Biết ơn hàng xóm suốt đời vì đã cứu con tôi một mạng
Khi nghe thấy tiếng tôi cầu cứu, đã có rất nhiều anh chị hàng xóm chạy tới giúp đỡ.
Tôi là người sống hướng nội nên không thích quan hệ xã giao, đặc biệt là với hàng xóm. Khi chuyển đến chung cư mới mua, tôi không có ý định kết giao với ai. Tôi muốn sống thảnh thơi, tự do tự tại, chỉ quan tâm tới gia đình mình.
Thế nhưng, một việc xảy ra đã khiến tôi thay đổi hoàn toàn. Hôm đó là ngày cuối tuần, tôi ở nhà trông con, tranh thủ nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa.
Trong lúc đang hì hụi nấu đồ ăn ở bếp, con tôi chạy loanh quanh rồi líu lo bảo mẹ lấy giúp con quả vải. Vừa thấy con chạy nhảy vui vẻ, quay lại tôi đã thấy con nấc nghẹn, mặt đỏ tía tai.
Ảnh minh họa: P.X
Tôi chạy tới xem con làm sao, thì phát hiện con nuốt phải hạt vải, nghẹn ở cổ. Con tôi nước mắt giàn giụa cầu cứu mẹ.
Tôi sợ hãi vô cùng, vừa khóc vừa gào thét: “Con đừng làm mẹ sợ. Mẹ xin con”… Rồi tôi một tay đỡ sấp con xuống, một tay vỗ mạnh vào lưng. Nhưng vì không có kinh nghiệm, lại xử lý trong lúc run sợ, tôi đã không làm được.
Tôi mở tung cửa, gào thét: “Các anh chị ơi, cứu con em với”… Rất nhanh nhiều người chạy tới. Một anh nhận là bác sỹ bảo mọi người lùi ra cho con có khoảng không để thở, sau đó anh ôm chặt con từ phía sau, lấy hết sức ấn vào thượng vị.
Chỉ một thao tác rất đơn giản của anh, hạt vải trong họng con đã phụt ra. Tôi như người chết đi sống lại, ôm con khóc nức nở, cúi đầu cảm ơn anh và mọi người.
Những người hàng xóm xa lạ đó đã động viên mẹ con tôi: “Không sao rồi em. Đừng lo lắng nữa nhé”, “Lần sau cẩn thận hơn với con là được, hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau, có việc gì cứ gọi bọn chị”…
Video đang HOT
Tối hôm đó, anh bác sỹ hàng xóm lại sang thăm khám cho con. Hàng xóm người mua cho con dây sữa, người gửi cho con ít hoa quả và chúc con mau bình phục. Tự nhiên, nước mắt tôi cứ thế tuôn trào vì xúc động.
Vài hôm sau, tôi pha ấm trà to, mua ít bánh trái và mời những người hàng xóm sang cảm ơn. Tôi cũng chia sẻ những tâm tư, suy nghĩ của mình bấy lâu và cảm ơn các anh chị đã giúp đỡ, động viên gia đình chúng tôi trong lúc hoạn nạn.
Cũng kể từ đó, tôi bắt đầu thay đổi thế giới quan của mình, luôn nhìn nhận tích cực mọi thứ, sẵn sàng giao lưu với những người mới.
Tôi có thêm những người hàng xóm tốt bụng, giờ họ như những người anh, người chị thân thiết của gia đình tôi, không chỉ chia sẻ với nhau những niềm vui, nỗi buồn mà cả những kiến thức trong công việc, nuôi dạy con cái.
Tôi cảm thấy may mắn và thực sự biết ơn những người sống quanh mình. Tôi biết ơn anh bác sỹ tốt bụng đã cứu sống con tôi. Những ân tình này, tôi sẽ luôn trân trọng và cố gắng sống thật tốt để báo đáp tấm lòng của mọi người.
Nghe chị hàng xóm nói 2 câu, mẹ chồng tôi đùng đùng đòi về quê
Sự tọc mạch của chị hàng xóm khiến mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu lên đến đỉnh điểm.
Tôi rất ác cảm với người hàng xóm này, nhưng chưa biết xử lý ra sao.
