Biết gã bồ của vợ đang trốn trong tủ quần áo, tôi chỉ nói đúng một câu và cái kết
Ngồi lên ghế, tôi vắt chân châm điều thuốc rít một hơi dài, luồn khói phả vào khuôn mặt không còn hạt máu của em. Tôi nhếch miệng.
Tôi tự cười trong đầu vì biết rằng kẻ đó chính là gã bồ của em. (Ảnh minh họa)
Bản thân tôi không phải là một người đàn ông hoàn hảo nên chưa bao giờ tôi yêu cầu người yêu mình phải quá hoàn hảo. Tôi chỉ mong những mảnh khuyết của cả hai, có thể ghép lại thành sự hoàn hảo hoặc chí ít ra, nó sẽ không gây tổn hại gì đến cuộc sống chung của cả hai. Ngày tôi công khai mình yêu em, nhiều bạn bè đã vỗ vai tôi nên suy nghĩ kĩ lại. Vì em là một cô gái có rất nhiều người theo đuổi và em cũng đã trải qua rất nhiều mối tình khác nhau.
Mọi người sợ tôi với em rồi sẽ chẳng đi về đến đâu. Nhưng tôi chẳng quan tâm đến lời người ta nói, yêu nhiều đâu có nghĩa là không đứng đắn. Chỉ đơn giản là vì chúng ta không hợp nhau, không thuộc về nhau mà thôi. Tôi tin rằng, mình không phải là người đàn ông đầu tiên nhưng sẽ là người đàn ông cuối cùng của em. Rồi ngày ấy cũng đến…
Sau hơn một năm yêu nhau, tìm hiểu nhau, tình yêu của chúng tôi cũng có một cái kết đẹp là một đám cưới khá hoành tráng, long trọng. Bạn bè, đồng nghiệp, họ hàng đến chúc mừng đông lắm, ai cũng khen cô dâu của tôi xinh đẹp. Chỉ nghe bấy nhiêu dó thôi cũng khiến tôi thấy phổng hết cả mũi lên rồi. Lồng nhẫn cưới vào ngón tay thon dài của em, tôi tin rằng nó sẽ mãi ngự ở đó, trường tồn cùng tình yêu của chúng tôi. Chỉ tiếc sự đời luôn lắm đổi thay và chữ ngờ chẳng ai học hết được mà thôi.
Sau khi kết hôn, chúng tôi trở lại với guồng quay công việc thường ngày. Thú thực là công việc của tôi khá bận rộn, lại còn thường xuyên phải đi công tác nữa nên tôi thấy có lỗi với em lắm vì không quan tâm được nhiều tới em. Cứ rảnh rỗi ra một cái là tôi đưa em đi chơi, đi mua sắm coi như là bù đắp tinh thần. Tôi động viên em cố gắng thêm một thời gian nữa, đợi khi nào tôi tiến lên một ví trí tốt hơn thì sẽ có nhiều thời gian hơn dành cho em.
Kết hôn xong em cũng xinh đẹp, quyến rũ, trẻ trung hơn rất nhiều làm tôi nhận được không ít lời cảnh báo từ mọi người. Nhưng tôi tin em, bởi kết hôn cũng được gần 1 năm rồi, em chưa từng làm chuyện gì khiến tôi phải suy nghĩ cả. Vậy mà ngày hôm đó…
Kết thúc chuyến công tác, tôi về nhà sớm hơn dự định 1 ngày. Xuống sân bay, tôi định gọi điện báo cho em nhưng lại muốn em bất ngờ nên cất điện thoại đi và đón xe về ngay nhà. Mở tủ cất giày, tôi giật mình khi trong đó xuất hiện đôi giày nam lạ hoắc. Tôi chưa từng mua nó bao giờ. Hay là em mua sẵn cho tôi, hay là…
Tôi định cất tiếng gọi em nhưng nghĩ làm sao, tôi lại bước thẳng về hướng phòng ngủ. Cửa bị chốt, tôi dùng chìa khóa của mình để mở. Cánh cửa vừa mở ra, trước mắt tôi là cảnh tượng không thể không ngừng làm tôi suy diễn. Chăn gối lộn xộn, rơi cả xuống đất. Chiếc váy ngủ em đang mặc trên người thì xộc xệch, còn khuôn mặt thì tái mét lại, miệng ấp úng:
Video đang HOT
- Anh đã về rồi… Sao anh về sớm vậy mà không gọi em ra đón.
