‘Biết thế này tôi cưới gái nạ dòng từ lâu rồi’
Hạnh phúc của một người đàn ông khi lập gia đình là cảm thấy yêu và được yêu trong mái ấm của mình. Mà tôi tin, điều này chắc gì gái tân đã làm tốt bằng gái nạ dòng.
Hôm nay là sinh vật vợ tôi nhưng cô ấy lại đang phải đi công tác xa. Một mình ngồi ở nhà ôm con, nhìn bức ảnh ngày hai người mới gặp gỡ, tự nhiên những dòng cảm xúc lại dâng trào. Viết lên đây đôi điều sẻ chia, biết đâu có ai đó có chung quan điểm.
Bốn năm trước, lần đầu gặp cô ấy trong hoàn cảnh hai mẹ con lếch thếch ôm nhau từ viện về nhà nhưng vì giữa đêm khuya, có riêng hai mẹ con nên cô ấy nhờ tôi đi cùng taxi một đoạn đường cho đỡ sợ. Và không hiểu sao tôi đã rất muốn chở che cho cô ấy từ lần đó.
Và rồi từ hai người xa lạ, chúng tôi trở nên thân thiết và có nhiều cuộc hẹn hò, gặp gỡ. Càng gặp nhau, tôi càng cảm thấy nể và quý cô ấy hơn bao giờ.
Tuy nhiên, khi biết tôi say nắng một bà mẹ đơn thân, hầu hết bạn bè và người quen đều phản đối tôi ghê lắm. Theo như đánh giá của mọi người, tôi “ăn đứt” cô ấy về mọi mặt. Tôi trẻ (cô ấy lớn hơn tôi hai tuổi), tôi là chàng trai đạo đức tốt, công việc ổn định, gia đình lại gia giáo… Trong khi đó, cô ấy về hình thức không có gì nổi trội lại đã có một đời chồng.
Yêu đã vậy đến khi nghe tôi nói quyết định cưới cô ấy làm vợ thì mọi người còn phản đối gay gắt hơn. Thậm chí, nhiều người còn nhìn tôi với đôi mắt hiếu kỳ.
Người thân nào khi nghe tôi nói quyết định này cũng đều phản ứng dữ dội. Mỗi người có một lý do khác nhau. Mẹ tôi thì bảo tôi ăn phải bùa mê thuốc lú gì của “nó” mà lại đâm đầu cưới gái nạ dòng như vậy. Bố bảo đàn ông trẻ dai mà lại lấy vợ trẻ hơn tuổi như vậy đến lúc lệch pha, đường ai nấy đi thì khổ con cái.
Video đang HOT
Còn bạn bè thì có vô số lý do. Nào là chuyện con chung con riêng, rắc rối phức tạp như vậy liệu có sống chung nổi 1 tháng không. Nào chuyện chồng cũ của cô ấy nếu dở trò thì tôi giải quyết sao nổi. Có đứa bạn còn dẫn ra câu chuyện đại ý rằng tình cũ không rủ cũng tới, thể nào rồi cũng có lúc cô ấy qua lại với chồng cũ và rồi chuyện gì xảy ra thì chỉ có họ mới biết.
Nhưng dẫu vậy ai phản đối ra mặt dẫu gì cũng còn dễ chịu. Những người thấy chuyện chỉ nhếch mép cười hoặc trầm ngâm đầy ẩn ý mới đáng sợ. Tôi từng bị gán với đủ mọi tiếng xấu nào ham giàu, ham chức. Trong khi kỳ thực vợ tôi chỉ là một nhân viên văn phòng, là gái quê và gia đình bốn đời đều là nông dân.
Song có lẽ vì đến với nhau khó khăn như vậy nên tôi đã được bù đắp. Đến giờ, tôi vẫn cảm thấy rằng, có được cô ấy là may mắn lớn của mình. Tôi tiếc rằng số phận đã không cho tôi gặp cô ấy sớm hơn.
Vợ tôi không xinh, không trẻ nhưng cô ấy luôn biết làm cho mình đẹp ra. Có lẽ vì lấy một người chồng trẻ hơn lại là trai tân nên cô ấy luôn xem việc làm trẻ hóa bản thân là điều quan trọng giống như nuôi con, chăm chồng vậy. Cô ấy cực kỳ chăm chỉ làm việc, không tiếc tiền cho váy áo và vì nghiên cứu nhiều về thời trang nên cô ấy ăn mặc rất có gu. Bởi vậy nên dù không còn trẻ nhưng ra đường các cô gái trẻ và cả đám đàn ông vẫn phải ngước nhìn vì phong cách ăn mặc cực kỳ đẹp, bắt mắt.
Mà lạ thay, càng ngày cô ấy càng trẻ ra. Vậy nên mỗi khi sánh đôi cùng tôi, cô ấy luôn được khen trẻ và thậm chí còn được nhận xét “trông như em gái ấy nhỉ”.
