Biết mẹ mang thai, con trai lớn nói một câu khiến tôi nghẹn ngào
Tôi kể chuyện mình đã có thai cho cả nhà nghe. Cậu con trai 18 tuổi đang ăn cơm thì dừng đũa, nói một câu khiến tôi nghẹn ngào.
Lấy chồng 2 năm, tôi sinh được cậu con trai đầu. Nhưng thằng bé ốm yếu, còi cọc, thường xuyên đau bệnh. Vì chăm sóc con, chúng tôi quyết định kế hoạch hóa 5 năm, đợi sức khỏe của con ổn định rồi mới tiếp tục sinh bé thứ 2.
Người tính không bằng trời tính, 5 năm trôi qua, 10 năm trôi qua, dù vợ chồng tôi làm cách nào cũng không tìm được đứa con thứ 2. Có lần, tôi mang thai được 10 tuần thì bị động thai và mất em bé. Lần đó, tôi đau khổ, khóc suốt cả tháng trời và luôn dằn vặt, tự trách cứ bản thân vô dụng. Chồng và con trai luôn ở bên cạnh, an ủi, động viên tôi, là chỗ dựa tinh thần để tôi tiếp tục cố gắng và vượt qua nỗi đau.
Hiện giờ, con trai lớn của tôi đã tròn 18 tuổi và cháu luôn mong muốn có thêm một đứa em. Mỗi lần người thân trong nhà sinh con, cháu sẽ đi cùng tôi đến thăm nom, đôi khi là chăm sóc những em bé đó. Cháu luôn hỏi tại sao tôi không sinh em, cháu buồn vì chỉ là con một.
Video đang HOT
Tôi cũng muốn sinh con thứ 2 lắm chứ nhưng càng mong muốn thì càng thất vọng. Lâu dần, tôi không còn nghĩ đến việc sinh đẻ nữa. Vậy mà tuần trước, tôi lại bất ngờ phát hiện mình có thai. Thấy cơ thể khác lạ, tôi mua que thử thai về thử, nào ngờ que hiện lên 2 vạch đỏ đậm. Tôi vừa cười vừa rơi nước mắt trong hạnh phúc.
Tối, tôi tiết lộ chuyện mình có bầu cho chồng con nghe. Họ đều sửng sốt, ngạc nhiên vì không thể tin nổi. Con trai tôi đang ăn cơm cũng dừng đũa. Cháu nói một câu mà tôi rơi nước mắt nghẹn ngào: “Vui quá. Nếu là em trai thì con sẽ nhường hết tài sản nhà cửa cho em. Nếu là em gái thì con sẽ bảo vệ, chăm sóc em thật tốt, nhất định không để ai ức hiếp em của con”.
Chồng tôi cũng bất ngờ vì cách suy nghĩ của con trai. Con còn nói đã thích có em lâu lắm rồi và luôn có suy nghĩ này, con sẽ nhường hết những gì tốt đẹp nhất cho em, sẽ không tranh giành bất cứ thứ gì cả. Suy nghĩ bao dung, đầy tình yêu và trách nhiệm của con trai khiến tôi có thêm động lực mạnh mẽ để sinh con, dù tuổi đã khá cao rồi.
Sáng nay, chồng đưa tôi đi khám bầu. Thai đã được 9 tuần tuổi. Hạnh phúc đến với gia đình tôi tuy muộn nhưng cũng đủ trọn vẹn. Chỉ mong lần này, con sẽ chào đời mạnh khỏe và bình an.
Giận tím mặt với câu nói đùa của chồng trong bữa cơm
Mặc dù chỉ là câu nói đùa nhưng chồng đã vô tình đẩy tôi vào tình huống xấu hổ.
Ảnh minh họa
Sau khi sinh bé Mỡ, tôi quyết định nghỉ việc để chăm sóc con. Bởi con gái tôi ốm yếu, còi cọc, thường hay đau bệnh. Có người làm mẹ nào nỡ lòng nhìn con gái sốt cao mà phải đi làm, bỏ con ở nhà cho ông bà nội? Và khi tôi nói ý định nghỉ việc, chính chồng tôi cũng đồng ý.
Nhưng chỉ sau vài tháng, tôi đã nhận ra đó là quyết định dại dột nhất của mình. Ở nhà, tôi phải vừa chăm con vừa lo quán xuyến chuyện nhà cửa. Làm quần quật cả ngày mà chồng luôn chê tôi lười, nấu ăn không ngon hay không biết thu xếp đồ đạc cho ngăn nắp. Anh cũng không giúp đỡ vợ như trước nữa. Buồn lòng lắm nhưng vì thương con gái nhỏ, tôi cố nhẫn nhịn cho qua, đợi con đủ 2 tuổi thì xin việc làm lại.
Tối qua, chị chồng và em chồng tôi đưa con về chơi, ăn bữa cơm tối chủ nhật. Thường cứ cuối tuần, dù có bận rộn gì, cả gia đình cũng sẽ ăn một bữa cơm sum họp, gọi là bữa cơm gia đình. Bố mẹ chồng tôi rất coi trọng bữa cơm này nên tôi đã đi chợ từ sớm, mua đồ ăn ngon, nấu nướng một mâm cơm đủ vị, thịnh soạn, có cả trái cây tráng miệng.
Ngày nghỉ nhưng chồng tôi vẫn mải mê đi chơi với bạn, không hề phụ vợ. Tôi vừa bế con vừa nấu ăn. Thấy thế, mẹ chồng trông cháu giúp để tôi nấu nướng cho xong bữa.
Lúc ngồi vào bàn ăn, ai cũng khen tôi nấu ăn ngon, trang trí đẹp mắt. Nhưng trong mâm cơm, tôi lại làm thiếu bát nước mắm. Thế là chồng tôi vin vào đó để nói: "Ở nhà xòe tay lấy tiền chồng mà có một mâm cơm cũng để thiếu bát nước chấm. Đấy, vợ em vụng ơi là vụng, chẳng được như người khác đâu".
Tôi tái mặt, cười gượng đứng dậy lấy bát nước mắm mà ê chề xấu hổ. Chị chồng bực mình gắt lên, mắng chồng tôi không biết trân trọng vợ. Em chồng cũng giải thích rằng việc nhà loay hoay cả ngày nhưng rất mệt mỏi, hơn nữa con còn nhỏ thì càng vất vả hơn và chồng tôi phải phụ giúp vợ. Trước thái độ phản ứng của mọi người, chồng tôi bảo anh nói đùa cho vui.
Dù thế, bữa cơm cũng không còn ngon miệng nữa. Tôi có cảm giác những gì mình hi sinh cho gia đình không được chồng công nhận khiến tôi rất tủi thân nhưng không biết phải làm gì bây giờ?
Người đàn ông trung niên tìm đến tận nhà khiến mẹ chồng tôi lao đao Khi thấy người đàn ông gầy gò, ốm yếu, phải chống gậy đứng trước cổng nhà, mẹ chồng tôi mặt mày tái mét. Cách đây gần 30 năm, bố chồng tôi trăng hoa rồi bỏ nhà đi với một người phụ nữ khác cùng thôn, sau đó thì biệt tăm. Mẹ chồng một mình gồng gánh, buôn bán ngoài chợ kiếm tiền nuôi...