Biết lý do chồng đặt tên con mà không hỏi ý kiến vợ, tôi bật khóc vì xúc động
Nghe chồng giải thích ý nghĩa tên con, tôi cúi mặt, nước mắt âm thầm rơi vì quá xúc động.
Tôi không được may mắn như mọi người khi bị tật nguyền ở một bên chân. Dáng đi của tôi khập khiễng, cũng không thể đi nhanh hay chạy nhảy. Hồi bé, thấy các bạn được vô tư đùa giỡn, chạy khắp nơi mà tôi buồn xo.
Có lẽ vì khiếm khuyết về ngoại hình nên tôi luôn mặc cảm, tự ti. Bố tôi nghiện rượu, về nhà thường hay đánh mắng mẹ con tôi trong cơn say xỉn. Gia đình không hạnh phúc, bản thân cũng chẳng đẹp đẽ gì cảng khiến tôi co mình lại, không dám tiếp xúc với ai.
Học hết lớp 12, tôi xin đi làm công nhân đông lạnh. Tôi gặp chồng mình ở đây. Anh cũng chỉ là công nhân thôi nhưng cách ứng xử rất tế nhị, văn minh. Anh không chê bai về ngoại hình của tôi, ngược lại còn hay giúp đỡ tôi bưng bê những rổ tôm nặng trịch. Khi tan làm, anh còn dắt xe giúp hay đôi khi là mua cho tôi hộp sữa, cái bánh. Sự quan tâm nhẹ nhàng của anh khiến tôi rung động rồi thầm yêu anh lúc nào không hay.
Video đang HOT
Tôi vẫn giấu kín tình yêu đơn phương ấy suốt cả năm trời. Ngày tất niên công ty, Minh bỗng tỏ tình với tôi. Tôi ngượng ngùng hỏi anh không chê bai ngoại hình của tôi hay sao? Minh ôm tôi vào lòng, nhẹ nhàng nói thích tôi vì tôi lương thiện, không ganh đua với người khác và không quan tâm lắm đến ngoại hình.
Chúng tôi nhanh chóng tổ chức đám cưới. Tôi đã từng lo sợ mình sẽ bị nhà chồng ghét bỏ. Bởi tôi ám ảnh sự cãi vã, lời qua tiếng lại, tiếng đập đồ đạc từ chính gia đình mình. Nhưng trái ngược với suy nghĩ của tôi, nhà chồng ai cũng thương yêu, bảo bọc tôi.
Tôi có bầu, mẹ chồng còn khuyên tôi nghỉ làm để dưỡng thai. Bà cũng không cho tôi làm việc nhà, suốt ngày tôi chỉ ăn ngủ rồi đi dạo cho dễ sinh. Khi con ra đời, câu đầu tiên tôi hỏi bác sĩ là: “Bé có bị tật nguyền giống tôi không?”. Bác sĩ bảo không, gánh nặng trong trái tim tôi cũng được gỡ xuống. Tôi ôm lấy con, cảm thấy hạnh phúc vô bờ.
Hôm qua, chồng đi làm giấy khai sinh cho con mà không báo với tôi. Tôi hỏi sao anh không hỏi qua ý kiến của tôi mà tự ý đặt tên cho con vậy? Tôi đã ấp ủ những cái tên rất hay cho con mà cuối cùng cái tên của chồng đặt lại chẳng trùng với cái tên nào trong đầu tôi cả.
Chồng tôi âu yếm bế con, bảo tôi cứ ký vào mẫu khai để anh còn nộp cho kịp. Anh đặt tên con là An Nhiên với hi vọng con có một đời bình an, hạnh phúc. Và anh cũng sẽ dành cả cuộc đời để đem lại cuộc sống an yên nhất cho tôi, sẽ bù đắp những đau khổ, thiệt thòi mà tôi đã phải gánh chịu.
Nghe chồng giải thích ý nghĩa tên con, tôi cúi mặt, nước mắt âm thầm rơi vì quá xúc động. Thật may mắn khi tôi đã lấy được người đàn ông yêu mình, trân quý mình. Tôi kí vào mẫu đơn trong hạnh phúc. Tên của con cũng là ước nguyện cả đời của chồng mình, tôi còn trông mong điều gì hơn thế. Chỉ cầu mong vợ chồng tôi mãi mãi bình yên, hạnh phúc là quá mãn nguyện rồi.