Tháng 5/2019, vợ chồng tôi chuyển đến sống ở chung cư sau gần 2 năm thuê trọ. Được sống trong căn nhà của mình, tôi hạnh phúc lắm, trong đầu vẽ ra viễn cảnh gia đình đầm ấm, vợ chồng, con cái quây quần bên nhau.
Đâu ai hay, đó là lúc bắt đầu chuỗi ngày mệt mỏi của tôi, vì phải sống cùng mẹ chồng khó tính và chị hàng xóm lắm điều.
Chuyển về nhà mới được 2 tháng, tôi sinh con đầu lòng. Chồng tôi đón mẹ từ quê ra chăm em bé. Sự khác biệt về lối sống, cách chăm con, chăm cháu khiến tôi và mẹ chồng mâu thuẫn liên miên, tình cảm ngày càng xa cách.
Chưa kể, mẹ chồng tôi còn rất hay nghe lời chị hàng xóm nhà đối diện.
Mâu thuẫn giữa tôi và mẹ chồng lên tới đỉnh điểm vì chị hàng xóm nhiều chuyện. Ảnh: FP
Chị ấy hơn tôi 10 tuổi, có chồng mở công ty riêng. Điều kiện gia đình khá giả nên chị không đi làm, chỉ ở nhà nội trợ và đưa rước con đi học.
Tính chị cởi mở, thích giao lưu. Từ khi nhà tôi chuyển về, chị thường sang chơi. Thực ra, có hàng xóm thân thiện cũng tốt, nhưng điều khiến tôi ngán ngẩm là chị rất thích xen vào chuyện nhà tôi.
Thấy tôi bảo chồng đi rửa bát, chị cất giọng: "Ôi, H. biết cách dạy chồng đấy. Anh nhà chị sướng lắm, ăn cơm xong là gác chân lên ghế xem điện thoại, một mình chị dọn rửa". Mẹ chồng tôi thấy vậy thì tranh rửa bát giúp con trai, tiện thể mỉa móc: "Đàn bà thời nay sướng cô nhỉ? Ăn cơm xong sai chồng đi rửa bát".
Tôi hiểu ý đành đứng dậy dọn dẹp.
Lần khác, chị hàng xóm sang chơi đúng lúc tôi cho con ăn. Nghe bà phàn nàn tôi không nêm gia vị vào cháo của con, chị lại nói: "Chúng nó bây giờ nuôi con khoa học kiểu gì ấy bà nhỉ? Cháo nhạt thếch, mình còn chả ăn được nữa là trẻ con".
Mẹ chồng tôi được thể, gay gắt chỉ trích tôi. Hai người "kẻ tung người hứng" biến chuyện nuôi con khoa học trở thành chuyện nhảm nhí nhất trên đời. Tôi hết cách, đành phải đưa con vào phòng, khóa cửa lại.
Một lần, vợ chồng tôi bàn chuyện cho con đi học. Lúc đó, con tôi tròn 18 tháng tuổi, tôi muốn cho con đi học sớm để rèn con vào nếp, hơn nữa, con cũng có môi trường phát triển. Mẹ chồng tôi vì chuyện này mà hậm hực suốt cả tuần, bởi bà tiếc tiền và thương cháu đi học sớm dễ ốm đau.
Hiểu tâm lý của mẹ chồng, tôi cố gắng phân tích cho bà cái lợi của việc cho con đi học sớm. Giữa lúc đó, chị hàng xóm sang chơi. Chưa hiểu đầu đuôi câu chuyện ra sao, chị đã phán: "Em cứ vẽ chuyện. Có bà trông con cho chả sướng quá, vừa yên tâm đi làm, vừa đỡ tốn tiền. Chị như em, con 3 tuổi mới cho đi nhà trẻ".
Mẹ chồng tôi bù lu bù loa: "Thôi, anh chị không cần tôi trông cháu nữa thì tôi về quê. Nhưng tôi nói trước, cháu tôi đi học mà ốm thì anh chị không yên với tôi đâu".
