Biệt tích 6 tháng, mẹ dẫn bồ mới về tặng cho con hai dây sữa
Không biết nàng làm từ thiện cái gì, ôm ấp con người ta, thương xót đến mức nào khi con nàng dứt ruột đẻ ra còn chả thèm quan tâm, chẳng làm tròn trách nhiệm.
ảnh minh họa
Chào độc giả mục tâm sự , khi tôi viết những dòng này ra là lúc nỗi phẫn uất căm tức lên đến tột cùng. Tôi biết thật chẳng hay ho gì khi đi “vạch áo cho người xem lưng” nhưng cũng muốn nói hết một lần cho thiên hạ biết bộ mặt thật của con người mà bề ngoài tỏ ra tử tế, đàng hoàng nhưng bên trong thì nhân cách không đáng một xu đó.
Tôi lấy vợ cách đây 4 năm, khi đó cô ta tự giới thiệu đang là gái tân chưa chồng chưa con. Nhưng khi cưới về nhà một thời gian rồi, tôi mới phát hiện ra cô ta đã qua một đời chồng và ngày gặp được tôi là lúc vợ chồng cô ta ra tòa ly hôn.
Khỏi phải nói, thấy tôi như tìm được vàng, cô ta tiếp cận rồi ngon ngọt lừa dối tôi đủ điều, ra vẻ ngây thơ thánh thiện lắm.
Khi ấy nàng mới 27, “xinh đẹp, giỏi giang, tốt bụng” – đấy là những gì người ta tán dương về nàng ở trên facebook. Chẳng thế mà tôi nhanh chóng rơi vào cạm bẫy của nàng và say như điếu đổ.
Nàng xinh đẹp, điều đó chẳng phải bàn nữa rồi. Giỏi giang ư? Theo như lời nàng kể thì nàng có bố mẹ mà như không, nàng sống nghèo khổ, nàng học hành chăm chỉ rồi phấn đấu vươn lên. Khó khăn, đói kém nào nàng cũng có thể tự vượt qua chẳng cần ai giúp đỡ, kể cả bố mẹ nàng ở quê.
Tốt bụng ư? Nàng “có thừa” vì không tốt bụng thì tại sao nàng lặn lội lên mấy xã huyện vùng cao để mang áo ấm cho các trẻ em nghèo. Mang gạo, sữa, tiền đến tặng những hoàn cảnh khó khăn…
Video đang HOT
Vì thế mà tôi như con gà vội vã về đòi gia đình cưới nàng bằng được mặc cha mẹ, họ hàng ngăn cản. Cưới nhau về sống chung, bộ mặt thật của nàng mới dần lộ ra. Vì nàng tài giỏi, có năng lực nên trong mắt nàng, tôi biến thành kẻ bất tài vô dụng, không có ý chí phấn đấu…
Nghe những lời nàng nói thì đến con kiến trong lỗ cũng phải chui ra chứ đừng nói đến người ngoài, chả vì thế mà khối kẻ bị nàng cho vào tròng… Thiên hạ không biết có những ai nhưng đến bây giờ, tôi thống kê ra khoảng chục anh em, chú bác trong họ bị nàng lừa.
Cô nàng quanh năm cấy hái, nuôi lợn được ít tiền dành dụm, nàng về quê thủ thỉ vài câu thế là đi rút hết cho vay. Cậu nàng đâu tận Yên Bái xuống chơi nghe nàng rót mật vào tai cũng đầu tư cho nàng kinh doanh rồi mất trắng…
Công việc chính của nàng là kinh doanh quần áo, còn công việc phụ là “từ thiện”. Nàng chăm đi từ thiện lắm. Chăm thể hiện lòng tốt đến mức con cái bỏ hết cho bố mẹ chồng nuôi từ khi mới 1 tuổi, còn nàng tung tẩy đi từ thiện với trai khắp nơi.
Tết năm ngoái, khi nàng đang mải mê từ thiện và chụp mấy bức ảnh đẹp để đăng lên Face, con nàng ở nhà còn chẳng có lấy một cái bóng bay làm quà của mẹ.
Người ta vào Facebook khen nàng đẹp, nàng có tấm lòng hảo tâm, nàng giỏi… nàng chu toàn, nhưng người ta không biết, ở nhà con nàng đang thiếu lắm một bàn tay chăm sóc như những đứa trẻ khác, chỉ vì một người mẹ giỏi lừa thiên hạ như thế.