Rơi nước mắt vì câu nói của chị dâu sau bữa tiệc thôi nôi
Tôi hỏi chị dâu về số tiền phải trả cho 10 bàn tiệc ngày hôm đó. Chị nói một câu khiến mắt tôi rưng rưng.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi làm công nhân, lương tính theo sản phẩm nên không ổn định. Tháng nào có nhiều hàng thì tiền lương cũng khá, tổng tầm 15 triệu/tháng. Nhưng tháng nào ít hàng, nghỉ làm nhiều thì lương rất thấp. Thế nên lúc nào tôi cũng tằn tiện, chi tiêu không dám "vung tay quá trán" dù chỉ một lần.
Chị dâu tôi mở dịch vụ tiệc cưới hỏi, thôi nôi, làm ăn phát đạt. Anh chị giàu có nên nhận chăm sóc bố mẹ chồng và thường giúp đỡ các khoản tiền như tiền học thêm, tiền sữa cho con tôi. Tính chị dâu hiền hậu, thật thà, ăn nói lại mềm dẻo nên ai cũng quý. Chính tôi là em dâu mà còn nể phục cách sống biết trước biết sau của chị ấy.
Chủ nhật vừa rồi là ngày thôi nôi của con trai tôi. Vốn dĩ vợ chồng tôi không định làm tiệc vì sợ tốn kém tiền bạc. Nhưng chị dâu khuyến khích chúng tôi mạnh dạn tổ chức bữa tiệc nhỏ để mời hàng xóm, bà con đến chung vui, cho cháu có kỉ niệm về ngày sinh nhật đầu tiên của cuộc đời. Chị còn nhận phần nấu tiệc để chúng tôi đỡ lo lắng. Nghĩ chị nói có lý, chúng tôi quyết định tổ chức tiệc thôi nôi cho con, gói gọn khách mời trong 10 bàn.
Ngày tổ chức tiệc, chị dâu tặng cho cháu một cái bánh kem 2 tầng rất đẹp và ngon. Bữa tiệc diễn ra trong sự ấm áp, vui vẻ. Ai cũng tặng quà, tiền mừng tuổi cháu cùng những lời chúc chân thành. Thú thật, qua bữa tiệc, tôi cảm thấy tình cảm, sự gắn kết của gia đình mình với mọi người trong xóm, điều mà trước đây tôi không cảm nhận được.
Khi mọi người đã về hết, tôi phụ dọn dẹp với chị dâu và hỏi chị về số tiền phải trả cho 10 bàn tiệc. Chị dâu tỉnh queo nói một câu mà tôi rưng rưng nước mắt: "Chị tặng quà cho cháu, thím không phải trả đồng nào cả".
Thấy tôi khóc, chị dâu luống cuống nói ý định ban đầu của vợ chồng chị đã là như thế, chẳng qua không dám nói trước vì sợ vợ chồng tôi sẽ không chấp nhận. Giờ tiệc xong rồi, chị mới nói ra, vả lại chị tặng quà cho cháu chứ không phải cho vợ chồng tôi nên tôi không được khóc hay từ chôi.
Tôi lau nước mắt, mỉm cười mà mũi vẫn còn cay. Sao tôi lại tốt số đến thế, có một người chị dâu quá đỗi tuyệt vời. Nhưng bữa tiệc này, tôi ước tính cũng gần 10 triệu chứ không ít, liệu tôi có nên tìm cách khác để trả tiền cho chị không? Nhận món quà lớn như vậy, tôi áy náy quá.
Bồ của chồng kéo vali đến ở, tôi đuổi đi thì cô ta tự tin thách thức khiến tôi thua thảm hại Sững người trước tờ giấy đó và những lời cô ả nói, tôi biết mình đã thua, thua cô ta một cách thảm hại. Trước đây tôi và Long yêu nhau 7 năm mới xác định về chung một nhà. Bố mẹ anh không đồng ý chuyện của hai đứa. Phần vì gia cảnh 2 nhà khác biệt, tôi chỉ làm công nhân...