đưa 5 triệu trước mặt anh, còn không có ăn chắc là đưa gấp mấy lần".
Nghe chồng nói vậy tôi thất vọng vô cùng, chưa bao giờ tôi lén lút làm việc gì thiếu minh bạch. Từ lúc lấy chồng đến nay, mua gì, biếu gì bố mẹ đẻ tôi đều làm trước mặt chồng và xin phép từ trước rồi mới làm. Vậy mà chồng buông những câu trách móc, quy kết tôi. Không hiểu sao chồng chỉ muốn về nhà nội, còn nhắc tới nhà ngoại là tìm cách né tránh.
Vợ chồng tranh cãi, rạ.n nứ.t cũng chỉ vì chuyện biếu tiề.n Tết bố mẹ. Ảnh minh họa
Tôi cũng không chịu nổi cách so đo của chồng nên hai chúng tôi đã nảy ra tranh cãi. Chồng tôi giận dỗi, còn tuyên bố: "Từ giờ trở đi, việc nhà ai người đấy đi mà lo liệu. Tết hay công việc gì bên nhà tôi, không cần cô phải tham gia. Thế cho đỡ mệt đầu, cô lúc nào cũng chỉ có nhà ngoại, sao không về đấy mà ở hẳn đi".
Tôi giận chồng đến mức chỉ muốn l.y hô.n. Còn chồng bực tức là thế, xong lại ngon ngọt với lý do cuối năm cần đầu tư vào làm ăn. Chồng muốn tôi có tiề.n đưa cho để phục vụ công việc. Nhưng tôi thừa biết ý đồ thật sự là gì, chồng chỉ vì lo sợ tôi đưa tiề.n về nhà ngoại nên nghĩ cách làm cho vợ không có tiề.n để về quê ngoại. Càng nghĩ tôi lại càng thấy sợ chồng, anh ta tìm mọi cách để đạt mục đích nhỏ nhen.
Tôi vẫn chưa đồng ý đưa tiề.n cho chồng, vậy nên anh ta kiếm cớ gây sự, hàng ngày đi ăn nhậu tới khuya mới về. Lúc về đến nhà là buông lời trách móc, bóng gió muốn l.y hô.n. Tôi rất mệt mỏi, trong khi việc công ty bộn bề cả núi việc chưa làm xong mà chuyện nhà lại rạ.n nứ.t.
Chồng tỏ rõ thái độ bất cần chỉ vì chuyện đi Tết nhà ngoại. Để nhà cửa yên ổn, tôi có nên đưa hết tiề.n cho chồng và hứa Tết này chỉ về nhà ngoại biếu gói bánh kẹo để anh ta vừa lòng?
Tăng ca về muộn, mở cửa vào nhà mà tôi bàng hoàng, sau câu nói sốc óc của bạn trai, tôi hất đổ mâm chén bát, đuổi hết Tôi không ngờ bạn trai lại dẫn cả dòng họ đến ở nhà tôi. Còn nói một câu sốc óc. Yêu nhau hơn một năm, Dương chuyển đến nhà tôi ở. Anh ấy là công nhân ở khu công nghiệp, công việc phụ thuộc vào lượng hàng hóa công ty nhận được. Mấy tháng nay, Dương bị sa thải vì tính cách cứng...