Riêng chuyện con đi học, tôi quyết đấu tranh đến cùng nhưng chồng tôi lại lung lay. Anh ấy sợ bà giận dỗi đòi bỏ về quê thì hai vợ chồng mang tiếng. Cuối cùng, tôi vẫn phải nhượng bộ, đợi con tròn 2 tuổi mới cho đi học.
Đỉnh điểm mâu thuẫn là khi tôi muốn thuê giúp việc theo giờ, để dọn dẹp nhà cửa.
Tôi mới đổi chỗ làm, công việc bận rộn, thường xuyên phải về nhà muộn. Buổi tối tôi lại phải kèm con học, nên không có thời gian dọn dẹp nhà cửa. Mẹ chồng tôi ở nhà chỉ hỗ trợ chuyện cơm nước, nhất quyết không lau dọn. Bà mặc định đó là việc của con dâu.
Tôi bàn với chồng, mỗi tuần 5 ngày thuê giúp việc 2 tiếng đồng hồ đến dọn dẹp, còn cuối tuần tôi sẽ tự làm. Chồng tôi đồng ý. Một tháng trôi qua thuận lợi, mẹ chồng tôi không ý kiến gì việc này. Bỗng một hôm đi làm về, vợ chồng tôi thấy bà xếp quần áo vào vali, đòi bỏ về quê.
Tôi hỏi nguyên do, bà nói: "Anh chị không cần tôi trông nhà nữa thì tôi về quê. Dù sao giờ anh chị cũng có tiền thuê giúp việc rồi".
Tôi cố gắng giải thích, nhưng mẹ chồng không chịu nghe. Bà nhất mực đòi tôi lựa chọn hoặc đuổi người giúp việc hoặc bà sẽ về quê. Tôi không kiềm chế được mà cãi: "Mẹ không muốn giúp con làm việc nhà, cũng không chịu cho con thuê người giúp việc. Giờ mẹ muốn thế nào?".
Chồng thấy vậy thì chỉ mặt tôi quát: "Em cho giúp việc nghỉ ngay lập tức. Ngày mai bà ấy còn đến đây dọn nhà, anh sẽ đuổi".
Tôi ấm ức vô cùng nhưng không thể làm gì khác. Suốt một tuần sau, tôi không nói chuyện với chồng và mẹ chồng, chỉ giao tiếp với con.
Sau này, thông qua chị giúp việc, tôi mới biết mẹ chồng cư xử như vậy cũng lại là do chị hàng xóm "bơm đểu".
Theo lời người giúp việc, chị hàng xóm sang nhà, nói với mẹ chồng tôi: "Con dâu bà sướng nhỉ, cơm có mẹ chồng nấu, nhà có giúp việc lau, đi làm về chỉ việc ăn với ngủ. Chả như cháu tối ngày cơm nước nhà cửa nhưng đổi lại, tiết kiệm được một khoản để chồng đỡ vất vả".
Mẹ chồng tôi thương con trai phải trả tiền thuê giúp việc, còn con dâu thì an nhàn nên tức tối. Vẫn chiêu bài cũ, bà đòi về quê để gây áp lực lên vợ chồng tôi.
Từ sau chuyện ấy, tôi càng ác cảm với chị hàng xóm nhiều chuyện. Về đến nhà, tôi đóng chặt cửa để chị ta khỏi sang chơi. Nếu vô tình chạm mặt nhau ở hành lang, tôi không buồn chào hỏi. Thế nhưng, tôi vẫn không ngăn cản được việc chị ấy sang nhà buôn chuyện với mẹ chồng lúc tôi đi vắng.
Tôi chưa biết làm sao để thoát khỏi cuộc sống ngột ngạt này.
Chị hàng xóm hay nói xấu tôi nhưng bán hàng ế lại gọi mẹ tôi "mua hộ" Đúng là ở đời nhiều khi muốn hiền lành cũng không được mình cứ hiền một cái là người ta bắt nạt mình ngay được. Tôi lấy chồng cách đây 7 năm, bố mẹ chồng tôi hiện đang định cư nước ngoài, từ ngày lấy chồng đến giờ tôi gặp ông bà đúng 3 lần. 7 năm đó là 7 năm đầy biến...