Biết ơn …vợ!
Nhìn cảnh gia đình đầm ấm của vợ chồng tôi hiện giờ, có lẽ ai cũng nghĩ chúng tôi là một cặp đôi hoàn hảo.
ảnh minh họa
Bạn bè không tiếc lời ca ngợi vợ chồng tôi là một cặp trời sinh, song ít ai ngờ rằng tổ ấm của chúng tôi thực ra đã có rất nhiều lần chông chênh, thậm chí đứng bên bờ vực của đổ vỡ.
Nếu không nhờ vào sức chịu đựng của em, nếu như em không có tình yêu sâu nặng với chồng con thì có lẽ chúng tôi đã xa nhau từ rất lâu…
Video đang HOT
Đồng cảnh ngộ, chúng tôi đến với nhau chỉ với đôi tay trắng. Tiệc cưới thật giản đơn, chỉ có ba bàn. Hai bàn của gia đình đôi bên, một bàn dành cho bạn bè thân thiết nhất của hai đứa. Thực đơn chỉ có nước trà, bánh ngọt, nhưng chúng tôi đã nhận được rất nhiều lời chúc phúc từ gia đình, thân tộc và bè bạn.
Trình độ học vấn của tôi kém xa em nên tôi phải kiếm tiền bằng công việc làm thuê, bù lại tôi siêng năng, chịu khó nên thu nhập không đến nỗi tệ. Em kiếm sống bằng việc mua bán tự do, bên cạnh đó em còn nghề tay trái là viết lách, thu nhập của em gấp 3 lần chồng. Thế nhưng em cư xử nhã nhặn, tôn trọng tôi chứ không như một số phụ nữ cậy mình có học, kiếm tiền nhiều hơn rồi coi thường chồng.
Sau 6 năm , hai đứa con lần lượt ra đời, đủ nếp, đủ tẻ. Lẽ ra người đàn ông như tôi phải trở thành trụ cột gia đình thì tôi lại trở tính. Ỷ vào thu nhập khá giả của vợ từ việc viết lách, tôi bắt đầu sinh tật rượu chè, không thiết kiếm tiền vì nghĩ mọi chuyện đã có vợ chu toàn. Trước kia, cuối tuần tôi mới nhậu thì bây giờ, hầu như ngày nào tôi cũng có mặt ngoài quán nhậu. Khách hàng muốn tìm tôi chở thuê phải gọi điện thoại đến mấylần, có khi tôi không buồn nhấc máy. Vợ nhắc nhở, khuyên can, tôi cau có trả đũa bằng cách: Nói ít thì đi ít, nói nhiều thì đi nhiều, càng nói càng đi, thậm chí có hôm ngủ nhà bạn không về. Rồi tôi tham gia cá độ bóng đá và vướng vào nợ nần. Người bạn thân nhất của vợ tôi xui cô ấy ly hôn.
Tôi biết được chuyện đó, vợ chưa viết đơn thì tôi đã chủ động thách thức “Ly hôn với anh là chuyện nhỏ. Thích thì chiều, em viết đơn đi, anh ký cái rụp”. Vợ tôi không nói gì, chỉ lặng lẽ khóc. Cô ấy không ly hôn nhưng kể từ lúc đó em coi tôi như người vô hình, tôi có hay không có ở nhà em cũng không hề quan tâm. Vợ tôi vùi đầu vào công việc, cô ấy tự mình đưa đón con đi học, tất tả làm đủ thứ việc thượng vàng hạ cám để kiếm tiền nuôi con. Thời ấy, thu nhập từ nghề tay trái của vợ tôi ngày một nhiều hơn, cô ấy sửa sang lại nhà cửa, lo cho con đầy đủ.
Còn tôi, sau lần đi nhậu chung đám bạn xảy ra mâu thuẫn đánh nhau, tôi bị một trận đòn thập tử nhất sinh phải nằm viện gần một tháng. Thởi gian đó, ngoài cha mẹ, anh em thỉnh thoảng lui tới thăm nom, người duy nhất ở bên cạnh chăm sóc tôi chỉ có vợ. Nhìn thân thể tiều tụy và nét mặt đầy vẻ ưu phiền của em, tôi như người chợt tỉnh cơn mê, thấy hối hận và thương em đến nhói lòng. Chính nhờ lần gục ngã đó mà tôi có thời gian để nhìn lại mình. Hôm xuất viện về nhà, tôi đã quỳ sụp bên em xin tha thứ. Tôi nhận ra mình đã quá sai nên không dám hy vọng sẽ được vợ bỏ qua. Không ngờ, em ôm lấy khuôn mặt của tôi khóc nghẹn. Em nói em không giận ghét tôi mà chỉ tự trách mình đã không biết cách giữ chân chồng. Sau lần đó, chúng tôi làm lành với nhau. Để bù đắp những lỗi lầm mình đã gây ra, tôi chuyên tâm vào công việc, tránh xa đám bạn xấu, đoạn tuyệt hẳn với rượu chè, cờ bạc, cùng đóng góp công sức với vợ vun vén cho tổ ấm gia đình.