Đặc biệt, từng một lần thất bại trong hôn nhân nên cô ấy nâng niu từng chút hạnh phúc hiện đang có. Cô ấy không bao giờ có chuyện mải chăm con mà bỏ bê chồng, vì bận việc mà cau có, nhăn nhó. Mỗi ngày cứ trở về nhà là tôi luôn nhận được nụ cười tươi như hoa của cô ấy. Thử hỏi, một người chồng còn cần gì hơn thế nữa ở vợ?
Từ ngày có cô ấy, tôi luôn được sống trong không gian nồng nàn mùi hương hoa và các đồ vật trong nhà thì chỉn chu đến mức nhắm mắt lại cũng lấy được. Nhiều lúc tôi trộm nghĩ, nếu không phải là cô ấy mà là một cô gái trẻ măng nào đó, có lẽ tôi sẽ phải vất vả nhiều hơn. Vì thế mà tôi thấy luôn bình yên mỗi khi về nhà.
Nếu ai đó nói rằng vấn đề con chung con riêng sẽ khiến cuộc hôn nhân với gái nạ dòng thêm đau khổ, phức tạp nhưng với tôi thì không. Cô ấy rất khéo léo dạy cho con trai biết cách yêu thương và sẻ chia với người bố dượng. Ở bên mẹ con cô ấy tôi luôn có cái cảm giác được làm một người đàn ông đúng nghĩa, thêm trưởng thành, chững chạc hơn. Tôi thấy hãnh diện vì được trở thành trụ cột trong gia đình.
Hạnh phúc của một người đàn ông khi lập gia đình là cảm thấy yêu và được yêu trong mái ấm của mình. Mà tôi tin, điều này chắc gì gái tân đã làm tốt bằng gái nạ dòng. Vì thế hãy đừng ném đá khi trai tân quyết định lấy gái nạ dòng.
Theo Người đưa tin
Bất lực con trai quyết tâm lấy "gái nạ dòng" hơn 8 tuổi
Nhưng không hiểu nổi, con trai mình nghĩ gì lại định yêu và lấy người hơn nhiều tuổi vậy? Nhiều lúc, thấy cả hai mẹ con đều mệt mỏi, căng thẳng bởi tôi cấm đoán, ngăn cản, không khí gia đình "căng như dây đàn" tôi đã định gật đầu đồng ý.
Tôi năm nay 60 tuổi, là giáo viên về hưu có hai con một trai, một gái. Chồng tôi mất đã hơn chục năm nên hiện giờ tôi sống cùng con trai cả, con gái út đã lấy chồng. Con trai tôi năm nay đã 35 tuổi, hiện là chủ một công ty kinh doanh xe nâng tại Hà Nội. Có thể nói rằng, con trai tôi tuy không phải là xuất sắc, tài giỏi nhưng có chí tiến thủ và hiện giờ cháu khá thành đạt trong đường kinh doanh. Chúng tôi là dân tỉnh lẻ, nhưng sau khi cháu lên Hà Nội học, làm việc đã có thể tạo dựng được sự nghiệp và cơ ngơi tương đối. đó chính là điều luôn làm tôi tự tin, hãnh diện về con trai mình. Tuy nhiên, đã đến tuổi lập gia đình từ lâu nhưng nó chẳng đoái hoài gì đến việc đưa bạn gái về ra mắt. nhiều lần tôi giục rồi thậm chí là ép nhưng cháu cứ tìm cớ trì hoãn, nói "duyên chưa tới, chưa ưng người nào cả".
Cách đây 3 năm, con trai tôi mở thêm chi nhánh ở Đà Nẵng, nó phải vào đó một thời gian để ổn định nhân sự và mở rộng thị trường. Thời gian sống nơi ấy, con trai tôi đã gặp và quen một người phụ nữ hơn nó đến 8 tuổi, đã từng ly hôn và đang nuôi một con gái 10 tuổi. Tôi chỉ nghe phong thanh qua một số nhân viên của nó kể lại, cũng gặng hỏi, tìm hiểu thì đúng là như vậy. Ban đầu tôi nói xa gần, phản đối thì con trai tôi cứ lảng tránh, phủ nhận. Nhưng sau khi cháu chuyển về cơ sở chính ở Hà Nội thì nhiều lần người phụ nữ kia ra thăm, cả hai đứa công khai mối quan hệ với gia đình. Tôi được biết người phụ nữ ấy là giảng viên một trường cao đẳng ở Đà Nẵng, có nhà cửa, địa vị vững chắc. Hơn nữa, cô ta cũng là người biết ăn nói, cư xử đúng mực và khiêm nhường. Nếu không phải tuổi cô ta quá lớn, lại có thêm đứa con thì chắc hẳn tôi cũng gật đầu đồng ý cho yên chuyện. Nhưng ở tuổi ngoài 40, có con riêng và một đời chồng rồi, liệu khi về làm dâu nhà tôi, cô ta có thể làm tròn đạo lý, vai trò của người vợ, người con dâu duy nhất của gia đình không?