Hình như với vợ tôi, con chẳng là cái gì. Vứt con cho nhà nội trông từ khi hơn 1 tuổi. Đến lúc ly hôn, nàng cũng chẳng ngại để luôn hai đứa cho nhà chồng nuôi. Hơn 6 tháng sau khi đi biệt tăm biệt tích, nàng xinh đẹp xuất hiện cùng bồ trẻ giàu sang, đi ô tô hẳn hoi về thăm con.
Chẳng biết trước đó nàng ton hót bồ như thế nào mà đột nhiên lại mang 2 dây sữa với bộ quần áo về thăm con đường đột như thế. Chẳng biết nàng có ý định gì mà về nhà cười nói ríu rít rồi dụ hai đứa chụp ảnh cùng, sau đó post ngay lên Facebook khoe rằng “mẹ quan tâm các con lắm, mẹ về thăm các con đây”.
Chẳng biết người ta vào like, share bao nhiêu lượt và người ta khen nàng là người mẹ tốt, tử tế ra sao. Chỉ biết sau đó nàng lại biệt tích không một cú điện hỏi thăm con.
Không biết nàng làm từ thiện cái gì, ôm ấp con người ta, thương xót đến mức nào khi con nàng dứt ruột đẻ ra còn chả thèm quan tâm, chẳng làm tròn trách nhiệm. Bao lần con ốm đau vào viện, ông bà nội xoay bở hơi tai, nàng vẫn đang mải mê làm người tốt ngoài kia.
Hôm nay là sinh nhật con lớn của nàng. Con vẫn có nến, có hoa, có quà, có bánh, có bộ quần áo mới. Nhưng chẳng có nổi một món quà, thậm chí là một cú điện thoại chúc mừng, hỏi thăm của người làm mẹ.
Không có những cái đó của người mẹ đẻ như nàng thì con vẫn vui, vẫn hạnh phúc bên bố, ông bà, bạn bè trong xóm. Dù con nghèo nhưng con vẫn ấm áp trong cái lạnh mùa đông vì “con chẳng thiếu bất cứ thứ gì, chỉ có thừa một người mẹ mà thôi…”
Theo blogtamsu
Rơi nước mắt sau khi theo chân vợ đến tận nhà nghỉ.
Vợ tôi vốn là người ngoan hiền, chu toàn, chăm lo cho tôi từ A đến Z nhưng bỗng một hôm tôi phát hiện ra một sự thật.
Ảnh minh họa
30 tuổi tôi cưới vợ, yêu nhau hơn 4 năm rồi đi đến kết hôn, cuộc sống vợ chồng tôi khá viên mãn. Tôi là trưởng phòng kinh doanh của một công ty lớn, thu nhập ổn định, nhà cửa đàng hoàng, nên về kinh tế thì chúng tôi không phải lo lắng gì, vì cả hai bên nội ngoại đều khá giả.
Tô bị vợ cuốn hút ngay từ cái nhìn đầu tiên, vẻ đẹp dịu dàng, hiền lành của em khiến tôi bị sét đánh trúng tim. Tôi cũng thuộc diện bảnh trai, biết tâm lý phụ nữ nên dễ dàng chinh phục nàng. Từ khi yêu nhau đến khi cưới cuộc sống của chúng tôi rất suôn sẻ, hầu như không có sóng gió gì. Mẫu phụ nữ như vợ tôi chắc nhiều người thích, vì cô ấy rất hiền lành, xinh xắn dễ thương, tốt tính, lại luôn sống vì người khác.
Là một nhân viên văn phòng, cô ấy cũng có rất nhiều đồng nghiệp, trong số đó phải kể đến hai đồng nghiệp nam cùng phòng rất hay gọi điện ngoài giờ hành chính, tuy không nói rõ nhưng tôi không thích và hơi lo lắng, mặc dù cuộc sống vợ chồng tôi vẫn đang rất tốt đẹp. Cưới nhau 3 năm nhưng chúng tôi chưa có con, nên nhân cơ hội này tôi định thuyết phục vợ ở nhà để chăm lo việc nhà và chuẩn bị cho việc sinh em bé. Tôi rất lo vì sợ cô ấy không đồng ý, nhưng rất may là cô ấy vui vẻ đồng ý luôn, khiến tôi dẹp ngay những nghi ngờ vớ vẩn trong đầu.