- Vì anh muốn tạo bất ngờ cho em mà. – Tôi nhìn em cười nhạt
Sự im lặng của em càng khiến tôi không biết phải giải quyết mọi chuyện như thế nào. (Ảnh minh họa)
Tiếng động lạ đột nhiên phát ra từ tủ quần áo. Tôi tự cười trong đầu vì biết rằng kẻ đó chính là gã bồ của em. Lao vào túm hắn ra ư? Không, tôi muốn hắn tự động bước ra đây cơ? Ngồi lên ghế, tôi vắt chân châm điều thuốc rít một hơi dài, luồn khói phả vào khuôn mặt không còn hạt máu của em. Tôi nhếch miệng:
- Anh quên không nói với em, trong tủ quần áo hôm trước anh đi có để vào đó lọ hóa chất cực độc mà bạn anh nhờ mua để nghiên cứu, chỉ cần không may làm đổ ra thôi là mất mạng như chơi ấy.
Thế nào mà vừa dứt lời, gã bồ của em đã bật tung cánh cửa, lao ra quỳ xuống chân tôi xin lỗi rối rít. Có lẽ gã thừa biết cái hóa chất cực độc mà tôi nói là gì. Thà ra thú tội còn hơn là để tôi xông vào đập cho hắn một trận nhừ tử. Tôi cho hắn 5 giây để cút khỏi nhà tôi. Tôi không hiểu sao khi ấy mình lại bình tĩnh đối mặt với sự phản bội đến như vậy. Giờ thì chỉ còn lại mình em và tôi trong căn phòng mà cả hai đã từng có những phút giây vô cùng hạnh phúc.
Em ngồi đó bất động. Sự im lặng của em càng khiến tôi không biết phải giải quyết mọi chuyện như thế nào. Giờ cuộc hôn nhân của tôi đang chìm trong bóng tối, tôi vẫn còn tình cảm với em, vẫn thương em nên không muốn nó dừng lại. Nhưng sự phản bội của em lại khiến tôi đau đến tận tim, nghĩ tới là uất hận. Tôi phải làm gì lúc này đây? Tôi cần lắm một lời khuyên lúc này các bạn ạ!
Theo blogtamsu
Phản ứng của mẹ khi tôi dẫn người yêu về khiến tôi suy sụp
Nghe mẹ nói, tôi khóc. Đến giờ, tôi mới thấy mẹ tôi hám tiền đến thế. Vì tiền, mẹ sẵn sàng cắt đứt hạnh phúc của tôi.
Mẹ tôi rất hãnh diện, đi đâu bà cũng khoe tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi mất ba từ nhỏ. Một mình mẹ nuôi dạy tôi khôn lớn. Mẹ không đi bước nữa, dù có nhiều người đàn ông theo đuổi, cũng vì muốn bảo vệ tôi. Trong mắt tôi, mẹ chính là hình tượng lớn lao mà tôi luôn tôn trọng, yêu thương bằng hết trái tim mình.
Từ khi lên cấp 3, mẹ vẫn hay nói tôi phải cố gắng tìm một người đàn ông tốt, yêu thương trân trọng tôi. Những lúc đó, tôi còn nói sẽ không lấy ai, chỉ ở với mẹ tôi. "Cô chỉ giỏi cái miệng nịnh mẹ thôi". Mẹ đều cười, cốc đầu tôi mỗi khi nghe tôi nói thế. Đó là khoảng thời gian hạnh phúc của tôi và mẹ.
Ra trường, tôi đi làm ở một công ty xuất nhập khẩu. Tài năng, xinh đẹp, hiếu thảo, ngoan hiền là những mỹ từ mà mọi người dùng để nói về tôi. Mẹ tôi rất hãnh diện, đi đâu bà cũng khoe tôi.
Nhưng đến khi tôi có người yêu thì khác.