Giờ đây, hai con tôi đều tốt nghiệp đại học và có công việc làm ổn định. Đời sống của gia đình tôi cũng sung túc hơn xưa. Các con tôi sống đàng hoàng và hiếu kính với ba mẹ khiến tôi luôn cảm thấy tự hào. Tôi rất biết ơn vợ của mình, người bạn đời có sức chịu đựng cao. Cô ấy quả là một tấm gương sáng về sự thủy chung và lòng nhân hậu.
Theo PNO
Lần cuối anh nhớ tới em
Hãy luôn luôn mỉm cười, hãy luôn luôn hạnh phúc em nhé. Một lần cuối anh nhớ tới em!
Em à, dù thời gian mình ở bên nhau quá ngắn ngủi nhưng anh vẫn cảm ơn rất nhiều vì sự xuất hiện của em, với anh điều đó đã là hạnh phúc. Anh biết rằng chắc chắn chúng ta sẽ không đi cùng một con đường, biết rằng em luôn là người quay lưng, nhưng anh vẫn cảm thấy vui khi mình là người đứng lại sau lưng em.
Đã rất nhiều đêm anh không ngủ để khi nghĩ về chuyện chúng mình, anh chỉ sợ tình cảm của chúng mình chỉ như những giọt sương trên nhành cây kẽ lá khi bình minh lên nó sẽ tan biến vào hư không. Và cái điều sợ nhất đã xảy ra, "Anh hãy quên em đi, em đã có người yêu mới, em không xứng với anh. Hãy tìm người yêu anh hơn em"... đọc dòng tin nhắn đó mà mắt anh như mờ đi, trái tim anh tan nát, anh chỉ mong rằng anh đọc nhầm nhưng sự thật bao giờ cũng luôn phũ phàng và không như những gì anh muốn. Tại sao em lại cho anh cơ hội để anh hy vọng thật nhiều nhưng lại làm anh đau khổ tột cùng trong tuyệt vọng? Anh đã mơ mộng rất nhiều về một tình yêu thật đẹp, một cuộc sống hạnh phúc được xây đắp bằng tình yêu của chúng mình nhưng từng lời em nói như những nhát dao cứa vào trái tim anh, là giấc mơ của anh chỉ còn là ảo mộng. Tại sao em nói thích anh, yêu anh rồi lại nói hết yêu và quên anh để anh chưa kịp cảm nhận được hạnh phúc đã phải đau đớn, buồn tủi ê chề, trái tim anh đang đau lắm em có biết không em? Vậy mà có những lúc anh đã trách em sao quá vô tâm với anh nhưng anh đâu biết rằng với em và anh cũng chỉ là một con người tầm thường hay chỉ là một thằng hề phải không em. Nhưng nước mắt thằng hề đang rơi vì em đó, em có biết không?
Hình ảnh em đã hằn trong tim anh như một vết thương dài (Ảnh minh họa)
Khi hạnh phúc hay đau khổ, khi vui buồn hay sợ hãi thì trái tim mỗi người đều nghĩ về người mình yêu thương nhất nhưng có lẽ chưa bao giờ em nghĩ tới anh, tới cảm giác của anh như thế nào. Đã nhiều lần anh cố tìm mọi cách để quên em vì anh biết rằng chỉ có quên em anh mới không đau khổ nữa nhưng cứ mỗi đêm giật mình thức giấc anh lại nhớ đến em đến thắt lòng để rồi những giọt nước mắt cứ lăn dài trên má anh biết rằng mình không thể quên được em. Hình ảnh em đã hằn trong tim anh như một vết thương dài, cho dù thời gian là liều thuốc tốt nhất để chữa lành mọi vết thương lòng cũng không thể nào xóa nhòa được.
Anh sẽ không làm phiền em nữa đâu em à, bởi vì anh biết đó là điều tốt nhất anh nên làm khi em đã là vợ người ta. Bản thân anh cũng không có gì phải nuối tiếc, phải ân hận khi anh đã cố gắng, tất cả chỉ là duyên anh nhưng không phải nợ em.
Anh biết rằng em sẽ không mời anh trong ngày vui của em, nên anh viết những lời này đây để chúc phúc cho em. Hãy luôn luôn mỉm cười, hãy luôn luôn hạnh phúc em nhé. Một lần cuối anh nhớ tới em!
Theo VNE
Ăn cơm Việt thì đừng chê trai Việt Yêu được anh ngoại quốc, cô này về chê đàn ông Việt thôi rồi! Nào là đàn ông Việt gia trưởng, nào là họ chỉ biết khư khư cái túi tiền, nào là đàn ông Việt bảo thủ, trì trệ,... Nhiều chị em hạnh phúc vì lấy được chồng Tây? Tôi có một cô bạn, có người yêu Việt Nam 4 năm nhưng...