Tôi rất yên tâm, vì được vợ chăm sóc rất chu đáo, đi làm về là cơm canh đã sẵn sàng, từ quần áo đến giày dép tôi không phải lo mặc cái gì, đi cái gì vì đều được vợ chuẩn bị sắp xếp đâu ra đó. Cuộc sống vợ chồng tuy có phần tẻ nhạt hơn sau 3 năm, nhưng tôi cũng mãn nguyện vì lấy được em, người vợ ngoan hiền, đảm đang chu toàn, chúng tôi lại ít khi mâu thuẫn, xung đột gì.
Cứ tưởng hạnh phúc đó kéo dài mãi mãi, nhưng gần đây không biết có phải tại tôi quá bận công việc không chăm sóc và quan tâm vợ nhiều hay vì cô ấy có người khác. Những biểu hiện rất khó hiểu, suốt ngày cô ấy cầm khư khư cái điện thoại, ngủ dậy là ôm điện thoại, thậm chí mang điện thoại vào trong nhà vệ sinh ngồi cả tiếng đồng hồ. Nghiêm trọng hơn là cô ấy lơ đãng việc nhà cửa, bếp núc và ngay cả việc là quần áo cho chồng cũng quên luôn.
Hôm đó, tôi đi liên hoan chia tay một đồng nghiệp uống hơi nhiều và về nhà khá muộn, gọi cửa mãi không thấy cô ấy ra mở cửa, vào đến nhà cởi bỏ giày và chiếc áo sơ mi sực nức mùi rượu và thức ăn, tôi quẳng ra chiếc sofa rồi leo lên giường ngủ. Sáng hôm sau thức dậy, vẫn thấy mình mặc chiếc quần âu và người dính dáp vì mồ hôi từ hôm qua. Bình thường cô ấy sẽ thay quần áo và lau người cho tôi. Tôi mò dậy thấy cô ấy đang chát chít ở điện thoại ngoài phòng khách, mắt sáng long lanh và rất hớn hở.
Tôi coi như không có chuyện gì, sáng hôm đó tôi đi làm với thái độ bình thường và không ăn sáng. Ra khỏi nhà như thường lệ, nhưng tôi không đến văn phòng mà ngồi ở quán cà phê đầu ngõ theo dõi vợ. Đúng như dự đoán, tôi ngồi chưa đến 15 phút thì cô nàng cũng lao xe ra, lúc này tim tôi như muốn nhảy khỏi lồng ngực và bao nhiêu những suy đoán hiện lên trong đầu. Chẳng lẽ những nghi ngờ của mình là thật? Cố giữ bình tĩnh và kìm lòng tôi bám theo cô ấy. Đi qua mấy con phố cuối cùng cô ấy cũng rẽ một con phố nhỏ, con phố nổi tiếng vì có rất nhiều nhà nghỉ và khách sạn.
Đến lúc này thì tôi không còn nghi ngờ nào khác, trong đầu đang ngổn ngang những suy nghĩ, mình sẽ xử lý thế nào khi bắt được quả tang, liệu có cho thằng khốn kia một trận rồi lôi cổ cô ta về thẳng nhà mẹ vợ để cho bố mẹ vợ biết sự thật nghiệt ngã này, thì cô ta rẽ vào ngõ và mất dấu. Tôi đi tiếp một đoạn thì thấy nhan nhản nhà nghỉ, lại càng thấy sôi máu.
Bất lực không tìm được cô vợ ngoan, tôi quay xe trở về nhà và lên kế hoạch sẽ tra hỏi như thế nào để cô ta không chối được. Tôi không hiểu vì sao vợ tôi, một người phụ nữ ngoan hiền như vậy lại ngoại tình?
Theo Iblog
Người ta hóa ra ai cũng ích kỷ... Tôi biết, tôi biết em đã từng yêu say đắm một chàng trai và tình đơn phương ít nhiều để lại trong em một vài vết thương, một vài khát khao. Từ bờ môi, vòng tay hay giọng nói, những thứ hoàn toàn không thuộc về em... Có biết bao người ghé đời nhau Nhưng lại vội theo gió bước đi mau Tôi...