Người tôi yêu không tài giỏi, không giàu có như mẹ tôi mong đợt. Anh chỉ làm nhân viên văn phòng bình thường, lương còn không bằng một nửa tôi. Nhưng anh thật thà, chân thành và hết lòng yêu tôi.
Qua lại được hơn 1 năm thì tôi dẫn anh về ra mắt. Ngay ngoài ngõ, tôi đã thấy mẹ đứng trước cổng nhìn ra. Hình như mẹ cũng đang mong chờ được gặp người yêu tôi. Nhưng khi nhìn thấy anh chở tôi trên chiếc xe máy cũ, bà đã bỏ vào ngay.
Suốt buổi gặp mặt, mẹ tôi không hề nở một nụ cười. Mặc tôi giới thiệu, mặc người yêu tôi chào hỏi, mẹ cứ im lặng, sắc mặt cũng khó coi. Tôi biết, mẹ thất vọng nhưng đâu cần phải thể hiện rõ như thế.
Lúc ra về, người yêu tôi buồn rười rượi. Anh nói sợ không lấy được lòng mẹ tôi. Tôi cười xòa, nói mẹ dễ chịu lắm, không phải lo gì đâu.
Vậy mà, ngay tối hôm sau, người yêu nhắn tin chia tay tôi. "Anh sẽ chứng minh cho em thấy, anh không bất tài như mẹ em nghĩ". Dòng tin nhắn của anh khiến tôi giật mình.
Đem điện thoại qua hỏi mẹ, mẹ tôi nói: "Hóa ra nó nói với con luôn à? Vậy sao hôm qua, nó không tỏ thái độ đó mà còn năn nỉ mẹ cho phép được yêu con".
Tôi hỏi có phải mẹ đã gặp anh ấy? Mẹ tôi gật đầu luôn, bà còn chê anh không xứng đáng làm chồng tôi vì thấp kém, gia đình nghèo khổ, bản thân cũng chẳng nổi bật gì.
Cứ thấy mẹ, tôi lại nghĩ đến cảm giác bị sỉ nhục của người yêu mình. (Ảnh minh họa)
Tôi rơi nước mắt nói với mẹ: "Nhưng con và anh ấy yêu con. Anh ấy chiều chuộng, chăm sóc con hơn những người khác. Con cảm thấy an toàn khi bên cạnh anh ấy".
Mẹ tôi bỗng nổi giận. Lần đầu tiên bà quát tôi: "Yêu có ăn được không? Không có tiền, liệu có tình nổi không? Trước giờ, con chưa từng cãi mẹ. Nay vì một thằng con trai mà to tiếng với mẹ? Mẹ nói cho con biết, con liệu đường mà yêu đương, lấy đứa nào có tài có tiền chứ cấm có lấy phường khố rách áo ôm".
Nghe mẹ nói, tôi bật khóc. Đến giờ, tôi mới thấy mẹ tôi hám tiền đến thế. Vì tiền, mẹ sẵn sàng cắt đứt hạnh phúc của tôi.
Người yêu tôi đã xin nghỉ việc, chuyển vào Sài Gòn làm. Tôi biết, anh muốn chứng minh cho mẹ tôi thấy anh không phải hèn hạ, thấp kém như bà nghĩ.
Tôi và mẹ không nói chuyện mấy hôm nay. Cứ thấy mẹ, tôi lại nghĩ đến cảm giác bị sỉ nhục của người yêu mình. Hình tượng người phụ nữ tốt tính, thân thiện cũng vì thế mà sụp đổ trong tôi. Tôi có nên tìm gặp người yêu mình và khuyên anh nghĩ lại không? Tôi đau khổ quá khi đứng giữa mẹ và người mình thương yêu.
Theo Afamily
Vừa nói yêu tôi xong, thấy vợ về, anh nháo nhào đẩy tôi vào tủ quần áo Tôi mù quáng yêu anh cho đến hôm chứng kiến sự nhu nhược, đốn mạt của anh, tôi mới tỉnh ngộ. Ảnh minh họa Tôi quen anh trong buổi tiệc sinh nhật cô bạn từ thuở cấp 3, nghe bạn giới thiệu, anh là sếp cũ của bạn, sau đó bạn tôi chuyển công tác nhưng hai người vẫn giữ liên lạc, làm...