Tôi đã gặp và nói chuyện với người phụ nữ đó nhưng chẳng thể thay đổi điều gì
Tôi phân tích, dọa nạt, thậm chí kịch liệt phản đối nhưng cũng chẳng làm lung lay ý chí của con trai mình được. Mọi người bên ngoài biết chuyện thì đoán già đoán non rằng con trai tôi vì tài sản nên mới chấp nhận yêu đương người phụ nữ hơn nhiều tuổi vậy. Nhưng bản thân tôi thì biết, vì tài sản là điều không thể có, bởi con trai tôi có tiền, có nhà và có cơ ngơi đàng hoàng mà biết bao người có mơ cũng chẳng được. Tôi đã nghĩ rằng, đó là tình yêu thực sự. Nhưng không hiểu nổi, con trai mình nghĩ gì lại định yêu và lấy người hơn nhiều tuổi vậy? Nhiều lúc, thấy cả hai mẹ con đều mệt mỏi, căng thẳng bởi tôi cấm đoán, ngăn cản, không khí gia đình "căng như dây đàn" tôi đã định gật đầu đồng ý. Nhưng nếu tôi còn sống mà để chuyện ấy xảy ra thì chắc hẳn khi về chín suối tôi chẳng còn mặt mũi nào nhìn tổ tiên, nhìn người chồng quá cố. Tôi không thể nhìn thấy mọi chuyện, nhìn thấy ngay hậu quả của việc đó mà không ngăn cản được. Tôi đã gặp và nói chuyện với người phụ nữ ấy rằng tuổi cô ta quá lớn, lấy nhau về liệu có sinh người nối dõi cho nhà tôi được không? Còn danh dự, sĩ diện của con trai tôi nữa, người ta sẽ cười, sẽ nhìn nó ra sao khi công danh sự nghiệp vững vàng lại lấy người vợ già, là gái nạ dòng... Thâm tâm tôi hiểu, lời nói của mình là cay nghiệt, làm tổn thương người phụ nữ ấy, nhưng biết làm sao được. để con trai làm tròn đạo lý, tỉnh ngộ thì tôi sẵn sàng sắm "vai ác", ngăn cản đến cùng.
Sau cuộc gặp gỡ của tôi với người phụ nữ ấy, con trai tôi chỉ im lặng, trầm tư mà chẳng nói lời nào nhưng tôi biết, cả hai vẫn liên lạc với nhau, tình cảm vẫn sâu đậm như trước. Tôi biết nỗ lực phản đối của mình là hoàn toàn thất bại. Tôi gần như suy sụp, chán nản và có lỗi vô cùng khi chẳng thể làm con trai tỉnh ngộ, thay đổi quyết định được. Nghe nhiều người khuyên, cố tình mối lái, đưa con đi xem mắt nhiều mối là con cháu của bạn bè, xinh đẹp thành đạt... nhưng chẳng thành công. Con trai chiều lòng tôi chẳng từ chối cuộc hẹn nào nhưng sau đó đều tìm cách lảng tránh nói không hợp, không thích, không xứng để từ chối. Và hơn ai hết, tôi hiểu rằng, tình cảm của con trai tôi với người phụ nữ kia vẫn còn sâu đậm lắm. Nhiều lúc, tôi nghĩ buông xuôi rằng, cứ để nó tự do làm theo ý thích rồi sau này sẽ phải hối hận, nhưng lương tâm của người mẹ lại không để tôi làm vậy. Thực lòng, tôi thương người phụ nữ kia đã lỡ dở một lần rồi, sẽ ra sao nếu cuộc hôn nhân với con trai tôi lại đổ vỡ, vì tôi biết, nếu hôn nhân và không có con thì sớm muộn gì cũng tan vỡ. Và hơn tất cả, tôi không muốn con trai mình phí thời gian cho cuộc tình không tương lai ấy.
Cách đây 1 tuần, con trai tôi nói năm nay sẽ cưới vợ và không ai khác là người phụ nữ ấy. Tôi gần như suy sụp, chán nản và tuyệt vọng. Tôi cố gắng lắm rồi nhưng chẳng thể gàn nổi con trai. Tôi không hiểu thứ tình yêu đích thực mà con trai tôi nói nó vĩ đại, cao cả đến mức nào mà một đứa như nó lại quên đi trách nhiệm, đạo lý để bảo vệ đến cùng. Tôi biết phải làm gì đây, khi chẳng thể ngăn cản nổi con trai mình mà cũng chẳng thể nhắm mắt buông xuôi mọi chuyện. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên để làm đứa con trai mù quáng của mình tỉnh ngộ.
Theo Công Luận
Phiên tòa hàn gắn hạnh phúc Một mái ấm suýt vỡ tan giờ lại tròn đầy. Tết này, hai đứa con của họ sẽ lại giòn tan tiếng nói cười... ảnh minh họa Tết đang đến thật gần, nhà nhà chuẩn bị đón xuân sum họp, hào hứng với bao kế hoạch nhưng vợ chồng anh chị lại ra tòa ly hôn. Nguyên nhân không có gì to tát,...